Mục lục
Thiên Tài Tiên Đạo - Lâm Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Lâm Minh trầm xuống, hắn để chén rượu xuống, lạnh lùng nhìn Hình Thiên đang cười to, nói:

- Ngươi cười đủ chưa?

- Hắc hắc!

Hình Thiên liếm liếm đôi môi, âm hiểm cười hai tiếng, ánh mắt lạnh xuống.

- Ở tầng hai Thông Thiên tháp, đã nhiều năm không có kẻ nào dám nói chuyện với ta như vậy.

- Đó là bởi vì ngươi không có đi tầng thứ ba, làm sao, đề nghị của ta rất buồn cười sao?

Lâm Minh thản nhiên nhìn Hình Thiên, không chút sợ hãi áp lực của Hình Thiên.

Hình Thiên cười lạnh, sát khí trên người càng ngày càng nồng đậm.

- Ngươi thật sự rất có can đảm, ta không biết nên nói ngươi là dũng cảm, hay là ngu xuẩn, ta có một trăm phương pháp, để khiến cho ngươi sau khi ra khỏi Hắc Ám tửu lâu, không tới được Tu Luyện địa!

- Ngươi có thể thử một chút.

Thanh âm Lâm Minh trở nên lạnh lùng, không có vẻ sợ hãi chút nào.

- Hừ!

Hình Thiên hừ lạnh một tiếng, sát ý trong mắt chợt lóe rồi biến mất, ở địa phương ngoại trừ Võ Đấu trường giết chết Lâm Minh là hạ sách, Thông Thiên tháp cần tụ tập đại lượng tuổi trẻ tuấn kiệt, bọn họ là nơi phát ra tài phú, nếu như chuyện tình lãnh chủ mười cánh giết thiên tài đứng đầu truyền đi, còn ai dám tới?

Đối với Thánh Ma đại lục mà nói, Thông Thiên tháp thủy chung mang theo một chút sắc thái thần bí, rất nhiều thiên tài tới đây lịch lãm, vì Sát Khí chi nguyên nồng đậm cùng đại lượng tài nguyên tu luyện nơi này, mà không biết bản thân bọn họ chính là phân bón tốt nhất cho Sát Khí chi nguyên.

Các cao tầng của Thông Thiên tháp mặc dù rất hy vọng những thiên tài này đều chết ở chỗ này, nhưng không dám tùy ý xuất thủ ám sát thiên tài, nếu không lần một lần hai thì có thể, nhiều lần sẽ khó tránh khỏi khiến cho bọn họ có lòng hoài nghi.

Cho nên các Yêu Ma tôn chủ bình thường sẽ vận dụng tay sai của bọn họ xuất thủ ở Võ Đấu trường, ở bên trong quy tắc giết chết những địch nhân khi trưởng thành có tiềm lực lớn kia, về phần bản thân Yêu Ma tôn chủ, là không thể nào xuất thủ, tình nguyện để cho những thiên tài đứng đầu kia trở thành yêu ma mười cánh, cũng không thể hư hao thanh danh của Thông Thiên tháp.

Vậy cũng là điểm mau chốt khi làm việc của Thông Thiên tháp.

Cho nên có chút siêu cấp tông môn có nội tình thâm hậu, biết rõ vất vả ở Thông Thiên tháp, sẽ chỉ phái tuổi trẻ tuấn kiệt ở tông môn bọn họ tới Thông Thiên tháp lịch lãm, chỉ cần thực lực tự thân mạnh, sẽ không sợ bị nhằm vào. Lùi một bước mà nói, cho dù thực lực không đủ, sau khi trở thành Thiên Ma tám cánh liền rời khỏi Thông Thiên tháp, cũng là người thắng.

Đối với những chuyện này, Lâm Minh dĩ nhiên không biết.

Hình Thiên đột nhiên thản nhiên cười, sát khí trên người thu liễm.

- Hắc hắc, ngươi muốn thắng người khác liên tiếp ở chung kết sao, ta sẽ thỏa mãn cho ngươi!

Lâm Minh im lặng, hắn vốn là đã chuẩn bị tốt đối phương sẽ cự tuyệt, không nghĩ tới Hình Thiên lại đáp ứng.

Hình Thiên để chén rượu xuống, nhẹ nhàng nói:

- Lưu lại ấn ký truyền âm đi, đến phiên ngươi ra sân, ta sẽ báo cho ngươi.

Lâm Minh để lại ấn ký truyền âm, cũng không nói nhảm nữa, đứng dậy rời đi.

Đợi đến sau khi Lâm Minh rời đi, khóe miệng Hình Thiên nổi lên nụ cười dữ tợn, lấy ra một tờ Truyền Âm phù.



Lâm Minh rời khỏi Hắc Ám tửu lâu, trở lại bên trong Tu Luyện địa của mình, bỏ áo đi, ngồi ở trên giường đá, bắt đầu nhập định.

- Hình Thiên này rõ ràng có sát ý đối với ta, ở tầng hai Thông Thiên tháp, thể đội võ giả thực lực đứng hàng đệ nhất, theo đạo lý cũng có thể đạt được cơ hội ra tay thắng liên tiếp ở chung kết, nhưng là ta lại không được, chẳng lẽ bởi vì ta là nhân loại, cho nên Hình Thiên mới có thể có sát tâm đối với ta? Hoặc là ở bên trong những Cự Ma ta giết chết lúc trước, có người là bằng hữu của Hình Thiên?

Trong lòng Lâm Minh hơi suy nghĩ một chút, nghĩ không ra kết quả gì liền không suy nghĩ thêm nữa, binh tới tướng đỡ, Lâm Minh căn bản không sợ khiêu chiến, ngược lại sợ sau khi lên đài sẽ xuất hiện cục diện tẻ ngắt, không thể chiến.

Lấy ra Chiến Tranh trận bàn của võ giả Mệnh Vẫn tầng tám giao thủ từ Tu Di giới, điều chỉnh tâm thần đến trạng thái hoàn toàn buông lỏng, đưa chân nguyên vào bên trong Chiến Tranh trận bàn, đủ loại huyễn tượng, liền hiện ra phía trên trận bàn.

Chiến trường là một mảnh sa mạc mênh mông vô bờ, ở trời cao mấy ngàn trượng, một nam tử mặc một thân trường bào màu trắng lăng không đứng yên, trong tay hắn cầm một thanh trọng kiếm.

Nam tử này khí chất hết sức hiền hòa, một đầu tóc dài buông thõng, thoạt nhìn có mấy phần mùi vị lười nhác cùng bất cần đời, nếu như không phải bởi vì hình ảnh bên trong chỉ có một mình hắn, Lâm Minh thật sự không thể tin được hắn chính là cường giả nhân loại Mệnh Vẫn tầng tám.

- Lần trước nhìn ảo ảnh cấp đế giao thủ, mặc dù không cảm thụ được khí thế trong ảo ảnh, nhưng ta có cảm giác sợ hết hồn hết vía, nhưng là lần này, nhìn tiền bối Mệnh Vẫn tầng tám này, lại phảng phất giống như là đang nhìn một người bình thường, cảnh giới phản phác quy chân bậc này, làm cho người ta phải kinh hãi. Hơn nữa niên kỷ của đối phương cũng chỉ là bộ dạng hai ba mươi tuổi, tuy nói sau Mệnh Vẫn, tuổi thọ của võ giả sẽ kéo dài rất lớn, nhưng có thể giữ vững tướng mạo còn trẻ như vậy, từ đó có thể thấy, hắn bước vào cảnh giới Mệnh Vẫn lúc hết sức trẻ tuổi, tiền bối này, tuyệt đối là tồn tại cao nhất trong thiên tài cấp đế.

Thiên tài cấp thánh dừng bước tại Mệnh Vẫn tầng một.

Thiên tài cấp đế thì có tư cách dòm ngó Thần Hải, dĩ nhiên cũng là Thần Hải, chênh lệch cũng là thật lớn, Thần Hải Mệnh Vẫn tầng năm, ở dưới tay Thần Hải Mệnh Vẫn tầng tám, đại khái là nhịp nhàng bị miểu sát.

Lâm Minh nghĩ như vậy, liền nhìn về phía đối thủ của nam tử nhân loại này, đối thủ của hắn rõ ràng có hai người, một người là Cự Ma tộc, một người là Ải Ma tộc, không thể nghi ngờ gì đúng là cấp đế.

- Không nghĩ tới đối thủ cạnh tranh là hai người, Cự Ma tộc cường hãn, am hiểu đánh chính diện cận thân, linh hồn lực của Ải Ma tộc cường đại, am hiểu công kích từ xa, một xa một gần phối hợp lại, vô cùng khó đối phó, không biết vị tiền bối này sẽ ứng đối như thế nào.

Lâm Minh mỏi mắt mong chờ, đúng lúc này, chuẩn đế Cự Ma tộc kia động đầu tiên, tay hắn cầm một thanh Khai Sơn đại phủ, vừa động một cái, ma nguyên cuồn cuộn như trời đổ đất sụp, không gian chung quanh, cũng sinh ra khe không gian thật nhỏ.

Mặc dù chỉ là chiến đấu ảo ảnh, nhưng là Lâm Minh vẫn cảm nhận được kinh thiên động địa của một kích kia.

Mà cường giả nhân loại Mệnh Vẫn tầng tám kia, chẳng qua là cuồng tiếu một tiếng, cầm trọng kiếm trong tay, xông thẳng lên.

- Cứng đối cứng?

Mắt Lâm Minh sáng rực lên, nhân loại cùng Cự Ma giao thủ, căn bản đều dựa vào tốc độ để thủ thắng, bàn về va chạm chính diện, nhân loại xa không bằng Cự Ma.

Nhưng là vị tiền bối này, đối mặt với một kích khí thế kia của Cự Ma, lại xông tới không chút do dự.

Một sát na khi trọng kiếm cùng Khai Sơn phủ đụng nhau, quang mang chớp động, Lâm Minh lại có thể tưởng tượng tiếng động trong huyễn tượng ảo ảnh kinh khủng, ngay cả mây trên trời cũng bị giải khai.

- Cự Ma bị đẩy lùi!

Lâm Minh trơ mắt nhìn Cự Ma kia bị cường giả nhân loại Mệnh Vẫn tầng tám một kiếm đánh bay, một ngụm máu tươi chảy như điên, hiển nhiên bị thương không nhẹ.

Mà đúng lúc này, cường giả Ải Ma chuẩn đế kia đang lẩm bẩm cái gì đó, đôi môi khẽ mấp máy, theo đó, từng đạo chú ấn màu tím phun ra từ trong miệng Ải Ma chuẩn đế.

Tiền bối nhân loại thấy một màn như vậy, cười lạnh một tiếng, rồi sau đó, hắn đâm ra một kiếm, khoảng cách ước chừng ngàn trượng, mà lúc này đột nhiên xảy ra một màn bất khả tư nghị, một kiếm này phảng giống như hoàn toàn không thấy khoảng cách ngàn trượng, trực tiếp đâm tới trước mặt Ải Ma chuẩn đế, cái loại cảm giác này, tựu thật giống như không gian bị đè ép lại với nhau, rồi sau đó bị cường giả nhân loại kia dùng một kiếm đâm thủng!

Trong ánh mắt Lâm Minh chợt lóe tinh quang, nhìn chằm chằm vào một kiếm này, vận dụng ý cảnh kinh khủng này để cho tâm thần hắn rung động!

Ải Ma chuẩn đế mặt lộ vẻ hoảng sợ, hắn muốn né tránh một kiếm này, song không gian bên cạnh hắn trong phút chốc bể tan tành, hoàn toàn phong tỏa lộ tuyến né tránh.

Phốc!

Một kiếm xuyên qua trái tim!



Trường kiếm xoắn một cái, mang theo một chùm máu tươi, Ải Ma chuẩn đế bị chia làm hai khúc.

- Đã chết?

Lâm Minh hoàn toàn sợ ngây người, một cao thủ chuẩn đế, liền chết như vậy.

Chuẩn đế Cự Ma tộc kia mặt lộ ra vẻ khiếp sợ giống như trước, hiển nhiên chưa từng lường trước được cường giả nhân loại này có thực lực khủng bố như vậy, hắn bất chợt dừng lại, liền quyết đoán xoay người chạy trốn.

Mà lúc này, một màn vô cùng đặc biệt đã xảy ra, tốc độ của Cự Ma chuẩn đế tựa hồ đột nhiên chậm lại, rõ ràng hắn đã dùng toàn lực để chạy trốn, nhưng là tốc độ không hề nhanh hơn bao nhiêu so với cường giả Toàn Đan, phảng phất giống như là lâm vào bên trong vũng bùn, rất khó cất bước.

Mà đúng lúc này, tiền bối nhân loại kia đuổi theo, đâm ra một kiếm!

Rõ ràng một kiếm thoạt nhìn rất chậm, nhưng mà trong sát na lại xuất hiện ở giữa lưng chuẩn đế của Cự Ma tộc!

Cự Ma chuẩn đế kia muốn xoay người lại đón đỡ, song tốc độ của hắn lại lâm vào thời gian bên trong ao đầm, căn bản là không nhanh được, cuối cùng bị một kiếm của cường giả nhân loại xỏ xuyên qua tâm tạng từ sau lưng.

Máu tươi bắn ra, Cự Ma chuẩn đế bỏ mình tại chỗ.

Ảo ảnh tới đây kết thúc!

Lâm Minh thở dài ra một hơi, tâm thần không khỏi rung động, hai Đại chuẩn đế, bị ba kiếm đánh chết!

Cự Ma cùng Ải Ma chuẩn đế, so với Mệnh Vẫn tầng tám thật sự chênh lệch quá xa, hơn nữa tiền bối này vốn chính là thiên tài lĩnh ngộ pháp tắc, quen thuộc biến ảo pháp tắc thời không, cho nên dẫn đến chiến đấu nghiêng về một bên, hoàn toàn là đang hành hạ đến chết.

Thiên phú của nhân loại tuyệt không yếu, song chính là khảo nghiệm quá tàn khốc, Mệnh Vẫn tầng tám, có mấy người có thể đạt tới?

Tuy nhiên khảo nghiệm càng là khó khăn, lại càng để cho Lâm Minh hưng phấn, hắn không sợ khảo nghiệm có nhiều tàn khốc, chỉ sợ ngay cả cơ hội chịu đựng khảo nghiệm cũng không có.

- Hai kiếm cuối cùng của tiền bối nhân loại này, ẩn chứa ảo diệu vô cùng, không biết ta có thể tìm hiểu ra bao nhiêu.

Lâm Minh nghĩ như vậy, chuẩn bị bế quan khổ tu, mà đúng lúc này, ánh lửa chợt lóe trước mắt hắn, một đạo Truyền Âm phù sáng lên.

Ngay sau đó, bên tai Lâm Minh vang lên thanh âm của Hình Thiên.

- Tiểu tử nhân loại, vận khí của ngươi không tệ, năm ngày sau liền có một cơ hội ra tay, một võ giả đã đạt được mười lần thắng liên tiếp, sợ chết thì đừng tới, đừng nói ta chưa cho ngươi cơ hội.

- Nhanh như vậy.


Lâm Minh nắm tay dập tắt ánh lửa trên tay, cười lạnh một tiếng, bất kể trong hồ lô của đối phương muốn làm cái gì, hắn cũng sẽ không để ý tới, chỉ cần có thực lực tuyệt đối liền không có gì phải e ngại.


- Năm ngày thời gian vừa lúc đủ để ta tìm hiểu Chiến Tranh trận bàn, có lẽ còn có một chút thời gian còn thừa lại có thể tăng tu vi lên.


Nghĩ như vậy, Lâm Minh hoàn toàn gác lại chuyện này, rất nhanh liền tiến vào Không Linh võ ý, đắm chìm bên trong tìm hiểu pháp tắc.


...


Mà lúc này, ở bên trong một bao gian của Hắc Ám tửu lâu, Hình Thiên uống rượu ủ ngàn năm, cười tà nói với một nam tử da đen bên cạnh.


- Huyết Man, ta nhớ được ngươi sắp đạt được bảy mươi trận thắng liên tiếp, Lâm Minh tên ngu ngốc này nghĩ muốn chọn người thắng liên tiếp khác để kiếm điểm số giết chóc, ta nghĩ, cho ngươi ra sân tương đối thích hợp, ha ha ha ha!


- Đại ca, Lâm Minh này mặc dù thiên phú không tệ, nhưng nói cho cùng vẫn là một người mới, chỉ là hôi sữa thôi, ngươi để cho ta xuất thủ? Ta thắng hắn ngay cả cơ hội biểu diễn cũng không có.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK