Nhưng quần áo Lâm Minh lại chỉ tổn hại một chút, bởi vậy hắn không cần đổi mới, điều này thực sự khó tin.
Trong Cuồng Phong động, kình phong rít gào giống như long ngâm hổ gầm, cuồng phong độ khó cấp chín có thể bào sạch đất đá tảng đá rộng một trượng.
Nhưng mà thân thể Lâm Minh ở trong cuồng phong lại giống như hoàn toàn không có sức nặng, theo gió bay múa, nhưng mà kỳ dị chính là tuy rằng cuồng phong giống như hồng hoang mãnh thú ập vào mặt nhưng mà thân thể Lâm Minh ở trên không trung thong thả lui về phía sau, giống như cá bơi ngược dòng vậy.
Lâm Minh từ từ nhắm mắt, cả người thả lỏng cảm thụ phong lực lượng, mượn sức gió ổn định thân thể của mình, duy trì sự cân bằng trong gió, gió thổi lên thân thể hắn lại tự nhiên tách qua hai bên, mà đúng lúc này, một cơn lốc xuất hiện bên cạnh Lâm Minh, khiến cho thân thể Lâm Minh nhoáng lên một cái, sau đó lại bị cuồng phong thổi trúng, đập mạnh vào vách nham thạch.
Loại tốc độ gió này mà thân thể đập lên vách nham thạch thì người thường trực tiếp bị tan xương nát thịt. Cho dù võ giả Luyện Tạng kỳ cũng bị thương không nhẹ.
Mà ngay lúc Lâm Minh chuẩn bị đập lên vách đá, đột nhiên hắn phất tay áo một cái, một cơn gió xuy xuy đánh lên vách đá. Sau đó phản lực thân thể hắn vẽ lên một đường cong xinh đẹp, bỏ qua vách đá trở lại không trung.
Mấy ngày này, Lâm Minh ở trong Cuồng Phong động như cá gặp nước, hắn chỉ cần vận một ngụm chân nguyên, hai chân không cần chấm đất là đã ngự phong mà đi. Cho tới khi chân nguyên dùng hết mới hạ xuống đất.
Sau đó, Lâm Minh mở ra độ khó cấp mười, vẫn có thể miễn cưỡng ổn định thân thể được ở cuồng phong trong đó, thậm chí cho dù có một trận loạn lưu đột ngột xuất hiện bên cạnh Lâm Minh cũng có thể giцXc cân bằng.
Hắn giống như một cánh diều, mặc cho cuồng phong thổi tới, nó vẫn vững vàng bay trên không trung.
Lại mấy ngày tiếp, Lâm Minh ở trong cuồng phong như vậy làm đủ mọi động tác, mượn sức đó thả sức di chuyển. Lúc mới bắt đầu, tốc độ di chuyển của Lâm Minh còn rất chậm, biên độ cũng không lớn. Ngày hôm sau tốc độ của hắn lại nhanh hơn không ít, phạm vi cũng mở rộng tới phạm vi mấy chục trượng.
Sau đó, tốc độ Lâm Minh càng lúc càng nhanh hơn. Phạm vi hoạt động lần đầu chiếm toàn bộ Cuồng Phong động, thậm chí tới gần chỗ sâu nhất của Cuồng Phong động. Những lối đi nhỏ hẹp kia, Lâm Minh cũng đi được.
Mười ngày sau, Lâm Minh đã chân chân chính chính lĩnh ngộ được một ít Phong chi ý cảnh, thân pháp Kim Bằng Phá Hư của hắn cũng dần bước vào tầng thứ nhất, hiện giờ Lâm Minh ở trong Cuồng Phong động gần như có thể hoạt động tùy ý, sức gió hoàn toàn không thể ảnh hưởng với hắn.
- Tháng này hẳn tu luyện tổng cộng một trăm hai mươi canh giờ trong bảy đại sát trận, mà đều dùng toàn bộ thời gian tu luyện thân pháp Kim Bằng Phá Hư, may mà, hiện giờ Kim Bằng Phá Hư cũng coi như là tiểu thành, từ bắt đầu ngày mai, ta phải luyện tập Tà Thần lực và Tuyệt Mạch thủ, tiếp theo là tấn công bình cảnh Dịch Cân kỳ, phải nắm chặt thời gian...
Hiện giờ Lâm Minh đã Luyện Tạng đỉnh phong, tuy rằng không dành thời gian tấn công Dịch Cân kỳ, nhưng mà những ngày hắn tu luyện Minh Văn thuật, thường xuyên tu luyện đến khi chân nguyên khô kiệt, lúc này hắn chỉ cần tiến vào Không Linh võ ý, vận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết, dưới trạng thái cực hạn này, tu luyện Hỗn Độn Chân Nguyên quyết hiệu quả rất là thần kỳ.
Cho nên bây giờ Lâm Minh cách Dịch Cân kỳ càng ngày càng gần, trong thời gian ngắn đột phá tuyệt đối không phải là vấn đề.
Thiên phú Lâm Minh bình thường, nhưng mà hắn lại có thể trong thời gian ngắn đột phá tới Dịch Cân kỳ, tất cả công lao đều vu cho Hỗn Độn Chân Nguyên quyết còn có Không Linh võ ý của hắn.
Đi sau núi Đại Chu sơn, Lâm Minh tùy ý bước ra một bước, mỗi bước đều cách nhau mười mấy trượng, mũi chân điểm nhẹ lên lá cây một cái, cả người bay lên không trung mấy trượng, lại vận một ngụm chân nguyên, lao thẳng lên mây xanh, lướt qua nham thạch cao hơn hai mươi trượng, giống như leo qua cửa vậy.
Cảm thụ thân thể nhẹ nhàng giống như không có sức nặng, trong lòng Lâm Minh mừng rỡ:
- Phong chi ý cảnh này thật kỳ diệu, bình thường võ giả tu luyện võ kỹ thân pháp đều phải dựa vào lực lượng, vận dụng chân nguyên, phối hợp với bước chân mới đạt được hiệu quả, một khi bọn họ nhảy lên mà không có chỗ mượn lực, tất nhiên tốc độ sẽ càng ngày càng chậm, mà ta dựa vào Phong chi ý cảnh này, có thể tăng tốc trên không trung, nếu như ta tu luyện thân pháp Kim Bằng Phá Hư đến tầng thứ ba, tầng thứ tư, phối hợp chân nguyên đậm đặc, ta thật sự có thể lăng không phi hành!
Mà bình thường chỉ có cao thủ Tiên Thiên mới có năng lực phi hành, ta chỉ cần đạt tới Ngưng Mạch kỳ là có thể.
Ngay lúc Lâm Minh hưng phấn, một tấm Truyền Âm phù nổ tung trước mặt Lâm Minh, theo đó thanh âm ngọt ngào của Uông Vũ Hàm vang lên trong đầu hắn:
- Lâm tiên sinh, tài liệu ngài muốn rốt cuộc cũng tìm đủ!
Nghe được tin tức này, Lâm Minh mừng như điên, đây chính là song hỉ lâm môn, rốt cuộc hắn có thể bắt đầu vẽ Minh Thân phù rồi!
Hắn trực tiếp đi vòng tới Minh Văn sư công hội, sau khi hoàn thành mấy cái Minh Văn phù như đã hứa, hắn rốt cuộc cũng lấy được tất cả tài liệu, những tài liệu này, phần lớn đều do Minh Văn sư công hội, phần lớn đại gia tộc Thiên Vận quốc vận dụng lực lượng, mọi con đường, cuối cùng gần một tháng tìm đủ về.
Vì những tài liệu này, Minh Văn sư công hội và mỗi đại gia tộc tiêu hao không biết bao nhiêu nhân lực và tiền của.
Thu những tài liệu này từ Minh Văn sư công hội lại, nhìn những tài liệu quý báu mỗi cái giá trị tới mười vạn lượng vàng, Lâm Minh có cảm giác thỏa mãn.
Lâm Minh không nóng vội động thủ, hắn biết, tâm tình của mình lúc này không thích hợp vẽ Minh Thân phù, Minh Thân phù quý báu như thế, sau này còn dùng một thời gian rất dài, tuyệt đối không thể qua loa.
Lâm Minh thu lại tất cả tài liệu, trước tiên ngủ một giấc dài, sau khi tỉnh lại hắn treo thẻ ngoài cửa:
- Bế quan, chớ quấy rầy!
Rửa tay, dâng hương, tắm rửa, tiếp theo tiến vào Không Linh võ ý, ngồi xuống khoảng nửa canh giờ, để tâm thần hoàn toàn bình tĩnh.
Rất nhiều võ giả đạt được một bộ công pháp đỉnh cấp, lúc bắt đầu tu luyện đều làm một nghi thức giống nhau, chính là bài trừ tạp niệm, để tâm tình hoàn toàn buông lỏng, trừ phi là người vô dục vô cầu nếu không công pháp đỉnh cấp sẽ ảnh hưởng tới vận mệnh cả đời của mình, nhưng mà có ai có thể chân chính hoàn toàn bình tĩnh được?
Tuy nhiên tâm tính của Lâm Minh so với võ giả bình thường tốt hơn rất nhiều, cộng thêm có Không Linh võ ý phụ trợ, hắn có thể hoàn mỹ điều chỉnh thể xác và tâm thần của mình, để tâm thần của mình trở về trạng thái theo ý muốn, hết sức chăm chú.
Từ lúc ngồi xuống tới lúc mở mắt, ánh mắt Lâm Minh như bầu trời đầy sao, hắn lấy ra phần tài liệu đầu tiên, Thất Tinh nham, tự mình nghiền nát, chắt lọc, pha trộn.
Dụng cụ hắn dùng toàn bộ đều là huyền ngân cực phẩm trân quý của Minh Văn sư công hội, chẳng những không hề ảnh hưởng tới tính chất của tài liệu, không chỉ như thế huyền ngân còn hoàn mỹ phù hợp với linh hồn lực, khiến cho Minh Văn sư có thể cảm giác được biến hóa rõ ràng trong dụng cụ.
Loại dụng cụ huyền ngân này, mỗi một kiện dụng cụ nửa xích vuông, giá trị lại cao hơn cả một kiện bảo khí, dụng cụ trọn vẹn, giá trị hai vạn lượng vàng trở lên, bộ dụng cụ này của Lâm Minh là lễ vật Minh Văn sư công hội cho hắn.
Gia công từng phần tài liệu, Lâm Minh hoàn toàn đắm chìm trong thế giới Minh Văn thuật, Minh Văn phù trong tay hắn giống như có linh tính, từng cái nhảy vọt ra, bởi vì luyện tập một tháng, Lâm Minh có thể dễ dàng điều khiến linh hồn lực, thoải mái dùng linh hồn lực chia nhỏ ra như sợi tóc, mang theo tài liệu xếp thành từng cái Minh phù xinh đẹp.
Loại cảm giác này, giống như trượt trên mặt băng, không hề đình trệ.
Lâm Minh đã hoàn toàn đắm chìm ở trong cảnh giới vong ngã, trạng thái hiện tại của hắn đã đạt tới cực hạn trước nay chưa từng có.
Mặt trời lặn, ánh trăng lại lên, sao hạ xuống, ánh bình minh chiếu sáng.
Vô tình Lâm Minh đã vẽ suốt một đêm, Minh Văn phù lúc trước hắn vẽ chỉ trong thời gian ngắn đã hoàn thành, mà bây giờ có Minh Văn phù Lâm Minh thậm chí có thể hoàn thành trong thời gian một nén nhang, kết cấu hoa văn phức tạp trong đó khiến cho hắn không thể không cẩn thận.
Cũng có lúc Lâm Minh thất bại, tuy nhiên hắn cũng đã sớm dự liệu trước, ngoài những tài liệu quý báu nhất, những tài liệu khác đều làm trước.
Vô tình, Lâm Minh linh hồn lực đã cạn kiệt, nhưng mà bởi vì tinh thần tập trung cao độ, Lâm Minh đã tiến vào trạng thái thôi miên, hắn lại hồn nhiên không cảm giác nhận được linh hồn lực cạn kiệt, mà loại trạng thái này đối với võ giả mà nói cự kỳ nguy hiểm.
Bởi vì nó sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới thân thể.
Nghe đồn, trong lúc động đất, đứa trẻ bị kẹt trong phế tích, mà mẹ đứa trẻ vì quá thương con cho nên lại mạnh mẽ nâng được bức tường nặng vài ngàn cân, để đứa trẻ từ trong phế tích thoát ra, mà đây cũng là tự thôi miên, cuối cùng người mẹ thường bởi vì vượt qua sức chịu đựng của thân thể mà tàn tật, thậm chí còn tử vong.
Từng giây trôi qua, cho tới khi mặt trời lên cao, Lâm Minh vẽ ra một cái Minh phù cuối cùng, tiếp theo hai tay hợp lại, những Minh phù tầng tầng lớp lớp này hợp thành một thể, phát ra ánh sáng như vầng thái dương, rậm rãi dừng ở chỗ ngực trái Lâm Minh.
Cảm giác hơi đau nhức, giống như bị châm nóng đâm vào, sau đó ngực hiện ra một phù văn hình ngôi sao sáu cánh mang theo khí tức thần bí.
Tiếp theo, Lâm Minh chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, đầu óc choáng váng, sau đó, hắn mềm rũ ngã trên mặt đất.
Linh hồn lực cạn kiệt nghiêm trọng, khiến cho hắn cực kỳ mệt mỏi, gần như trong nháy mắt Lâm Minh ngủ say, trong giấc ngủ say này, hắn đoạn tuyệt hết thảy cảm giác đối với bên ngoài.
Ngủ một giấc liền ba ngày ba đêm.
Thẳng đến cảm nhận cơn khát mãnh liệt Lâm Minh từ trong giấc ngủ say tỉnh lại, hắn mơ mơ màng màng đi lên, chỉ cảm thấy đau đầu như muốn nứt ra, này là di chứng linh hồn lực cạn kiệt.
Hắn từ trong Tu Di giới tùy tiện lấy ra một chút đồ ăn, sau đó dại mặt ngồi dưới đất, qua đã một hồi lâu mới kịp phản ứng:
- Ta đây là... Chuyện gì vậy?
Cố gắng nhớ lại, mơ hồ nhớ lại toàn bộ quá trình mình vẽ Minh Thân phù, đưa tay sờ sờ ngực trái, làn da vốn bóng loáng lại xuất hiện văn lộ, cúi đầu nhìn thì thấy ngực trái có thêm một ấn ký hình ngôi sao sáu cánh thần bí, nằm sát với ấn ký Ma Phương.