Lúc này, tại một không gian độc lập của Thần Mộng Thiên Cung, trong ánh nắng tươi sáng này, hương hoa chim hót, trên mặt đất chảy xuôi thanh tuyền tựa như bạc vụn lấp lánh, nước chảy róc rách, thanh thúy dễ nghe. Cạnh dòng nước mọc ra từng đám thủy trúc, từng trận hương trúc thấm vào ruột gan.
Lúc này, Thần Mộng Thiên Tôn một thân bạch y, cầm một chiếc bát ngọc tinh xảo, dựa vào trên lan can bằng ngọc bên cạnh dòng nước, nàng đang cho cá ăn.
Trong chiếc chén ngọc đựng thức ăn cho cá, không phải là thực vật bình thường, mà là rất nhiều Thiên Địa linh trân chế tác mà thành. Thánh chủ nhận được đều sẽ quý trọng như mỹ nhân ôn nhã. Thế nhưng Thần Mộng Thiên Tôn lại dùng để cho cá ăn. Đương nhiên, cá nàng nuôi cũng không phải cá bình thường. Những con cá này đều có thể hóa thân hình người, tu tập Thần Mộng pháp tắc, tương lai bọn chúng trưởng thành cũng là thiên tài hiếm có.
Ở cách Thần Mộng Thiên Tôn không xa, một thanh niên bạch y đang đứng, hắn chính là Lâm Minh.
Sau một trận chiến cùng Đế Tử kia, Lâm Minh đã đi tới Thần Mộng Thiên Cung, theo Thần Mộng Thiên Tôn tu tập Thần Mộng pháp tắc.
Chớp mắt một cái, chính là năm tháng. Năm tháng này qua đi, do Thần Mộng Thiên Tôn tự mình chỉ điểm Lâm Minh, hầu như là tận tay dạy bảo. Chuyện này trước đây vẫn là đãi ngộ chỉ có Băng Mộng mới có.
Ngoại trừ chuyện đó ra, qua vài ngày, Thần Mộng đều sẽ tìm sư tỷ Thần Mộng Thiên Cung đến cùng với Lâm Minh giao thủ thực chiến, rèn đúc các loại năng lực chiến đấu của Lâm Minh.
Mỗi ngày Lâm Minh ăn uống đều là linh thực cấp cao nhất của Thần Mộng Thiên Cung. Hiện tại bởi vì đại kiếp nạn, Lâm Minh nhận được tài nguyên bồi dưỡng, có thể nói là đỉnh tiêm nhất của Thần Vực.
Từ sau khi Lâm Minh từ Thiên Diễn đại lục trở lại Thần Vực tới nay, hắn trước tiên ở Thần Mộng Thiên Cung, kế đó lại đến Phổ Đà sơn, hiện tại liền trở lại Thần Mộng Thiên Cung.
Tại Phổ Đà sơn Lâm Minh trực tiếp đến Tang Phật Tháp, cảm thụ ý chí của tiền bối Phổ Đà sơn.
Tại Thần Mộng Thiên Cung thì lại cùng Thần Mộng Thiên Tôn ở trong một phiến không gian, tùy thời chỉ điểm.
Nhân Tộc đã đem Lâm Minh coi như một trong những con bài chưa lật để vượt qua lần đại kiếp nạn này. Đương nhiên tiền đề là trước khi chiến tranh toàn diện bạo phát, có thể để Lâm Minh trưởng thành, bằng không cái gì cũng vô dụng.
- Thần Mộng tiền bối, vãn bối muốn rời khỏi nơi đây, ra ngoài lịch lãm.
- Ân?
Thần Mộng nhìn về phía Lâm Minh, đối với hắn quyết định phải rời khỏi, Thần Mộng không có bất cứ ngoài ý muốn nào, chỉ là không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy.
- Rời khỏi nơi đây. Đi chỗ nào? Chiến trường Huy Quang Giới sao?
Lâm Minh lắc đầu:
- Chiến trường Huy Quang Giới tuy rằng tràn ngập sinh tử chém giết. Thế nhưng nơi đó đã không còn phù hợp với ta nữa. Không có Giới Vương xuất thủ, người mạnh nhất bất quá là Thánh chủ mà thôi. Hơn nữa số lượng còn không nhiều. Đối với ta mà nói đã không tạo ra được hiệu quả lịch lãm nữa.
Chiến trường Huy Quang Giới là một tầng lịch luyện của tuổi trẻ tài tuối cấp càng thấp hơn, không thích hợp với Lâm Minh.
- Vậy ngươi muốn đi nơi nào?
Thần Mộng hỏi, trừ bỏ chiến trường Huy Quang Giới ra, địa phương khác càng không có nơi thích hợp để Lâm Minh đi. Hiện tại Lâm Minh tuy rằng còn không có trưởng thành, chỉ có tu vi Thần Biến Kỳ, nhưng thực lực của Lâm Minh tuyệt đối không kém.
Hắn đã có thực lực Thánh Chủ. Thánh Chủ đó là khái niệm gì? Năm đó, Phượng Minh Cung một trong Thượng Cổ Phượng tộc bảy mươi hai cung, cung chủ của nó cũng bất quá là Thánh Chủ mà thôi.
Năm đó Phượng Tiên Tử, Cửu Dương Chân Nhân đều là Thần Quân đỉnh phong, hôm nay hết thảy đều không phải đối thủ của Lâm Minh.
Hiện tại Lâm Minh cho dù là đặt ở Thần Vực ba nghìn giới chủ đại lục cũng đều có thể xem như là một nhân vật, có thể uy chấn một phương. Trên thực lực cùng thế hệ trước địa vị ngang nhau.
Chỉ là hắn bởi vì xuất nhập thiên cung thời gian dài, nhân vật tiếp xúc đến không phải Thiên Tôn, thì chính là Giới Vương, có vẻ Lâm Minh còn yếu hơn một ít mà thôi.
Dưới tình huống như vậy, Lâm Minh muốn ra ngoài lịch lãm, trừ bỏ bí cảnh ra, thật đúng là tìm không được nơi thích hợp để đi.
Lâm Minh nói:
- Vãn bối muốn đi Thánh La Thiên, Thánh Vực!
- Cái gì?
Trong lòng Thần Mộng cả kinh, Lâm Minh có thể nói là ngữ xuất kinh nhân, hắn dĩ nhiên muốn đi đến vũ trụ nơi Thánh tộc tồn tại.
- Ngươi đi vào trong đó làm cái gì?
Lấy thân phận của Lâm Minh hiện tại đi Thánh La Thiên không thể nghi ngờ là phi thường nguy hiểm.
Lâm Minh nói:
- Thoát Thai Hoán Cốt Quyết của vãn bối đã luyện đến hỏa hậu nhất định, không sai biệt lắm có thể cải biến thân thể và linh hồn khí tức. Mặc dù đi Thánh Vực, chỉ cần không tiếp xúc đến nhân vật cấp Thiên Tôn, cũng sẽ không bị nhìn xuyên thấu.
Lâm Minh nói Thoát Thai Hoán Cốt Quyết chính là Dịch Dung Thuật hắn từ rất sớm trước đây đã tu tập tại Thần Mộng Thiên Cung.
Sau này hắn dịch dung đi Ma Thủy đại thế giới, lại bởi vì cải biến không được khí tức linh hồn tự thân, vẫn là bị Thiên Minh tử cảm giác biết được.
- Vãn bối đi Thánh La Thiên, là vì kiến thức Thánh tộc luyện thể thuật truyền thừa. Thánh tộc luyện thể thuật truyền thừa xác thực so với Thần Vực cường đại hơn không chỉ gấp trăm lần. Ba mươi ba tầng Thiên Ý Cảnh nguyên bản bao quát vạn trượng, con đường ta phải đi còn dài, vãn bối tin tưởng, đi Thánh La Thiên, vãn bối có thể nhận được càng nhiều lịch lãm hơn.
Lâm Minh nói như vậy, Thần Mộng lại vẫn là lắc đầu nói:
- Nhân loại đối với Thánh tộc hết thảy đều là không biết, hơn nữa ngay cả không gian thông đạo từ Thần Vực đến Thánh La Thiên, cũng bị Thánh tộc giám thị nghiêm ngặt chính là vì tránh cho có nhân loại tiến nhập Thánh tộc làm gián điệp. Ngươi muốn trà trộn vào Thánh La Thiên, rất nguy hiểm, thậm chí có khả năng khi thông qua cửa vào sẽ bị phát hiện. Ta không đồng ý cho ngươi đi, nếu như ngươi không đến địa phương tại Thánh tộc lịch lãm, ta có thể đề cử một chỗ khác...
- Nơi nào?
- Con đường Tu La!
Thần Mộng Thiên Tôn gằn từng chữ một nói ra, Lâm Minh nghe xong trong lòng lặng lẽ.
Con đường Tu La!
Hắn đã mơ hồ nghe nói qua, từ sau Thần Vực đệ nhất hội võ, Long Nha đã đến con đường Tu La.
- Đó có phải là nơi chín năm trước mà Long Nha đã đi?
Lâm Minh mở miệng hỏi.
- Không sai, chính là nơi đó. Bất quá Long Nha hẳn là không có chân chính thâm nhập con đường Tu La, chỉ là ở ngoại vi. Sau khi thực sự thâm nhập con đường Tu La, không phải rất dễ. Đó là một địa phương phi thường "đặc biệt".
Thần Mộng nhắn mạnh tại hai chữ "đặc biệt".
- Nơi đó rốt cuộc là địa phương nào?
Sau khi Lâm Minh nghe được, trong lòng có hứng thú, nguyên bản hắn cho rằng, con đường Tu La tương tự với các loại địa phương như bí cảnh. Bên trong có thể có đại lượng yêu ma quỷ quái, tà vật mãnh thú,...Nếu như mấy thứ này đủ cường đại mà nói, cùng với bọn chúng chém giết cũng là cửu tử nhất sinh. Ngoại trừ chuyện đó ra, trong con đường Tu La có khả năng cũng có một chút bảo vật, có thể đạt được bảo vật hay không phải nhìn cơ duyên. Mà bởi vì bảo vật, võ giả tiến nhập con đường Tu La cũng rất có khả năng bạo phát chém giết, như Hồng Hoang Bí Cảnh, Thần Thú Bí Cảnh đều là tình huống tương tự.
Nhưng mà hiện tại ý tứ của Thần Mộng, con đường Tu La lại rất "đặc biệt".
Phải biết rằng Thần Mộng sống nghìn vạn năm, còn cái gì chưa thấy qua, có thể được nàng nhận xét một câu "đặc biệt", đó quả là không dễ dàng.
Thần Mộng nói:
- Con đường Tu La ta cũng từng đi qua, đó là một địa phương không hoài niệm, một thế giới hoàn toàn tự thành pháp tắc, cũng không thuộc về ba mươi ba tầng trời, giống như là một thế giới nhân tạo.
- Nếu như nói Thiên Đạo cũng là một loại sinh mệnh mà nói, như vậy Thần Vực, Thánh La Thiên đều là tương tự với quy tắc sinh mệnh, băng lãnh vô tình. Một thành không đổi, mà con đường Tu La sinh mệnh lại không giống, nó phảng phất như là một hồi tự hỏi...
Thần Mộng Thiên Tôn chậm rãi nói ra, Lâm Minh nghe được trong lòng kinh ngạc.
Một hồi tự hỏi Thiên Đạo pháp tắc? Đó hẳn là bộ dáng gì đây?