Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy hành động của Sở Vân Phi, Liễu Phi Phi rất muốn giết chết anh ta luôn, nhưng cuối cùng cô ta vẫn không dám làm vậy.

Cùng lúc đó, các phóng viên giới giải trí ở ngoài cửa cũng đồng loạt giơ máy ảnh trong tay lên để chụp lại cảnh tượng khó gặp này.

Đây sẽ là một tin tức cực nóng vào ngày mai đấy.

Còn nhóm người hâm mộ kia, cả đám đều nhìn chằm chặp vào Sở Vân Phi như thể đang nhìn hung thủ sát hại người nhà của mình vậy.

Nếu như ánh mắt có thể giết người, có lẽ Sở Vân Phi đã bị xử lăng trì hàng trăm hàng nghìn lần rồi.

Thậm chí còn có người khóc rống lên, đau khổ còn hơn cả khi bố mình chết.

Nhưng lần này không còn ai dám xông tới, dù gì ngay cả Vương Tử Phàm cũng không phải là đối thủ, họ xông vào cũng chỉ tự rước lấy nhục thôi.

Chưa biết chừng còn sẽ làm liên luỵ đến thần tượng của mình.

Cuối cùng trước cái nhìn đăm đăm của tất cả mọi người, Liễu Phi Phi và người phụ nữ trung niên kia lăn ra đến cửa khách sạn.

Vừa ra khỏi cửa, hai người đang định đứng lên.

Nhưng vào lúc này, giọng nói của Sở Vân Phi lại vang lên.

“Thật ngại quá, cửa khách sạn này cũng là của tôi, tiếp tục lăn đi!”

“Anh đừng có quá đáng quá!”

Cuối cùng có người hâm mộ không chịu được nữa, lập tức lên tiếng.

Có người dẫn đầu, số người hùa theo cũng tự động nhiều lên.

Trong lúc nhất thời, tất cả người hâm mộ đều đồng loạt kêu la phản đối.

“Sao thế, vậy mọi người muốn vào thay cho cô ta à?”

Sở Vân Phi khịt mũi một tiếng, ánh mắt sắc lẹm nhìn lướt qua tất cả bọn họ.

Đối diện với ánh mắt của anh ta, cả đám người hâm mộ đều cúi thấp đầu.

Một lúc sau vẫn không có ai dám đứng ra, Sở Vân Phi cười khẩy một tiếng.

“Ha ha, nếu đã không có ai muốn giúp họ thì đừng chặn đường đi nữa! Để họ tiếp tục lăn đi, tất nhiên, nếu các người muốn họ tiếp tục ở lại đây thì cứ chặn đường tiếp đi!”

Cuối cùng cả đám người hâm mộ chỉ có thể trừng mắt nhìn Sở Vân Phi, sau đó vội vàng tránh ra nhường đường.

Không còn người nào chặn đường, Liễu Phi Phi và người phụ nữ trung niên lăn về phía xa với tốc độ nhanh nhất.

Mấy phút sau, cuối cùng hai người cũng lăn ra khỏi khu vực của khách sạn, lúc này họ mới được người hâm mộ đỡ dậy.

“Chúng ta đi thôi!”

Người phụ nữ trung niên nguýt mắt lườm nhóm Sở Vân Phi, sau đó nhanh chóng lên xe rời đi.

Sau khi Liễu Phi Phi và bà ta đi, Sở Vân Phi quay sang nói với nhóm nhân viên bảo vệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK