Yêu Vương dừng lại một chút như thể đang chìm vào kí ức, nói: "Kiếp trước của ngươi, cả đời cậu ta đã trải qua rất nhiều chuyện, ngoại trừ chờ đợi Mạc Vũ thì còn đi báo thù. Cậu ta đã giết sạch những cao thủ trên đỉnh núi Bạch Long Sơn và cao thủ của Đạo Hội để báo thù cho Mạc Vũ”.
"Năm đó sau khi Mạc Vũ lấy được đá Nữ Oa, không ai biết khi nào Mạc Vũ mới tỉnh lại, có thể mãi mãi sẽ không tỉnh lại nên cậu ta mới đi báo thù”.
"Suốt ba trăm năm qua cậu ta không quay về, ta vẫn luôn đợi cậu ta”.
"Kết quả lại chờ được ngươi tới”.
Chuyện này phức tạp quá.
Kiếp trước của tôi đã dành tình cảm sâu đậm cho Mạc Vũ, trong lòng chỉ có một mình Mạc Vũ, còn bây giờ tôi lại có rất nhiều người phụ nữ, giữa tôi và Mạc Vũ dường như chỉ có tình bạn thôi.
"Đúng rồi", tôi hỏi: "Yêu Vương, tại sao trước giờ Mạc Vũ chưa từng nhắc đến bà?"
Mạc Vũ vốn là hồ ly chín đuôi, sau đó gia nhập tộc yêu quái và trở thành thuộc hạ đắc lực của Yêu Vương. Vậy mà từ sau chuyện ở đền thờ, Mạc Vũ chưa từng nhắc tới Yêu Vương.
Yêu Vương nói: "Năm đó Mạc Vũ tử trận nên hoàn toàn không biết những chuyện về sau, hơn nữa còn bị kiếp trước của ngươi phong ấn trong quan tài”.
"Khi đó thân xác ta đã bị hủy diệt, chỉ còn lại nội đan. Nội đan cắm rễ phía sau đền thờ, sức mạnh toàn thân ta lan tỏa biến thành một cái cây bình thường, dĩ nhiên Mạc Vũ không nhận ra ta”.
Thì ra là vậy, thì ra Mạc Vũ không nhận ra Yêu Vương của mình.
Tôi nói: "Yêu Vương, gần đây tôi đã đụng đến người của Đạo Hội nên tới nơi này của bà để lánh nạn”.
"Trông thấy bà phát triển nhanh đến vậy, tôi rất vui mừng cho bà”.
Yêu Vương hỏi tôi: "Chuyện liên quan đến những người đàn bà lần trước vẫn chưa giải quyết xong sao? Không phải ta đã giúp những người đó hóa giải toàn bộ âm khí trong cơ thể rồi hay sao?"
"Ngươi và Mộc Dịch của Đạo Hội vẫn luôn đồng hành với nhau, sao ngươi lại đắc tội người của Đạo Hội?"
Tôi nói: "Vì... tôi đã để lộ thông tin về đá Nữ Oa và cả sức mạnh của ngọc bội Cửu Dương”.
Tôi không giấu giếm Yêu Vương điều gì cả, cho dù trước đây thân phận bà ta là ai, bà ta từng mạnh mẽ đến đâu thì giờ bà ta cũng là bạn của tôi.
"Cái gì?", Yêu Vương nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, khí tức trên thân cây trở nên hỗn loạn: "Ngươi đã để lộ báu vật của cả Đạo Hội và Bạch Long Sơn?"
Tôi khẳng định một lần nữa.
Yêu Vương hét lớn: "Ngươi đang tự đâm đầu vào chỗ chết!"
"Vật trên người ngươi và vật trên người Mạc Vũ là hai báu vật quan trọng nhất của Hoa Hạ, cho dù là vật nào cũng đều có khả năng đẩy toàn bộ giới Âm Dương vào tình thế hỗn loạn”.
"Ngươi lại để lộ cả hai báu vật ư?"
Yêu Vương hết sức kinh hãi, cảm xúc vô cùng bất ổn, tôi thậm chí còn cảm nhận được cơn giận dữ của bà ta.
Tôi nói: "Cũng chính vì xảy ra chuyện nên tôi mới tới đây ẩn náu vài ngày”.
"Ẩn náu?", Yêu Vương nói: "Ẩn náu kiểu gì? Không lẽ ngươi định trốn ở đây mấy chục năm không chịu ra ngoài sao?"
"Nếu cao thủ của Đạo Hội và Bạch Long Sơn tới đây thì không chỉ ngươi mà cả ta cũng sẽ chết!"
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Sơn Thành, ngươi yên tâm, phong ấn ở đây khiến hội trưởng Đạo Hội và Bạch Long Vương của Bạch Long Sơn không vào được đâu”.
"Ẩn náu ở đây rất an toàn”.
Tôi ngạc nhiên đáp lời tiên nữ Thanh Thủy: "Phong ấn nơi đây mạnh mẽ như vậy ư?"
Tiên nữ Thanh Thủy khẳng định chắc nịch cho tôi yên tâm.
Vì thế tôi nói với Yêu Vương: "Yêu Vương, bà yên tâm, tôi chỉ ở đây một khoảng thời gian để chuyên tâm tu luyện thôi, đợi mọi chuyện lắng xuống tôi sẽ rời đi”.
"Hơn nữa cũng chẳng ai biết tôi ẩn náu ở đây”.
Yêu Vương nói: "Ngươi tưởng ta không biết phong ấn ở đây là phong ấn gì hay sao?"
"Ta đã kiểm tra phong ấn ở đây. Nơi này là một nơi tu luyện hoàn hảo, phong ấn này kỳ diệu khó lường, được chia thành hai tầng. Hiện tại chúng ta đang ở tầng phong ấn ngoài”.
"Dưới chân ngươi là tầng phong ấn trong, trong đó trấn giữ một thứ cực kỳ mạnh mẽ”.
Dưới chân tôi?
Tôi rất kinh hãi, tôi đã tới đây vài lần nhưng chưa từng phát hiện tầng phong ấn trong thật sự nằm ở đâu. Nhưng dưới chân tôi chẳng có gì ngoài một phiến đá màu xám tro.
Thụ Yêu tiếp tục nói: "Theo phán đoán của ta, phong ấn nơi đây chính là phong ấn Song Long”.
"Loại phong ấn này là một trong mười loại phong ấn mạnh nhất thời thượng cổ, bất cứ ai cũng không thể bước vào bên trong phong ấn, trừ khi ngươi là... chủ nhân của phong ấn!"
"Trương Sơn Thành, ngươi tới đây bằng cách nào, sao ngươi tìm được nơi này ở dưới vách đá, sao ngươi lại vào được bên trong?"
Tôi có thể đi vào trong, hơn nữa còn có thể đưa người khác vào trong là bởi vì tôi và tiên nữ Thanh Thủy đã ký khế ước, không lẽ tiên nữ Thanh Thủy là chủ nhân của phong ấn này?
"Không phải...", tiên nữ Thanh Thủy đáp: "Ta không phải chủ nhân của phong ấn. Sau này ta sẽ nói cho ngươi biết những chuyện này, còn bây giờ ngươi hãy hỏi Yêu Vương làm sao bà ta biết được phong ấn này, ta phải biết Yêu Vương rốt cuộc đã biết được bao nhiêu”.
Từ khi tôi quen biết tiên nữ Thanh Thủy đến giờ cô ấy vẫn không nói cho tôi mọi chuyện ở đây.
Tôi nói với Yêu Vương: "Chuyện đã xảy ra rồi, xin bà cứ yên tâm, tôi sẽ không làm liên lụy đến bà, không ai có thể vào đây ngoại trừ tôi”.
"Tôi rất tò mò sao bà biết về Ấn Song Long?"
Yêu Vương nói: "Các đời Yêu Vương của tộc yêu quái chúng ta đều truyền lại ký ức cho đời sau. Mỗi đời Yêu Vương tu luyện đến một cảnh giới nhất định sẽ được kế thừa huyết mạch mạnh mẽ và kí ức của đời trước”.
"Những thông tin này được lưu truyền từ thời thượng cổ".
"Trong những ký ức này, Ấn Song Long không phải phong ấn của loài người mà là phong ấn của vũ khí thần tiên. Giống như tên gọi của nó, phong ấn này dùng để phong ấn Long Tộc”.
Thần tiên? Vũ khí thần? Long Tộc?
Những thông tin này khiến tôi vô cùng kinh ngạc.
Yêu Vương tiếp tục nói: "Mấy ngàn năm trước Tiên giới xảy ra hỗn loạn, con đường thông qua tam giới xuất hiện vết nứt. Có một vị tiểu thần tiên của Long Tộc đam mê thế giới phồn hoa của loài người, lưu luyến tình cảm con người nên nhân lúc con đường đang tu sửa đã tận dụng thời cơ lén lút rời khỏi Tiên giới xuống trần gian”.
"Vị thần tiên đó không hề biết quy tắc của loài người không giống Tiên giới, sức mạnh tu luyện cũng khác nhau. Sức mạnh của vị thần nhanh chóng suy kiệt, vẻ ngoài trở nên già yếu. Để có thể sống sót vị thần đó đã bất đắc dĩ phải giết rất nhiều người, hút tinh nguyên của cao thủ để sống”.
"Sức mạnh của thần tiên rất lớn nên cần duy trì bằng năng lượng thuần dương và thuần âm, cần rất nhiều máu tươi của những cao thủ. Dần dần vị thần đó giết càng ngày càng nhiều người, trở thành đại ma đầu khét tiếng trong giới tu luyện, cuối cùng đã khiến Đạo Hội và Bạch Long Sơn nổi giận”.
"Đạo Hội và Bạch Long Sơn cùng truy lùng vị thần đó, cuối cùng hội trưởng Đạo Hội và Bạch Long Vương hợp lực dùng sức mạnh ngọc bội Âm Dương và đá Nữ Oa phong ấn vị thần. Phong ấn đó chính là Ấn Song Long”.
Thần tiên xuống trần gian? Trên thế giới này thật sự có thần tiên sao? Lượng thông tin này quá lớn khiến tôi càng ngày càng khiếp sợ.
Yêu Vương giải thích một cách vô cùng nghiêm túc, những gì bà ta nói chắc chắn là thật.
Tôi kiềm chế cảm xúc kích động của mình, tò mò hỏi: "Tại sao ban đầu không giết chết vị thần kia mà chỉ phong ấn thôi?"
Yêu Vương giải thích: "Thần tiên sao có thể bị giết chết dễ dàng như vậy được? Chắc chắn là không giết chết được nên mới phải phong ấn. Đó đã là chuyện của mấy nghìn năm trước rồi, lúc đó cả đại lục có nguồn linh khí dồi dào, loài người đâu đâu cũng đầy ắp cao thủ tu luyện”.
"Nếu như chuyện này xảy ra trong hoàn cảnh đại lục và loài người như hiện nay thì không ai có thể chế ngự được vị thần đó”.
"Năm đó sau khi Mạc Vũ lấy được đá Nữ Oa, không ai biết khi nào Mạc Vũ mới tỉnh lại, có thể mãi mãi sẽ không tỉnh lại nên cậu ta mới đi báo thù”.
"Suốt ba trăm năm qua cậu ta không quay về, ta vẫn luôn đợi cậu ta”.
"Kết quả lại chờ được ngươi tới”.
Chuyện này phức tạp quá.
Kiếp trước của tôi đã dành tình cảm sâu đậm cho Mạc Vũ, trong lòng chỉ có một mình Mạc Vũ, còn bây giờ tôi lại có rất nhiều người phụ nữ, giữa tôi và Mạc Vũ dường như chỉ có tình bạn thôi.
"Đúng rồi", tôi hỏi: "Yêu Vương, tại sao trước giờ Mạc Vũ chưa từng nhắc đến bà?"
Mạc Vũ vốn là hồ ly chín đuôi, sau đó gia nhập tộc yêu quái và trở thành thuộc hạ đắc lực của Yêu Vương. Vậy mà từ sau chuyện ở đền thờ, Mạc Vũ chưa từng nhắc tới Yêu Vương.
Yêu Vương nói: "Năm đó Mạc Vũ tử trận nên hoàn toàn không biết những chuyện về sau, hơn nữa còn bị kiếp trước của ngươi phong ấn trong quan tài”.
"Khi đó thân xác ta đã bị hủy diệt, chỉ còn lại nội đan. Nội đan cắm rễ phía sau đền thờ, sức mạnh toàn thân ta lan tỏa biến thành một cái cây bình thường, dĩ nhiên Mạc Vũ không nhận ra ta”.
Thì ra là vậy, thì ra Mạc Vũ không nhận ra Yêu Vương của mình.
Tôi nói: "Yêu Vương, gần đây tôi đã đụng đến người của Đạo Hội nên tới nơi này của bà để lánh nạn”.
"Trông thấy bà phát triển nhanh đến vậy, tôi rất vui mừng cho bà”.
Yêu Vương hỏi tôi: "Chuyện liên quan đến những người đàn bà lần trước vẫn chưa giải quyết xong sao? Không phải ta đã giúp những người đó hóa giải toàn bộ âm khí trong cơ thể rồi hay sao?"
"Ngươi và Mộc Dịch của Đạo Hội vẫn luôn đồng hành với nhau, sao ngươi lại đắc tội người của Đạo Hội?"
Tôi nói: "Vì... tôi đã để lộ thông tin về đá Nữ Oa và cả sức mạnh của ngọc bội Cửu Dương”.
Tôi không giấu giếm Yêu Vương điều gì cả, cho dù trước đây thân phận bà ta là ai, bà ta từng mạnh mẽ đến đâu thì giờ bà ta cũng là bạn của tôi.
"Cái gì?", Yêu Vương nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, khí tức trên thân cây trở nên hỗn loạn: "Ngươi đã để lộ báu vật của cả Đạo Hội và Bạch Long Sơn?"
Tôi khẳng định một lần nữa.
Yêu Vương hét lớn: "Ngươi đang tự đâm đầu vào chỗ chết!"
"Vật trên người ngươi và vật trên người Mạc Vũ là hai báu vật quan trọng nhất của Hoa Hạ, cho dù là vật nào cũng đều có khả năng đẩy toàn bộ giới Âm Dương vào tình thế hỗn loạn”.
"Ngươi lại để lộ cả hai báu vật ư?"
Yêu Vương hết sức kinh hãi, cảm xúc vô cùng bất ổn, tôi thậm chí còn cảm nhận được cơn giận dữ của bà ta.
Tôi nói: "Cũng chính vì xảy ra chuyện nên tôi mới tới đây ẩn náu vài ngày”.
"Ẩn náu?", Yêu Vương nói: "Ẩn náu kiểu gì? Không lẽ ngươi định trốn ở đây mấy chục năm không chịu ra ngoài sao?"
"Nếu cao thủ của Đạo Hội và Bạch Long Sơn tới đây thì không chỉ ngươi mà cả ta cũng sẽ chết!"
Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Sơn Thành, ngươi yên tâm, phong ấn ở đây khiến hội trưởng Đạo Hội và Bạch Long Vương của Bạch Long Sơn không vào được đâu”.
"Ẩn náu ở đây rất an toàn”.
Tôi ngạc nhiên đáp lời tiên nữ Thanh Thủy: "Phong ấn nơi đây mạnh mẽ như vậy ư?"
Tiên nữ Thanh Thủy khẳng định chắc nịch cho tôi yên tâm.
Vì thế tôi nói với Yêu Vương: "Yêu Vương, bà yên tâm, tôi chỉ ở đây một khoảng thời gian để chuyên tâm tu luyện thôi, đợi mọi chuyện lắng xuống tôi sẽ rời đi”.
"Hơn nữa cũng chẳng ai biết tôi ẩn náu ở đây”.
Yêu Vương nói: "Ngươi tưởng ta không biết phong ấn ở đây là phong ấn gì hay sao?"
"Ta đã kiểm tra phong ấn ở đây. Nơi này là một nơi tu luyện hoàn hảo, phong ấn này kỳ diệu khó lường, được chia thành hai tầng. Hiện tại chúng ta đang ở tầng phong ấn ngoài”.
"Dưới chân ngươi là tầng phong ấn trong, trong đó trấn giữ một thứ cực kỳ mạnh mẽ”.
Dưới chân tôi?
Tôi rất kinh hãi, tôi đã tới đây vài lần nhưng chưa từng phát hiện tầng phong ấn trong thật sự nằm ở đâu. Nhưng dưới chân tôi chẳng có gì ngoài một phiến đá màu xám tro.
Thụ Yêu tiếp tục nói: "Theo phán đoán của ta, phong ấn nơi đây chính là phong ấn Song Long”.
"Loại phong ấn này là một trong mười loại phong ấn mạnh nhất thời thượng cổ, bất cứ ai cũng không thể bước vào bên trong phong ấn, trừ khi ngươi là... chủ nhân của phong ấn!"
"Trương Sơn Thành, ngươi tới đây bằng cách nào, sao ngươi tìm được nơi này ở dưới vách đá, sao ngươi lại vào được bên trong?"
Tôi có thể đi vào trong, hơn nữa còn có thể đưa người khác vào trong là bởi vì tôi và tiên nữ Thanh Thủy đã ký khế ước, không lẽ tiên nữ Thanh Thủy là chủ nhân của phong ấn này?
"Không phải...", tiên nữ Thanh Thủy đáp: "Ta không phải chủ nhân của phong ấn. Sau này ta sẽ nói cho ngươi biết những chuyện này, còn bây giờ ngươi hãy hỏi Yêu Vương làm sao bà ta biết được phong ấn này, ta phải biết Yêu Vương rốt cuộc đã biết được bao nhiêu”.
Từ khi tôi quen biết tiên nữ Thanh Thủy đến giờ cô ấy vẫn không nói cho tôi mọi chuyện ở đây.
Tôi nói với Yêu Vương: "Chuyện đã xảy ra rồi, xin bà cứ yên tâm, tôi sẽ không làm liên lụy đến bà, không ai có thể vào đây ngoại trừ tôi”.
"Tôi rất tò mò sao bà biết về Ấn Song Long?"
Yêu Vương nói: "Các đời Yêu Vương của tộc yêu quái chúng ta đều truyền lại ký ức cho đời sau. Mỗi đời Yêu Vương tu luyện đến một cảnh giới nhất định sẽ được kế thừa huyết mạch mạnh mẽ và kí ức của đời trước”.
"Những thông tin này được lưu truyền từ thời thượng cổ".
"Trong những ký ức này, Ấn Song Long không phải phong ấn của loài người mà là phong ấn của vũ khí thần tiên. Giống như tên gọi của nó, phong ấn này dùng để phong ấn Long Tộc”.
Thần tiên? Vũ khí thần? Long Tộc?
Những thông tin này khiến tôi vô cùng kinh ngạc.
Yêu Vương tiếp tục nói: "Mấy ngàn năm trước Tiên giới xảy ra hỗn loạn, con đường thông qua tam giới xuất hiện vết nứt. Có một vị tiểu thần tiên của Long Tộc đam mê thế giới phồn hoa của loài người, lưu luyến tình cảm con người nên nhân lúc con đường đang tu sửa đã tận dụng thời cơ lén lút rời khỏi Tiên giới xuống trần gian”.
"Vị thần tiên đó không hề biết quy tắc của loài người không giống Tiên giới, sức mạnh tu luyện cũng khác nhau. Sức mạnh của vị thần nhanh chóng suy kiệt, vẻ ngoài trở nên già yếu. Để có thể sống sót vị thần đó đã bất đắc dĩ phải giết rất nhiều người, hút tinh nguyên của cao thủ để sống”.
"Sức mạnh của thần tiên rất lớn nên cần duy trì bằng năng lượng thuần dương và thuần âm, cần rất nhiều máu tươi của những cao thủ. Dần dần vị thần đó giết càng ngày càng nhiều người, trở thành đại ma đầu khét tiếng trong giới tu luyện, cuối cùng đã khiến Đạo Hội và Bạch Long Sơn nổi giận”.
"Đạo Hội và Bạch Long Sơn cùng truy lùng vị thần đó, cuối cùng hội trưởng Đạo Hội và Bạch Long Vương hợp lực dùng sức mạnh ngọc bội Âm Dương và đá Nữ Oa phong ấn vị thần. Phong ấn đó chính là Ấn Song Long”.
Thần tiên xuống trần gian? Trên thế giới này thật sự có thần tiên sao? Lượng thông tin này quá lớn khiến tôi càng ngày càng khiếp sợ.
Yêu Vương giải thích một cách vô cùng nghiêm túc, những gì bà ta nói chắc chắn là thật.
Tôi kiềm chế cảm xúc kích động của mình, tò mò hỏi: "Tại sao ban đầu không giết chết vị thần kia mà chỉ phong ấn thôi?"
Yêu Vương giải thích: "Thần tiên sao có thể bị giết chết dễ dàng như vậy được? Chắc chắn là không giết chết được nên mới phải phong ấn. Đó đã là chuyện của mấy nghìn năm trước rồi, lúc đó cả đại lục có nguồn linh khí dồi dào, loài người đâu đâu cũng đầy ắp cao thủ tu luyện”.
"Nếu như chuyện này xảy ra trong hoàn cảnh đại lục và loài người như hiện nay thì không ai có thể chế ngự được vị thần đó”.