Nhìn thấy Thiên do dự, bỗng nhiên tên khốn kia không biết lấy sức ở đâu mà cười phá lên
"Hahaha...đúng rồi...chị diễm...chị nói đúng rồi...cha sẽ giết nó...nhưng mà mày không giết tao...thì mày sẽ chết càng thảm hơn nhiều....hahaha.."
Thiên khinh bỉ nhìn hắn tại vì...
"Á...aaa...đau...á..aaaa......" chưa nói xong câu thì cơn đau kinh khủng đã trải khắp toàn thân
"Thấy chưa...thảm là mày đó...thằng chó..." Thiên mỉa mai
"Hahaha...mày ...chờ...chờ...á.aaaaaa"
Cùng lúc đo Thiên lại cảm nhận được 8 ánh mắt thâm thù đại hận của 8 thanh niên cùng nhóm ..và sau đó...
"Ahhhhhh....á....aaaa....huhu....đau...đau....á...." đồng thời là 8 tiếng la hét cùng vang lên.
Căn nhà rách nát này, ngay lập tức giống như 1 cái lò giết heo không ngừng vang lên tiếng kêu thê lương
Tên tóc xanh và 2 cô gái thậm chí còn đau đến nỗi són hết cứt đái ra
Ngược lại, lập và 8 viên cảnh sát thì khác...họ không hề có thù hận với Thiên. Hay nói cách khác là họ không có can đảm để thù hận
Làm 1 đặc công được huấn luyện chuyên sâu, chí ít họ có hiểu biết đơn giản về những võ học truyền kì của thế gian.
Tuy chưa luyện ra chân khí, nhưng họ biết loại đả thương mà họ phải nhận chính là đến từ chân khí trong truyền thuyết, là loại võ học cao thâm mà đến thủ trưởng hay huấn luyện của họ cũng chưa chắc đã có
Còn loại công lực như Thiên, họ không biết rõ, họ chỉ có cảm giác rằng nó sẽ là ở 1 mức độ mà họ căn bản không thể động vào.
Ánh mắt của họ nhìn Thiên, không phải loại người như đám con nhà giầu phá gia chi tử như Khánh Lỗi có thể hiểu. Cho nên tồn tại trong tâm họ chỉ có một
Đó là sợ hãi
Thậm chí thần tượng
Đàn ông, có kẻ nào không muốn mạnh mẽ
Có ai không thần tượng cường giả.
Còn đối với lập, hắn chỉ có 1 cảm giác duy nhất thôi.
Kinh khủng
Lần đầu bị 1 tiếng quát của hắn làm nội thương, hắn chỉ đánh giá là cao thâm
Còn bây giờ...
Loại áp lực kinh khủng đó áp tới, hắn thậm chí không có nổi can đảm để phản kháng, thậm chí không dậy nổi ý nghĩ phản kháng
Trong lòng hắn không còn cảm giác may mắn khi còn sống.
Mà chỉ có kinh khủng của 1 con chuột nhắt nhát gan
Lần đầu tiên hắn trở nên sợ hãi như vậy, ngay cả trước huấn luyện của hắn cũng chưa từng.
Nhờ đó mà phệ tâm trùng chỉ có tác dụng lên 9 người thanh niên kia, cũng chỉ có tiếng kêu thảm của họ mà không hề có tiếng rên nào của đội đặc nhiệm này.
Với loạt tiếng kêu không ngừng nghỉ này, Thiên có thể hiểu ác ý trong lòng họ nhiều như thế nào, có thể nói là suối tuôn không ngừng.
Thiên đưa ánh mắt hiền lành nhìn Diễm, tay hắn nhẹ nâng cô dậy đặt len giường ngồi, sau đó hắn tiếp tục với Tiểu Hoa
Lúc chạm nhẹ vào bàn tay của hắn, lòng Diễm bỗng run lên, cô ngơ ngác nhìn hắn
Bỗng nhiên cô thấy lúc vẻ mặt hắn hiền hòa dễ gần này lại dễ thương khả ái quá trời, giờ cô mới nhận thấy
Hình như lúc nãy...hắn có chút hung dữ
Cô ngây thơ nhận ra 1 điều muộn màng kỳ lạ này, mà đối với Tiểu Hoa thì lại sớm giác ngộ từ trước
Đó là 1 loại giác ngộ không hề liên quan tới chỉ số IQ chút nào
"Uhm, ông tên gì..." Thiên hỏi lập
"Tôi...tôi....Đinh Trần Lập.."
"Được rồi...nghe cho rõ đây...
"Căn phòng này...là do 8 đứa nó phá nát...ông giúp tôi lấy tiền bồi thường đi..."
"Bồi...bồi thường...họ...họ đều là..."
"Tôi không cần biết cha mẹ họ là ai...tôi chỉ biết, nếu họ không chuẩn bị tiền kịp,...con họ sẽ chết"
Thiên lấy 1 tờ giấy, không biết hắn viết bằng cách nào, chỉ biết là vừa cầm vào tờ giấy là nó đã hiện lên 1 con số. Sau đó hắn dùng 2 ngón tay búng nhẹ mảnh giấy ra
Trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, tờ giấy nhẹ nhàng lướt qua ngón tay của khánh lỗi rồi phi tới trước mặt Đinh Trần Lập. Sau đó
Ngọt sớt ghim xuống đất, ngay trước mặt Lập.
Ngón tay Khánh Lỗi bị bay lên cao, sau đó rớt xuống vừa vặn đè lên tờ giấy
Nhưng mà không hề có tiếng hét đau đơn nào.
Không khí ngược lại trở nên im lặng tới cực điểm
Khánh Lỗi sớm đã đau đớn quằn quại, khóc không ra hơi, la không ra tiếng, ngón tay mất đi lúc nào cũng không biết. Máu chẩy ra cũng không rảnh để ý
Giọng Thiên lại vang lên
"Đây là số tài khoản của tôi...nhớ dặn họ...mỗi người 100 tỷ....phải rồi...nhớ cầm theo ngón tay thối đó"
Nói xong Thiên vung tay lên, 7 thanh niên và 2 cô gái kia bị hất tung lên gom vào 1 góc.
Sau đó hắn lại vung tay lên.
Trước không khí tĩnh lặng, và cặp mắt 1 lần nữa trợn to của 9 cảnh sát
Tiếng "rắc ..răc.." vang lên. Và chẳng mấy chốc mặt đất như có sức sống vươn người đứng lên bao phủ 9 thanh niên lại thành 1 cái cũi bằng tường cứng hình vuông.
Trong lúc kì diệu đó, Thiên cũng vừa hay che chắn trước 2 cô gái Diễm và Tiểu Hoa và không biết dùng cách nào dẫn 2 cô gái đi mất
Chỉ để lại 9 viên cảnh sát ngoác cái mồm nhìn 1 cái cũi sắt kín mít hình thành ngay trước mắt họ
Ngay lập tức, cơn sợ hãi của họ đã bị lấp đầy bởi sự hâm mộ.
Nhưng mà chợt họ nhận ra 1 sự thật. 9 vị con cưng của 9 gia tộc đã bị nhốt lại
Tại đây vẫn còn lại ngón tay và số tài khoản...đó là minh chứng tốt nhất cho giấc mơ không thật của họ. Tại vì
Tất cả đều là sự thật
Không 1 chút giả tạo hay mơ mọng nào.
Ngay lúc đó, Trần Lập như 1 con thiêu thân cầm lên điện thoại, run rẩy bấm số
......
Tại căn biệt thự ở quận 3.
Mẹ của Khánh Lỗi đang nằm đắp mặt nạ bỗng nghe điện thoại "reng..reng" vang lên
Bà ta nhàn nhã bắt điện thoại
"Lập hà..."chưa nói xong thì đã bị cướp lời
"Chị Phi...thằng Lỗi không xong rồi...chị mau kêu anh Long đến cứu nó đi..."
"Hả...hả...có chuyện gì...cậu mau nói đi...thằng Lỗi bị sao"
"Chị Phi, thằng Lỗi chạm phải người không nên chạm rồi...nó phá nát nhà người ta... bây giờ bị phế nát 2 chân và nhốt lại...người đó còn nói...nói...phải có 100 tỷ mới được thả"
Miệng bà ta run run mấp máy nói " cái cái gì...2 chân bị phế...bị nhốt....đứa nào mà to gan bằng trời..."
Không chờ Trần Lập nói tiếp bà ta đã tắt máy, sau đó run rẩy bấm số chồng
Để điện thoại bên tai, chân bà ta đi qua đi lại, lòng vòng, rối loạn lại hung bạo tựa như tâm trạng trong lòng vậy
Ở cơ quan thành ủy, Phi Long đang ngồi trên bàn làm việc duyệt công văn, bên cạnh là 1 nhân viên nữ khép nép sợ hãi
"Reng..reng.." ông ta bốc điện thoại
"Anh hả...thằng Lỗi có chuyện rồi...anh mau cho người đi cứu nó.." giọng vợ ông như loa phóng thanh nói 1 lèo
Ông ta bình tâm hỏi "chuyện gì..nói rõ đi"
Xưa nay cá tính ông là vậy, làm việc gì cũng bình tĩnh không hấp tấp, cho nên ông vô cùng gét người hay hấp tấp
Vợ của ông, Trịnh Nhan Phi lại chính là 1 người như vậy, nếu không phải bà ta sinh cho ông được thằng con trai...e là ông đã 1 tát rớt răng rồi
Đáng tiếc, người ta nói sự đời không tuyệt đối, cả đời ông chưa bao giờ nóng giận nhưng khi vừa nghe vợ nói xong liền
"Rầm...phanh..phanh.." 1 chưởng ông ta vỗ lên cái bàn gây ra tiếng động chát chúa
Sau đó "rắc...rắc..."cái bàn liền nứt vỡ toác, toái vụn bay lả tả.
Cô nhân viên bên cạnh thấy thế quá sợ hãi liền xụi lơ ra đất. Cô biết thủ trưởng mình đáng sợ nhưng hôm nay cô lại càng cảm nhận rõ ràng điều đó hơn bất kỳ lúc nào
"Kẻ nào to gan...thằng Lập đâu...nó chết rồi hay sao hả.."
Sau đó ông ta dẫn theo 1 đội đặc công tinh nhuệ 10 người ai nấy đều trang bị súng đạn tối tân tiến về huyện củ chi
.......
Ngay sau đó, tại 1 gian phòng làm việc lớn 100m², 1 người đàn ông tai to mặt sệ, mặc comple cũng đập bàn cái rầm
"Tét...tét..."cái bàn cũng vỡ toang
"To gan...thằng nào mà liều mạng dám động vào con tôi...tôi sẽ giết nó...hừ.."
Sau đó lão gọi liền 5 cuộc điện thoại cho các ban ngành, sau đó dẫn theo 1 đội tinh nhuệ 10 người lên xe quân sự tiến về huyện Củ Chi
......
Tương tự Ở 1 tiệm spa ở quận 5, 1 người phụ nữ tuổi chừng 40 đang nằm mát xa da cũng đang đủng đỉnh cầm điện thoại
"Chị..Thẩm...con gái chị không xong rồi.." đầu dây bên kia vang lên giọng đàn ông
"Uhm..có chuyện gì.." bà ta uy nghiêm nói
Nhưng ngay sau 1 lúc uy nghiêm bình tĩnh đó bà ta liền ngồi bật dậy
"Cái..gì...kẻ nào muốn chết..."
"Hừ, con gái Chu Thẩm ta mà cũng dám bắt nạt...chán sống rồi"
Sau đó lại tiếp tục có 1 đoàn người tiến về huyện Củ Chi
Tương tự với 6 nơi khác, cũng đồng loạt phá banh 6 cái bàn làm việc, sau đó nhanh chóng kiếm người đổ về huyện Củ Chi.
Huyện Củ Chi hôm nay sẽ là 1 ngày bão tố kéo tới, nó giống như 1 cái lò hấp khổng lồ, mà bên trong lại là 9 quả bom. Bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung
Đây là 1 vụ điều động lớn nhất trong lịch sử từ khi đất nước hòa bình tới giờ.
Cũng vì sự việc kinh động cũng quá lớn, vụ án cũng quá li kỳ
9 đứa con của 9 vị cán bộ cấp cao bị người ta đánh thê thảm sau đó kêu phụ huynh tới đưa tiền chuộc...dù là bắt cóc tông tiền...cũng không có vụ nào lớn như vậy.
Vụ án lập tức bị tất cả các cơ quan chức năng liên quan lao đầu vào điều tra, lập hồ sơ, tìm manh mối.
Lai lịch của 3 người, Thiên, Diễm và Hoa cũng nhanh chóng bị moi ra...chi tiết
Đơn vị chức năng ở huyện Củ Chi cũng vào cuộc, căn phòng nhỏ của Tiểu Hoa cũng bị kéo băng liên phong.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK