"Rắc...rắc.." âm thanh gê rợn vang lên trong im lặng
Tên thanh niên tóc xanh vừa nhìn thấy liền kinh hoảng
Cái cây sắt...bị hắn bóp nát thành cám...rơi lả tả xuống đất
1 âm thanh như từ địa ngục tràn về
"Trương....Khánh....Lỗi.."
Khánh Lỗi bị chấn ngã này giờ vẫn chưa dậy được, bỗng nhiên có 1 âm thanh gọi tên mình làm hắn chợt cảm thấy kinh khủng
Loại âm thanh này sắc như dao, đâm mạnh, khoáy sâu vào óc...sau đó nó dập dờn như sóng thần muốn phá nát ý chí cuối cùng của hắn
7 tên thanh niên và 2 cô gái kia đồng loạt khiếp sợ bịt tai, nhưng vô ích
Máu từ 2 tai vẫn chảy ra khiến họ đau đớn muốn hôn mê
Nhưng chưa hết
"Chỉ mới cách mấy ngày...mà mày muốn giết tao 2 lần..."
Khánh Lỗi cố bịt 2 lỗ tai cho đỡ chảy máu, nhưng 2 tay hắn vẫn tràn ra máu tươi dàn dụa
"Mày...có nên...sống nữa...sao"
"Oa...ọc.." sau 1 tiếng cuối, tất cả đều thống nhất ói ra 1 ngụm máu đỏ
"Hả..." Thiên thét lên 1 tiếng
"Oa...phụt..." Khánh Lỗi là kẻ nhận trực tiếp trên người hắn xương cốt rã rời...máu từ chân lông cũng bắt đầu chảy ra
Chút ngông cuồng ban đầu đã hoàn toàn bị dập nát, nhưng hung bạo trong mắt lại càng nhiều.
Miệng hộc máu đỏ, nhưng trong mắt vẫn là nanh ác và thù hận kiên cường nhìn tới Thiên
Không biết hắn lấy ở đâu ra sức lực, bấm vào cái điện thoại ở hông nghe "tút..tút"
Sau đó hắn mở cái miệng tràn máu,cười lên thâm hiểm gằn lên
"Mày...phải ...chết...hahahaha"
Thiên thừa biết la hắn làm gì, cũng thừa biết bên ngoài là ai..
Trước kia là hắn không muốn giết người, phạm pháp, hắn còn 1 chút lòng tin vào pháp chế nhà nước
Hắn tin...vẫn còn có người làm quan chân chính lo cho dân
Nhưng bây giờ...hắn vẫn tin
Nhưng họ chưa xuất hiện.
Hắn
Sẽ dùng cách của mình để làm việc đó
"Bọp...bọp .." tiếng giày quân đội đều đặn gõ nhịp bước vào.
Người dẫn đầu là 1 sĩ quan có bộ mặt lạnh tanh hung ác..nhưng lại hơi quen thuộc
"Tất cả dơ tay lên...."
"Rắc...rắc.." 8 khẩu súng đồng loạt lên đạn rồi hướng về phía Thiên
"Cậu lỗi...cậu sao vậy...sao lại nhiều máu thế này...nhanh lên...tôi đưa cậu đi bệnh viện.." viên sĩ quan vừa tới liền hấp tấp đỡ Khánh Lỗi lên lo lắng hỏi
"Anh Lập...anh bắn chết thằng đó đi...em muốn nó chết..." thù hận như con sâu gặm nhấm linh hồn, Khánh Lỗi bây giờ chỉ cầu xé nát cái tên kia ra mà thôi
Bẩm sinh từ nhỏ hắn đã được cha thương yêu, muốn làm cái gì...chưa từng có ai dám ngăn cản...đến cả đánh người...kẻ đó dù có bị đánh chết cũng không được phép phản kháng...thậm chí hiếp dâm,..hắn hiếp dù là gái lớn gái nhỏ...cũng chưa từng có ai dám chửi, dám cãi hắn 1 câu
Huống chi là bị đánh.
Từ bé tới giờ hắn chỉ bị có 3 lần.
1 lần là hồi nhỏ bị cha hắn đánh
Lần thứ 2 là lúc tông Thiên không được bị ngã
Và lần thứ 3 là lần này...
Chưa bao giờ hắn chịu thiệt như vậy, cũng chưa bao giờ chịu nhục như vậy.
Có cả bạn bè trong hội của hắn đều nhìn thấy hắn thê thảm
Mặt mũi hắn mất hết
Thử hỏi trên đời này, ngoài cha hắn ra...có ai dám đánh hắn
Ai có quyền đánh hắn
Không có ai hết.
Chỉ có kẻ bị hắn đánh hoặc giết.
Không có kẻ nào được đánh lại, thậm chí cãi lại cũng không được
Kẻ nào dám làm...hắn sẽ giết nó.
Viên sĩ quan đang đỡ Khánh Lỗi kia chính là Lập, kẻ đã từng phỏng vấn bỏ tù Thiên 1 đêm.
Trái đất tròn
Người và người chỉ đi có 1 ngày là lại gặp nhau
Thù hận vừa khơi lên. Vừa dập tắt rồi lại cháy lại ngay
Mấy ngày trước thì Lỗi tông xe, bỏ tù Thiên.
Mấy hôm sau người chị cùng cha khác mẹ của hắn lại cứu Thiên
Bây giờ tên này lại quay lại tìm.
Và trùng hợp là ngay cả tên Lập này cũng may mắn dính vào loại thù oán ...thê thảm này
Nghe thấy lời Khánh Lỗi nói, Lập cũng không buồn nhìn lên, trong lòng hắn đang sợ hãi Trương Phi Long sẽ xử lý hắn ra sao...
Cho nên hắn chỉ kịp phẩy tay lên 8 anh lính cầm súng kia nói..."bắn đi"
Nhưng mà ngay sau đó, nhiệt độ không khí lại giảm đi thêm 20 độ
Khí lạnh dọc sóng lưng chạy lên gáy, cái lạnh đột ngột khiến cơ thể mọi người không kịp thích nghi
Nhưng mà chưa kịp chuẩn bị đã bị 1 tiếng hét kinh khủng phá vỡ màng tai
"C..ú..t...." chân lực kinh khủng từ 1 tiếng này như thủy triều đập vào bờ
"Keng...keng..." 8 anh cảnh sát không cách nào cầm được súng nữa
Chỉ kịp bật lùi 3 bước xong liền
"Phụt.....bịch.." sau khi phun ra 1 ngụm máu...liền quỳ gối không đứng nổi lên nữa.
Ánh mắt đau đớn đầy kinh hoàng nhìn lên,
"Giỏi...hay cho 1 tên sĩ quan câp cao..." Thiên giận quá mà cười
Lúc này Lập mới nhìn lên, vừa nhìn hắn liền hoảng sợ
Tay chân hắn hoàn toàn mất đi năng lực điều khiển, 2 hàm răng va vào nhau, tay chân vô lực muốn ngã xuống
Nhưng Khánh Lỗi bên cạnh lại không hề để ý đến anh Lập bên cạnh. Hắn vẫn hướng ánh mắt thù hận nhìn Thiên,miệng gằn giọng
"Mày...tao sẽ ..giết mày như giết heo...., tối hôm nay...tao sẽ cắt cổ tay lấy máu mày làm tiết canh....xẻo thịt mày nướng uống rượu...tao sẽ cho mày chết từ từ....hahaha...thậm chí tao còn cho mày tận mắt thấy tao chơi chị tao ra sao....hahahahaha"
Thiên nhếch mép, lóe ra hàm răng trắng tinh nói
"Mày có cơ hội đó sao..." đây không phải là hắn đang quảng cáo kem đánh răng, mà đó là 1 nụ cười đầy máu tanh
Lỗi lại càng vui vẻ hơn nói
"Mày cứ chờ đi....anh Lập...mình đi thôi"
1 luồng khí áp kinh người ập đến, nén không khí lại gấp 5 lần.
"Ai...cho mày đi.." Thiên bình tĩnh nói
"Phụt..."ngay trong luồng khí áp đó, Lỗi đã trọng thương sẵn không thể chịu nổi mà phun ra 1 ngụm máu
Nhưng mà hắn vẫn nanh ác nói
"Haha...xưa nay tao đến đâu, đi đâu...không có 1 ai có quyền ngăn cản hết.."
"Anh Lập...chuyền chân khí qua cho em đi....a.aaaa....anh...anh sao vậy"
"Bịch..." vẻ mặt méo mó của Lập nhăn lại kinh khủng, lực áp quá khủng khiếp, chân lực hắn chỉ chống đỡ được 4 giây đã cạn kiệt. Quỳ 1 gối, hộc 1 ngụm máu.
"Sau đó không chống lại được áp lực khiến Khánh Lỗi ở bên cũng
"Phụt..ọc..ọc."
"Tiền...tiền..bối...tha...tha...mạng.."
Vẻ mặt Thiên như băng lạnh
"Loại người như ông....chết là quá nhẹ...chết trăm ngàn lần cũng quá nhẹ..."
Sau đó hắn chỉ qua Khánh Lỗi, chân cũng chậm rãi tiến tới
"Còn nó..nó căn bản đã không còn là người nữa...ngay cả quỷ dữ cũng không ăn thịt đồng loại, chó khôn còn không ăn thịt cầy.."
"Nhưng mà nó...nó không chỉ ăn thịt người...mà còn ăn cả thịt chính chị mình.."
"Ngay cả chó...nó cũng không xứng làm"
"Chết còn gì luyến tiếc.."
"Ngày hôm nay..." Thiên chỉ tay từng tên từng tên một
Kể cả 7 thanh niên, 2 cô gái diêm dúa, 8 cảnh sát, Lập và cả Khánh Lỗi, chỉ trừ 2 chị em Diễm ra, Thiên phun ra 1 câu
"Tất...cả...đều....phải...c..h..ế..t.."
Chân hắn bước tới đạp lên đầu gối tên khánh lỗi sau đó
"Răc...rắc....á..aaaaaa...." tiếng xương vỡ nát và tiếng hét kinh người từ miệng Lỗi phát ra
"Lúc Mày giết người...người đó hét lên như vậy phải không..."
Sau đó chân Thiên lại đặt lên đầu gối bên kia dẫm xuống từ từ
"Cảm giác thế nào...thoải mái...phải không.."
"Á....aaaaa...."
"Rắc...răc.."
"Lúc mày giết người, cũng không thích người đó xỉu...mày thích tiếng khóc đó kéo dài phải không...vậy thì bây giờ mày cũng vậy.."
Thiên đang đinh đưa chân lên khỉu tay đạp xuống thì lúc này Diễm lại la lên.
Cô chạy tới "anh...anh đừng giết nó...cha em rất đáng sợ..ông ấy sẽ không tha cho anh đâu"
"Cha em là cái lão bí thư gì đó phải không..."
"Dạ....anh tha cho nó đi...nếu không anh sẽ rất thảm đó..em từng thấy cha 1 tát đập nát cái bàn...cha em rất lợi hại...ông ta lại thương nó cực kỳ....nếu anh giết nó....anh..." diễm quá sợ hãi, tay cô đã bấu chặt vào bắp tay Thiên
Cô bây giờ chỉ sợ 1 điều duy nhất mà thôi, cô sợ chính Thiên cũng sẽ bị cha cô trả thù...xưa nay ông ấy là kẻ kiêu ngạo, độc tài...và đặc biệt là cực kỳ tàn nhẫn dứt điểm
Cô hoàn toàn tin rằng, nếu Thiên giết lỗi, cha cô sẽ phát điên lên mà truy sát Thiên ...như vậy...
Nhưng Thiên lại nghĩ khác, Diễm là người tốt, cô đã cứu hắn. Mà thằng cha Phi Long kia dù cặn bã thì cũng là cha cô.
Thằng em chó mang hình người kia dù đáng chết ngàn lần cũng là em cô.
1 người phụ nữ như cô, ắt sẽ khó chịu nổi nếu nhìn 2 người thân chết trước mắt mình.
Thật ra Thiên đã nghĩ đúng. Mặc dù Diễm đã hoàn toàn mất đi tình yêu cuối cùng vào 2 cha con đó, nhưng bắt cô nhìn họ chết ngay trước mắt mình...cô vẫn không làm được
Cô ngăn hắn, không cho hắn giết Lỗi, nguyên nhân sâu xa chính là như vậy. Còn lại chính là loại tình cảm bản năng khó hiểu mà thôi.
Đó là vì ....cô là con gái
Thiên mặc dù không nên giết đám cặn bã này, nguyên nhân sâu xa còn là vì không muốn liên lụy 2 cô gái vô tội
đây lại còn là nhà của Tiểu Hoa
Không thuận tiện giết người. Nhưng mà hắn vẫn còn cách khác
Cách này còn ác hơn so với giết nhiều lắm...
Tâm niệm vừa động đã vào tiểu thế giới, điều động 18 con phệ tâm trùng.
Lập tức hóa thành 18 tia sáng
"Xẹt" 1 cái liền tiến vào 7 thanh niên, 2 cô gái diêm dúa, 8 viên cảnh sát và Lập.
Mặc dù 8 viên cảnh sát này không đắc tội hắn, nhưng họ là kẻ chấp pháp, tay cầm hung khí không chĩa vào quân địch mà lại chĩa vào thiện dân trong nước đã cung phụng mình.
Họ sinh ra là do dân và phục vụ cho người dân, nhưng bây giờ họ lại quay súng chĩa vào người dân.
Sống...và tồn tại đối với họ...đã không còn ý nghĩa nữa
Dù có là nghe lệnh của ai...thì cũng không được phép
Phệ tâm trùng này, chính là 1 trong các loại dị năng mà trước đây đã gây nên cái chết của Thiên
Nó một khi bám vào người, sẽ lập tức bám vào tim, hấp phệ sinh mệnh lực của ký chủ. Dù là y học hiện đại có mổ, cũng không cách nào lấy ra.
Hoặc chân khí cao thâm, cũng không dám vọng động nơi trái tim con người.
Muốn giải khai, chỉ có 1 người duy nhất có thể mà thôi.
Đặc biệt, loại phệ tâm trùng này đã lột xác trở thành 1 loại trùng hoàn toàn khác.
Nó như 1 cái máy rađa phủ toàn cầu, có thể hấp rất ít máu để sống nhưng lại nghe lén mọi chuyện, nếu tâm ký chủ sinh ác niệm
Phệ tâm trùng này sẽ tiết ra 1 loại độc tố khiến cơ bắp bị phân hủy, gây ra đau đớn kinh khủng, đồng thời phệ đi sinh mệnh ký chủ càng nhanh hơn
Chữ "tâm" trong phệ tâm trùng vừa là "tim" lại vừa là "lương tâm"
Nó đối với người thiện là vô hại
Nhưng lại là địa ngục đối với ác nhân
Lấy ác cách để trị ác nhân, chính là cách phù hợp với Khánh Lỗi nhất bây giờ
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK