Sáng hôm sau Gia Ý đợi Dương Nam tại nhà hàng, cô đã suy nghĩ rất kĩ, quyết định lần này sẽ không hối hận.
"Sao vậy hôm nay có nhã hứng mời anh ăn cơm".
"Anh gọi món đi".
"Như cũ là được".
Thấy Gia Ý như có điều gì muốn nói nhưng lại ngập ngừng không mở lời. Một lúc sau bỗng nhiên Gia Ý nắm lấy tay Dương Nam nhìn anh với vẻ mặt nghiêm trọng.
"Chúng ta...kết hôn đi".Dương Nam giật mình nhìn cô, Gia Ý đang nghiêm túc, cô tỏ tình với anh. Không đúng, là cầu hôn anh. Thấy Dương Nam cứ im lặng nhìn mình, Gia Ý nghĩ có lẽ do bản thân vội vàng quá, cô rụt tay lại nói.
"Anh cứ từ từ suy nghĩ, em...em...". Dương Nam vội nắm chặt tay cô không buông, anh vui mừng bởi vì quá vui mừng nên mới không thốt nên lời.
"Anh đồng ý, anh đồng ý. Anh rất vui thật sự...". Dương Nam kích động nói năng lộn xộn, nhưng anh vẫn nhất quyết nắm lấy tay cô sợ chỉ cần buông tay ra là sẽ mất.
"Cảm ơn anh". Nhìn nét mặt hạnh phúc của anh Gia Ý mỉm cười, có lẽ đây là lựa chọn đúng đắn của cô. Bên ngoài có một chiếc xe theo dõi mọi hành động của hai người. Vừa xuất viện, Cao Tuấn đã muốn gặp Gia Ý. Anh đến trước nhà hàng nhưng không vào, nhìn thấy cô cùng người đàn ông khác tay trong tay, nhìn nhau cười hạnh phúc như cặp đôi mới yêu. Cao Tuấn tức giận bóp chặt điên thoại. Anh nhất định sẽ không từ bỏ, dù sao giữa anh và cô còn có một đứa con, người khác đừng mơ chen vào.
"Đi, đến khách sạn".
"Dạ".
Hôm sau Cao Tuấn quay lại tập đoàn làm việc, cùng lúc bắt gặp Cao Thành và Tinh Nhi trong đó.
"Hình như em đến không đúng lúc thì phải".
Tinh Nhi nhìn sang Cao Tuấn bằng cặp mắt chán ghét sau đó mở giọng chăm chọc.
"Wow... chúc mừng Cao tổng nha, tôi còn tưởng anh bận hẹn hò với vợ chưa cưới nên không đến đây chứ. Dù sao thì anh vẫn là nên cảm ơn bạn của tôi đã nể tình mà nương tay. Chứ nếu là tôi gặp một tên khốn cường bạo mình như vậy chắc chắn tôi sẽ khiến anh ta cả đời không thể lên được. Ha ha..." Nói xong còn không quên liếc sang Cao Thành một cái rồi bỏ ra ngoài.
"Khẩu vị của anh dạo này cũng mặn nhỉ, thích xu hướng bạo lực à".
"Khụ...sao rồi, khỏe hẳn chưa mà đi làm".
"Yên tâm đi, em trai của anh sức khỏe rất tốt, không vấn đề gì. Anh à, em có chuyện muốn bàn với anh".
"Chuyện gì?".
"Em muốn hủy hôn". Cao Thành không quá bất ngờ khi nghe em trai mình nói như vậy. Từ lúc cậu tỉnh lại nghe Thế Phong nói cậu đã khôi phục kí ức thì anh cũng đoán được.
"Em thương lượng chuyện này với Hy Hoa chưa. Anh thấy cô gái đó có vẻ sống chết yêu em, muốn chia tay không dễ đâu".
"Em chưa nói với cô ấy nên muốn thương lượng với anh tìm cách giải quyết".
Lúc này Hy Hoa đẩy cửa xông vào, cô nghe nói hôm nay anh đi làm muốn đến gặp anh, còn chuẩn bị một phần ăn sáng rất chu đáo. Nhưng không ngờ vừa đến nơi lại nghe được tin này.
"Anh...em không muốn hủy hôn, em không muốn..."
"Hai đứa nói chuyện đi, anh về trước". Cao Thành định đi Hy Hoa giữ anh lại, cô biết chỉ cần anh lên tiếng Cao Tuấn sẽ nghe theo.
"Anh cả, anh không muốn hủy hôn, anh khuyên anh ấy giúp em. Hic...em thật sự rất yêu anh ấy..."
"Haizz...đây là chuyện riêng của hai đứa, tự mình giải quyết đi. Dù sao thì chuyện tình cảm không cưỡng ép được". Nói xong Cao Thành đi ra ngoài đóng cửa lại. Không gian lúc này yên tĩnh đến lạ, chỉ còn nghe tiếng thút thít của Hy Hoa.
"Hy Hoa à, anh biết nói lời này khiến em tổn thương nhưng thật sự anh không có tình cảm với em. Chúng ta nên dừng lại đi, như vậy sẽ tốt hơn cho cả anh và em".
"Hu hu...tại sao...tại sao lại không có tình cảm, vậy lúc trước anh quen em, nói muốn kết hôn với em là như thế nào hả".
"Lúc trước anh bị thương, mất trí nhớ, em biết mà. Bây giờ anh không thể nào chấp nhận tình cảm của em được. Là anh có lỗi, anh sẽ bù đắp cho em nhưng không phải bằng cách này".
"Em không cần, em chỉ cần anh thôi... những thứ khác em đều không cần...hic..."
"Anh xin lỗi...anh..."
"Em sẽ coi như không nghe thấy gì, em sẽ không hủy hôn đâu, không bao giờ..." Nói xong cô định chạy ra ngoài nhưng Cao Tuấn rất nhanh bắt lấy tay Hy Hoa giữ cô lại.
"Anh cho em 3 ngày, liên hệ với truyền thông về chuyện của chúng ta. Nếu không anh sẽ tự giải quyết. Có một chuyện mà em không biết, anh và cô ấy chưa từng ly hôn bây giờ chúng ta là không thể nào. Mong em hiểu". Nói xong Cao Tuấn buông tay Hy Hoa đi lại bàn làm việc của mình xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Mặc kệ cô đứng đó khóc lóc thảm thiết.
3 ngày sau, Hy Hoa vừa công bố chuyện hủy hôn giữa hai người cùng lúc đó Hy Hoa phát hiện mình có thai được 1 tháng.
"Nhất định em sẽ khiến anh cam tâm tình nguyện ly hôn với cô ta để đến với em".
"Sao vậy hôm nay có nhã hứng mời anh ăn cơm".
"Anh gọi món đi".
"Như cũ là được".
Thấy Gia Ý như có điều gì muốn nói nhưng lại ngập ngừng không mở lời. Một lúc sau bỗng nhiên Gia Ý nắm lấy tay Dương Nam nhìn anh với vẻ mặt nghiêm trọng.
"Chúng ta...kết hôn đi".Dương Nam giật mình nhìn cô, Gia Ý đang nghiêm túc, cô tỏ tình với anh. Không đúng, là cầu hôn anh. Thấy Dương Nam cứ im lặng nhìn mình, Gia Ý nghĩ có lẽ do bản thân vội vàng quá, cô rụt tay lại nói.
"Anh cứ từ từ suy nghĩ, em...em...". Dương Nam vội nắm chặt tay cô không buông, anh vui mừng bởi vì quá vui mừng nên mới không thốt nên lời.
"Anh đồng ý, anh đồng ý. Anh rất vui thật sự...". Dương Nam kích động nói năng lộn xộn, nhưng anh vẫn nhất quyết nắm lấy tay cô sợ chỉ cần buông tay ra là sẽ mất.
"Cảm ơn anh". Nhìn nét mặt hạnh phúc của anh Gia Ý mỉm cười, có lẽ đây là lựa chọn đúng đắn của cô. Bên ngoài có một chiếc xe theo dõi mọi hành động của hai người. Vừa xuất viện, Cao Tuấn đã muốn gặp Gia Ý. Anh đến trước nhà hàng nhưng không vào, nhìn thấy cô cùng người đàn ông khác tay trong tay, nhìn nhau cười hạnh phúc như cặp đôi mới yêu. Cao Tuấn tức giận bóp chặt điên thoại. Anh nhất định sẽ không từ bỏ, dù sao giữa anh và cô còn có một đứa con, người khác đừng mơ chen vào.
"Đi, đến khách sạn".
"Dạ".
Hôm sau Cao Tuấn quay lại tập đoàn làm việc, cùng lúc bắt gặp Cao Thành và Tinh Nhi trong đó.
"Hình như em đến không đúng lúc thì phải".
Tinh Nhi nhìn sang Cao Tuấn bằng cặp mắt chán ghét sau đó mở giọng chăm chọc.
"Wow... chúc mừng Cao tổng nha, tôi còn tưởng anh bận hẹn hò với vợ chưa cưới nên không đến đây chứ. Dù sao thì anh vẫn là nên cảm ơn bạn của tôi đã nể tình mà nương tay. Chứ nếu là tôi gặp một tên khốn cường bạo mình như vậy chắc chắn tôi sẽ khiến anh ta cả đời không thể lên được. Ha ha..." Nói xong còn không quên liếc sang Cao Thành một cái rồi bỏ ra ngoài.
"Khẩu vị của anh dạo này cũng mặn nhỉ, thích xu hướng bạo lực à".
"Khụ...sao rồi, khỏe hẳn chưa mà đi làm".
"Yên tâm đi, em trai của anh sức khỏe rất tốt, không vấn đề gì. Anh à, em có chuyện muốn bàn với anh".
"Chuyện gì?".
"Em muốn hủy hôn". Cao Thành không quá bất ngờ khi nghe em trai mình nói như vậy. Từ lúc cậu tỉnh lại nghe Thế Phong nói cậu đã khôi phục kí ức thì anh cũng đoán được.
"Em thương lượng chuyện này với Hy Hoa chưa. Anh thấy cô gái đó có vẻ sống chết yêu em, muốn chia tay không dễ đâu".
"Em chưa nói với cô ấy nên muốn thương lượng với anh tìm cách giải quyết".
Lúc này Hy Hoa đẩy cửa xông vào, cô nghe nói hôm nay anh đi làm muốn đến gặp anh, còn chuẩn bị một phần ăn sáng rất chu đáo. Nhưng không ngờ vừa đến nơi lại nghe được tin này.
"Anh...em không muốn hủy hôn, em không muốn..."
"Hai đứa nói chuyện đi, anh về trước". Cao Thành định đi Hy Hoa giữ anh lại, cô biết chỉ cần anh lên tiếng Cao Tuấn sẽ nghe theo.
"Anh cả, anh không muốn hủy hôn, anh khuyên anh ấy giúp em. Hic...em thật sự rất yêu anh ấy..."
"Haizz...đây là chuyện riêng của hai đứa, tự mình giải quyết đi. Dù sao thì chuyện tình cảm không cưỡng ép được". Nói xong Cao Thành đi ra ngoài đóng cửa lại. Không gian lúc này yên tĩnh đến lạ, chỉ còn nghe tiếng thút thít của Hy Hoa.
"Hy Hoa à, anh biết nói lời này khiến em tổn thương nhưng thật sự anh không có tình cảm với em. Chúng ta nên dừng lại đi, như vậy sẽ tốt hơn cho cả anh và em".
"Hu hu...tại sao...tại sao lại không có tình cảm, vậy lúc trước anh quen em, nói muốn kết hôn với em là như thế nào hả".
"Lúc trước anh bị thương, mất trí nhớ, em biết mà. Bây giờ anh không thể nào chấp nhận tình cảm của em được. Là anh có lỗi, anh sẽ bù đắp cho em nhưng không phải bằng cách này".
"Em không cần, em chỉ cần anh thôi... những thứ khác em đều không cần...hic..."
"Anh xin lỗi...anh..."
"Em sẽ coi như không nghe thấy gì, em sẽ không hủy hôn đâu, không bao giờ..." Nói xong cô định chạy ra ngoài nhưng Cao Tuấn rất nhanh bắt lấy tay Hy Hoa giữ cô lại.
"Anh cho em 3 ngày, liên hệ với truyền thông về chuyện của chúng ta. Nếu không anh sẽ tự giải quyết. Có một chuyện mà em không biết, anh và cô ấy chưa từng ly hôn bây giờ chúng ta là không thể nào. Mong em hiểu". Nói xong Cao Tuấn buông tay Hy Hoa đi lại bàn làm việc của mình xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Mặc kệ cô đứng đó khóc lóc thảm thiết.
3 ngày sau, Hy Hoa vừa công bố chuyện hủy hôn giữa hai người cùng lúc đó Hy Hoa phát hiện mình có thai được 1 tháng.
"Nhất định em sẽ khiến anh cam tâm tình nguyện ly hôn với cô ta để đến với em".