Đây là một loại rượu mạnh, Gia Ý chỉ vừa uống ba ly thì cô đã có cảm giác chóng mặt. Gia Ý đứng dậy bước đi loạng choạng, cô cảm giác biển trước mặt mình bây giờ rất đẹp, Gia Ý muốn đắm mình trong đó một lần. Dường như đọc được suy nghĩ của cô, anh vội vàng chạy lại đỡ cô: "Em say rồi, để anh đưa em về". Cô gạt tay anh ra cười như rất vui, nụ cười của cô rất đẹp nhưng lại mang theo chút thê lương.
"Tôi không muốn về, anh muốn về thì về đi". Nói xong cô để mặt anh đứng đó, đi về phía vách đá. Ngồi trên vách đá để chân của mình chạm vào nước biển, cảm giác có chút tê lạnh, lại có một chút kích thích. Giống như rượu ly rượu cô uống vậy, có chút cay nồng nhưng vẫn có một chút vị ngọt kích thích bản thân muốn nếm thử nhiều lần. Cao Tuấn ngồi uống rượu một mình nhưng mắt anh lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào cô dường như anh sợ chỉ cần rời đi một lúc là cô có thể trốn khỏi anh bất cứ lúc nào. Một lúc sau Cao Tuấn mang rượu lại ngồi cùng cô, Gia Ý không từ chối đón lấy ly rượu trong tay anh ngửa cổ uống cạn. Đến lúc trời se lạnh, cô mệt mỏi tựa đầu vào vai anh để mặc anh ôm cô về. Về đến phòng cô đã ngủ thiếp đi, Cao Tuấn nhẹ nhàng đặt cô lên giường sau đó anh vào nhà tắm lấy khăn lau người cho cô xong anh cũng tắm rửa rồi lên giường ôm cô vào lòng. Rất lâu rồi anh chưa có một giấc ngủ hoàn chỉnh, bây giờ ôm cô trong lòng lại có cảm giác rất an toàn, rất nhanh Cao Tuấn cũng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau Gia Ý dậy, đầu đau như búa bổ, cảm giác cả cơ thể như có một vật nặng đè lên. Mở mắt ra mới biết là anh, Gia Ý nhẹ gỡ tay anh ra nhưng không được, anh dùng cả tay chân mình quấn chặt lấy cô xem cô như một cái gối ôm mà ngủ ngon lành. Gia Ý bất mảng đẩy mạnh anh qua bên, Cao Tuấn giật mình dậy kéo cô ôm vào lòng. "Em dậy sớm vậy, không ngủ thêm một lát nữa đi".
"Tôi không buồn ngủ, anh ngủ đi". Gia Ý chưa kịp đặt chân xuống giường đã bị anh kéo lại, cô không đề phòng ngã nhào vào lòng anh. Cao Tuấn lật mình lại đem cô đặt dưới thân mình, anh ghé sát tai cô nói với giọng điệu mờ ám: "Không buồn ngủ vậy chúng ta làm chuyện khác".
Gia Ý ngại ngùng đẩy anh ra, quay mặt sang hướng khác né tránh ánh mắt của anh: "Tôi không muốn, anh tránh ra đi". Cao Tuấn không để cô né tránh, bắt cô nhìn anh sau đó trực tiếp đặt môi mình lên môi cô. Anh hôn khắp mặt cô rồi trượt dần xuống cổ, xương quai xanh cắn nhẹ một cái.
"Áaaaa...anh tuổi chó à". Gia Ý một mực đẩy anh ra nhưng Cao Tuấn bắt lấy tay cô đưa lên trên đầu giũ chặt bằng một tay. Còn tay kia của anh mươn theo xương quai xanh của cô trượt vào trong, kéo tấm chăn xuống. Hôm qua lau người xong cho cô anh cũng không mặt lại quần áo, cứ thế ôm cô ngủ nên sáng nay đã tạo cơ hội tốt cho anh.
"Anh làm gì vậy, buông ra...lưu manh...ừm..." Không để cô tiếp tục la, anh rất nhanh chặn miệng cô lại bằng nụ hôn của mình. Thật sự không thể chê được kĩ thuật hôn của anh rất giỏi, rất nhanh cô đã bị cuốn vào. Gia Ý dường như không còn sức lực phản kháng, cảm giác người bên dưới đã bắt đầu thuận theo Cao Tuấn mỉm cười từ từ buông cô ra. Anh hôn lên khắp cơ thể cô, dường như không bỏ xót một chỗ nào. Thật sự cô rất đẹp, từ khi sinh con xong vòng một của cô lại lớn thêm một chút nhưng eo vẫn nhỏ nhắn như vậy, bụng còn không có vết rạn. Để ý kĩ một chút chỉ thấy một vết sẹo nhỏ phía dưới bụng, Cao Tuấn âu yếm hôn lên vết sẹo trên bụng cô. Gia Ý ngại đỏ mặt, đẩy anh ra nhưng anh không để cô có cơ hội đó, anh giữ tay cô sau đó lại đặt một nụ hôn lên môi cô.
Nụ hôn kéo dài một lúc cảm nhận thấy cô hít thở không thông anh mới buông cô ra. Gia Ý thở hộc hộc, cứ nghĩ anh sẽ dừng lại nhưng Cao Tuấn tiếp tục hôn cô. Anh hôn từ cổ xuống xương quai xanh, những nơi anh đi qua đều để lại dấu vết như đánh dấu chủ quyền. Anh cuối đầu xuống ngặm lấy một bên ngực của cô cắn mút, bên còn lại anh dùng tay xoa nắn thành đủ hình dạng. Nụ hoa bị kích thích dựng đứng lên như đang gọi mời anh tiếp tục. Cả cơ thể cô lúc này đỏ ửng, run lên nhẹ nhẹ càng làm cho anh thêm hưng phấn mà tiếp tục.
"Tôi không muốn về, anh muốn về thì về đi". Nói xong cô để mặt anh đứng đó, đi về phía vách đá. Ngồi trên vách đá để chân của mình chạm vào nước biển, cảm giác có chút tê lạnh, lại có một chút kích thích. Giống như rượu ly rượu cô uống vậy, có chút cay nồng nhưng vẫn có một chút vị ngọt kích thích bản thân muốn nếm thử nhiều lần. Cao Tuấn ngồi uống rượu một mình nhưng mắt anh lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào cô dường như anh sợ chỉ cần rời đi một lúc là cô có thể trốn khỏi anh bất cứ lúc nào. Một lúc sau Cao Tuấn mang rượu lại ngồi cùng cô, Gia Ý không từ chối đón lấy ly rượu trong tay anh ngửa cổ uống cạn. Đến lúc trời se lạnh, cô mệt mỏi tựa đầu vào vai anh để mặc anh ôm cô về. Về đến phòng cô đã ngủ thiếp đi, Cao Tuấn nhẹ nhàng đặt cô lên giường sau đó anh vào nhà tắm lấy khăn lau người cho cô xong anh cũng tắm rửa rồi lên giường ôm cô vào lòng. Rất lâu rồi anh chưa có một giấc ngủ hoàn chỉnh, bây giờ ôm cô trong lòng lại có cảm giác rất an toàn, rất nhanh Cao Tuấn cũng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau Gia Ý dậy, đầu đau như búa bổ, cảm giác cả cơ thể như có một vật nặng đè lên. Mở mắt ra mới biết là anh, Gia Ý nhẹ gỡ tay anh ra nhưng không được, anh dùng cả tay chân mình quấn chặt lấy cô xem cô như một cái gối ôm mà ngủ ngon lành. Gia Ý bất mảng đẩy mạnh anh qua bên, Cao Tuấn giật mình dậy kéo cô ôm vào lòng. "Em dậy sớm vậy, không ngủ thêm một lát nữa đi".
"Tôi không buồn ngủ, anh ngủ đi". Gia Ý chưa kịp đặt chân xuống giường đã bị anh kéo lại, cô không đề phòng ngã nhào vào lòng anh. Cao Tuấn lật mình lại đem cô đặt dưới thân mình, anh ghé sát tai cô nói với giọng điệu mờ ám: "Không buồn ngủ vậy chúng ta làm chuyện khác".
Gia Ý ngại ngùng đẩy anh ra, quay mặt sang hướng khác né tránh ánh mắt của anh: "Tôi không muốn, anh tránh ra đi". Cao Tuấn không để cô né tránh, bắt cô nhìn anh sau đó trực tiếp đặt môi mình lên môi cô. Anh hôn khắp mặt cô rồi trượt dần xuống cổ, xương quai xanh cắn nhẹ một cái.
"Áaaaa...anh tuổi chó à". Gia Ý một mực đẩy anh ra nhưng Cao Tuấn bắt lấy tay cô đưa lên trên đầu giũ chặt bằng một tay. Còn tay kia của anh mươn theo xương quai xanh của cô trượt vào trong, kéo tấm chăn xuống. Hôm qua lau người xong cho cô anh cũng không mặt lại quần áo, cứ thế ôm cô ngủ nên sáng nay đã tạo cơ hội tốt cho anh.
"Anh làm gì vậy, buông ra...lưu manh...ừm..." Không để cô tiếp tục la, anh rất nhanh chặn miệng cô lại bằng nụ hôn của mình. Thật sự không thể chê được kĩ thuật hôn của anh rất giỏi, rất nhanh cô đã bị cuốn vào. Gia Ý dường như không còn sức lực phản kháng, cảm giác người bên dưới đã bắt đầu thuận theo Cao Tuấn mỉm cười từ từ buông cô ra. Anh hôn lên khắp cơ thể cô, dường như không bỏ xót một chỗ nào. Thật sự cô rất đẹp, từ khi sinh con xong vòng một của cô lại lớn thêm một chút nhưng eo vẫn nhỏ nhắn như vậy, bụng còn không có vết rạn. Để ý kĩ một chút chỉ thấy một vết sẹo nhỏ phía dưới bụng, Cao Tuấn âu yếm hôn lên vết sẹo trên bụng cô. Gia Ý ngại đỏ mặt, đẩy anh ra nhưng anh không để cô có cơ hội đó, anh giữ tay cô sau đó lại đặt một nụ hôn lên môi cô.
Nụ hôn kéo dài một lúc cảm nhận thấy cô hít thở không thông anh mới buông cô ra. Gia Ý thở hộc hộc, cứ nghĩ anh sẽ dừng lại nhưng Cao Tuấn tiếp tục hôn cô. Anh hôn từ cổ xuống xương quai xanh, những nơi anh đi qua đều để lại dấu vết như đánh dấu chủ quyền. Anh cuối đầu xuống ngặm lấy một bên ngực của cô cắn mút, bên còn lại anh dùng tay xoa nắn thành đủ hình dạng. Nụ hoa bị kích thích dựng đứng lên như đang gọi mời anh tiếp tục. Cả cơ thể cô lúc này đỏ ửng, run lên nhẹ nhẹ càng làm cho anh thêm hưng phấn mà tiếp tục.