Tiệc sinh nhật
Gia Ý từng làm việc chung với Trương Hy Hoa cũng xem như là đồng nghiệp, hôm nay cô cũng được mời. Mặc dù không thân nhưng Tinh Nhi một mực lôi kéo cô đến, để cô ta xem cô bây giờ sống tốt như thế nào, hạnh phúc như thế nào.
Bỗng nhiên ở phía cửa lớn xuất hiện hai người mặc tây trang bước vào. Cao Tuấn và Cao Thành cùng bước vào thu hút hết ánh nhìn xung quanh của mọi người. Tinh Nhi nhìn Cao Thành trong lòng bỗng dân lên một nỗi sợ, bất giác cô lùi lại phía sau. Gia Ý nhận ra bất thường của Tinh Nhi, nắm chặt lấy tay cô.
"Sao vậy, cậu không khoẻ chỗ nào hả". Gia Ý cảm nhận được sự sự run rẩy của Tinh Nhi bên cạnh, lòng bàn tay của cô đổ mồ hôi ướt đẫm tay cô.
"Không sao, chỉ là mình nhìn thấy anh ta nên có chút kích động, chỉ hận không thể một đao giết chết anh ta".
Gia Ý im lặng như nhớ ra sự việc gì đó, trầm mặc không nói một lúc lâu mới lên tiếng.
"Xin lỗi...nếu không phải tại mình thì..."
"Được rồi, quên đi mình không sao, chỉ là lo cho cậu vướng phải hai anh em nhà đó thật sự không biết phải khổ sở như nào nữa".
Cao Tuấn nhìn thấy cô đứng một góc nhưng làm như không quen biết đi đến Trương Gia.
"Chào Trương lão gia". Nói xong Cao Tuấn liếc mắt sang bên Trương Hy Hoa nở nụ cười dịu dàng.
"Trương tiểu thư sinh nhật vui vẻ". Nói xong đồng thời đưa hộp quà cho cô còn cố ý chạm nhẹ tay cô. Hy Hoa đứng bên cạnh ngại ngùng cười với anh, người đàn ông này cô vừa gặp đã thích. Nhất định cô phải có được người đàn ông này. Mọi hành động của hai người đều được Cao Thành và Trương lão gia nhìn thấy. Cao Thành biết cậu em này của anh là cố ý nhưng không sao, chỉ cần không phải người kia thì ai cũng được.
Trương lão gia cười sau đó giới thiệu với hai người. Đây là Trương Hy Hoa con gái ta, hiện tại đang làm trưởng khoa của bệnh viện nhà ta. Ta với ba con ngày xưa từng là bạn chí cốt, bây giờ nhìn con trai ông ấy lớn như vậy. Con vẫn là đẹp trai hơn ba con lúc trẻ, nhưng vẫn rất giống ông ấy. Hai đứa cứ từ từ nói chuyện ta ra kia tiếp đãi khách. Nói xong nắm lấy tay Cao Tuấn vỗ nhẹ bàn tay anh rồi nhìn Hy Hoa cười.
"Hy Hoa tiểu thư, có thể mời cô nhảy một bài được không". Nói xong Cao Tuấn chìa tay ra đón lấy bàn tay của cô, hai người nhẹ nhàng bước vào giữa buổi tiệc. Nam thanh nữ tú làm mọi người xung quanh đều ngưỡng mộ. Hai người họ thật sự rất đẹp đôi. Cộng thêm với thân phận của anh hiện tại khiến không ít ánh mắt trầm trồ, có ghen tị nhìn chằm chằm hai người.
Gia Ý đứng bên này nhìn rõ những cử chỉ của hai người, ánh mắt dịu dàng kia lúc trước chỉ dành cho cô bây giờ thì lại trước mặt cô thân mật với người con gái khác.
Vừa đau lòng lại vừa hận chính bản thân mình tại sao lại không thể quên được anh, tại sao lại không thể hận anh trong khi chính anh là người khiến cô đau khổ. Gia Ý và Tinh Nhi hai người đứng cạnh nhau, ánh mắt mỗi người một hướng, đều có những suy nghĩ riêng của bản thân. Đều thể hiện nên một nỗi bi thương hiếm thấy. Cao Thành nhìn về phía hai người bất chợt chạm vào ánh mắt của Tinh Nhi. Giây phút ấy tự nhiên anh cảm nhận được lòng ngực mình hơi nhói, có chút khó chịu. Khiến anh nhớ đến người con gái mấy năm trước, cũng ánh mắt ấy pha lẫn sợ hãi câù xin anh, lúc đó anh bị trúng thuốc đã không thể kiểm soát được cơ thể mình nên tổn thương cô gái đó.
Sau lần đó anh muốn tìm cô muốn chịu trách nhiệm với cô nhưng không cách nào tìm được. Rất nhanh Cao Thành thu suy nghĩ ấy về, đây là bọn hộ cố tình tạo ra vẻ mặt bi thương đó để khiến anh phải thương hại.
Gia Ý nhìn sang Tinh Nhi hướng theo ánh mắt của cô sau đó kiên định nói.
"Chúng ta từ bỏ đi, kể từ hôm nay giờ phút này, đem hết tất cả những chuyện không vui gạt qua một bên. Những người không xứng đáng không nên để ý đến. Mình và cậu cùng bắt đầu lại, cùng nhau sống hạnh phúc, theo đuổi ước mơ của mình được không".
Tinh Nhi kinh ngạc nhìn cô, sau đó nắm lấy tay Gia Ý cả hai cùng nhau cười. Gia Ý gửi lại quà cho Trương lão gia sau đó cùng với Tinh Nhi rời khỏi bữa tiệc.
Cao Tuấn sau khi khiêu vũ xong anh đảo mắt tìm kiếm cô nhưng không thấy, trong lòng lại có chút khó chịu.
Ngày hôm sau Gia Ý gửi đơn xin nghỉ việc vào mail của phòng nhân sự, tất cả đều đã lo hết ổn thỏa. Sau đó cô gọi cho Tinh Nhi cùng với Gia Hưng dọn qua căn nhà sớm chuẩn bị trước đó.
Gia Ý từng làm việc chung với Trương Hy Hoa cũng xem như là đồng nghiệp, hôm nay cô cũng được mời. Mặc dù không thân nhưng Tinh Nhi một mực lôi kéo cô đến, để cô ta xem cô bây giờ sống tốt như thế nào, hạnh phúc như thế nào.
Bỗng nhiên ở phía cửa lớn xuất hiện hai người mặc tây trang bước vào. Cao Tuấn và Cao Thành cùng bước vào thu hút hết ánh nhìn xung quanh của mọi người. Tinh Nhi nhìn Cao Thành trong lòng bỗng dân lên một nỗi sợ, bất giác cô lùi lại phía sau. Gia Ý nhận ra bất thường của Tinh Nhi, nắm chặt lấy tay cô.
"Sao vậy, cậu không khoẻ chỗ nào hả". Gia Ý cảm nhận được sự sự run rẩy của Tinh Nhi bên cạnh, lòng bàn tay của cô đổ mồ hôi ướt đẫm tay cô.
"Không sao, chỉ là mình nhìn thấy anh ta nên có chút kích động, chỉ hận không thể một đao giết chết anh ta".
Gia Ý im lặng như nhớ ra sự việc gì đó, trầm mặc không nói một lúc lâu mới lên tiếng.
"Xin lỗi...nếu không phải tại mình thì..."
"Được rồi, quên đi mình không sao, chỉ là lo cho cậu vướng phải hai anh em nhà đó thật sự không biết phải khổ sở như nào nữa".
Cao Tuấn nhìn thấy cô đứng một góc nhưng làm như không quen biết đi đến Trương Gia.
"Chào Trương lão gia". Nói xong Cao Tuấn liếc mắt sang bên Trương Hy Hoa nở nụ cười dịu dàng.
"Trương tiểu thư sinh nhật vui vẻ". Nói xong đồng thời đưa hộp quà cho cô còn cố ý chạm nhẹ tay cô. Hy Hoa đứng bên cạnh ngại ngùng cười với anh, người đàn ông này cô vừa gặp đã thích. Nhất định cô phải có được người đàn ông này. Mọi hành động của hai người đều được Cao Thành và Trương lão gia nhìn thấy. Cao Thành biết cậu em này của anh là cố ý nhưng không sao, chỉ cần không phải người kia thì ai cũng được.
Trương lão gia cười sau đó giới thiệu với hai người. Đây là Trương Hy Hoa con gái ta, hiện tại đang làm trưởng khoa của bệnh viện nhà ta. Ta với ba con ngày xưa từng là bạn chí cốt, bây giờ nhìn con trai ông ấy lớn như vậy. Con vẫn là đẹp trai hơn ba con lúc trẻ, nhưng vẫn rất giống ông ấy. Hai đứa cứ từ từ nói chuyện ta ra kia tiếp đãi khách. Nói xong nắm lấy tay Cao Tuấn vỗ nhẹ bàn tay anh rồi nhìn Hy Hoa cười.
"Hy Hoa tiểu thư, có thể mời cô nhảy một bài được không". Nói xong Cao Tuấn chìa tay ra đón lấy bàn tay của cô, hai người nhẹ nhàng bước vào giữa buổi tiệc. Nam thanh nữ tú làm mọi người xung quanh đều ngưỡng mộ. Hai người họ thật sự rất đẹp đôi. Cộng thêm với thân phận của anh hiện tại khiến không ít ánh mắt trầm trồ, có ghen tị nhìn chằm chằm hai người.
Gia Ý đứng bên này nhìn rõ những cử chỉ của hai người, ánh mắt dịu dàng kia lúc trước chỉ dành cho cô bây giờ thì lại trước mặt cô thân mật với người con gái khác.
Vừa đau lòng lại vừa hận chính bản thân mình tại sao lại không thể quên được anh, tại sao lại không thể hận anh trong khi chính anh là người khiến cô đau khổ. Gia Ý và Tinh Nhi hai người đứng cạnh nhau, ánh mắt mỗi người một hướng, đều có những suy nghĩ riêng của bản thân. Đều thể hiện nên một nỗi bi thương hiếm thấy. Cao Thành nhìn về phía hai người bất chợt chạm vào ánh mắt của Tinh Nhi. Giây phút ấy tự nhiên anh cảm nhận được lòng ngực mình hơi nhói, có chút khó chịu. Khiến anh nhớ đến người con gái mấy năm trước, cũng ánh mắt ấy pha lẫn sợ hãi câù xin anh, lúc đó anh bị trúng thuốc đã không thể kiểm soát được cơ thể mình nên tổn thương cô gái đó.
Sau lần đó anh muốn tìm cô muốn chịu trách nhiệm với cô nhưng không cách nào tìm được. Rất nhanh Cao Thành thu suy nghĩ ấy về, đây là bọn hộ cố tình tạo ra vẻ mặt bi thương đó để khiến anh phải thương hại.
Gia Ý nhìn sang Tinh Nhi hướng theo ánh mắt của cô sau đó kiên định nói.
"Chúng ta từ bỏ đi, kể từ hôm nay giờ phút này, đem hết tất cả những chuyện không vui gạt qua một bên. Những người không xứng đáng không nên để ý đến. Mình và cậu cùng bắt đầu lại, cùng nhau sống hạnh phúc, theo đuổi ước mơ của mình được không".
Tinh Nhi kinh ngạc nhìn cô, sau đó nắm lấy tay Gia Ý cả hai cùng nhau cười. Gia Ý gửi lại quà cho Trương lão gia sau đó cùng với Tinh Nhi rời khỏi bữa tiệc.
Cao Tuấn sau khi khiêu vũ xong anh đảo mắt tìm kiếm cô nhưng không thấy, trong lòng lại có chút khó chịu.
Ngày hôm sau Gia Ý gửi đơn xin nghỉ việc vào mail của phòng nhân sự, tất cả đều đã lo hết ổn thỏa. Sau đó cô gọi cho Tinh Nhi cùng với Gia Hưng dọn qua căn nhà sớm chuẩn bị trước đó.