• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có thể nói người phụ nữ này đã chọn sai mục tiêu để tấn công, so với ba đứa con của mình, Nam Cung Phi Vũ càng thêm lạnh lùng đáng sợ. Tay ông từng thấm qua máu của nhiều người, là mafia khét tiếng từng làm mưa làm gió ở khu vực ấy, diễn trò trước mặt ông chẳng khác nào tự mua dây buộc mình.

Vương Hân lững thững rời khỏi đó, đầu óc vẫn đang trong tình trạng trì trệ. Kế hoạch quyến rũ Tử Thiêm đổ nát ngay khi chỉ vừa bắt đầu khiến cô ta không cách nào chấp nhận được. 

Buổi tối, cả nhà lại quây quần ăn cơm cùng nhau. Đây không hẳn là quy định chung của gia đình, nhưng Nam Cung phu nhân sợ tình cảm giữa mình và các con phai nhạt nên vẫn luôn tổ chức mấy bữa ăn chung như thế, thuận tiện hỏi han cuộc sống của chúng. 

Trên bàn ăn bao gồm hai vợ chồng họ, con trai cả Tử Thiêm, con dâu Bạch Nhiễm, còn có Nam Cung Lân và con gái út Yến Thư, về phần Nam Cung Cảnh thì suốt ngày ở bên ngoài, ít khi về nhà. 

Tử Thiêm đang gắp đồ ăn cho vợ đột nhiên nghe ba của mình nói: 

“Sáng nay có một người phụ nữ ngã dưới chân bao 

Cả nhà đều dừng động tác trên tay, đổ dồn ánh mắt về phía ông, kể cả là vợ ông cũng giật mình. Chuyện thú vị như vậy lâu lắm rồi mới nghe thấy, cho nên ai cũng đều rất tò mò muốn biết. 

Bạch Nhiễm chớp chớp mắt nhìn ba chồng, chỉ nghe ông tiếp: 

“Là một lao công mới đến, CÓ ý đồ muốn quyến rũ Tử Thiêm.” 

“Con?” Tử Thiêm hơi bất ngờ, bên đùi liền truyền tới cảm giác đau nhức, không biết từ lúc nào vợ đã thò tay qua nhéo anh một cái thật mạnh. 

Cả nhà lại đổ dồn ánh mắt về phía anh làm anh bối rối: 

“Mấy ngày nay con ở nhà nghỉ ngơi mà." 

Vợ anh ngồi kế bên, sát khí đằng đằng như vậy, ba không thấy sao? 

Trước vẻ khó xử của con trai, môi Phi Vũ cong lên: 

"Cái này thì ba không biết được." 

Mặc dù không để cho người lạ làm ảnh hưởng đến chuyện tình cảm của con trai, nhưng chính ông thì lại rất thích thú khi nhìn cảnh cặp vợ chồng son này ghen tuông. 

Tử Thiêm bị ba mình hại thảm, sau bữa cơm đó, Bạch Nhiễm vẫn cứ bám dính lấy anh hỏi cô ta là ai. Anh làm sao biết? 

Hai người nằm trên giường, dù bật điều hòa nhưng sau lưng Tử Thiêm vẫn đang rỉ mồ hôi. Một tay của Bạch Nhiễm đặt trên cổ anh, vừa ôm anh vừa thì thầm: 

"Ông xã, em cảm thấy hợp đồng hôn nhân của chúng ta vẫn nên để ở đó thì hơn, biết đâu sau này anh làm ra chuyện có lỗi với em thì sao? Xung quanh anh nhiều ong bướm quá, em lo lắng" 

Cô nói mà miệng cười tủm tỉm đe dọa, không hề có bộ dạng "lo lắng" chút nào. Tử Thiêm oan uổng đáp: 

"Ong bướm ở đâu?" 

"Công ty anh đó." Bạch Nhiễm dùng ngón trỏ vẽ vòng tròn trên ngực anh. 

Tử Thiêm cảm giác được đầu ngón tay của cô không ngừng lướt qua điểm nhạy cảm trên ngực mình, vội đưa tay bắt cái móng vuốt nhỏ của cô lại và nói: 

"Em muốn anh làm sao mới được?" 

"Em không biết." 

Phụ nữ chính là như vậy, giận dỗi muốn gây sự, nhưng khi chồng mình lên tiếng hỏi cách giải quyết thì ỡm ờ không chịu nói thẳng ra, chỉ muốn anh tự động não. 

Đối với Tử Thiêm, việc này vô cùng khó khăn. Anh đặt tay lên trán suy nghĩ một lát, sau đó nói: 

"Em không an tâm về mối quan hệ của chúng ta thì chi bằng sinh một đứa nhỏ?" 

Anh lật người đè Bạch Nhiễm dưới thân, váy ngủ của cô mỏng manh lại còn ngắn, vừa mới động đậy một chút đã trượt lên quá bắp đùi. 

Bạch Nhiễm đơ ra trong chốc lát rồi mắng: 

"Lưu manh!" 

Kế tiếp, Tủ Thiêm sử dụng khuôn mặt đẹp trai của mình dụ dỗ cô chìm vào hoan ái. Cô vẫn tương đối thận trọng, mỗi lần đều bắt anh sử dụng biện pháp an toàn, mà anh cũng ngoan ngoãn nghe theo. 

Bạch Nhiễm ròng rã chịu đựng hơn nửa tiếng, mệt lử nằm úp sấp trên giường, mông bị kéo lên cao. Hơi thở nóng bỏng của Tử Thiêm không ngừng phả vào vai lưng cô, so với lần đầu thì anh đã biết cách kiểm soát các cơ bên dưới thân, thời gian vận động có thể kéo dài thêm rất nhiều. 

Chuyện của Vương Hân đơn giản lướt ngang qua cuộc sống của họ, ngày thứ tư Tử Thiêm được nghỉ làm, vợ chồng hai người cùng nhau đi du lịch, ngủ ở resort cao cấp, trải nghiệm cảm giác lăn giường tại những nơi xa hoa bậc nhất. 

Cũng trong những ngày đó, sự mất tích của Quý Thần khiến cho công ty điêu đứng, mà Vương Hân sau khi về nhà không thấy hắn đâu cũng chẳng buồn tìm kiếm. 

Không ai biết, Quý Thần đã bị trói đưa đến một nơi thật xa. Nam Cung gia thuê người theo dõi, quan sát hắn, chỉ cần hẳn có ý định quay về thành phố S thì sẽ bị bắt lại ngay. 

Quý Thần không phục, hắn bị hất ngã trên đất, chật vật mãi mới bò dậy được. Hắn hỏi: 

"Các người lấy quyền gì đuổi tôi đi?" 

"Đây là lời cảnh cáo cuối cùng Nam Cung gia dành cho cậu." Một người đàn ông nói: "Cậu hỏi chúng tôi có quyền gì? Ha ha, chỉ riêng việc cậu dây dưa với thiếu phu nhân cũng đã đủ để xử lý cậu rồi. Đại thiếu gia chỉ cần cậu quay lại thành phố xem như nể tình cậu, cậu hiểu không?" 

Nắm tay của Quý Thần siết chặt lại, quỳ gối dưới đất mà toàn thân run rẩy tức giận. Chỉ vì hắn muốn quay về với Bạch Nhiễm mà phải trả cái giá lớn thế này ư? Hắn không cam tâm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK