“Mấy ngày nay có mệt mỏi không?”
Anh đang nhắc đến chuyện cô đấu trí với công ty giải trí Huy Hoàng, Tống Như đưa tay ra ôm chặt lấy anh: “Vẫn khá tốt. Có chị Hy, Tiêu Dĩnh còn có anh giúp em, em không mệt.”
“Sao em biết anh cũng ra tay?” Anh hơi nhíu mày. Anh biết Tống Như không muốn anh can thiệp cho nên anh mới cố gắng chịu đựng không ra tay. Nếu không, trên thế giới này đã sớm không còn công ty giải trí Huy Hoàng rồi. Loại nhân vật nhỏ như Bùi Lạc Phong không đáng để vào mắt Dương Gia Cửu.
“Ngoại trừ ngài Dương có giá trị con người hơn trăm tỷ ra thì còn ai có thể chỉ dùng một cuộc điện thoại cũng khiến cho bọn họ không truy cứu trách nhiệm?”
Dương Gia Cửunhếch môi tán thưởng, quả nhiên Tống Như rất thông minh.
“Em không trách anh sao?” Anh nhìn người trong ngực, thấp giọng hỏi.
“Không trách. Em biết là anh quan tâm em. Em nghĩ chuyện này rất đơn giản nhưng không nhờ vì bảo vệ danh dự của công ty giải trí Huy Hoàng và lợi ích của bản thân họ lại không keo kiệt mà dùng những thủ đoạn thấp hèn kia. Lần này nếu không nhờ có anh, em có khả năng…. Gia Cửu, cảm ơn anh.”
Sự bảo vệ và tôn trọng của anh chính là thứ mà Tống Như muốn nhất.
Mà những thứ này không cần cô nói, Dương Gia Cửuđứng ở góc độ của cô vì cô mà suy tính thật tốt. Đây là cách ở chung mà Tống Như mong muốn nhất, khoảng cách trái tim giữa hai người đang không ngừng gần hơn.
“Sau này có chuyện gì nhất định phải nói cho anh biết.”
“Được. Em cũng sẽ vì anh mà bảo vệ chính mình thật tốt.” Tống Như cam kết.
………..
Chị Hy tìm cho Tống Như vị luật sư giỏi nhất trong ngành, đương nhiên tiền do Tống Như tự mình trả. Dù những năm gần đây cô rút lui nhưng chưa đến mức sơn cùng thủy tận.
“Luật sư Trần, Tổng Giasm đốc Bùi không có ở đây.” Thư ký của Bùi Lạc Phong ngăn bọn họ ở cửa.
Chị Hy đã sớm đoán được Bùi Lạc Phong sẽ dùng chiêu này để kéo dài thời gian, cô và luật sư Trần liếc nhau: “Không sao. Chúng tôi cũng không vội, chúng tôi sẽ đợi ở đây.”
Cô không tin Bùi Lạc Phong nhất quyết không xuất hiện.
Mặt thư ký lộ rõ vẻ khó xử, không có lý do gì để từ chối bọn họ, đành phải mặc kệ bọn họ ngồi đợi ở trên ghế sôfa.
Chị Hy gửi cho Tống Như một tin nhắn: “Bùi Lạc Phong không tiếp chúng ta.”
“Ừ. Nửa tiếng nữa em sẽ tới công ty, hôm nay phải thanh toán hết với anh ta.” Tống Như nói xong tắt điện thoại.
Vì trong tay cô nắm giữ bằng chứng của Bùi Lạc Phong, Dương Vũ Mịch cũng biết rõ nên mới dùng thủ đoạn nói xấu sau lưng để bôi đen Tống Như. Tống Như lợi dụng đoạn ghi âm cùng với bản hợp đồng năm đó có rất nhiều sơ hở. Hiện tại, Tống Như đã chiếm được thế thượng phong.
Chị Hy không ngờ sau hai mươi phút Bùi Lạc Phong thực sự xuất hiện trước mặt cô với vẻ mặt sáng lạng: “Muốn thanh toán đến vậy sao? Vào đi.”
Chị Hy ý thức được có gì đó không đúng liền gửi tin nhắn thông báo với Tống Như, sau đó cùng luật sư Trần bước vào văn phòng của Bùi Lạc Phong .
“Ngồi đi. Tôi biết các cô một lòng muốn tốt cho Tống Như nhưng hiện tại công ty loạn như vậy tôi chỉ có thể dành chút thời gian để gặp cô. Cô tranh thủ thời gian đi.” Đôi mắt của Bùi Lạc Phong sáng lên, anh ta đã sớm nhờ chị hai giúp đỡ, giờ chỉ cần tìm biện pháp đối phó thôi.
Chỉ cần chị Hy mở miệng là anh ta có thể dẫn cô vào bẫy của mình.
“Đừng tưởng anh nói như vậy thì chúng tôi sẽ buông tha cho. Năm đó Tống Như ký hợp đồng với anh rõ ràng là không công bằng, cô ấy chịu khổ nhiều năm ở công ty như vậy do đó chúng tôi muốn anh…”
“Công khai xin lỗi Tống Như, đúng không?” Bùi Lạc Phong cắt ngang lời nói của chị Hy, mở miệng nói ra trước.