“Ý của chị là phải xóa tên của Tống Như sao”?
“Đây không phải ý của tôi, mà là trong chương trình kế hoạch đã viết rất rõ ràng rồi, những diễn viên có nhiều sai sót và danh tiếng không tốt không liệt vào danh sách, cậu cảm thấy Tống Như bị cuốn vào phong ba to như vậy, có thể là trong sạch sao”?
“Nhưng không có chứng cứ có thể chứng minh Tống Như và Đỗ Cảnh Thiên có quan hệ, em cảm thấy việc này có ẩn tình khác, có cần phải hỏi Trình tổng không”?
“Ở đây cậu làm chủ hay tôi làm chủ! Tôi nói rồi, Tống Như không có tư cách, cô ta chính là không có tư cách, còn nữa việc này không cần nói với ai nữa, mặc dù Tống Như không đủ tư cách bước vào Oatlets, nhưng cũng không cần đem tin tức này ra ngoài, cản trở con đường của cô ta, hiểu chưa”?
Nhân viên chỉ đành gật đầu, sau đó rời khỏi phòng làm việc của Chúc Thanh Hà.
Mặc dù Chúc Thanh Hà nói rất đúng, nhưng cứ vậy gạch tên của Tống Như, cảm thấy luôn có gì đó kì lạ.
Vừa vặn nhân viên lại nhìn thấy Ngụy Lãng, liền đem chuyện lúc nãy nói với anh: “Quản lý La, việc này chị Hà làm đúng không? Tôi luôn cảm thấy có chút kì lạ”.
“Cô ấy trước giờ làm việc mạnh mẽ vang dội, tôi nghĩ Trình tổng đem chuyện chọn người giao cho cô ấy quyết định, thì nên tin tưởng phán đoán của cô ấy. Tống Như quả thật là một nữ diễn viên có nhiều chủ đề bàn tán, người như vậy bước vào Oatlets, quả thực có khả năng ảnh hưởng đến danh tiếng của công ty”. Ngụy Lãng nghĩ rồi đưa ra lời giải thích.
Anh sớm biết nếu Tống Như gửi hồ sơ, nhất định sẽ không được chọn, Chúc Thanh Hà dễ gì tha cho cô.
Anh cũng muốn xem xem, nếu cứ tiếp tục ầm ĩ như vậy, người cười đến cuối cùng sẽ là ai! Trong trận chiến này, ai anh cũng không giúp, chí ít Tống Như còn dám vào Oatlets, dũng khí đáng khen thưởng.
Nhưng anh hiểu tính cách của Chúc Thanh Hà, cô nhất định sẽ cắn lấy Tống Như không buông ra.
“Vậy được rồi, tôi về đem tài liệu trên máy tính xóa đi”. Nhân viên mặc dù bất bình thay cho Tống Như, nhưng không còn cách nào khác, hai vị quản lý có quyền chức nhất trong công ty đều nói như vậy rồi, còn có cái gì để tranh luận nữa.
“Vậy cũng không cần, cứ dựa theo quy trình thao tác như cũ là được, đối với mỗi người gửi hồ sơ, người có ý định tiến vào Oatlets đều công bằng như nhau.
Nhân viên theo lời của Ngụy Lãng, trả lời Tống Như.
Nhưng người nhận được tin tức này lại là Dương Gia Cửu, bởi vì lúc Tống Như gửi hồ sơ, lại gửi ở hộp mail của anh.
“Quả nhiên…..”
Anh đành vậy cười, sàng lọc mới bắt đầu một ngày đã bị loại, nói rõ chuyện này là do người dưới làm, căn bản không có sự đồng ý qua của Trương Vân.
Anh bắt buộc cần phải đưa Tống như tham gia cuộc thi đó.
Vì cô vào được Oatlets mà san bằng đường.
Việc hồ sơ bị loại, cũng không nhất định cần để Trương Vân biết, chỉ là làm thế sao để cô biết, phương pháp nhất định phải cực kì khéo, không thể gợi ra phương án đối phương .
Dương Gia Cửu cùng nói chuyện điện thoại ngắn với Tống Như, kể chuyện này cho cô biết.
“Không cần lo lắng, hôm nay Trương Vân cũng đến tham gia.”
“Vâng, Gia Cửu em sẽ tìm cơ hội để nói rõ tất cả với Trương Vân, hy vọng có thể nhận được sự ủng hộ của cô ấy.”
Chỉ cần Trương Vân đồng ý cho cô cơ hội, Tống Như có thể trở thành nữ diễn viên nỗ lực nhất trong kế hoạch.
Cô cần nghĩ cách tiếp cận Trương Vân tự nhiên, sau đó đạt được sự tín nhiệm của cô ấy, sau đó đem chuyện lần này nói với cô ấy….mà lại, không thể khiến cho bất kì ai của Oatlets biết.
Bảy giờ tối.
Tống Như ngồi xe của Dương Gia Cửu, quần áo dự tiệc lộng lẫy, sườn xám màu hồng anh đào phác họa vẻ đẹp ưu nhã và đoan trang của cô, vừa xuất hiện đã được rất nhiều ánh mắt và sự khen thưởng của nhiều người.
Tống Như vừa đến liền được mời vào hội trường.
Dương Gia Cửu ngồi ở giữa hàng hai chỗ dành cho khách quý, Tống Như ngồi sau lưng anh.
Bởi vì trên chỗ ngồi sẽ có kí hiệu, Tống Như nhìn thấy chỗ của Trương Vân cách chỗ cô một hành lang.
Nếu như vậy, vậy cần phải tìm cơ hội đổi vị trí, việc tối nay nắm chắc rồi.
Nhưng mà hôm nay là sàn catwalk thương hiệu thời thượng Tinh Diệu, các thương hiệu lớn đều tập hợp lại, còn có rất nhiều nhà doanh nghiệp, Tống Như căn bản không biết sẽ là ai ngồi cạnh Trương Vân.
Cuối cùng, Tống Như nhìn thấy người đi vào chỗ ngồi cạnh chỗ của Trương Vân.
Cư nhiên lại là ông chủ Triệu của KB.
“Tống tiểu thư, lại gặp nhau rồi”. Ông chủ Triệu sau khi ngồi vào chỗ, Trương Vân vẫn chưa đến, ông liền quay người lại cười với Tống Như một cái.
Trong lòng Tống Như hồi hộp một chút, thu lại tầm nhìn.
Mấy phút sau, Trương Vận cùng Ngụy Lãng cùng nhau đi đến, vị trí thật may viết sai, Trình Lãng vậy mà ngồi bên cạnh Tống Như. Lúc anh nhìn thấy ông chủ Triệu, ánh mắt hiển nhiên ngơ ngác một chút.
Anh đã nói với Trương Vân, việc Tống Như đang cùng KB đàm phán kí hợp đồng, nếu bọn họ đang lúc nói chuyện lộ ra, vậy hậu quả anh lừa Trương Vân cực kì nghiêm trọng.
“Không ngồi xuống sao”? Tống Như nhìn Ngụy Lãng đứng ngây ra ở đó, liền hỏi một câu.
Ngụy Lãng cười một cái, ngồi xuống ghế.
Anh không thể tự mình dọa mình, sự việc vẫn chưa xảy ra làm sao có thể cởi bỏ áo mũ được.
Anh bình tĩnh quan sát Tống Như, cách gần như vậy, anh có thể cảm thấy khí thế trên người Tống Như, mặc dù trầm tĩnh, nhưng có thể kiềm chế tất cả sự im lặng, từ trên biểu cảm căn bản không nhìn ra lòng dạ của cô.
Trong vòng giải trí phút chốc thay đổi này, người trong lòng giống Tống Như như vậy quá ít đi.
Rất nhanh, MC bước lên trên sân khấu, ánh đèn dần tối, lần catwalk thương hiệu này dần kéo tấm màn lên.
Tống Như nhìn thấy Dương Gia Cửu đang sau màn mở màn, mới vội vàng bước đến chỗ ngồi của mình, nhìn về hướng cô nhìn một cái, đương nhiên là đang nhìn cô vợ nhỏ của anh.
Trương Vân chú ý đến ánh mắt của Dương Gia Cửu, còn cho rằng anh đang nhìn cô, không giấu được cười trả lời.
Tống Như nhìn thấy Trương Vân nhìn bên này, lập tức nắm chắc thời cơ: “Trương tổng, xin chào tôi là Tống Như”.
“Xin chào, lại gặp mặt rồi, lần trước sau lễ trao giải, cô đã trải qua không ít chuyện, hy vọng cô có thể càng ngày càng thuận lợi”.
“Trương tổng, thật ra….” Tống Như đang định tiếp tục nói, Ngụy Lãng đột nhiên đứng lên, ngắt lời bọn cô.
“Làm phiền nhường một chút, tôi đi qua một chút”. Ngụy Lãng cần đi ra ngoài, tất phải khiến Tống Như trốn tránh.
Vì thế, cô cũng không cách nào lại nói chuyện tự nhiên với Trương Vân nữa, chỉ có thể đợi cơ hội lần sau.
Tống Như nhìn anh một cái, biết anh cùng Trương Vân đến, nhất định là người của Oatlets, không để chuyện này trong lòng, nhưng thu hồi lại vài ý đồ lại.
Ngụy Lãng đi ra ngoài dạo một vòng, lại trở về chỗ ngồi, nhìn thấy Tống Như đã không nói chuyện với Trương Vân nữa, mới thở ra một hơi.
Anh vẫn cần tiếp tục quan sát, không thể để Tống như có cơ hội nói chuyện với Trương Vân.
Sàn catwalk hôm nay cực kì đặc sắc, trang sức ngọc bảo tất cả bày ra rất tinh mĩ, chủ đề như vậy chỉ có phụ nữ với phụ nữ mới nói được.
“Trương tổng, cô cảm thấy món này như thế nào”? Tống Như dường như vô ý mở lời.
“Rất đẹp, cảm giác thiết kế rất nông, với lại rất có mùi vị phong tình nước ngoài, rất thích hợp với cô”. Trương Vân là một người phụ nữ rất có phẩm vị, lịch sự cười với Tống Như.
Mặc dù cô cho rằng Tống Như cần đi KB, nhưng trong giới này ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, cô cũng không cần làm căng quá quan hệ.