Mục lục
Ngọn Sóng Tình Yêu (full) - Kiều Huyền Thạc - Bạch Nhược Hy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Nhược Hy khẽ run rẩy, thân thể cứng đờ, sửng sốt một hồi đều không có phản ứng lại Lời anh nói khiến cô có chút mông lung, cũng có chút hoài nghi, dùng sức gỡ cánh tay anh, xoay người ngẩng đầu nhìn anh: “anh nói vậy là có ý gì?”

Kiều Huyền Thạc cầm lấy đôi bàn tay mềm mại không xương của cô nhẹ nhàng vỗ về trong lòng bàn tay rũ mắt trầm mặc: “Ý trong lời nói”

Bạch Nhược Hy nhìn chằm chằm vào mắt anh, chờ đợi câu trả lời của anh.

Bầu không khí giữa hai người thoáng chốc trở nên trầm mặc Một lát sau, Kiều Huyền Thạc hít sâu một hơi sau đó nhìn thẳng vào mắt cô nghiêm túc mở miệng: “Em còn nhớ rõ khi em đưa anh bản thỏa thuận ly hôn không?”

“Đương nhiên nhớ rõ.”


“Giấy thỏa thuận ly hôn của chúng ta là giả.” ánh mắt Kiều Huyền Thạc tràn ngập lo âu.

Anh vừa nói xong, sắc mặt của Bạch Nhược Hy lập tức trầm xuống, cô nhíu mày nhìn anh, trái tim khiếp sợ mà đập loạn “em cũng đừng trách luật sư, cô ta tuy rằng là do em mời đến đại diện cho em, vì em mà làm việc nhưng dù trung thành đến mấy, tận tụy đến mấy cũng không thắng nổi uy lực của súng đạn.



Kiều Huyền Thạc cúi người tới gần cô khẽ hỏi: “Em giận sao?”

“Không có.” Bạch Nhược Hy cúi đầu, vẫn cứ ngây ngốc như cũ, tâm tình kích động không cách nào hồi phục, vừa muốn khóc lại vừa muốn cười, có kích động, có đau khổ nhưng nhiều hơn lại là vui vẻ.

Anh xin lỗi. Kiều Huyền Thạc nhìn ra cảm xúc của cô không ổn định liền đưa tay ôm cô vào trong lòng, vừa ôm chặt lấy cô vừa lẩm bẩm: “anh xin lỗi, Nhược Hy, anh cũng không muốn lừa dối em như vậy nhưng anh thật sự không thể ly hôn với em, anh không có dũng khí để đối diện với việc mất đi người con gái anh yêu thương nhất. khi em nhất quyết đòi Ly hôn mà không hề để tâm đến những nỗ lực của anh, cũng không nghĩ đến cảm nhận của anh, anh cũng không biết làm thế nào nên chỉ có thể làm như vậy để trấn an tâm trạng của em trước.”

Bạch Nhược Hy nắm chặt lấy góc áo, nhắm mắt lại, nước mắt lại một lần nữa tuôn rơi như mưa, không có cách nào ngăn cản lại 2 lần bị Kiều Huyền Thạc lừa dối, lần đầu tiên là lừa cô kết hôn, lần này lại lừa cô nói đã ly hôn.



Nhưng mỗi lần như vậy cô đều không có cách nào chán ghét anh, để hận anh mà lại cứ như vậy không khống chế nổi bản thân mình yêu anh nhiều hơn.

“Tha thứ cho anh, đừng giận anh.”

Kiều Huyền Thạc nhắm hai mắt lại vùi đầu vào tóc cô nỉ non: “Anh nghĩ hiện tại em cũng biết tại sao mẹ anh lại tự nhiên đồng ý để cho chúng ta ở bên nhau bởi vì anh đã nói với mẹ rằng anh sẽ không bao giờ ly hôn với em, từ đầu đến cuối anh chỉ có mình em, cũng nói với bà rằng….”

Kiều Huyền Thạc muốn nói nhưng lại thôi.

Anh muốn nói với Trần Tĩnh rằng Nhược Hy rất có khả năng không phải là con gái của An hiểu “Còn nói gì với bà nữa?”

Bạch Nhược Hy tò mò hỏi lại.

Kiều Huyền Thạc xoa xoa đầu cô, lập tức đánh trống lảng sang chuyện khác: “Tuy rằng mẹ anh không đồng ý cho chúng ta phục hôn nhưng chúng ta chưa từng ly hon, bà sẽ không cố tình chia rẽ chúng ta, bà sẽ không bao giờ bắt con cái phải ly hôn, không muốn con cái có cuộc sống như bà.”

“Em biết, chị Tĩnh không phải loại người như vậy.”

Kiều Huyền Thạc cúi thấp đầu nhìn cô rưng rưng nước mắt: “Em còn tức giận?”

Bạch Nhược Hy nhấp môi, cố ý mím miệng nắm chặt đôi tay trắng phấn hung hăng mà đấm vào ngực anh “Đương nhiên là tức giận, người đàn ông chỉ biết lừa dối vợ con như anh hoạn toàn không tôn trọng em, nếu như em cứ nghĩ đã ly hôn với anh và yêu người khác thì phải làm sao bây giờ? Sao anh có thể bá đạo, độc tài như vậy?”

Bạch Nhược Hy còn chưa nói xong thì khuôn mặt của Kiều Huyền Thạc đã hoàn toàn đen lại, giận dữ hỏi một câu: “Em dám lặp lại lần nữa thử xem?”



Bạch Nhược Hy lập tức ngậm miệng, chớp chớp mắt đôi mắt vô tội, trong hốc mắt nước mắt lại chực trào, vừa rồi hình như cô mới nói là sẽ yêu người khác. Đối diện với sắc mặt âm lãnh trầm mặc của anh, cô cảm giác được nguy hiểm bao phủ quanh thân cô, người đàn ông này có vẻ như thật sự tức giận.

“Sau này em còn định yêu ai?”

Trái tim Nhược Hy run lên nhè nhẹ, cô nhìn anh bằng ánh mắt lấy lòng, sau đó cười nhạt, chậm rãi kéo ngón tay anh, nhẹ nhàng đung đưa làm nũng, ngữ khí đáng yêu nhỏ giọng nói: “Yêu chồng em”

Ấn đường của Kiều Huyền Thạc nhẹ nhàng thả lỏng một chút, nhưng vẫn không hài lòng như cũ, mặc dù đây chỉ là ý nghĩ của cô thì cũng không được, anh lạnh giọng cảnh cáo: “Bạch Nhược Hy, em nhớ kỹ cho anh, tương lai còn rất dài, nếu em dám hồng hạnh vượt tường, anh sẽ giết chết tên gian phu kia trước sau đó sẽ xử lý hồng hạnh giống như vậy.”

Bạch Nhược Hy sợ tới mức ngẩn ra, nuốt nuốt nước miếng.

Cô tin rằng cả đời này cô chỉ yêu người đàn ông trước mặt này nhưng tính chiếm hữu của anh cũng quá là bá đạo Từ trước đến nay anh đều nói được, làm được Bạch Nhược Hy ngoan ngoãn gật gật đầu, một lần nữa vùi đầu vào trong ngực anh nhắm mắt lại trầm mặc không nói Kiều Huyền Thạc ôn nhu thì thầm bên tai cô, an ủi cô: “Về sau đừng nhắc đến chuyện ly hôn nữa, biết không?”

Trong căm phòng lạnh lẽo Tất cả rèm cửa đều được kéo xuống.

Bên ngoài ánh mặt trời tươi đẹp chiếu khắp nơi nơi nhưng trong căn phòng xa hoa vô cùng âm u lạnh lẽo, ánh mặt trời xuyên qua rèm vải cũng không thể tăng lên nhiệt độ cho cả gian phòng Căn phòng màu xám lạnh lẽo không có lấy một tia sinh khí. Mặc dù giản dị nhưng cũng tiện nghi hiện đại.


Giữa căn phòng rộng lớn, người đàn ông dựa vào trên sô pha đưa tay đỡ trán Hai mắt vô thần lẳng lặng nhìn hai con thỏ bông trên bàn trà.


Trên bàn đặt một chồng văn kiện đã mở ra, văn bản ghi rõ mấy chữ to Bản báo cáo xét nhiện DNA Người đàn ông một tay kẹp điếu thuốc lá, khói thuốc lượn lờ quanh thân Khuôn mặt tuấn mỹ không có nửa điểm sinh khí tròng mắt dại ra vì suy sụp bi thương.


Báo cáo giám định ghi rõ ràng, rành mạch 99,9% quan hệ cha con … nhưng hắn lại không có lấy một tia vui sướng, tâm trạng lâm vào trầm mặc, thống khổ Hốc mắt đỏ bừng tơ máu Thuốc lá trên tay đỏ lửa liên tục hết điếu này đến điếu khác nhưng người đàn ông vẫn không để tâm, ánh mắt không có tiêu cự nhìn chằm chằm tờ báo cáo xét nghiệm trên bàn trà, ánh bắt bi thương như thể mất đi linh hồn vậy.


Sau buổi tiệc đính hôn hôm trước, anh ta đã gạt mọi người mà đi đến bệnh viện làm xét nghiệm Hắn cảm thấy đời này cưới ai cũng sẽ như vậy, dù sao thì đều là sống tạm qua ngày, ai cũng sẽ giống ai, hắn tuyệt đối sẽ không sinh con Nhưng, thật nực cười chính là hắn lại có con, hơn nữa lại còn là 2 đứa Vận mệnh lại một lần nữa trêu đùa với hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK