• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vậy, Chung Cảnh Tri bị đuổi ra khỏi cửa.

Đứng ở ngoài cửa nhìn chằm chằm cánh cửa, nhớ tới phản ứng vừa rồi của cô, không khỏi hơi hơi nhếch khóe môi, có đôi khi nước ấm nấu ếch xanh thật sự không thích hợp với cô, vậy anh cũng chỉ có thể thay đổi chiến lược.

Bằng không cô liền thật sự vẫn luôn trốn ở mai rùa không ra, hiện giờ trắng ra một chút như vậy có tình trạng tốt hơn.

Mà A Lăng đang thay Chung Cảnh Tri giám sát người ta dọn đồ vật vào, khi nhìn đến ông chủ nhà mình bị đuổi ra tới, thiếu chút nữa nhịn không được cười ra tiếng, trước kia khi chưa quen Lục Hòa Ngọc, ông chủ nhà anh ta rất bình thường, tác phong sinh hoạt nghiêm cẩn giống như lão cán bộ, nhưng từ sau khi khi Lục Hòa Ngọc dọn đến ở thủ đô, anh ta lâu lâu liền có thể nhìn đến ông chủ nhà mình ăn mệt, thật sự nhịn không được có chút muốn cười.

Phảng phất giống nhìn đến biểu tình của A Lăng, Chung Cảnh Tri mắt lạnh đảo qua, A Lăng lập tức đi lên hỗ trợ khiêng hành lý.

Chung Cảnh Tri ý vị thâm trường mà lại nhìn thoáng qua cánh cửa đang đóng chặt, tính tình thật đúng là có chút táo bạo, bất quá anh thích, như vậy có vẻ như cô người này càng có sức sống.

Khi nhìn về phía A Lăng, anh liền giao cho A Lăng một nhiệm vụ đó chính là đi siêu thị mua đồ ăn, đem những đồ vật cần có trong phòng bếp toàn bộ mua trở về.

A Lăng cười khổ nhận nhiệm vụ này, ai bảo anh cười trộm ông chủ rồi bị bắt được đâu.

Trong phòng Lục Hòa Ngọc cực kỳ bực bội, xấu hổ, ở chung càng nhiều, hiểu biết càng nhiều, cô liền càng phát hiện Chung Cảnh Tri càng ngày càng không biết xấu hổ nhưng cô cũng phát hiện chính mình đối xử với anh cũng càng ngày càng không có mâu thuẫn, đây thật đúng không phải là cái hiện tượng tốt.

Cố tình cô không có sinh ra cảm giác chán ghét, thậm chí có chút cảm giác xa lạ.



Nắm lấy gối ôm dúi đầu vào, cô cảm thấy không xong rồi, sẽ không phải là -- cô thích Chung Cảnh Tri đi?

Nghĩ đến loại khả năng này, Lục Hòa Ngọc ngực nguyên bản bình tĩnh chợt kinh hoảng lên, trên mặt cũng dần dần cảm thấy một trận nóng bỏng, cô quả nhiên là con ếch bị nấu sao?

Chung Cảnh Tri quả nhiên là con cáo già, khi cô bất tri bất giác trúng bẫy rập cũng không biết.

Lục Hòa Ngọc thở dài một hơi, còn tưởng rằng chính mình cự tuyệt rất kiên quyết, ai biết cuối cùng cô kỳ thật vẫn còn đi loanh quanh ở trong cái vòng mà người ta đã vạch sẵn, hiện giờ định làm rõ quan hệ nên mới đột nhiên như vậy đâu.

Thật ngốc. Harry Potter fanfic

Bất quá, Lục Hòa Ngọc nghĩ thông suốt, cũng không cảm thấy khó có thể tiếp thu như vậy nhưng cũng không tính toán để Chung Cảnh Tri biết ý nghĩ của mình, nếu không cô ngày nào đó sẽ bị ăn sạch sẽ cũng không biết.

Chờ buổi tối khi Chung Cảnh Tri nấu một bàn đồ ăn ngon mời Lục Hòa Ngọc đến, Lục Hòa Ngọc cũng không có cự tuyệt, mà sảng khoái đáp ứng đi, điều này làm cho Chung Cảnh Tri có chút buồn bực nhưng cũng chỉ là nháy mắt mà thôi, cho rằng cô đây là nghĩ thông suốt, tốt xấu đây cũng là hiện tượng tốt, đúng không?

Lại không biết Lục Hòa Ngọc cũng hố anh một phen, không phải làm rõ quan hệ sao, vậy trực tiếp làm rõ, ừm, đến nỗi khi quan hệ rõ ràng thì cũng không đại biểu trong thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt, phải không?

Lục Hòa Ngọc không nghĩ tới Chung Cảnh Tri khả năng nấu ăn cũng tốt như vậy, hơn nữa đồ ăn bày trên bàn cũng được trang trí rất đẹp mắt, giống như đầu bếp khách sạn cao cấp làm ra bày trên bàn.

"Nhìn qua liền muốn ăn, anh học nấu ăn đã lâu rồi sao?" Lục Hòa Ngọc nhìn bốn đồ ăn một canh, người này thật đúng là dụng tâm, bất quá kỹ năng nấu ăn của anh hiển nhiên cũng không phải gần đây mới học.

"Nhìn qua có thể no sao, uống trước chén canh làm ấm thân đi, đây là canh gà hầm, rất ngon miệng sẽ không ngán." Chung Cảnh Tri cầm lấy chén canh đưa cho cô một chén cười, nói.

"Anh ngày thường cũng là tự mình nấu?" Nếu không phải nhìn thấy, thật đúng là khó có thể tin, anh cư nhiên sẽ nấu ăn, thật đúng là ứng với câu kia, không thể trông mặt mà bắt hình dong.

"Thỉnh thoảng đi." Chung Cảnh Tri kỳ thật ở nhà bên kia cũng là sống một mình, chẳng qua có đầu bếp chuyên phụ trách nấu cơm cho anh, cũng không cần tự mình động thủ.

Lục Hòa Ngọc gật gật đầu, chỉ cảm thấy anh thật đúng là có trù nghệ thiên phú, sau khi ăn qua đồ ăn anh làm cô liền cảm thấy người này thiên phú thật đúng là không thể chê, cô tự nhận chính mình nấu ăn cũng không tệ lắm, kết quả cùng Chung Cảnh Tri so sánh liền kém không tưởng được.



Ăn cơm xong, ở lại nhà của anh đến 8 rưỡi tối, Lục Hòa Ngọc liền về nhà.

Chung Cảnh Tri sau khi nhìn cô vào nhà đóng cửa, chợt nghĩ tới cái gì đó, bên môi nở một nụ cười, xem ra hôm nay làm hết thảy đều không có uổng phí.

Như vậy cũng tốt, anh còn đang suy nghĩ cô rốt cuộc muốn đến lúc nào mới có thể tiếp thu chính mình tồn tại đâu.

Bất quá, qua ngày hôm sau khi Chung Cảnh Tri muốn tìm cô cùng nhau ăn bữa sáng, lại phát hiện cô sớm đã ra cửa, cũng không biết là đang trốn anh, hay là vội thật, cuối cùng anh cũng đành từ bỏ, thu dọn thức ăn vào tủ lạnh, sau đó liền đi làm.

Đến nỗi Lục Hòa Ngọc, cô cũng không có trốn Chung Cảnh Tri mà là văn phòng thực sự có việc, bởi vậy mới sáng sớm đã đến văn phòng, bởi vì chỗ cô làm cũng không tính rất lớn cho nên cô cũng không có tạo một cái phòng riêng của mình, mà chỉ là được bày trí lại.

"Lục tiểu thư, chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng, không phải 9 giờ mới đi làm sao? Chị sao sớm như vậy đã đến rồi?" Lục Hòa Ngọc 8 giờ đến nơi đây, còn tưởng rằng nàng sẽ là cái thứ nhất, không nghĩ tới gì hoán so nàng còn sớm.

Hà Hoán có thể nói là trợ thủ đắc lực của cô, là người thứ nhất cô chiêu mộ vào, Lục Hòa Ngọc cho cô ấy là quản lý văn phòng cố định.

"Hôm nay vừa vặn dậy sớm, liền dứt khoát đến đây sớm một chút, ngồi xe cũng không bị tắc đường." Hà Hoán biết Lục Hòa Ngọc có thói quen đến sớm, hơn nữa chính mình hôm qua mới cùng cô báo cáo khách hàng bên kia có vấn đề, cô tự nhiên cũng đến đây sớm một chút để tránh để cô chờ lâu lắm.

"Vậy đã ăn đồ ăn sáng sao?" Lục Hòa Ngọc hỏi.

"Đã ăn qua, dưới lầu khu tôi ở vừa vặn có cái cửa hàng đồ ăn sáng, ăn xong mới lại đây." Hà Hoán gật gật đầu trả lời.

"Vậy chị đem tài liệu vị khách hàng ngày hôm qua gửi đến hòm thư để lúc nữa em sẽ vị khách bên kia trao đổi một chút xem sao." Lục Hòa Ngọc nói.

"Lục tiểu thư, tôi cảm thấy khách hàng kia yêu cầu chúng ta giúp đăng ký tên miền không dễ dàng như vậy, tôi ngày hôm qua đã nhìn xem một chút, đã bị đấu giá đến 800 đôla." Hà Hoán một bên click mở hòm thư trang web, một bên nói.

"Cho nên phải nói chuyện với anh ta, xem anh ta có thể từ bỏ hay không, hoặc là chính anh ta bỏ ra số tiền này hay không." Lục Hòa Ngọc nghe thấy cái giá này cũng nhíu mi một chút, đăng ký trang web giá cả không cao, nhưng tên miền tự nhiên sẽ không dễ dàng đoạt được như vậy.



Ngẫm lại tầm quan trọng của tên miền, cô cũng có thể tưởng tượng được vị khách nhân kia khẳng định cũng không muốn từ bỏ, vậy chỉ có thể nhìn xem có thể đoạt được hay không còn cần phải thương lượng với vị khách hàng bên kia.

"Còn có, đây là đơn xin nghỉ việc của Ngô Cao Kiệt." Hà Hoán có chút do dự mà nói.

Lục Hòa Ngọc hơi ngưng lại, tay nắm con chuột ngừng lại hỏi "Anh ta không phải phụ trách hệ thống nghiên cứu phát minh sao? Sao lại thế này?"


"Đúng vậy, chúng tôi cũng không biết, chính là buổi chiều hôm trước đột nhiên gửi đơn từ chức nộp lên, trên đó viết lý do là không có tương lai." Hà Hoán khi nói ra lý do của Ngô Cao Kiệt đều nhịn không được có chút khẩn trương.


"Một khi đã như vậy liền phê duyệt đi, tuy rằng việc xây dựng trang web đã ổn định xuống dưới, nhưng hệ thống nghiên cứu phát minh bên này xác thật còn không có dễ dàng tìm được đối tượng hợp tác như vậy." Lục Hòa Ngọc thần sắc tự nhiên mà nói.


Cô có thể lý giải, nơi này niên đại phát triển hơn so với nguyên thế giới của cô ấy nhưng ở phương diện hệ thống điện thoại di động này, còn không có đạt tới trình độ đời trước của cô, có thể nói là chỉ tới một nửa đi, ít nhất khi cô mua điện thoại di động tốt nhất lại phát hiện mặt trên vẫn như cũ có lỗ hổng.


Hiện giờ, hệ thống điện thoại di động xịn đang ở nhà cô do cô biên chế bằng máy tính ra tới, chẳng qua trong công ty người có thể làm cô tín nhiệm còn không có, trước mắt cô cũng đang tìm đối tượng hợp tác.


Nếu hợp tác thành công, như vậy công việc của cô một lần là có thể nổi tiếng, nếu như không thể mà nói cũng chỉ có thể không có tiếng tăm gì kiếm một ít tiền thôi.


Bởi vậy, cô cũng không nghĩ từ bỏ hệ thống khai phá, cho nên phòng làm việc trước mắt trên cơ bản làm chính là xí nghiệp official website cùng với lập trình di động APP linh tinh.


Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu làm người ta nhìn không ra tương lai đại khái là do nơi làm việc của cô chỉ là một cái văn phòng nhỏ đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK