• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc kệ sự tình có điều tra ra hay không, nhưng hiệu trưởng vẫn rất là coi trọng chuyện này, thậm chí ở trưa hôm đó khẩn cấp triệu tập hội nghị chủ nhiệm lớp, hy vọng ban chủ nhiệm các ban tạo không khí kỷ luật một chút để tránh phát sinh chuyện bịa đặt gây hấn, một khi phát hiện loại hiện tượng này cần phải kỉ luật nặng, ghi vào hồ sơ.

Bất quá, hiệu trưởng bên kia điều tra như thế nào, trường học lại xử lý lời đồn sự như thế nào Lục Hòa Ngọc hoàn toàn lười đi quản, đối với những ánh mắt đồng tình hoặc khinh thường đều làm như không tồn tại, chút chuyện này đúng là không ảnh hưởng đến cô, chẳng qua có chút chán ghét thôi.

"Hòa Ngọc, cậu không sao chứ?" Cao Ninh có chút lo lắng nhìn cô.

Diệp Hàm cũng là có chút khẩn trương, lại có chút tức giận mà nói, "Rốt cuộc là người nào đáng giận như vậy, lão sư không nói cậu đúng không?"

"Không có việc gì, các cậu yên tâm đi, lão sư nói sẽ tra rõ chuyện này." Lục Hòa Ngọc nhìn các cô như vậy, trong lòng hơi ấm, cũng trấn an các cô nói.

"Có phải là hai nữ sinh kia lần trước gặp ở thư viện không?" Diệp Hàm bỗng nhiên nhớ tới thời điểm tết ở thư viện gặp được hai nữ sinh, nhưng hai người kia cũng không phải là người Nhị Trung, cô cũng không quen biết, chỉ là sau đó nghe được Cao Ninh nói hai người kia là học ở trường trọng điểm của D thị, cũng bằng tuổi các cô.

"Đại khái không phải bọn họ, tớ đại khái đã đoán được là ai, chỉ là không có chứng cứ mà thôi." Lục Hòa Ngọc hơi rũ hạ mi mắt che lại trong mắt mỉa mai, không phải Lục Như Y cũng sẽ là Trì Tiểu Ngọc, cũng chỉ có một trong hai người đó, chẳng qua người giúp cô ta thực thi đến tột cùng là ai liền không được biết rồi, tóm lại cuối cùng có một người phải chịu tội thay.

"Các cậu an tâm đi, tớ là người muốn thi đại học Thủ Đô, sao có thể bởi vì chút việc nhỏ này đã bị đánh bại đâu." Thấy bộ dáng các cô lại tức, lại vội, lại lo lắng liền an ủi nói.



"Tôi tin tưởng cậu." Nữ sinh ngồi bên cạnh bỗng nhiên lớn tiếng nói.

"Đúng vậy, chúng tôi cũng tin tưởng cậu, Lục Hòa Ngọc cố lên, thi đậu Thủ Đô hung hăng vả mặt những cái người bịa đặt đó." Bạn học trong lớp cũng đều nhịn không được đi theo lớn tiếng nói.

"Cảm ơn mọi người, tôi sẽ nỗ lực." Lục Hòa Ngọc mặt mày cười đến cong cong, hơi khom lưng hướng về phía bọn họ, có lẽ cô cùng các bạn học khác trong ban không quá thân, nhưng lúc này lại rất cảm kích bọn họ.

"A nha, Lục Hòa Ngọc cậu quá khách khí, cậu là một phần tử trong ban chúng ta, như thế nào có thể để cho người khác khi dễ đâu, các cậu nói đúng không?" Lớp trưởng vội vàng xua tay, kỳ thật Lục Hòa Ngọc chuyển tới lớp học, thành tích lại hảo, trừ bỏ Cao Ninh cùng Diệp Hàm lại rất ít cùng bạn học khác tiếp xúc, mọi người đều cho rằng cô rất cao lãnh không dễ tiếp cận.

"Đúng!" Các bạn học trăm miệng một lời mà lớn tiếng đáp.

"Ồn ào cái gì? Đi học." Chủ nhiệm lớp đứng ở cửa phòng học gõ gõ, xụ mặt nói, đương nhiên, nếu trong mắt ông không cười mà nói mọi người khẳng định sẽ sợ bị ông giáo huấn.

Đại khái ai cũng không biết, ông vừa rồi ở bên ngoài phòng học đứng một hồi lâu, vui mừng nhìn những học sinh trong lớp của ông đoàn kết nhất trí, trong lòng cảm thấy được an ủi.

"Được rồi, mọi người nghiêm túc đi học." Chủ nhiệm lớp cũng không tính toán tiếp tục nói về chuyện của Lục Hòa Ngọc, nếu mọi người đều có thể lý giải, ông cần gì phải thay mặt nói về chuyện thân thế của cô?

Hiện tại mục đích chủ yếu đương nhiên là đi học!

Chủ nhiệm lớp cũng thấy Lục Hòa Ngọc cũng thật sự không chịu ảnh hưởng, lúc này mới thoáng có chút yên tâm.

Chỉ là ông lại không biết nhìn như nghiêm túc đi học Lục Hòa Ngọc trên thực tế đang làm việc riêng, suy tư làm thế nào cho bọn họ bị giáo huấn một chút, cô cũng không phải là người có thù không báo, tuy rằng không phải là người có thù tất báo nhưng lại cũng sẽ không để bị người chế nhạo đến nước này còn có thể nhịn xuống.

Đương nhiên, cô lại không phải chỉ có mười bảy, mười tám tuổi, muốn báo thù tự nhiên phải sử dụng đến đầu óc, tung tin vịt tính cái gì, huống chi trên thực tế là cô không muốn ngốc tại Lục gia, mà không phải là bị Lục gia đuổi cô ra khỏi nhà.



Nói chút phải trái, cô đã xem qua nguyên tác nên rất rõ nếu tiếp tục ngốc tại Lục gia mới không xong, đặc biệt người một nhà Lục gia đều không thích Trì Tiểu Vãn xuất hiện, cảm thấy cô xuất hiện làm hại một nhà bọn họ chia lìa, cho dù có quan hệ huyết thống lại như thế nào? Sau khi Trì Tiểu Vãn trở lại Lục gia cũng chưa từng ghé mắt xem qua Trì Tiểu Vãn một cái, cũng không hỏi hỏi Trì Tiểu Vãn ở nhà có quen hay không, cũng cũng không hỏi một chút có cái đồ dùng sinh hoạt gì cần mua hay không mà còn thờ ơ lạnh nhạt đối với việc Lục Như Y châm chọc mỉa mai cô.

Nếu không thì Trì Tiểu Vãn nguyên bản đã khó có thể tiếp thu thân thế của chính mình lại sao có thể sẽ hắc hóa? Còn không phải do bọn họ đẩy đến sao, sau khi thân phận đổi lại, nếu người Lục gia có một người thiệt tình nghênh đón cô, có một người có thể kéo cô một phen, Trì Tiểu Vãn lại sao có thể sẽ hỏng mất hắc hóa? Nhưng mà bọn họ thờ ơ lạnh nhạt, Lục Như Y đối xử tràn đầy ác ý, dưới tình huống như thế Trì Tiểu Vãn như thế nào có thể không hỏng mất?

Lục Hòa Ngọc thừa nhận chính mình lúc trước đọc sách cũng cảm thấy Trì Tiểu Vãn rất đáng thương, nhưng sau khi hắc hóa liền cảm thấy đáng tiếc, chẳng qua chỉ là cảm thấy có chút đáng tiếc mà thôi, chờ khi sau khi mình trở thành nhân vật này, Lục Hòa Ngọc đi Lục gia trải qua non nửa tháng liền cảm thấy chỉ sợ ở tình cảnh sinh hoạt Lục gia như vậy lâu rồi cô cũng sẽ hắc hóa được không.

Lục Hòa Ngọc hơi giấu cảm xúc trong mắt, âm thầm thở dài, nhìn chỗ trống trên giấy viết tên xuống, Lục gia? Hay Trì gia? Tay nắm lấy bút hơi dừng một chút, lại xóa từng nét bút, cho đến khi nhìn không ra nguyên lai chữ.

Mọi người tường an không có việc gì thật tốt, cố tình có người một hai phải đến trước mặt mình xoát cảm giác tồn tại một phen, a, nếu không cho chút giáo huấn..

Chờ khi buổi chiều đi học, cũng không có người dám lớn tiếng thảo luận chuyện buổi sáng, đương nhiên cũng có người bát quái lén thầm thì một chút.

Tự nhiên cũng sẽ có bênh vực người kẻ yếu, tỷ như Cao Ninh cùng Diệp Hàm, Cao Ninh buổi tối về đến nhà, nhịn không được cùng mẹ của cô lải nhải việc này, trùng hợp Chung Cảnh Tri có việc đến thành phố A thuận tiện đến Cao gia cũng nghe được.

Đối với Lục Hòa Ngọc, Chung Cảnh Tri là đặc biệt quan tâm, đặc biệt là sau khi từ chỗ của Lương Chi Chính cầm được toàn bộ tư liệu của cô, trong lòng có một loại đau lòng không nói lên lời, 17 tuổi còn thiếu mấy tháng liền sắp thành niên, nhưng mà một hồi biến cố từ thiên kim Trì gia rơi xuống đến tiểu thư thương gia, chênh lệch nói thật cũng không phải rất lớn, ít nhất Lục gia cũng là một nhà tương đối có tiền, cũng có thể bảo đảm cô áo cơm vô ưu.

Nhưng loại bảo đảm này là ở dưới tình huống Lục gia đối xử tốt với cô, đáng tiếc, sau khi Lục Hòa Ngọc được Trì gia nhanh chóng đưa cô trở về, người Lục gia đối với Lục Hòa Ngọc là đối xử lạnh nhạt, thậm chí làm lơ cô tồn tại, cô cũng như dĩ vãng ngoan ngoãn như vậy, không khóc không nháo yên lặng tiếp thu loại kết quả này..

Thẳng đến khai giảng đột nhiên đến Nhị Trung, thậm chí sau khi từ Lục gia dọn ra tới không bao giờ trở lại Lục gia một lần nào nữa.

Cũng trách không được Tết nhất thế nhưng một người từ thủ đô bay trở về thành phố A, là bởi vì có nhà không thể về sao?

Từ trên tư liệu xem ra, Lục Hòa Ngọc là một cô gái rất cơ trí, làm bất luận cái chuyện gì đều có kế hoạch, thậm chí anh cũng đã nhìn kế hoạch biểu hằng ngày Lục Hòa Ngọc đưa cho Cao Ninh, một cô gái như vậy bọn họ cũng bỏ được vứt đi.



Chung Cảnh Tri ánh mắt ám ám, nếu không phải điều kiện không cho phép, anh đều tưởng tự mình xuống tay xử lý chuyện này, nhưng anh cũng chỉ có thể cầm di động đi ra ban công gọi điện thoại phân phó Lương Chi Chính đi làm.


Lương chi chính cũng rất nhanh chóng, sáng sớm ngày hôm sau liền gửi tư liệu lại đây, thuận tiện hỏi một câu, "Thật sự quyết định rồi?"


"Quyết định rồi." Chung Cảnh Tri nói thẳng không cố kỵ, cũng không cảm thấy có cái gì phải che giấu, anh đã quyết định liền không có khả năng sửa đổi.


"Vậy cậu biết lúc trước cô ấy đi một chuyến thủ đô đi?" Lương Chi Chính lúc trước tuy rằng chỉ tra xét tư liệu Lục Hòa Ngọc ở D thị cùng thành phố A, rất đơn giản, liền một tờ giấy mỏng đều có thể rõ ràng, duy độc chỉ có chuyện năm nay cô đi thủ đô, Đường gia tiểu Thái Tử thế nhưng đột nhiên tới thành phố A một chuyến, sau đó bởi vì Đường gia đương gia chủ mẫu bệnh nặng lập tức lại mua vé máy bay trở về.


Anh liền lại đi D thị tra xét, phát hiện Đường Việt Ninh cùng Trì Ngạn quen biết, tự nhiên cũng liền quen biết Lục Hòa Ngọc, chuyện này không tra cũng không có gì, nếu có tra anh cũng không tra được cái gì, rốt cuộc Đường gia tiểu Thái Tử tư liệu há có thể tùy tiện mà tra đến được, lại nghe được một ít đồn đãi, đó là Đường Việt Ninh thích Lục Hòa Ngọc, bởi vậy anh suy đoán ngày tết Đường Việt Ninh từ thủ đô tới thành phố A, có thể hay không chính là bởi vì Lục Hòa Ngọc..


"Nói xem." Chung Cảnh Tri bình tĩnh nói, ánh mắt vẫn nhìn trang giấy trong tay, lạnh nhạt nói.


"Đường gia tiểu Thái Tử Đường Việt Ninh cùng cô ấy quen biết, cậu nói lúc trước cô ấy đi thủ đô có thể hay không là.." Lương Chi Chính khóe miệng nhấp nhấp, anh thật sự có chút sợ Chung Cảnh Tri như vậy, bởi vì càng là mặt vô biểu tình, thuyết minh anh đã tức giận đến mức tận cùng.


"Tớ đã biết, cậu phái người đi xử lý chuyện của Nhị Trung, tớ không hy vọng cô ấy lại bị ảnh hưởng đến." Chung Cảnh Tri ánh mắt ám ám, ngay sau đó nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK