Mục lục
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm - Sở Ninh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Con đường tu hành của Chân Linh đại lục là dùng công pháp ngược dòng tìm hiểu bí mật của huyết thống thần linh.

Sở Ninh hiểu, thoát khỏi phàm thai, bước vào Siêu Phàm mới có ý nghĩa chính thức bắt đầu phản tổ.

Phản Tổ có bảy cảnh giới lớn.

Siêu Phàm chỉ là cảnh giới đầu tiên của Phản Tổ.

Năm trăm năm trước, Hạ Tổ khám phá gông cùm xiềng xích, bước vào cảnh giới thứ hai - Động, từ đó tuổi thọ kéo dài trăm năm.

"Động Cảnh sẽ mạnh đến mức nào?"

Sở Ninh hít sâu một hơi.

Võ hội Đại Hạ đã kết thúc, là thời điểm đi đến Hạ Lăng, có lẽ sẽ tìm được bí mật của Sở gia.

Sở Ninh đi về phía hậu viện, thấy ba bóng người đang thu xếp đồ ăn.

Ngoài Lâm Lan Chi và Sở Dao ra, Tần Hoa Ngữ cũng hỗ trợ.

Ánh mắt Sở Ninh đảo qua, khóe miệng co giật.

Mấy sợi tóc mái của Tần Hoa Ngữ rơi lả tả, trên khuôn mặt tinh xảo có một vết bẩn màu đen, trước mặt bày biện mấy đĩa thức ăn thảm không nỡ nhìn.

"Ăn được!"

Chú ý tới biểu cảm của Sở Ninh, Tần Hoa Ngữ hơi xấu hổ, đôi mắt đẹp hiện lên tia giận dữ, Sở Dao cười không ngừng.

Sau khi võ hội Đại Hạ kết thúc, cô ấy hỏi rất nhiều chuyện liên quan tới Tần Hoa Ngữ, cực kì hài lòng "tẩu tử" này.

"Ta thật sự sợ độc phát thân vong", Sở Ninh cười khổ.

Đan thuật của Tần Hoa Ngữ vô song, nhưng tài nấu nướng này thật sự không dám khen tặng.

"Bắc Vương của chúng ta cũng sợ trúng độc?"

"Thật sự trúng độc, Tần cô nương nhất định có thể giải độc cho con".

Lâm Lan Chi giận dỗi nói với Sở Ninh.

Hai ngày này, bà đã tiêu hóa sự thật chấn động rằng, Sở Ninh là Bắc Vương Đại Hạ cao quý.

"Ha ha, dì Lâm nói không sai!"

Trong mắt Tần Hoa Ngữ tràn ngập gian trá.

Độc thuật của nàng đã rất khó uy hiếp đến Sở Ninh Siêu Phàm cảnh.

Lúc này thấy Sở Ninh kinh ngạc, nàng ta cảm thấy đắc ý.

"Ngươi thắng!"

Sở Ninh liếc mắt nhìn.

Mới mấy ngày.

Tần Hoa Ngữ đã thân quen với Lâm Lan Chi.

"Hôm nay Tần cô nương xuống bếp, phụ thân con đang bế quan đánh sâu vào Vũ, không có lộc ăn. Con mau gọi mấy người Nhân Đồ tới, cùng nhau ăn cơm đi".

Lâm Lan Chi đề nghị.

"Bọn họ không dám", Sở Ninh ngồi xuống, yếu ớt lên tiếng.

Tần Hoa Ngữ bị tướng lĩnh Bắc Cảnh xưng là Độc Vương, đến cả hắn cũng từng trúng chiêu, biết được Tần Hoa Ngữ tự mình xuống bếp, bọn họ sớm đã lẩn xa.

"Con này, sao có thể khắt khe tướng lĩnh dưới trướng được".

Lâm Lan Chi không hiểu ý của hắn, lại trách cứ Sở Ninh, khiến Sở Ninh than thở.

"Vương!"

Sau bữa ăn, Nhân Đồ xuất hiện, vẻ mặt nghiêm túc.

"Sao rồi, bên phía Minh Vương có động tĩnh?", Sở Ninh giương mắt nhìn.

"Biết được con trai nối dõi bỏ mình, Minh Vương giận tím mặt".

Nhân Đồ gật đầu, trầm giọng bẩm báo: "Ông ta đang điều động năm mươi vạn Minh Vương quân, muốn đánh vào đất phong Bắc Vương, rồi xua quân đánh vào Bắc Vương phủ!"

“Cái gì?”

Lâm Lan Chi đang thu dọn bát đũa bỗng bối rối.

Bà ấy cũng nghe chuyện Sở Ninh và Minh Vương kết thù với nhau.

Nhưng biết Đại Hạ Vũ Chủ ra lệnh cấm các Vương nội đấu với nhau nên mới yên tâm phần nào.

Kết quả.

Minh Vương muốn ra tay, còn đang điều động Minh Vương quân theo quy mô lớn.

Nếu hai vương khai chiến với nhau sẽ có biết bao nhiêu người vô tội gặp nạn.

“Ha ha!”

Sở Ninh cười khẩy: “Lần này Minh Vương chơi trội thật đấy!”

Mấy năm nay, Bắc Cảnh Đại Hạ chiến tranh liên miên, không phải Minh Vương phản ứng chậm chạp mà rõ ràng là lấy cớ không quan tâm thôi.


Nhưng nay, chỉ mấy ngày ngắn ngủi có thể điều động năm mươi vạn Minh Vương quân, đúng là châm chọc thật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK