• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Bảo bối, tắm cùng anh nhé?"

"Chơi uyên ương đạp nước cùng anh không?"

"???"

Sao... sao có thể có một người mặt dày như hắn cơ chứ?

Hạ Nghiên nói không nên lời, cũng chẳng thể giờ vờ ngốc nghếch để từ chối hắn được nữa rồi, cô và hắn đã rõ ràng với nhau chẳng thể xài chiêu cũ được, Hạ Nghiên chớp mắt nặng ra một nụ cười khó coi nhìn hắn.

Cô nói: "Em... em còn mệt lắm ý."

"Hôm nay em chịu nhiều kích thích quá muốn nghỉ ngơi..."

Hắn cười, cười một cách gian xảo. Chỉ cần liếc mắt liền biết cô nói xạo, sau khi trải qua chuyện cô giả ngốc hắn biết trình độ đóng kịch của cô rất đỉnh, có thể làm diễn viên nữa.

Nào dễ dàng bị cô qua mặt như vậy được, Trần Duật bước đến không nói hai lời liền nhấc bổng cô lên ngang nhiên bước vào nhà tắm.


Đầu óc quay cuồng choáng váng, giờ phút nguy cấp này cô ngoài cầu nguyện cho bản thân còn nguyên vẹn là đủ rồi, không cần phải khoẻ mạnh như trâu như bò đâu.

Két...

Hắn thật phi thường một tay giữ cô lại một tay mở cửa, âm thanh kia thật đáng sợ tự như là âm thanh của cánh cửa địa ngục vậy.

Cửa nhà tắm đóng lại Hạ Nghiêm thầm kêu một tiếng 'Rồi xong' bất đắc dĩ cười cười, đã tới nước này cô còn biết làm gì ngoài phục tùng hắn nữa cơ chứ. Chồng là nhất mà, trong cái chuyện mà hắn ưu thích này ngoài chấp thuận và thỏa hiệp ra cô không cách nào chống đối được.

Lồng ngực phập phồng lên xuống theo hô hấp của hắn, cơ ngực rắn chắc không ngừng mời gọi cô. Hạ Nghiên đã hạ quyết tâm rồi nên chẳng còn e dè kiêng kị điều gì nữa, tay vòng qua cổ hắn tay đặt trên ngực hắn, Hạ Nghiên cười quyến rũ lần đầu tiên chủ động làm cái chuyện này.

Lúc trước do cô ngốc và giả ngốc cho nên mọi chuyện đều nghe theo hắn\, nhưng lần này thì khác... Cô chủ động\, cô nhiệt tình làm hắn phấn khích\, chỉ qua vài cái vuốt ve nhẹ nhàng đã khiến bụng dưới hắn căng lên ẩn ẩn khó chịu\, g*y th*t đã d.ự.n.g thẳng như một thanh gươm chỉ chờ ra trận gi.ế.t địch.

Trút bỏ chiếc váy dài từng trên người ra chỉ để lại đồ lót, cô tựa như đoá tường vi nở rộ trước mặt hắn, mềm mại đến không nỡ chạm vào, từng cái hôn nhẹ rơi trên lồng ngực hắn Hạ Nghiên trân trọng như báu vật của mình. Lần đầu tiên... lần đầu tiên Trần Duật được cô 'phục vụ' tận tình như vậy, mặc cô chơi đùa hắn sẽ nhẫn nhịn đến khi cô cho phép.

Hắn híp mắt lim trên mặt là sự hưởng thụ cùng hưng phấn, môi nhỏ di chuyển đến đâu nơi đó của hắn liền được nhóm lên một đám lửa dần dần lan rộng ra khắp cơ thể, hàng mi cô khẽ run miệng nhỏ đã di chuyển để thắt lưng của hắn cô chợt ngừng lại khi phát hiện nơi nào đó đã bị cô làm cho phản ứng.

Liếc mắt nhìn hắn, cái liếc mắt phong tình dụ hoặc, mở miệng trêu đùa:

"Ai ui... nhìn xem, nó còn gấp hơn cả anh."

"Có muốn... em phục vụ nó không?"



Thanh âm kéo dài, cơ thể mềm mại uốn éo Hạ Nghiên quỳ gối trước mặt hắn cong môi cười chầm chậm cởi thắt lưng. Tiếng 'lách cách' vang lên chỉ một lúc Hạ Nghiên liền tuột quần âu của hắn xuống bên trong chỉ còn lại chiếc quần con loại Boxer Briefs có kiểu dang như chiếc quần đùi ôm trọn h.ạ b.ộ căng phồng.

Ực!

Hạ Nghiên không nhịn được bình tĩnh mà liếm môi\, cô cảm thấy cơ thể mình đang dần nóng lên\, hô hấp khó khăn bàn tay run run từ từ cởi chiếc quần con xuống\, g*y th*t đã trư*ng phồng bật ra doạ cô một phen hú vía. Thật vĩ đại\, nhìn bao nhiêu lần rồi mà cô vẫn không thể giữ được bình tĩnh khi thấy nó\, mặt vẫn đỏ bừng lên vì xấu hổ.

G*y th*t v.ừ.a t.o vừa d.à.i\, xung quanh là một màu đỏ sẫm nhưng phía đỉnh đ.ầ.u lại là một màu hồng nhạt\, nó bị cô nhìn đến nổi giật giật tiết ra chút d*ch màu trắng đục toả ra một mùi thơm quyến rũ đặc trưng.

Haha.

Cô bật cười\, nó quả thật đáng yêu Hạ Nghiên muốn nâng niu nó\, khiến nó thoải mái\, cô quỳ gối ngước mắt lên nhìn hắn\, mặt hắn đã đỏ lên tơ máu giăng đầy trong hai mắt\, Hạ Nghiêm nháy mắt lúc này liền cúi đầu môi nhỏ ngậm lấy g*y th*t bắt đầu 'ăn' thật ngon.

G*y th*t thật lớn\, Hạ Nghiên mới đầu còn nghẹn vì không quen\, nhưng một lúc sau đã làm quen được liền ăn một cách ngon lành\, cô ngậm vào rồi lại nhả ra nước miếng dính đầy lên đó tiếng 'nhóp nhép' liên tục vang lên khi cô 'ăn'.

Li*m quanh q*y đ*u đỏ hồng rồi lại li*m xuống thân nó\, bên trên nổi đầy gân xanh dữ tợn nhưng cô lại thấy nó thật bắt mắt đẹp đẽ\, không nhịn được mà li*m láp nhiều hơn\, liếm xuống hai t*nh ho*n đã bị cô kích thích đến phồng lớn lên\, Hạ Nghiên vừa li*m vừa dùng tay chơi đùa nó\, nhìn hắn bị mình chơi đùa đến mức không dám thở\, Hạ Nghiên càng vui vẻ hơn mà ngậm lấy g*y th*t trước mắt nhấm nháp ra vào.

Không gian tĩnh lặng chỉ còn tiếng hít thở khó khăn của hắn và âm thanh 'ọc ọc' phát ra từ miệng cô\, Trần Duật dường như đạt đến cực khoái\, tay đặt sau gáy cô đẩy thật nhanh tiếng 'ọc ọc' vang càng lớn hơn\, g*y th*t nở ra thật lớn giật giật thật lâu cùng với tiếng rên của hắn g*y th*t bắn ra một dòng t*nh d*ch sền sệt trắng đục bên trong khoang miệng của cô.

Mùi vị không tệ\, vừa ngọt lại vừa béo\, Hạ Nghiên nuốt hết toàn bộ số t*nh d*ch đó vào bụng còn liếm liếm môi nhìn hắn\, cô khàn giọng nói:

"Anh thật dã man nha..."

Biết cô nói đến chuyện gì, hắn vừa thở hổn hển vừa kéo cô dậy trên mặt là sự tự trách của bản thân:

"Anh... anh không nhịn được, bảo bối... xin lỗi em."

"Vậy sao~?" Âm cuối kéo dài gãi mạnh vào tim hắn, Hạ Nghiên không biết đã cởi ảo ngực từ bao giờ lúc này đang cọ cọ chúng vào lồng ngực hắn, hành động mời gọi này làm sao hắn chịu rồi, bế cô lên thả vào bồn tắm nhìn cô cười khúc khích bên trong Trần Duật liền mất chút lí trí cuối cùng, anh nhảy vào, thuận tiện mở nước để nó chảy vào bồn, nước ấm được mở ra chảy từ từ vào cũng là lúc hắn cùng cô rơi vào vòng xoay của tình dục.

Muôi lưỡi trao nhau không phải là một nụ hôn nhẹ nhàng mà chính là cuồng nhiệt\, vội vàng\, hắn hôn cô một tay nắn b*p đôi gò b*ng đào mềm mại trước n.g.ự.c một tay mò xuống hàng động mềm mại ẩm ướt mà vuốt ve\, Hạ Nghiêm 'Ưm' lên một tiếng cong người khi hắn xoa lên h*t đ*u phía dưới\, d*ch nhờn rỉ ra.

Hai ngón tay chui vào bên trong, từng mép thịt siết lại như muốn nuốt ngón tay của hắn, Trần Duật hít một ngụm khí lạnh, hắn bắt đầu ra vào có nhịp độ rồi khiến cô lên đỉnh. Như vũ bão cuốn bay rồi được thả ra, Hạ Nghiên thở dốc, mắt nhuộm đầy tình dục.

Nước trong bồn tắm đã đầy một nữa\, cô đẩy hắn ra còn mình thì ngồi trên người hắn cọ sát ti*u hu*yt vào g*y th*t của hắn chờ đến lúc thích hợp liền để nó chui vào bên trong.

Quá chặt!

Đó là suy nghĩ đầu tiên của hắn, nhìn Hạ Nghiên bắt đầu nhún nhảy sóng nước bập bùng theo cô hoà với âm thanh rên rỉ của hai người.

"Bảo bối... chặt quá... shhh thật tuyệt..."



"Bảo bối... nhanh một chút... ừm... em giỏi lắm... hừmmmm."

Mái tóc cô xoã tung bay theo gió, thanh âm 'bạch bạch bạch' vang lên không ngừng, Hạ Nghiên sướng đến không còn nhớ gì, càng lúc càng dữ dội hơn.

"Ưm... a... chồng... của anh thật lớn..."

"Ân... anh 'làm' Nghiên Nghiên chết mất... ahhhh..."

"Ư ư... lớn... lớn quá..."

"Tiểu Duật thật tuyệt... ahhh... làm chết em đi... ân a."

Nam nữ ôm chặt lấy nhau càng đến cao trào càng dữ dỗi hơn, hắn bóp chặt eo nhỏ của cô đâm thật mạnh xuống như muốn sỏ xuyên qua người cô. Thật sướng, thật là tuyệt.

Tiếng rên dâm đãng chẳng thể lọt ra ngoài bởi vì khi chuẩn bị cưới cô hắn đã nâng cấp phòng ngủ của mình lên, âm thanh bên trong tuyệt đối không thể lọt ra ngoài lúc đó làm cũng chỉ suy nghĩ đơn giản là sợ ảnh hưởng đến bệnh tình của cô nhưng không ngờ sau này nó giúp cho bọn họ có thể thoải mãi, phóng đãng đến mức này.

Trần Duật gầm lên, gân xanh nổi đầy mặt kể cả cánh tay, hắn nâng hông húc thật mạnh vào cùng với lực ở cánh tay hạ xuống:

"Shit! Nghiên Nghiên anh ra..."

Hạ Nghiên đồng thời cũng kêu lên thật lớn, hai mắt nhắm chặt:

"Ahhhhh... A Duật... A Duật..."

Cô ra!

Ngã người lên hắn, Hạ Nghiên mệt nhừ vì lần chủ động này, cô quá háo hức mà không nghĩ đến bản thân nhưng mà kết quả thật tốt, cảm giác này kích thích đến mức cô muốn nổ tung, hổn hển trên người hắn Hạ Nghiên nhắm chặt hai mắt ngón tay vẽ vòng tròn trên ngực Trần Duật, cô mệt mỏi nói.

"Thôi nhé... dạo này em bị anh 'làm' đến hư rồi."

"Người ta cũng biết mệt đấy."


Giọng nói mềm mại hờn dỗi của cô khiến hắn lại cứng\, g*y th*t bên trong cô lại một lần nữa căng cứng lên khiến cô giật cả mình. Trần Duật cười đáp:


"Anh có thể dừng nhưng 'nó' không dừng được."


Hắn dừng lại\, ngón tay kẹp chặt h*t đ*u trước ng*c cô kéo một cái\, rồi nói tiếp:


"Nó muốn 'làm' chết em... khiến em phải cầu xin mới chịu dừng."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK