Tên kia lùi lại, bàn tay hắn che một nửa mặt....
Nhưng mọi chuyện đã bị Alice vạch trần...
“E....Ethan?”
Người trước mặt cô, kẻ mà cô vừa giao đấu, thật sự là Ethan sao?
“Cậu mau nhìn qua đây, Ethan!!” – Alice tức đến nghẹn, cô thật sự...thật sự không thể chấp nhận chuyện này...
Chẳng lẽ, mọi chuyện đều là sự thật...
Người kia bỏ tay che mặt xuống, nhìn thẳng vào mắt cô. Alice chết lặng. Người đứng trước mặt cô, rõ ràng là Ethan...
Đôi mắt anh nhìn cô, như một kẻ vô hồn...Gương mặt ấm áp, tình cảm những năm tháng qua hoàn toàn biến mất....Thứ ám khí xung quanh anh khiến Alice cảm thấy khó thở.
“Đã bị cô phát hiện rồi” – Ethan lạnh lùng nói.
“Tại...tại sao cậu lại?” – Alice run rẩy nói.
Cách đây không lâu, Hội đồng và đội ám vệ đã nhận được một tin tình báo, rằng gia tộc Riller có ý định tạo phản. Alice với tư cách là hậu duệ của gia tộc Lowry, đã tự mình đứng ra điều tra vụ việc này, với hi vọng Ethan không phải là một trong những người có ý đồ đảo chính...
Nhưng....
Cách đây vài tháng, cô nhận được tin tình báo, nói rằng người liên lạc của Fressia và Runker đã bị mưu sát, nghi vấn được dồn hết vào gia tộc Riller. Còn cả vụ ám sát nữ hoàng đệ ngũ Irin Lowry, mẹ của Alice, vẫn còn là một dấu hỏi lớn..
Vậy mà giờ đây, mọi công sức cô cố gắng minh oan cho anh đều tan vỡ..
“Lão già đó sai cô tới bắt tôi sao?” – Ethan xé một mảnh vải ở áo choàng, rồi tự mình băng bó vết thương. Alice rơi nước mắt, cô nói:
“Ethan, cậu thực sự...sẽ cùng gia tộc Riller đảo chính sao? Cậu nói đi!! Rõ ràng cha cậu là một anh hùng đã hi sinh vì đế quốc, vậy mà bây giờ cậu lại...”
Ethan không một chút lay động, anh rút kiếm ra: “Alice, nể tình bạn của chúng ta từng ấy năm, cô mau quay về đi, thì tôi sẽ tha mạng cho cô”.
Alice đờ người. Cô nghiến răng: “Cậu giỡn mặt với tớ sao? Tớ nhất định phải đưa cậu về, để tra hỏi cho ra lẽ!!” – Cô chuẩn bị tấn công, thì bị một nhát kiếm đâm vào bụng.
“A...” – Alice hoàn toàn bị khống chế. Lưỡi kiếm hệ thủy găm thẳng vào cô...
“Còn...một tên nữa sao?”- Alice run rẩy. Gã đó rút kiếm ra, khiến Alice đau đớn, ngã gục xuống đất. Cô thở yếu ớt, rồi ngạc nhiên.
“Chú...Chú James?”. Người đàn ông nom độ tuổi trung niên, là chú ruột của Ethan, James Riller (40 tuổi). Ông ta đã từng là một tướng quân ngang quân hàm với Lucas, nhưng lại bất ngờ rời bỏ đế quốc mà không một lời nào. Có nằm mơ cũng không ngờ rằng, hắn lại ở đây.
“Con ranh con của gia tộc Lowry, mày đã lớn thế này rồi sao?”
Alice choáng váng: “Tại sao chú lại....”
James ngồi xuống bên cạnh Alice, nở nụ cười ranh ma: “Alice, cô nhóc đằng nào cũng sẽ chết dưới tay thủy kiếm vương của ta, nên ta sẽ nói với cô một sự thật”.
Ethan không nói gì. Cảnh tượng trước mắt, mọi thứ xung quanh, trong mắt anh không hề có sự lung lay...
Alice tuyệt vọng nhìn Ethan, rồi nghiến răng: “Ông muốn gì đây...đồng đội thân nhất của hoàng đế đệ lục, rồi còn tướng quân của Fressia, cuối cùng cũng chỉ là một kẻ tạo phản ư...”
James cười lớn, rồi nói với cô: “Thế thì ta nói luôn. Kẻ đã giết nữ hoàng đệ ngũ đáng kính, chính là ta, James Riller. Cấm thuật mà tiểu thư đây thấy 15 năm trước, đó là cấm thuật phổ biến của ta. Còn nữa, gia tộc Riller sẽ thống trị cái thế giới đáng bị nguyền rủa này”.
Alice hoàn toàn suy sụp..
Kẻ đã ám sát mẹ cô, là hắn sao?
Chuyện quái gì thế này....
Ethan là người của gia tộc phản quốc, James Riller, chú ruột của anh là người ám sát mẹ cô....
James rút kiếm lên, chuẩn bị kết thúc mạng sống của Alice, thì Ethan cất tiếng:
“Chú James, đủ rồi. Cảnh vệ sắp tới, ta nên đi thôi”.
“Ethan, liệu có ổn không?”- James ngừng tay, nhìn đứa cháu của mình. Ethan ra vẻ mặt quả quyết, khiến hắn cũng phải thở dài mà nghe theo. Hai người họ bỏ lại Alice nằm ở đó, rồi tháo chạy...
Alice nằm lặng lẽ ở đó, nước mắt cô không ngừng rơi...
Nhưng mọi chuyện đã bị Alice vạch trần...
“E....Ethan?”
Người trước mặt cô, kẻ mà cô vừa giao đấu, thật sự là Ethan sao?
“Cậu mau nhìn qua đây, Ethan!!” – Alice tức đến nghẹn, cô thật sự...thật sự không thể chấp nhận chuyện này...
Chẳng lẽ, mọi chuyện đều là sự thật...
Người kia bỏ tay che mặt xuống, nhìn thẳng vào mắt cô. Alice chết lặng. Người đứng trước mặt cô, rõ ràng là Ethan...
Đôi mắt anh nhìn cô, như một kẻ vô hồn...Gương mặt ấm áp, tình cảm những năm tháng qua hoàn toàn biến mất....Thứ ám khí xung quanh anh khiến Alice cảm thấy khó thở.
“Đã bị cô phát hiện rồi” – Ethan lạnh lùng nói.
“Tại...tại sao cậu lại?” – Alice run rẩy nói.
Cách đây không lâu, Hội đồng và đội ám vệ đã nhận được một tin tình báo, rằng gia tộc Riller có ý định tạo phản. Alice với tư cách là hậu duệ của gia tộc Lowry, đã tự mình đứng ra điều tra vụ việc này, với hi vọng Ethan không phải là một trong những người có ý đồ đảo chính...
Nhưng....
Cách đây vài tháng, cô nhận được tin tình báo, nói rằng người liên lạc của Fressia và Runker đã bị mưu sát, nghi vấn được dồn hết vào gia tộc Riller. Còn cả vụ ám sát nữ hoàng đệ ngũ Irin Lowry, mẹ của Alice, vẫn còn là một dấu hỏi lớn..
Vậy mà giờ đây, mọi công sức cô cố gắng minh oan cho anh đều tan vỡ..
“Lão già đó sai cô tới bắt tôi sao?” – Ethan xé một mảnh vải ở áo choàng, rồi tự mình băng bó vết thương. Alice rơi nước mắt, cô nói:
“Ethan, cậu thực sự...sẽ cùng gia tộc Riller đảo chính sao? Cậu nói đi!! Rõ ràng cha cậu là một anh hùng đã hi sinh vì đế quốc, vậy mà bây giờ cậu lại...”
Ethan không một chút lay động, anh rút kiếm ra: “Alice, nể tình bạn của chúng ta từng ấy năm, cô mau quay về đi, thì tôi sẽ tha mạng cho cô”.
Alice đờ người. Cô nghiến răng: “Cậu giỡn mặt với tớ sao? Tớ nhất định phải đưa cậu về, để tra hỏi cho ra lẽ!!” – Cô chuẩn bị tấn công, thì bị một nhát kiếm đâm vào bụng.
“A...” – Alice hoàn toàn bị khống chế. Lưỡi kiếm hệ thủy găm thẳng vào cô...
“Còn...một tên nữa sao?”- Alice run rẩy. Gã đó rút kiếm ra, khiến Alice đau đớn, ngã gục xuống đất. Cô thở yếu ớt, rồi ngạc nhiên.
“Chú...Chú James?”. Người đàn ông nom độ tuổi trung niên, là chú ruột của Ethan, James Riller (40 tuổi). Ông ta đã từng là một tướng quân ngang quân hàm với Lucas, nhưng lại bất ngờ rời bỏ đế quốc mà không một lời nào. Có nằm mơ cũng không ngờ rằng, hắn lại ở đây.
“Con ranh con của gia tộc Lowry, mày đã lớn thế này rồi sao?”
Alice choáng váng: “Tại sao chú lại....”
James ngồi xuống bên cạnh Alice, nở nụ cười ranh ma: “Alice, cô nhóc đằng nào cũng sẽ chết dưới tay thủy kiếm vương của ta, nên ta sẽ nói với cô một sự thật”.
Ethan không nói gì. Cảnh tượng trước mắt, mọi thứ xung quanh, trong mắt anh không hề có sự lung lay...
Alice tuyệt vọng nhìn Ethan, rồi nghiến răng: “Ông muốn gì đây...đồng đội thân nhất của hoàng đế đệ lục, rồi còn tướng quân của Fressia, cuối cùng cũng chỉ là một kẻ tạo phản ư...”
James cười lớn, rồi nói với cô: “Thế thì ta nói luôn. Kẻ đã giết nữ hoàng đệ ngũ đáng kính, chính là ta, James Riller. Cấm thuật mà tiểu thư đây thấy 15 năm trước, đó là cấm thuật phổ biến của ta. Còn nữa, gia tộc Riller sẽ thống trị cái thế giới đáng bị nguyền rủa này”.
Alice hoàn toàn suy sụp..
Kẻ đã ám sát mẹ cô, là hắn sao?
Chuyện quái gì thế này....
Ethan là người của gia tộc phản quốc, James Riller, chú ruột của anh là người ám sát mẹ cô....
James rút kiếm lên, chuẩn bị kết thúc mạng sống của Alice, thì Ethan cất tiếng:
“Chú James, đủ rồi. Cảnh vệ sắp tới, ta nên đi thôi”.
“Ethan, liệu có ổn không?”- James ngừng tay, nhìn đứa cháu của mình. Ethan ra vẻ mặt quả quyết, khiến hắn cũng phải thở dài mà nghe theo. Hai người họ bỏ lại Alice nằm ở đó, rồi tháo chạy...
Alice nằm lặng lẽ ở đó, nước mắt cô không ngừng rơi...