Đây cũng là lý do tại sao lúc Bá Ca móc chiếc vòng cổ vàng từ trong túi quần ra, sắc mặt của hắn ta và đồng bọn lại như gặp quỷ.
“Không biết đám người kia là ai, hy vọng sau này đừng xảy ra mấy chuyện như vậy nữa.” Thẩm Trầm Ngư nói.
“Hiệu trưởng Thẩm yêu tâm, tôi sẽ cố hết sức giữ gìn trật tự an toàn tốt đẹp của trường học.” Diệp Quân Lãng nói.
Thẩm Trầm Ngư định chế giễu vài câu, nhưng lời đến bên miệng lại nghẹn lại, bởi vì không biết tại sao, cô lại cảm nhận được sự tin phục đến từ Diệp Quân Lãng.
Giống như chỉ cần hắn đã nói, chắc chắn có thể nói được làm được, vừa mạnh mẽ vừa tự tin.
Tòa hành chính, bộ an ninh.
Diệp Quân Lãng vừa đến thì nhìn thấy Triệu Hải.
“Lão Diệp, cuối cùng cậu cũng đến.” Triệu Hải khách khí đứng lên, cười nói.
“Nói ra cũng xấu hổ, tôi còn chưa xử lý thủ tục nhận chức. Lần này đến để xử lý thủ tục.” Diệp Quân Lãng cười nói.
Cũng khó trách, lúc nãy ở trong văn phòng của Thẩm Trầm Ngư, ông ta cũng biết được Diệp Quân Lãng do hiệu trưởng Tạ tiến cử. Tạm thời không nói đến công hay tư, chỉ nói đến việc sau lưng Diệp Quân Lãng là hiệu trưởng Tạ, ông ta phải khách khí cung kính.
“Cảm ơn lão Triệu.” Diệp Quân Lãng cười nói.
“Lão Diệp, ngồi xuống nói chuyện đã.” Triệu Hải cười nói, sau khi hai người đều ngồi xuống, ông ta hỏi: “Không biết cậu từng làm trong ngành an ninh chưa?”
Diệp Quân Lãng lắc đầu nói: “Chưa. Đây là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với ngành sản xuất này. Cho nên sau này còn phải học hỏi lão Triệu nhiều.”
Triệu Hải nói: “Vậy tôi sẽ nói qua chức trách của bảo vệ với cậu, chủ yếu chia thành ba loại: an toàn phòng cháy, hộ tịch và an ninh.”
“Bảo vệ trong trường chúng ta chia thành hai loại, một là bảo vệ bên trong, tức là được tuyển dụng từ thông báo của trường học, phụ trách phòng cháy, an ninh và xe tuần tra của trường học; một cái khác là bảo vệ bên ngoài, tức là hợp tác với công ty an ninh, được công ty an ninh phái đến làm việc ở trường học, bọn họ phụ trách cổng trường, các cơ quan trong trường, các khu dạy học cửa ký túc xá và tuần tra đêm…” Triệu Hải nói tiếp: “Tất nhiên thi thoảng bảo vệ bên trong và bên ngoài có thể phối hợp bổ sung cho nhau, mục đích là giữ gìn trật tự trong trường.”
“Lão Triệu, tôi là bảo vệ bên trong hay bên ngoài vậy?” Diệp Quân Lãng hỏi.
Triệu Hải cười nói: “Lão Diệp, cậu do hiệu trưởng Tạ đề cử đến đây, tất nhiên là bảo vệ bên trong.”
Diệp Quân Lãng mỉm cười, cảm thấy hơi xấu hổ.
Từ sau khi đến đại học Giang Hải, hưởng thụ không ít đãi ngộ đặc thù, trường học cũng xếp vào ở một nơi rất tốt, quan trọng hơn còn có thể làm hàng xóm với hiệu trưởng xinh đẹp.
Hơn nữa, vừa vào đã là bảo vệ bên trong.
Bảo vệ bên trong và bên ngoài không chỉ khác nhau ở chức trách công việc, còn khác nhau về tiền lương. Bảo vệ bên trong do trường học phát tiền lương, cũng được hưởng phúc lợi đãi ngộ của trường học. Còn bảo vệ bên ngoài do công ty an ninh phát tiền lương, từ tiền lương đến đãi ngộ cũng không bằng trường học.
Hưởng thụ nhiều đãi ngộ đặc thù như vậy, Diệp Quân Lãng cũng có hơi xấu hổ, đành phải vất vả cần cù làm việc để báo đáp lại, hắn nói: “Lão Triệu, hiện tại tôi có thể đi làm luôn chứ?”