Mục lục
Thiên Mệnh Phản Phái - Diệp Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cố Trường Ca "

Con ngươi của Diệp Lăng có chút co rụt lại, trong mắt có cừu hận, vẻ phẫn nộ chợt lóe lên, nhưng rất nhanh khôi phục như thường.

Lúc trước hắn chưa từng gặp qua Cố Trường Ca, nhưng giờ khắc này lại có thể nhận ra nam tử trước mắt này, chính là người thừa kế ma công, cũng kẻ thù đã đem cái nồi này ném lên đầu hắn.

Bất quá Diệp Lăng không phải kẻ ngốc, trên mặt không lộ ra bao nhiêu dị thường .

Hắn biết lúc này, cũng không thể để Cố Trường Ca nhìn ra dị thường.

Mà kết hợp với đạo thân ảnh kia, hắn càng cảm thấy người đó rất giống với Cố Trường Ca trước mắt này.

Điều này càng khiến bàn tay của Diệp Lăng không kìm chế được nắm chặt.

Bất quá rất nhanh, nhìn thấy Xích Linh lộ ra tiếu dung hướng về phía Cố Trường Ca nơi đó, sắc mặt Diệp Lăng không khỏi sững sờ, có chút khó có thể tin.


"Trường Ca đạo huynh. Chuyến đi Tiên Cổ đại lục lần này mong ngươi chiếu cố a."

Xích Linh đứng trước mặt Cố Trường Ca hơi chắp tay cười nói, chủ động lên tiếng chào cùng Cố Trường Ca.

Cố Trường Ca đứng vững trên một ngọn núi, mỉm cười sau đó đáp lại nói, " Xích Linh cô nương khách khí rồi."

Phía sau hắn là một đám tùy tùng, cùng đám chân truyền đệ tử còn lại của Đạo Thiên Tiên Cung.


Bao gồm cả nọn người Doãn Mi, Kim Trụ, đều là tuổi trẻ chí tôn thực lực cường đại, tu vi hiện tại cũng đã đến Phong Vương cảnh.

Trong lần lịch luyện lần này , bọn hắn cũng phụ trách nghe lệnh của Cố Trường Ca.

Sau đó, ánh mắt của Cố Trường Ca hơi đảo qua một đám tùy tùng sau lưng Xích Linh, cuối cùng tại dừng lại một chút trên người một tên nam tử có khuôn mặt trắng nõn tuấn tú lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.

Hắn đương nhiên biết Diệp Lăng sẽ xen lẫn trong đó.

Thủ đoạn ẩn tàng của Diệp Lăng quả thực rất kinh người, ngay cả bản nguyên cũng có thể dùng Luân Hồi chi lực che giấu.



Nhưng mà không giấu giếm được cảm giác của Cố Trường Ca.

Dù sao tùy tiện dùng hệ thống tra một cái, giá trị khí vận chói mắt thế kia, Diệp Lăng làm sao có thể che giấu được?

Hơn năm ngàn điểm khí vận.

Cái này khiến Cố Trường Ca nhìn mà có chút thèm, đương nhiên sắc mặt hắn vẫn không lộ ra mảy may một tia dị sắc, bình thản thản nhiên, phảng phất như không chú ý tới Diệp Lăng.

Nếu như Diệp Lăng không ngốc, hiện tại rất có thể đã biết người đứng phía sau hãm hại hắn, chính là mình.

Bất quá biết thì có tác dụng gì?

Đừng nói hắn còn có thể vạch trần mình sao?

Đối với chuyện này Cố Trường Ca chỉ là cười nhạo một tiếng trong lòng, mảy may không thèm để ý.

Nếu không phải Diệp Lăng bây giờ còn có chút tác dụng, hắn muốn gϊếŧ chết Diệp Lăng đơn giản dễ như trở bàn tay.

Huống chi lần này, hắn vẫn chờ Diệp Lăng tiếp tục phát triển tác dụng làm la bàn tìm kiếm cơ duyên mà khí vận chi tử nên có.

Lần trước hạ giới gặp phải khí vận chi tử, giúp hắn một đường hoàn hảo không chút tổn hại tiến vào trung tâm khu vực Thiên Nguyên cổ bí cảnh.

Lần này, đương nhiên đến lượt Diệp Lăng giúp hắn mò đường.

"Lẽ nào bị Cố Trường Ca chú ý tới?"

Khi Cố Trường Ca liếc mắt nhìn qua, Diệp Lăng trong lòng hơi xiết lại, hắn có chút lo lắng Cố Trường Ca phát giác được sự tồn tại của hắn.
Bất quá Cố Trường Ca chỉ là liếc mắt, cũng không để ý.

"Cũng may trước đó ta từng nói với Xích Linh, bảo nàng tuyệt đối không được bại lộ sự tồn tại của ta, không phải vậy lần này thật đúng là nguy hiểm, giống như giẫm trên băng mỏng vậy"

Diệp Lăng trong lòng thầm hận, sự căm hận đối với Cố Trường Ca càng ngày càng sâu.

Sau đó, hắn nhìn về phía Xích Linh đang nói chuyện cùng Cố Trường Ca, trong lòng rất không thoải mái.



"Xem ra cần phải nhắc nhở Xích Linh một chút, đừng để bị Cố Trường Ca lừa gạt, gia hỏa này mới là người thừa kế ma công nguy hiểm nhất."

Ánh mắt Diệp Lăng đảo qua bốn phía, rất nhanh nhìn thấy Doãn Mi trong đám chân truyền đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung mặc một thân váy đỏ, khuôn mặt có chút tiều tụy, lông mày hơi nhíu một cái.
"Xem ra cái chết của Bạch Liệt, có đả kích không nhỏ đối với Doãn Mi, nàng khẳng định không biết hết thảy thật ra là so Cố Trường Ca gây nên, ta cũng phải tìm cơ hội nhắc nhở nàng một chút."

Trong lòng Diệp Lăng đối với Doãn Mi quyến rũ động lòng người vẫn luôn nhớ mãi không quên.

Nghe nói là sau đêm muộn Bạch Liệt đi gặp Doãn Mi, mới tao ngộ sát hại.

Doãn Mi có lẽ là nhân chứng tốt nhất có thể chứng minh hắn không phải người thừa kế ma công.

Lúc trước Diệp Lăng còn nghĩ nếu Bạch Liệt không có ở đây, hắn sẽ giúp Bạch Liệt chiếu cố tẩu tử thật tốt, nhưng thật không nghĩ tới câu nói này vậy mà thành hiện thực.

Oanh!

Mà lúc này, chỗ khe hở, đột nhiên có ngàn vạn thần hà bộc phát, giống như là bích chướng không gian bị chấn mở ra, cương phong khủng bố như thể có thể xé rách người!
"Tiên Cổ đại lục mở ra!"

Một vị trưởng lão hét lớn một tiếng, thanh âm vô cùng to, truyền khắp bốn phương tám hướng.

Ở đây có rất nhiều tuổi trẻ chí tôn, mỗi người có một suy nghĩ khác nhau, mắt nhìn chằm chằm vào vết nứt không gian phía trước.

Một hướng khác, trong hư không một trận ba động to lớn, ánh mắt Nguyệt Minh Không lạnh lùng thâm thúy, đứng ngạo nghễ bên trên ngọn núi, thanh ti phất phới, áo bào phần phật, mang theo người của Vô Song tiên triều xuất hiện.


Nàng liếc mắt nhìn Cố Trường Ca một cái, sau đó thu hồi ánh mắt, bên trong Tiên Cổ đại lục, đệ tử đến từ đạo thống thế lực đều phải đi theo đoàn, cho nên nàng cũng không đi cùng Cố Trường Ca.


Mà quan trọng nhất là, nàng lo lắng đi bên người Cố Trường Ca, những cơ duyên nàng biết đến đều sẽ bị hắn đoạt mất, điều này khiến nàng vô cùng tức giận.

Cố Trường Ca xa xa cũng nhìn thấy Nguyệt Minh Không, mỉm cười với nàng một cái.


Kết quả Nguyệt Minh Không hừ lạnh một tiếng, đem ánh mắt dời đi.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK