Mục lục
Thiên Mệnh Phản Phái - Diệp Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hành động của Cố Tiên Nhi khiến cho tất cả mọi người kinh sợ, sau một hồi yên tĩnh, lại sôi trào khắp chốn!

Tất cả mọi người trừng lớn hai mắt, hoàn toàn không hiểu nổi.

Dù sao đây cũng là cơ hội tốt để dương danh tứ phương a!

Đã đến tầng bậc thang thứ 18?

Vì sao không tiếp tục đi lên.

Đổi lại là bọn hắn, khẳng định sẽ liều lĩnh, bỏ mặc tất cả mọi thứ mà tiếp tục bước lên trước thêm một bước nữa.

Bởi vì đây là cơ hội duy nhất để vượt qua Cố Trường Ca, danh chấn bát phương, được sự tán dương của vạn người.

Ngay cả một đám trưởng lão đều nhịn không được mà lắc đầu thở dài, không hiểu rõ vì sao Cố Tiên Nhi lại từ bỏ một cơ hội như thế, mà lựa chọn đứng vị trí song song với Cố Trường Ca.

Dưới cái nhìn của bọn họ, sau ngày hôm nay, thân phận của Cố Tiên Nhi chắc chắn sẽ hoàn toàn khác biệt, được đại trưởng lão thu làm đệ tử, đó là việc chắc chắn rồi.


Mà một khi bỏ lỡ cơ hội vượt qua Cố Trường Ca này sẽ không còn cơ hội thứ hai nữa.

Trên đỉnh núi xa xa mây mù lượn lờ, đại trưởng lão vẫn luôn chăm chú quan sát hết thảy, vẻ mặt có chút hơi nghi hoặc.

Cuộc giao chiến trước đây của Cố Trường Ca cùng Sở Vô Cực hắn có nhìn thấy, không nghĩ tới hôm nay ngay cả Sở Vô Cực cũng bị Cố Trường Ca tùy ý nghiền ép.

Trong tất cả những thiên kiêu mà hắn đã gặp qua trong vô số năm nay, thực lực như Cố Trường Ca, người như hắn tuyệt đối chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Từ nay về sau, nếu hắn muốn bảo vệ thân phận truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung, cũng không thể cân nhắc đám người Sở Vô Cực nữa.


Cho nên chỉ có thể cân nhắc Cố Tiên Nhi.

Coi như nàng không cách nào phá vỡ kỷ lục của Cố Trường Ca, hắn cũng sẽ thu nàng làm đồ đệ.

Nhưng điều đại trưởng lão không hiểu là, vì sao trong tình huống Cố Tiên Nhi vẫn có thể bước lên trước một bước nữa lại lựa chọn từ bỏ, điều này hắn không nghĩ ra.

Chẳng lẽ nào giữa Cố Tiên Nhi và Cố Trường Ca còn có việc gì không muốn người khác biết sao?

Hay là nàng còn có suy tính gì khác?

Cố Tiên Nhi chậm rãi từ Đạo Thiên Lộ đi xuống, khuôn mặt thanh tuyệt vô song, một thân áo xanh, có vẻ rất tinh tế đơn bạc.



Cước bộ rất kiên định, vẻ mặt bình tĩnh.

Nàng cũng không bởi vì không có phá vỡ được kỷ lục năm đó của Cố Trường Ca, mà có cảm xúc tiếc nuối hoặc là không cam lòng.

Biểu tình của tất cả mọi người nàng đều thấy rõ, trong lòng khẽ lắc đầu.

Nàng đã đã nhìn ra, Cố Trường Ca sở dĩ cảm thấy nàng có thể tuỳ tiện phá vỡ cái kỷ lục này, đó là bởi vì Cố Trường Ca đã không thèm để ý chút nào đối với kỷ lục năm đó nữa.

Bởi vì Cố Trường Ca hiện tại nếu đi thêm một lần nữa, tuyệt đối có thể đi đến bậc thang càng cao hơn.

Mặc dù thiên phú đã được định sẵn từ trước, rất nhiều người dốc sức cả một đời cũng khó có thể lại tiến thêm một bước.

Nhưng Cố Trường Ca hiển nhiên cùng những người kia không giống nhau, các loại tin đồn từ nhỏ đến bây giờ nàng nghe được, lại há chỉ là tùy tiện nói thôi.

Cố Trường Ca không chỉ có đạo cốt của nàng, thiên phú của bản thân hắn là cái gì? Đến bây giờ cũng chưa hề có người thấy qua.

Cho nên, nàng coi như phá vỡ cái kỷ lục này, thì có thể chứng minh được cái gì?
Chứng minh thiên tư hiện tại của nàng mạnh hơn so với Cố Trường Ca năm đó sao?

Cái này đã không cần thiết.

"Tiên Nhi sao ngươi lại ngừng? Vi huynh cảm thấy ngươi còn có thể đi tiếp mấy bước nữa."

Nhìn Cố Tiên Nhi từ Đạo Thiên Lộ đi xuống, trong lòng Cố Trường Ca đã hiểu rõ hết thảy, nhưng trên mặt vẫn tỏ ra có chút đáng tiếc lắc đầu.

Tựa hồ đối với việc Cố Tiên Nhi chỉ đi đến tầng thứ 18 có chút tiếc hận, cảm thấy nàng còn có thể đi đến vị trí cao hơn.

Cố Tiên Nhi liếc mắt nhìn Cố Trường Ca, cũng không thèm để ý hắn.

Lúc đầu nàng không muốn hắn gọi nàng làTiên Nhi, nghe cứ cảm thấy rất không thoải mái, cứ là lạ.

Rõ ràng là kẻ thù lớn nhất đời nàng, khiến nàng hận không thể đem hắn nghiền xương thành tro, uống máu ăn thịt, nhưng hắn lại vẫn cứ khiến nàng không thể làm gì, còn luôn thích chạy đến trước mặt nàng để lừa dối, để cố ý chọc giận nàng.
Mấy vị sư tôn kia của nàng, đã đủ vô sỉ.

Nhưng nếu so sánh cùng Cố Trường Ca thì cũng chẳng đáng là gì.



Quả nhiên ứng với một câu nói, người vô liêm sỉ, vô địch thiên hạ.

Trình độ vô sỉ của Cố Trường Ca, đã thuộc dạng thượng thừa rồi.

Nếu như nàng đánh thắng được Cố Trường Ca, hiện tại nhất định sẽ bỏ mặc tất cả, trước tiên hung hăng đánh hắn một trận lại nói.

"Ta không cần ngươi lo." Cố Tiên Nhi lạnh lùng quay đầu đi.

"Ta cũng không muốn quản. Thế nhưng ngươi thật khiến vi huynh rất thất vọng a, ta kỳ vọng rất lớn vào ngươi, kết quả lại chỉ được thế thôi sao?"

Nghe nói như thế, nụ cười trên mặt Cố Trường Ca cuối cùng biến mất, ngữ khí có chút nhàn nhạt đùa cợt.
"Cố Trường Ca, ngươi đừng tưởng rằng ngươi có thể một mực ức hϊếp ta. . ."

Nghe vậy, Cố Tiên Nhi thật vất vả bảo trì tỉnh táo, lập tức bạo phát.

Giống như là con mèo nhỏ xù lông, nhìn chằm chằm Cố Trường Ca.

Cái gì gọi là chỉ như vậy?

Mặc dù nàng biết đây là Cố Trường Ca cố ý nói ra.

Nhưng người khác nói như vậy đều có thể, nhưng hắn thì không được.

Cứ như bản thân không làm theo lời hắn nói, không đạt được thứ hắn mong muốn, thì không được vậy.

Hơn nữa cũng giống như đang nói, ngươi chỉ có chút năng lực ấy, còn muốn báo thù, thì chỉ như người si nói mộng thôi.

Lòng tự trọng của Cố Tiên Nhi rất lớn, đương nhiên sẽ không cho phép Cố Trường Ca nói như vậy.

"Cái gì gọi là đừng tưởng rằng? Ngươi cho rằng bản thân mình thật có cơ hội gì hay sao?"


Ý đùa cợt trên mặt Cố Trường Ca không hề giảm.

Giờ phút này, Cố Tiên Nhi thực muốn bạo phát, muốn điên, tức giận đến run rẩy không ngừng.


Chưa từng có người nào giống như Cố Trường Ca này, chỉ dăm ba câu đã khiến nàng tức thành như vậy.


Nàng hiện tại thật sự là hận không thể lập tức lấy bảo đao mà đại sư tôn ban thưởng ra chặt Cố Trường Ca thành thịt nát.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK