• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thoát được ko phải vì tác giả tốt bụng mà là vì mụ ta biến thái muốn ngược nữ phụ đến tận cuối truyện cơ. Mỗi lần nguyên chủ mém chết thì nữ chính Bạch liên hoa của chúng ta lại dùng đôi mắt ướt át khóc lóc cầu xin các nam chủ tha cho nữ phụ; thế là cô ta càng khiến các nam chủ yêu thương mình hơn với hình ảnh người con gái hiền thục, lương thiện và cũng càng khiến họ ghét nữ phụ hơn. Đến cuối truyện vì không thể tiếp tục tha thứ cho nữ phụ nữa nên các nam chủ cùng nhau đồng tâm hiệp lực xử nữ phụ. Đầu tiên là bỏ thuốc cô rồi ném vào khu ổ chuột để đám ăn mày ở đó hiếp cô hàng loạt. Ba mẹ nguyên chủ vì con gái mà đến cầu xin bọn họ, chấp nhận đưa hết tài sản cho họ để họ tha cho nguyên chủ; nhưng nhận hết tài sản thì đám nam chủ ấy cùng nhau lật lọng đem thân tàn ma dại nữ phụ vứt vào trong rừng sâu cho thú ăn, ba mẹ nguyên chủ biết được thì tức giận quá dẫn đến công tâm bệnh nặng mà qua đời. Còn nữ chính Nhất Song Thư thì tiếp tục cuộc sống hạnh phúc với đám nam nhân của mình.

Không hiểu sao nguyên chủ đi chơi trò yêu loạn luân chi để rồi sau này lại khổ như vậy. Nghĩ đến đây Bảo Yết lại thở dài. Trách lão thiên sao cho cô xuyên vào cái nhân vật bi thảm vậy nè! ( lão thiên: ta đã nói ko phải do ta rồi mà!!!!!!!!!", mỗ tui:*tiếp tục huýt sáo*)

Nhớ lại hồi nãy, ánh mắt yêu thương cùng những lời hỏi han quan tâm chăm sóc của Nam Cung chủ tịch và Nam Cung phu nhân khiến Bảo Yết cảm thấy trái tim như có một dòng nước ấm chảy qua vậy, ấm áp vô cùng. Từ nhỏ trải qua bao nhiều cuộc huấn luyện, đối mặt với rất nhiều thứ nhưng Bảo Yết chưa từng được cảm nhận hơi ấm của gia đình. Cô nghĩ thật ra nguyên chủ cũng không cần phải tranh đoạt gì với ai cả, có ba mẹ yêu thương mình như vậy không phải là đủ rồi sao. Vậy nên nếu đã xuyên qua đây rồi thì Bảo Yết cô sẽ thay nguyên chủ chăm sóc ba mẹ thật tốt, dốc hết sức bảo vệ tập đoàn Empire – tâm huyết của cả gia tộc lẫn ba cô. Nguyên chủ à! Cô cứ yên tâm nhé!

Còn bây giờ Bảo Yết cô đi tắm rửa cái, cả người đầy mồ hôi khó chịu quá tiện thể thì đi xem cái thân thể này mặt mũi ra sao? Lúc nãy mải nhìn căn phòng mà quên để ý thân thể mình trông như thế nào (mỗ tui: chịu thua chị thật!! =_=, BY*cầm dao*: Sao? Có vấn đề gì?mỗ tui: dạ ko! Em ko dám*chuồn lẹ*).

Đi vào phòng tắm Bảo Yết mang tâm trạng khá là hồi hộp, hi vọng dung mạo thân thể này không quá khiến cô sốc. Nhưng cô cũng không nên hi vọng nhiều bởi dù sao thân thể cô xuyên qua cũng mới chỉ 10 tuổi. Đến khi nhìn vào gương, Bảo Yết thập phần ngạc nhiên; dung mạo này giống cô đến tám chín phần nhưng lại có vẻ đẹp hơn, khuôn mặt xinh đẹp nhưng còn rất non nớt của một đứa trẻ 10 tuổi, làn da bạch ngọc gần như trong suốt dưới ánh đèn. Chỉ khác mái tóc màu nâu hạt dẻ của cô bây giờ lại là mái tóc màu bạch kim dài đến thắt lưng, đôi mắt đen cũng chuyển thành màu xanh ngắt như đại dương sâu thẳm. Thêm đôi lông mi dài cong vút làm nổi bật lên đôi mắt tuyệt đẹp đó. Trông cô lúc này không khác gì một thiên sứ lạc xuống nhân gian.

Trời ạ! Mới 10 tuổi mà đã đẹp như vậy đến khi lớn lên thì hại nước hại dân đến cơ nào! Ngắm nghía bản thân chán trong gương thì Bảo Yết bước tới bồn tắm, nói đúng hơn là cái hồ tắm! Chậc..chậc! Đúng là nhà giàu có khác, biết hưởng thụ ghê! Bảo Yết thầm cảm thán như vậy. Tắm rửa xong xuôi, cô bước đến cho tủ quần áo, quanh nhà tắm đều có lắp những tấm gương bản lớn soi thân hình bắt đầu trổ mã của cô, cơ thể đã bắt đầu có chỗ lồi chỗ lõm đầy đủ, thật khiến người ta phải chảy máu mũi khi nhìn cảnh này. Bước tới của tủ cô nhập một dãy số ở ổ khóa; một căn phòng rộng lớn khác được mở ra. Đập vào mắt Bảo Yết chính là hàng trăm bộ đồ đang được treo ngay ngắn trên giá, đủ loại giày dép, túi xách, các loại trang sức quý giá cũng được xếp ngay ngắn trong tủ kính, còn có một bàn trang điểm vô cùng lớn, tuy vậy nhưng mĩ phẩm trên đó ko có nhiều, chỉ có vài thỏi son với vài hộp phấn cùng kem dưỡng, chắc có lẽ vì mới 10 tuổi nên ba mẹ cô không cho nguyên chủ dùng đồ trang điểm nhiều. Đặc biệt là mỗi thứ trong căn phòng này đều đến từ những nhãn hiệu nổi tiếng nhất thế giới, có giá trị khồng hề nhỏ, một gia đình khá giả dùng nửa gia tài cũng chưa chắc mua đc một món trong đây. Nhìn vào cái "tủ" này mà Bảo Yết một lần nữa phải cảm thán về độ giàu có của Nam Cung gia. May mà gu thời trang của nguyên chủ cũng ko đến nỗi, nếu không để thay cái tủ quần áo này không biết sẽ tốn thế nào đây!

Bảo Yết chọn cho mình một cái váy cổ tròn ngắn tay màu xanh lam; chân váy thì kéo đến quá đầu gối, được may hai lớp, một lớp vải lụa nhẹ và một lớp ren bên ngoài. Chiếc váy nhìn có vẻ đơn giản những nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy mỗi đường kim mũi chỉ đều rất tinh xảo. Kết hợp với mái tóc bạch kim bung xõa nhẹ nhàng bay trong không khí làm nổi bật lên vẻ đẹp thanh khiết của cô.

Quay trở lại phòng ngủ mà Bảo Yết phải nhíu mày lại, căn phòng toàn một màu hồng thực sự khiến cô không thể nuốt trôi, phải sửa sang lại toàn bộ căn phòng này lại mới được.Cũng may mà nhờ ông bác sĩ kia nói vì trận sốt này nên tính tình cô có thể thay đổi nên nếu cô thay đổi sở thích thì ba mẹ nguyên chủ cũng chẳng nghi ngờ gì. Nói rồi Bảo Yết đi xuống dưới nhà bởi đơn giản là cô.......đói rồi (mỗ tui: =_=!!). Bước xuống dưới nhà Bảo Yết chỉ thấy mỗi mình Nam Cung phu nhân ngồi ở bàn ăn liền cất tiếng hỏi:

-Ba đâu rồi mẹ?

-Ba con có việc cần giải quyết ở công ty nên tối nay không về được. Con vừa mới tỉnh dậy nên mẹ có nấu chút cháo, con mau lại ăn đi.

-Vâng ạ!

Nói rồi cô cũng ngồi vào bàn ăn, nhận lấy chén cháo được mang ra bởi người hầu và từ từ thưởng thức. Cháo ăn rất ngon với lại cô cũng đang đói nữa nên một tô cháo lớn nhanh chóng cạn đáy. Quả thật mẹ cô có thể so sánh vs đầu bếp năm sao đc đấy. Quá ngon! Tráng miệng xong xuôi hết Bảo Yết xin phép Nam Cung phu nhân cho cô mai ra ngoài mua sắm một chút đồ. Nam Cung phu nhân lập tức phản đối vs lí do cô vừa tỉnh lại không nên ra ngoài nhiều. Bảo Yết phải năn nỉ ỉ ôi mãi, dùng đến cả trò nước mắt, ăn vạ mới được bà cho đi; tuy nhiên là với điều kiện là sẽ phải có người đi cùng với cô. Bảo Yết khóc không ra nước mắt nhưng đành chấp nhận, miễn được đi ra ngoài là được, cô cần biết cái thế giới này nó như thế nào. Đạt được mục đích, cô lên phòng đắp chăn làm một giấc ngủ ngon hồi sức, có rất nhiều thứ đang đợi cô sau này! Liệu Bảo Yết có biết vì sự xuất hiện của cô mà bánh xe vận mệnh đã đi theo hướng khác? Liệu cô có biết.....à mà thôi! Sau này kiểu gì cũng biết, chúng ta cứ chờ xem là được.

������].�����

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK