Mục lục
Cố Tổng Chúng Ta Ly Hôn Đi - Bé Thơm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khoảnh khắc đón giáng sinh cùng nhau thì họ trở về nhà David vì trước khi họ ra nhà thờ ba mẹ David đã rặn họ về sớm vì ba mẹ David đã chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ để họ cùng nhau chúc mừng giáng sinh tới.sau khi bữa tiệc kết thúc thì họ trở về phòng mình ngủ lúc 2h sáng vì lúc ở bữa tiệc vừa nãy những người đàn ông đã bị ba David ép uống khá nhiều rượu nên hiện tại họ có chút say chính vì thế khi vừa đặt lưng xuống giường họ đã ngủ say không biết gì cả.trong khi các cô gái thì chỉ biết lắc đầu ngao ngán vì tình trạng hiện tại của những người đàn ông của mình.

Sáng sớm trong khi những tên say rượu hôm qua đang say giấc nồng thì các cô gái đã tỉnh dậy khá sớm dọn dẹp mọi thứ hôm qua cho gọn gàng vì hiện tại là những ngày cả New York đang được nghỉ lễ vì giáng sinh vừa tới và năm mới cũng sắp tới nên ba mẹ David đã cho phép quản gia và người hầu trong trong nhà về nhà họ thăm người thân trong kì nghỉ lễ khá dài hiện tại rồi khi Tiểu Nhiên và Tiểu Di đang nấu bữa sáng.ba,mẹ David hôm nay cũng dậy khá muộn khi ông bà vừa bước ra ngoài họ đã thấy nhà cửa sạch bóng ngoài ra trong bếp cũng đang có tiếng nói cùng mùi thức ăn rất thơm tỏa ra và nếu họ đoán không nhầm thì con dâu họ và các chị của con bé lại dậy sớm dọn dẹp và nấu bữa sáng rồi.

Cả hai cùng đi vào bếp và quả đúng như họ vừa nghĩ con dâu họ cùng các chị mình đang nấu ăn,Tiểu Nhiên đang nấu ăn thấy ba mẹ David xuất hiện đã vội vàng lên tiếng.

– Chú Danie,gì Kỳ Phương sao chú và gì dậy sớm vậy ạ?hay tại bọn con làm ồn nên chú và gì bị làm phiền và không ngủ được ạ?nếu vậy cho bọn con..

Tiểu Nhiên chưa nói hết câu mẹ David đã vội chặn lại lời Tiểu Nhiên đang nói.

– Không phải vậy đâu Tiểu Nhiên,chúng ta không phải vì các con làm ồn nên dậy sớm đâu nên con không cần áy náy hay nhận lỗi về mình đâu là do ta và chồng ta quen dậy giờ này rồi dù muốn ngủ thêm một chút nữa cũng rất khó ngược lại là các con đấy hôm qua mấy đứa cũng dậy khá muộn vậy mà hôm nay các con không ngủ thêm một chút nữa sao lại dậy sớm như vậy?mà ta thấy nhà cửa đã sạch sẽ gọn gàng cả rồi,bữa sáng các con cũng sắp nấu xong vậy các con đã dậy từ mấy giờ thế hả?mà chồng các con đâu sao không để chúng tự dậy dọn bãi chiến trường chúng bày ra mà các con lại phải dọn như vậy?.

Ái Quyên đi tới chỗ mẹ David đang đứng nắm tay mẹ David nói.

– Mẹ chúng con vừa dậy thôi ạ,các anh ấy còn đang ngủ chắc hôm qua sau khi uống hơi nhiều nên các anh ấy đều say cả nên hôm nay các anh ấy ngủ rất say giấc thưa mẹ.mới cả nhà bọn con dọn một chút là xong nên mẹ đừng lo ạ.

Mẹ David nhíu mày nhìn Ái Quyên.

– Con đấy Ái Quyên con và các chị của con đừng chiều mấy thằng bé đó quá cẩn thận bọn chúng ỷ lại vào các con hết mọi việc đấy biết không?.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trời Sinh Thích Em
2. Mấy Mẩu Truyện Nhỏ Nhặt Được Khi Đi Dạo Một Vòng
3. Đồ Mi Không Tranh Xuân
4. Em Là Chân Ái
=====================================

Ba David đồng tình gật đầu nhìn Ái Quyên.

– Đúng vậy con dâu mẹ con nói đúng đấy nhất là con đấy đừng chiều tên tiểu tử David kia quá nếu không nó sẽ ỷ lại hết vào con đấy.

Cả Ái Quyên và các cô gái đều bật cười khi nghe lời ba David vừa nói đúng là dù chỉ có một đứa con trai nhưng chấp niệm của ba David với con trai mình không dễ gì bỏ được cả.mẹ David quay sang lườm chồng mình.

– Jackson Danie anh có thôi đi không?gần 50 tuổi đầu rồi vẫn không ngừng thua đủ với con trai mình như vậy,hơn nữa hôm qua anh không ép chúng uống hết ly này tới ly kia thì liệu chúng có say không hả?chỉ khổ con dâu em và vợ của mấy thằng bé kia thôi chắc cả đêm lo cho chồng mình không ngủ được nên sáng mới dậy sớm như vậy đấy.

Tiểu Di giật mình nhìn mẹ David lễ phép nói.

– Gì Kỳ Phương không phải như gì nghĩ đâu,bọn con thật ra cũng quen dậy giờ này rồi nên không ngủ thêm được thôi ạ gì đừng trách chú Danie hay các anh ấy được không ạ?.

Mẹ David thở dài nhìn mấy cô gái cản thán.

– Mấy đứa bé này cái gì cũng chịu thiệt về mình như vậy,đợi ta về Trung Quốc ta sẽ gặp mẹ của mấy thằng bé kia nói họ xử lý mấy tên nhóc đó mới được.

Câu chuyện của họ kết thúc khi Tử Đan đặt món ăn cuối cùng lên bàn trong khi mẹ David đi từng phòng gọi những tên đang say giấc nồng thức dậy.nếu để các cô gái lên gọi thì chắc bữa sáng của cả nhà sẽ thành bữa trưa mất chính vì lẽ đó nên mẹ David đã lường trước được mọi chuyện trong lúc ăn sáng mẹ David lên tiếng hỏi con trai mình.

– David vài ngày nữa là năm mới con có kế hoạch đưa mấy đứa đi đâu chưa?.

David vẫn đang buồn ngủ nghe mẹ mình hỏi David cũng máy móc đáp lại câu hỏi của mẹ mình.

– Con định dẫn mọi người tới một vài nơi nổi tiếng ở new york khi năm mới tới nhưng họ nói muốn cùng nhau chuẩn bị năm mới tới và đêm giao thừa sẽ ra quảng trường thời đại đón năm mới thôi thưa mẹ.

Mẹ David nhìn các cô gái.

– Ta nghĩ các con nên đi tham quan một vài nơi ở New York khi năm mới tới ta nghĩ các con sẽ thật sự thích thú khi tới những nơi đó đấy vì những ngày lễ lớn như thế này những nơi đó thường rất đẹp.

Gia Linh đang múc một chén canh nóng cho Dương Nhất Phong lên tiếng nói với mẹ David.

– Gì Kỳ Phương thật ra bọn con muốn những ngày cuối năm sẽ được quây quần bên những người mà chùng con yêu thương,dĩ nhiên bọn con sẽ quay lại tham quan những nơi xinh đẹp gì nói khi rảnh và có cơ hội sang đây vì với chúng con dù bất cứ ngày gì thì New York vẫn rất xinh đẹp.

Tiểu Hi cũng gật đầu nói.

– Gia Linh nói đúng đấy thưa gì,không phải thời khắc cuối năm hay năm mới là khoảng thời gian giành cho gia đình hay sao ạ?người ta cũng hay nói năm mới là tết đoàn viên mà thưa gì.

Ba mẹ David cuối cùng cũng gật đầu với ý kiến của các cô gái xem ra dù chưa lấy chồng hay chính thức có gia đình nhỏ của mình nhưng những cô bé này và cả con dâu ông bà đều là những người phụ nữ của gia đình cả rồi.

Ba David lên tiếng hỏi.

– Mấy đứa biết tại sao khi năm mới tới ở New York mọi người hay ra quảng trường thời đại không?.

Ái Quyên nhìn bà David.

– Con chỉ nghe anh David nói nếu tới New Yorrk mà không tới quảng trường thời đại đón năm mới thì chúng ta không thể cảm nhận được hết khoảnh khắc năm mới tới.

– Đúng vậy nhưng thật ra nó còn có lý do khác là vì khi tới Quảng trường Thời Đại đón năm mới họ sẽ đứng sát bên nhau cùng chờ đón khoảnh khắc đầu tiên của năm mới. Khi mọi người cùng hô to đếm giây cuối cùng cũng là lúc một quả cầu thuỷ tinh đẹp lung linh, chứa hàng ngàn mảnh thuỷ tinh tượng trưng cho những vì sao đang cháy sáng xuyên qua bóng đêm của năm cũ, rơi xuống. Lúc quả cầu chạm đất là thời khắc mọi người hô vang lời chúc mừng năm mới: “Happy New Year!”.

Ái Quyên lễ phép trả lời ba David.

– Hóa ra là vậy con hiểu rồi thưa bố.

Sau bữa sáng mọi người cũng bắt đầu liệt kê ra những thứ cần mua cho năm mới,họ cùng nhau tới trung tâm thương mại sắm những thứ cần thiết cho năm mới và dĩ nhiên là những thứ họ lấy đầu tiên là cá mòi,bắp cải và mật ong vì theo họ khi đón chào năm mới ở quảng trường thời đại song họ sẽ cùng nhau bước vào bữa tiệc với các món mà người Mỹ tin rằng sẽ đem lại may mắn trong dịp cuối năm. Đó là bắp cải, cá mòi và mật ong.

“Bắp cải được chọn vì nó có màu xanh và hình dáng giống 1 đồng tiền kim loại tròn”.

“Cá mòi thì luôn bơi thẳng về phía trước theo từng đàn lớn tượng trưng cho sự sung túc và thẳng tiến”.

“Còn mật ong mang lại niềm vui cho cuộc sống, màu vàng của mật ong tượng trưng cho sự giàu sang về của cải'.

Dĩ nhiên còn có đồ trang trí khi năm mới tới,họ chia từng cặp ra mua đồ sau khi mua đủ đồ họ cùng dừng lại nơi bán rất nhiều bao lì xì đỏ và họ cũng mua kha khá bao lì xì để chuẩn bị cho cả tết âm truyền thống ở nơi họ sinh ra.trên xe Tiểu Di lém lỉnh hỏi Cố Minh Kiệt.

– Minh Kiệt năm mới anh định lì xì cho em bao nhiêu đây?.

Cố Minh Kiệt nhìn Tiểu Di trả lời.

– Ba xã anh nghĩ anh nên hỏi em câu đó mới đúng chứ nhỉ?tiền,thẻ,bất động sản của anh em cầm cả rồi vậy nên anh trở nên vô sản lâu rồi em biết mà bà xã,vậy nên anh khẩn cầu bà xã thương tình lì xì anh nhiều một chút nhé.

Tiểu Di bặm môi nhìn hắn.

– Cố Minh Kiệt anh nghĩ em dễ lừa vậy hả?anh đường đường là chủ tịch của Cố Thị đấy vậy mà anh chỉ có 3 tấm thẻ đen em đang cầm thôi sao?này em 27 tuổi chứ không phải 7 tuổi đâu nhé.

Dương Nhất Phong khoái chí nhìn bạn mình.

– Cố Minh Kiệt hóa ra cậu cũng giống tôi à?tôi tưởng cậu thế nào cơ đấy.chúng ta giống nhau cả thôi mà nhỉ?.

Gia Linh ngồi bên cạnh không khách khí nhéo hông Dương Nhất Phong một cái.

– Dương Nhất Phong anh nghĩ em không biết anh có quỹ đen chắc?anh lừa ai chứ đừng hòng lừa được em biết không?.

Dương Nhất Phong tỏ ra đáng thương nói.

– Bà xã oan cho anh quá,anh làm gì có quỹ đen mà dấu em bà xã.

Gia Linh nhìn người yêu mình không tin.

– Vậy anh mỗi lần tới bar tiền đâu anh trả hả?hay anh tới đó uống rượu miễn phí sao?.

Trái với suy nghĩ của Gia Linh rằng Dương Nhất Phong sẽ chối tới cùng thì lúc này Dương Nhất Phong lại tự nhiên gật đầu trả lời Gia Linh.

– Đúng là anh tới đó uống rượu miễn phí mà vì đó là quán bar của Lãnh Tử Thiên nên anh tới đó hoàn toàn được miễn phí.

Biết mình đã trách nhầm người yêu Gia Linh lúc này lập tức im lạng không nói gì cả.

Dương Nhất Phong yêu thương véo má Gia Linh mè nheo.

– Bà xã em phải tin anh chứ anh sẽ dấu em việc gì đâu.

Gia Linh nhìn Dương Nhất Phong gật đầu.

– Được em tin anh.

Những người đàn ông còn lại cũng không hó hé gì cả xen ra họ cũng giống Dương Nhất Phong trở thành “vô sản” từ rất lâu rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK