Mục lục
Cố Tổng Chúng Ta Ly Hôn Đi - Bé Thơm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau hơn 5 tiếng đi xe từ Diên Khánh quay trở lại Bắc Kinh thì hiện tại các cô gái đã trở về ngôi biệt thự của mình,vì Nhược Giai sẽ chuyển tới nhà Tiểu Di ở nên trước khi về biệt thự Hoàng Lâm đã chở Nhược Giai về phòng trọ cũ của hai mẹ con Nhược Giai lấy đồ của cô vẫn đang gửi ở đó.

Lúc mới tới biệt thự của Tiểu Di thì Nhược Giai vẫn nghĩ đó là một ngôi biệt thự bình thường thôi nhưng khi Hoàng Lâm chở Nhược Giai tới nơi này chính bản thân Nhược Giai đã vô thức thốt lên vì ngôi biệt thự trước mắt Nhược Giai quá đẹp.như đã nói Nhược Giai sẽ ở cùng tầng với Ái Quyên ở lầu 3 và đó cũng là một căn phòng màu hồng trong khi Tiểu Nhiên,Tiểu Di và Ái Quyên giúp Nhược Giai sắp xếp đồ đạc thì dười phòng khách Tiểu Hi và Gia Linh đang bỏ đồ ăn mà mẹ trần chuẩn bị cho các cô vào tủ lạnh bảo quản.lúc nào cũng vậy đã không về thì thôi nhưng khi các cô về và quay lại Bắc Kinh thế nào mẹ trần cũng chuẩn bị một đống đồ ăn cho họ mang lên đây dùng dần lúc đi học như vậy và sau khi có việc làm cũng như thế dù nhiều lần họ nói rằng trên đây không thiếu thứ gì cả nhưng mẹ trần vẫn nhất quyết bắt họ mang đi cho bằng được lâu dần thành quen.

Rảnh rỗi nhất chắc là 6 con người nào đó đang ngồi ngoài kia nhưng thật ra chỉ có Cố Minh Kiệt,David Hoàng Lâm và Hàn Vĩnh Kỳ ngồi đó thôi còn Dương Nhất Phong và Lãnh Tử Thiên vừa về tới nhà đã vào phòng Tiểu Hi và Gia Linh ngủ một giấc rồi xem ra lái xe liên tục từ Diên Khánh tới Bắc Kinh khiến họ cũng có chút mệt mỏi có lẽ vì vậy nên vừa về tới nơi ở của các cô gái họ đã lao vào phòng ngủ luôn rồi.Tiểu Nhiên đang dọn đồ cho Nhược Giai thấy 4 người nào đó cũng đang khá mệt mỏi bằng chứng là David và Hàn Vĩnh Kỳ đang gật gù nãy giờ trong khi Hoàng Lâm và hắn cũng chẳng khá hơn là bao thấy vậy Tiểu Nhiên nói vọng xuống.

- Nếu mọi người thấy mệt thì vào phòng nghỉ tạm đi bao giờ có cơm trưa bọn em sẽ gọi.

Vĩnh Kỳ giật mình nhìn lên chỗ Tiểu Nhiên đang đứng trên lầu 3 gật đầu nói.

- Cảm ơn em Tiểu Nhiên vậy tôi không khách sáo nhé.

Dường như chỉ chờ có thế hắn và Vĩnh Kỳ đã đứng lên đi tới phòng của Tiểu Nhiên và Tiểu Di mở cửa đi vào ngủ một giấc trước cái nhìn ngạc nhiên của Tiểu Nhiên thật ra ý của Tiểu Nhiên là trên lầu 4 còn hai phòng bốn người họ có thể lên đó ngủ tạm chính cô cũng không nghĩ Cố Minh Kiệt và Hàn Vĩnh Kỳ lại đi tới phòng của cô và Tiểu Di ngủ.

Còn Lại David và Hoàng Lâm hai anh chàng cũng lò dò đi lên tầng nhưng rồi không biết cố tình hay vô ý mà David lên tới lầu 3 thay vì lên lầu 4 như Hoàng Lâm anh chàng David lại mở cửa phòng của Ái Quyên đi vào và điểm đến là chiếc giường màu hồng của Ái Quyên sau đó tự nhiên như giường của mình và nằm xuống ngủ không biết gì.Ái Quyên sau khi dọn phòng cho Nhược Giai xong Ái Quyên định sang phòng mình lấy thêm ít móc quần áo cho Nhược Giai vừa mở cửa Ái Quyên chút nữa thì hét lên khi thấy có người trong phòng mình nhưng một chút ánh sáng len lỏi đã giúp Ái Quyên nhận ra kẻ đang chiếm giường của cô là David dù bất ngờ khi David trong phòng mình nhưng khi thấy David đang ngủ ngon lành trên giường của mình Ái Quyên cũng không nỡ làm phiền cô chỉ rón rén đi tới kéo chăn đắp cho David và nhẹ nhàng mở tủ lấy móc đồ rồi từ từ đi ra ngoài mà thôi.

Sau khi dọn dẹp xong phòng của Nhược Giai thì Tiểu Di và Tiểu Nhiên đi mua thêm ít đồ trong khi Gia Linh,Tiểu Hi và Nhược Giai thay phiên nhau đi tắm thì Ái Quyên bắt đầu nấu ăn khi chờ tới lượt mình đi tắm.vì đã quá giờ ăn trưa nên các cô gái định nấu nhiều món một chút vậy nên bữa trưa sẽ được thay cho bữa tối luôn,vì mẹ trần đã chuẩn bị khá nhiều đồ cho các cô gái mang xuống Bắc Kinh nên Ái Quyên cũng mang đồ đó ra nấu.vì đã quá quen với việc nấu ăn nên Ái Quyên nấu rất nhanh chẳng mấy chốc vài món ăn đã được hoàn thành sau đó khi Ái Quyên đi tắm Nhược Giai sẽ nấu nốt những món còn lại chưa hoàn thành.

khi tất cả những món ăn đã được nấu xong cũng là 2h chiều vừa lúc đó Tiểu Di và Tiểu Nhiên cũng tắm xong vậy là chỉ cần gọi 6 con người nào đó dậy họ sẽ bắt đầu dùng bữa trưa nhưng thực chất là bữa tối.với Hàn Vĩnh Kỳ, Dương Nhất Phong và Lãnh Tử Thiên, Hoàng Lâm,David thì quá dễ chỉ cần Gia Linh đi từng phòng gõ cửa họ đã thức dậy rồi tuy nhiên chỉ còn phòng của Tiểu Di nơi Cố Minh Kiệt đang ngủ thì vẫn im lìm dù cả Gia Linh và Tiểu Hi đã gọi rất to vài lần nhưng cửa vẫn chưa được mở ra,đồng nghĩa với việc người nào đó bên trong vẫn chưa chịu dậy.bất đắc dĩ mọi người đành nhìn sang Tiểu Di lúc này chính Tiểu Di cũng có chút không thoải mái nhưng rồi cô vẫn đành vào gọi hắn dậy vì ai cũng đói cả rồi không thể chờ thêm được nữa.

Vừa mở cửa vào phòng Tiểu Di có chút hơi choáng vì khuôn mặt soái ca của hắn khi ngủ,xem ra ông trời rất ưu ái đối với hắn khi đã thông minh,giàu có,tài giỏi hơn người lại có khuôn mặt vô cùng đẹp như tạc tượng vậy nhiều khi Tiểu Di còn có chút ghen tị với nhan sắc của hắn khi hắn có một đôi mắt rất hút hồn cộng thêm chiếc mũi cao kia nữa đúng là cực phẩm không thể chê mà.như nhận ra sự mất hồn của mình nãy giờ Tiểu Di tự lắc đầu một cái cho tỉnh táo lại sau đó cô đi tới gần hắn lên tiếng gọi.

- Cố Minh Kiệt anh dậy đi cơm đã nấu xong rồi.

Nhưng đáp lại lời Tiểu Di vẫn là sự im lặng của hắn bất đắc dĩ Tiểu Di đành cầm một góc chăn cố gắng kéo ra để đánh thức hắn dậy nhưng khi cô đang cố kéo chăn ra thì bất chợt hắn mở mắt ra rồi bằng một cái kéo tay Tiểu Di đã nằm gọn trong lòng hắn.khi Tiểu Di qua đi sự bất ngờ lúc đầu cũng là lúc cô vùng vẫy để thoát khỏi cái ôm của hắn thì giọng khàn khàn của hắn vang lên.

- Uông Tiểu Di em nằm im đi không phải vừa nãy em vào đây đã nhìn mòn cả da mặt tôi ra rồi sao?giờ tôi chỉ tính phí em bằng một cái ôm thôi là quá lời cho em rồi còn gì.

Tiểu Di ngừng dẫy dụa há hốc mồm nhìn hắn thì ra hắn đã thức dậy từ lâu nhưng vẫn giả vờ nhắm mắt ngủ sao?vậy là hắn đã thấy vẻ mặt say đắm nhìn hắn vừa nãy của cô rồi sao?thẹn quá hóa giận Tiểu Di nghiến răng nói.

- Cố Minh Kiệt anh thức dậy rồi mà còn không ra ngoài để mọi người đợi anh vậy hả?.

Cố Minh Kiệt vùi mình vào gày cô cất giọng khàn khàn của mình nói.



- Tiểu Di là tôi đang định thức dậy thì bất chợt thấy em mở cửa bước vào bên trong và thật ra tôi cũng chỉ muốn xem em gọi tôi dậy bằng cách nào thôi nhưng tôi không ngờ tôi lại được chứng kiến vẻ mặt si mê tôi lúc ngủ của em như vậy xem ra tôi cũng có thứ khiến em mê muội đấy chứ nhỉ?.

Tiểu Di ngại ngùng muốn thoát ra khỏi cái ôm của hắn thêm lần nữa nhưng cô vẫn bất lực không làm gì được lúc này hắn ôm lấy Tiểu Di chặt hơn rồi nhẹ giọng nói.

- Tiểu Di nếu như trước kia tôi không mắc sai lầm thì có lẽ ngày nào tôi cũng được ôm em ngủ như thế này đúng không?nếu được như vậy thì tốt biết mấy nhỉ?nếu có thể em hãy sớm tha thứ cho tôi nhé Tiểu Di vì tôi thực sự muốn ngày nào cũng được ôm em ngủ như thế này.

Tiểu Di dừng dãy dụa sau đó nhỏ giọng nói.

- Nếu cuộc đời này có "giá như" hoặc "nếu thì "tồn tại thì tôi cũng sẽ ước tôi không gặp anh,yêu anh để rồi chịu những tổn thương do anh gây ra cho tôi rồi Cố Minh Kiệt.

Sau khi nghe Tiểu Di nói hắn vô thức nới rộng vòng tay của mình ra nhân lúc đó Tiểu Di đã ngồi dậy rồi nhìn hắn nói.

- Nếu anh dậy rồi thì rửa mặt đi rồi ra ăn cơm đừng để mọi người đợi anh.

Nói xong Tiểu Di đi một mạch ra ngoài không ngoái đầu lại để hắn im lặng nhìn theo bòng cô đi khuất không phủ nhận hành động của hắn vừa rồi là do hắn cố tình làm thế vì hắn muốn chủ động gần cô hơn mặc dù hắn biết sau đó cô sẽ rất khó chịu nhưng hắn chấp nhận điều ấy vì để được chính thức ôm cô thật chặt như vậy.

Sau khi Tiểu Di ra ngoài thì hắn cũng ra ngay sau đó và tất nhiên khi đủ người họ bắt đầu ăn cơm vì thật ra đi từ sáng sớm nên mọi người cũng chưa kịp ăn gì dù mẹ trần nói họ ăn xong hãy về nhưng vì sợ về muộn giờ về sẽ bị tắc đường nên mọi người tranh thủ về luôn cho kịp,trong lúc đi đường họ cũng không dừng lại ăn uống nên đến lúc về tới nhà ngoài mệt,buồn ngủ ra còn là đói nữa.trong lúc ăn cơm mọi người vẫn vui vẻ nói chuyện với nhau trừ một vài người chỉ lén nhìn nhau ngại ngùng thì mọi thứ vẫn rất ổn.Lãnh Tử Thiên lên tiếng nói.

- Gì Ái Quyên và Nhược Giai nấu ăn cũng được phết đấy nhỉ?.

Nhược Giai mỉm cười nói.

- Cảm ơn anh Tử Thiên nhưng bọn em nấu ăn vẫn không ngon bằng chị Tiểu Hi của anh đâu.

Tiểu Hi nhìn Nhược Giai và Ái Quyên bĩu môi nói.

- Thôi đi hai cô được khen thì nhận đi còn ngại ngùng lôi tôi vào là sao hả?.

Gia Linh lên tiếng hỏi Tiểu Hi.

- Tiểu Hi lát nữa cậu có tới Lãnh Gia gửi quà cho ba mẹ anh Tử Thiên không?.

Đáp lại câu hỏi của Gia Linh thì Tiểu Hi gật đầu nói.



- Tớ có Gia Linh còn cậu?.

Gia Linh cũng gật đầu nói.

- Tớ có mẹ anh Nhất Phong vừa gọi tớ qua chơi.

Sau đó Cả Gia Linh và Tiểu Hi quay sang nhìn Tiểu Di và Tiểu Nhiên thấy cả hai nhìn mình Tiểu Nhiên gật đầu nói.

- Một lát nữa tớ sẽ ghé qua Hàn Gia một lát rồi cùng anh Vĩnh Kỳ xuống xưởng may có chút việc.

Tiểu Di vẫn im lặng ăn cơm mãi tới khi Dương Nhất Phong lên tiếng hỏi Tiểu Di mới ngẩng đầu lên nhìn mọi người.

- Tiểu Di em có sang Cố Gia đưa quà cho bà nội cố và ba mẹ Cố không?.

Tiểu Di lén nhìn hắn một cái rồi ngần ngừ gật đầu nói.

- Một lát nữa tiện thể đưa Ái Quyên và Nhược Giai đi mua chút đồ em sẽ ghé cố Gia một chuyến để đưa quà cho bà nội cố và ba mẹ cố.

Khi nghe Tiểu Di nói vậy Nhược Giai vội vàng lên tiếng nói.

- Không được rồi chị Tiểu Di lát nữa em có nhờ anh Hoàng Lâm đi mua đồ với em rồi hay chị với Tiểu Quyên đi với nhau nhá.

Sau khi Nhược Giai nói xong thì Ái Quyên cũng nhắm mắt nói bừa.

- Em cũng không đi với chị được rồi chị Tiêu Di tự nhiên em thấy hơi đau đầu và hơi mệt chắc ăn cơm xong em sẽ ngủ một giấc cho khỏe đã.


Tiểu Di nhìn Nhược Giai và Ái Quyên đầy thăm dò chắc chắn hai cô em gái này của Tiểu Di đang có âm mưu gì đó đây mà nhưng chưa kịp nói gì thì David đã lên tiếng.


- Vậy Minh Kiệt cậu chở Tiểu Di về Cố Gia đi dù sao cậu chẳng nói với tôi lát nữa cậu có việc về Cố Gia còn gì.


Thuận nước đẩy thuyền hắn cũng gật đầu xem như đồng ý với ý kiến của David chỉ có điều từ đầu tới giờ hình như Tiểu Di còn không được phản đối hay đồng ý gì cả thì phải cũng bởi những con người Tiểu Di coi là bạn cô,anh trai cô,em gái cô và cả hắn kẻ tung-kẻ hứng tài tình quá mà.


Sau bữa cơm mọi người bắt đầu rời đi lúc đầu Tiểu Di có chút ngần ngừ nhưng cuối cùng nhờ mọi người thuyết phục Tiểu Di cũng chịu đi tới Cố Gia với hắn nhưng có điều Tiểu Di luôn cảm thấy hình như cô đang bị mọi người đưa vào tròng thì phải?hơn nữa Tiểu Di cũng cảm thấy có gì đó sai sai từ lúc ăn cơm đến giờ thì phải?nhưng sai ở đâu thì Tiểu Di vẫn chưa nhận ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK