Mục lục
Cố Tổng Chúng Ta Ly Hôn Đi - Bé Thơm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi bọn hắn đang chêu chọc nhau thì mẹ Hàn nhận được tin nhắn của Gia Linh nói Tiểu Nhiên sắp lên tới nơi rồi.

- Mấy đứa chuẩn bị đi Tiểu Nhiên sắp lên tới nơi rồi đấy.

Bọn hắn nghe nói vậy thì thôi không chọc nhau nữa mà cùng mẹ Hàn ra ngoài cửa phòng chờ Tiểu Nhiên lên thực hiện kế hoạch.

Trong phòng Hàn Vĩnh Kỳ bắt đầu nằm xuống giường giả như bị thương với đầy băng gạt trên người cùng vài vị bác sĩ đã được mẹ Hàn sắp xếp từ trước.dù ở trong phòng nhưng Vĩnh Kỳ vẫn có thể nghe được tiếng khóc nức nở của người con gái ấy vang lên.


Bên ngoài khi vừa thấy mẹ Hàn và mọi người đứng ở bên ngoài phòng cấp cứu Tiểu Nhiên gần như muốn khụy xuống dù đang được Tiểu Di lấy vậy là mọi chuyện đúng như những gì Tiểu Di vừa nói với Tiểu Nhiên thật sự Vĩnh Kỳ bị tai nạn còn là tai nạn rất nặng nữa.vừa thấy Tiểu Nhiên mẹ Hàn đã đi tới ôm lấy Tiểu Nhiên khóc lớn.

- Tiểu Nhiên con đây rồi giờ ta biết phải làm sao đây?Vĩnh Kỳ..nó...Vĩnh Kỳ..

Tiểu Nhiên vẫn đứng bất động để mặc mẹ Hàn ôm mình khóc lớn chính Tiểu Nhiên lúc này cũng đang đứng hình với những chuyện đang xảy ra không phải sáng nay anh ấy vẫn khỏe mạnh còn ôm Tiểu Nhiên trên giường bệnh mãi mới buông ra sao?Tiểu Nhiên không muốn tin người trong phòng kia là Vĩnh Kỳ.

Tiểu Di nhìn một màn này cảm thấy có chút nghẹn ngào bằng chứng là đôi mắt của Tiểu Di đã đỏ bừng nãy giờ rồi đoạn cô quay sang hỏi hắn.


- Cố Minh Kiệt có chuyện gì xảy ra với anh Vĩnh Kỳ thế?ngày thường anh ấy rất cẩn thận khi lái xe mà không phải sao?.

Thay vì để Cố Minh Kiệt lên tiếng thì Hoàng Lâm lên tiếng trước.

- Hôm nay tôi nghe Trương Tuấn thư ký của chủ tịch Hàn nói rằng hôm nay sau khi từ bệnh viện thăm cô Lâm về chủ tịch Hàn luôn tự nhốt mình trong phòng rồi lại tự trách bản thân vì không bảo vệ được cô Lâm khiếm cô bị thương,vì buổi tối chủ tịch Hàn muốn sớm một chút vào đây thăm cô Lâm nên đến cơm trưa cũng không ăn mà chỉ lo làm việc,đến tối vừa tan làm chủ tịch Hàn đã vội vã tới đây thăm cô Lâm ngay nhưng lúc chủ tịch Hàn đang sang đường thì có một chiếc xe lao rất nhanh tới và đâm phải ngài ấy.ngay sau đó người đó đã bỏ chạy khỏi hiện trường may là người đi đường nhìn thấy nên đã gọi cấp cứu tới đưa chủ tịch Hàn vào đây.

Nhược Giai có chút ngạc nhiên nhiên nhìn Hoàng Lâm,chính Nhược Giai cũng không nghĩ là Hoàng Lâm nói dối giỏi như vậy rất logic và chân thật chợt Nhược Giai có chút mông lung có khi nào khi nói dối Nhược Giai thì Hoàng Lâm cũng nói như thật thế này không nhỉ?.

Sau khi nghe Hoàng Lâm nói xong thì bác sĩ được cho là cấp cứu cho Hàn Vĩnh Kỳ cũng đi ra,vừa tháo khẩu trang ra ông ấy đã cúi đầu trước mẹ Hàn nói.

- Tôi xin lỗi Hàn Phu nhân vì chủ tịch bị thương rất nặng công thêm chảy quá nhiều máu nên....



Khi vị bác sĩ kia chưa nói Tiểu Nhiên đã hét lên.

- Không...không thể như thế được... anh ấy không thể xảy ra chuyện gì được tôi muốn vào với anh ấy...làm ơn cho tôi vào trong..

Và cũng không để ai nói thêm câu gì Tiểu Nhiên đã tự đẩy cửa vào bên trong khi vừa vào bên trong Tiểu Nhiên đã bắt gặp hình ảnh Vĩnh Kỳ băng bó khắp người và vô số thứ máy móc trên người.Tiểu Nhiên chạy thật nhanh tới chỗ Vĩnh Kỳ đang nằm khóc lớn.

- Hàn Vĩnh Kỳ anh dậy đi mà,dậy nhìn em đi mà...em xin anh mở mắt ra nhìn em đi,không phải lúc sáng anh mới nói anh sẽ bảo vệ em sao?tại sao lúc này anh lại nằm đây thế này chứ?anh là đồ nói dối anh dám nói mà không thực hiện là sao hả Vĩnh Kỳ?.anh như thế này thì Hàn Thị, ba mẹ anh,bạn bè anh và..em biết phải làm sao bây giờ đây?....

Nghe Tiểu Nhiên khóc lớn vừa nghẹn ngào gọi mình dậy Vĩnh Kỳ có chút không nỡ nhưng vì điều anh muốn nghe Tiểu Nhiên vẫn chưa nói nên anh không thể tỉnh lại được vậy nên Vĩnh Kỳ đành nằm im nghe cô khóc vậy sau khi màn kịch thành công anh sẽ dỗ Tiểu Nhiên sau.

Ở bên ngoài Tiểu Di cũng đang khóc cô định đẩy cửa vào bên trong nhưng rất nhanh cánh tay của cô bị hắn nắm lại lúc này Tiểu Di mới nhận ra dù nghe bác sĩ nói anh Vĩnh Kỳ đang nguy kịch nhưng me Hàn và những người ở đây trừ cô và Tiểu Nhiên ra đều rất bình thản như không có chuyện gì xảy ra vậy.vừa khó hiểu lại có chút ngờ ngợ ngay khi Tiểu Di chưa kịp nói gì Cố Minh Kiệt đã lên tiếng nói nhỏ với cô.

- Tôi sẽ giải thích cho em mọi chuyện sau Tiểu Di,lúc này em nên để Tiêu Nhiên bên cạnh cậu ta thì hơn.

Tiểu Nhiên trao cho Cố Minh Kiệt một cái nhìn khó hiểu nhưng Tiểu Di vẫn nghe lời hắn không vào bên trong nữa.

Bên trong phòng bệnh của Vĩnh Kỳ lúc này Tiểu Nhiên vẫn đang khóc rất nhiều.

- Vĩnh Kỳ anh tỉnh dậy đi,mở mắt ra nhìn em đi,em chưa nói cho anh câu trả lời của em mà không phải sao?anh không muốn nghe câu trả lời của em sao?chỉ cần anh tỉnh dậy em sẽ trả lời câu hỏi của anh,em sẽ không trốn tránh tình cảm của anh nữa Vĩnh Kỳ...thật ra em...em rất thích anh không là em rất yêu anh yêu từ rất lâu rồi Vĩnh Kỳ nhưng em không dám thổ lộ với anh vì em thấy em không xứng với anh em sợ hoàn cảnh của em sẽ làm anh bị vạ lây hay bị những người liên quan tới em làm phiền.em rất sợ Vĩnh Kỳ em đã từng nghĩ em ra sao cũng được nhưng em rất sợ bạn bè của em và anh gặp chuyện gì đó liên quan tới em,nhưng càng né tránh anh nhìn thấy anh thất vọng vì em không đáp lại tình cảm của anh em tự thấy mình thật sự đáng ghét Vĩnh Kỳ ạ.nhưng vài ngày qua em đã suy nghĩ rất nhiều nếu chấp nhận tình cảm của anh hay không thì cả em hay anh đều đau khổ vậy tại sao anh và em không bên nhau cùng nhau vượt qua mọi chuyện.nhưng ngay khi em đã hạ quyết tâm yêu anh thì anh lại nằm đây có phải ông trời đang trừng phạt em vì làm anh đau khổ không Vĩnh Kỳ?.

Hàn Vĩnh Kỳ nằm đó đã nghe hết những lời cô nói,lúc này khóe miệng Vĩnh Kỳ đang nở một nụ cười còn Tiểu Nhiên đang gục mặt xuống cạnh giường khóc nức nở bỗng giọng Vĩnh Kỳ vang lên.

- Em nói anh tỉnh lại em sẽ chấp nhận tình cảm của anh phải không Tiểu Nhiên?vậy anh tỉnh rồi đây em đừng có nuốt lời đấy.

Cùng với lời nói Vĩnh Kỳ cũng bỏ chiếc ốn thở oxy ra khỏi miệng mình nhìn sang nắm tay Tiểu Nhiên thật chặt.

Tiểu Nhiên đang khóc bỗng nghe thấy giọng Vĩnh Kỳ và thấy tay Vĩnh Kỳ đang nắm lấy tay mình Tiểu Nhiên giật mình ngẩng đầu lên cô gần như không tin vào mắt mình khi thấy Vĩnh Kỳ đang khỏe mạnh nhìn mình mỉm cười.lúc này Tiểu Nhiên vẫn không biết mình bị lừa khi thấy Vĩnh Kỳ tỉnh lại Tiểu Nhiên vội vàng nói.

Vĩnh Kỳ anh tỉnh rồi,tốt quá..anh tỉnh rồi..để em đi gọi bác sĩ khám cho anh..anh đợi em một chút nhé...



Khi Tiểu Nhiên định chạy đi tìm bác sĩ thì tay Tiểu Nhiên đã bị Vĩnh Kỳ mắn lại.

- Tiểu Nhiên em bình tĩnh đã anh thật ra..anh không bị tai nạn vậy nên em cũng đừng khóc,đừng cuống lên như thế.nghe em khóc từ vừa nãy tới giờ anh rất sót thật đấy.

Tiểu Nhiên lúc này đứng sững lại không phản ứng gì mãi đến khi Vĩnh Kỳ lên tiếng Tiểu Nhiên mới phản ứng lại.

- Tiểu Nhiên em nghe anh nói...

Khi Vĩnh Kỳ đang cố giải thích cho Tiểu Nhiên mọi chuyện thì bỗng Tiểu Nhiên chạy tới nhào vô lòng Vĩnh Kỳ òa khóc nức nở nói.

- May quá anh không sao cả?may quá đó chỉ là trò đùa thôi Vĩnh Kỳ...anh không sao là tốt rồi...

Đến chính Vĩnh Kỳ cũng không ngờ Tiểu Nhiên sẽ phản ứng như vậy khi biết mọi chuyện anh cứ nghĩ khi biết mọi chuyện cô sẽ đánh anh,mặc kệ anh hoặc tệ hơn là không nhìn mặt anh nữa cũng nên...nhưng phản ứng lúc này của Tiểu Nhiên nằm ngoài dự đoán của anh có lẽ trò đùa này khiến Tiểu Nhiên lo sợ thật sự rồi bằng chứng là Tiểu Nhiên đang run rẩy trong lòng anh mãi một lúc sau khi Tiểu Nhiên đã ổn Vĩnh Kỳ mới đẩy nhẹ Tiểu Nhiên ra nhỏ giọng nói.

- Tiểu Nhiên em chấp nhận tình cảm của anh được không?anh đã nghe em nói lí do em né tránh tình cảm của anh rồi nhưng Tiểu Nhiên hãy tin anh,anh tin anh có thể bảo vệ em,che trở cho em cả cuộc đời còn lại.dù cho có chuyện gì xảy ra chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt được không?.

Tiểu Nhiên nhìn Vĩnh Kỳ sau đó gật đầu đồng ý chỉ chờ có vậy Vĩnh Kỳ một lần nữa ôm chặt Tiểu Nhiên vào lòng mỉm cười hạnh phúc cuối cùng thì anh cũng chờ được giây phút cô chấp nhận tình cảm của anh rồi.ôm người mình yêu trong lòng giây phút này có lẽ là giây phút hạnh phúc nhất của Vĩnh Kỳ.

Khi đôi tình nhân đang mải ôm nhau đầy tình cảm thì mẹ Hàn và mọi người đẩy cửa bước vào,mẹ Hàn vui vẻ nói.


Tiểu Nhiên rốt cuộc con cũng chấp nhận thằng con kém cỏi của ta rồi sao?vậy là từ nay con sẽ là thiếu phu nhân tương lai của Hàn thị,là con dâu của ta rồi.vậy nên sau này Vĩnh Kỳ có làm gì hay bắt nạt con thì con cứ nói với ta,ta giúp con đòi lại công bằng cho con Tiểu Nhiên.


Lúc này Tiểu Nhiên mới bình tĩnh sâu chuỗi lại mọi việc khi Tiểu Nhiên thông suốt mọi chuyện cũng là lúc Tiểu Nhiên nhận ra mình bị mọi người lừa.cộng thêm lời nói của mẹ Hàn khiến Tiểu Nhiên ngại ngùng không dám ngẩng mặt lên nhìn mọi người mà cứ vùi mặt vào lòng Vĩnh Kỳ ngại ngùng.Vĩnh Kỳ thấy người yêu mình đang ngại ngùng anh lên tiếng nói.


- Mẹ người đang làm Tiểu Nhiên ngại đấy ạ,thật ra khi Tiểu Nhiên chưa đồng ý tình cảm của con thì mẹ vẫn coi Tiểu Nhiên là con dâu của mình còn gì?.


Mẹ Hàn gật đầu mỉm cười cuối cùng thì bà cũng đã không còn phải lo lắng cho đứa con trai ngốc nghếch của bà và cô con dâu bà rất ưng ý không đến được với nhau nữa rồi. lúc này bà lại quay sang nhìn Cố Minh Kiệt và Tiểu Di đúng điều lo lắng tiếp theo là hai đứa trẻ còn lại chuyện cùa cả hai khác rất nhiều với Vĩnh Kỳ và Tiểu Nhiên chính bà cũng đang rất phân vân khi không biết phải làm gì giúp Minh Kiệt và Tiểu Di hai đứa bé bà coi như con mình bỏ qua mọi truyện trong quá khứ để cho nhau một cơ hội đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK