Mục lục
Ngạo thế tiên giới (Vô địch tiên nhân) - Truyện FULL
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hú hú hú!"

Ngay sau đó vang lên một tiếng hú dài âm trầm, như thể có tiếng kêu của trăm ngàn oan hồn đang truyền đến từ vực sâu vậy.

Một luồng khí lạnh cũng phả vào mặt, khiến Dương Bách Xuyên không nhịn được mà rùng mình một cái.

Lúc Dương Bách Xuyên ngẩng đầu nhìn lên, hắn phát hiện đây đúng là một sảnh rất lớn, không gian khoảng bảy mươi tám mươi mét vuông.

Bên trong đại sảnh tràn ngập âm sát ma khí đen nhánh.

Trong đám ma khí đang quay cuồng như mây đen, Dương Bách Xuyên nhìn thấy một đống lệ quỷ với gương mặt dữ tợn đang giương nanh múa vuốt rồi gào rống.

Bao bọc trong trung tâm của âm sát ma khí chính là một Yêu Hồn mạnh mẽ cả người đỏ sậm với thân hình cao lớn dũng mãnh, hình như toàn thân nó còn có vảy lân nữa, về cơ bản trông nó như một con trâu nhưng nó lại có một con mắt ở giữa mày, trên đầu cũng mọc sừng sững một cái sừng.

Nó ngoác cái miệng rộng như bồn máu với hàm răng giống như gai ngược ra, tổng chiều cao ước chừng ba mét, tiếng gầm rất có khí thế, nếu không phải Dương Bách Xuyên đã biết trước đó là thân thể của Yêu Hồn thì hắn cũng sẽ tưởng rằng đó là bản thể thật của Yêu Hồn.

Nhìn rất sống động, thân thể của Yêu Hồn bình thường thì luôn tạo cho người ta một ảo giác rằng nó không có thật, nhưng mà Yêu Hồn mà hắn nhìn thấy trước mắt này lại rất chân thực, hoàn toàn không giống thân thể của Yêu Hồn chút nào.

Dương Bách Xuyên biết rằng Yêu Hồn nhìn càng giống thật thì càng chứng tỏ chúng rất mạnh.

Hắn không nhịn được mà hỏi lão quỷ: "Đây là loại Yêu Hồn gì thế?"

"Hồi bẩm thiếu chủ nhân, đây là Hồng Hoang dị thú - Xích Tượng, nếu nó còn sống thì có lẽ chính là một con dị thú có khả năng khiêng cả núi to, cho dù chết rồi thì cũng thuộc hạng có thể ngưng tụ ra Yêu Hồn mà không bị tiêu tan, rất khó đối phó, nhưng mà hiện giờ xem ra Bách Biến thần quân đã tìm ra được phương pháp đối phó với nó, ông ta dùng sức mạnh âm sát của trăm ngàn lệ hồn trong cờ Chiêu Hồn để đối phó ới Xích Tượng Yêu Hồn, cũng coi như là một cách tốt.

Cờ Chiêu Hồn chí âm vô cùng, mà thuộc tính của Xích Tượng Yêu Hồn thì lại thiên dương, âm dương đối kháng xem như đã tìm ra đúng cách, nhưng mà thiếu chủ nhân có thể chờ xem trước, lão hủ thấy Xích Tượng sẽ không dễ dàng bị đánh bại như vậy đâu, nhất định nó sẽ phản kháng. Chi bằng thiếu chủ nhân giải quyết ba gã tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ bên cạnh Bách Biến thần quân trước thì hợp lý hơn." Lão quỷ đưa ra kiến nghị với Dương Bách Xuyên.

Ban đầu Dương Bách Xuyên không có chú ý quan sát, sau khi nghe lão quỷ nói vậy hắn mới nhìn thấy ở phía sau âm sát ma khí đen nhánh có bốn người.

Nhìn cách bọn họ đứng thì có vẻ như đang kết thành một trận pháp tứ tượng.

Mà cái tên âm dương lẫn lộn - Bách Biến thần quân Giản Tĩnh Tĩnh kia thì lại đứng ở bên trong, cầm cờ Chiêu Hồn trong tay hiển nhiên là đang điều khiển trăm ngàn lệ quỷ đối phó với Xích Tượng Yêu Hồn.

Ba gã tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ khác, mỗi người đều nắm phù chú trong tay, ánh mắt dán chặt vào Xích Tượng Yêu Hồn ở giữa sân, luôn trong trạng thái sẵn sàng chờ đợi cơ hội để ra tay.

Giờ phút này, Dương Bách Xuyên nheo mắt lại, hắn biết Bách Biến thần quân và ba người khác vẫn chưa phát hiện ra sự tồn tại của mình, càng chứng tỏ kiến nghị của lão quỷ rất hợp lý, đây chính là lúc hắn nên ra tay.

Nhưng khi nhìn thấy trong tay ba gã tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ đang bao quanh Bách Biến thần quân Giản Tĩnh Tĩnh đều có phù chú, hắn biết đây chính là biến số. Tuy rằng ở trong này pháp lực sẽ bị áp chế, nhưng mà lại có thể sử dụng phù chú, hơn nữa có một số phù chú có thể gây tử vong, sơ sẩy một chút thôi là sẽ lật thuyền trong cống ngầm.

Nhưng bất kể có như thế nào, Dương Bách Xuyên cũng phải mạo hiểm thử một lần, ngay sau đó hắn nói với lão quỷ: "Lão quỷ áp trận cho ta, ta đi giết địch."

"Thiếu chủ nhân yên tâm, có lão hủ ở đây, bọn họ không tạo nổi sóng gió gì đâu." Trong giọng nói của lão quỷ cũng tràn ngập tự tin.

Lão quỷ cũng là trạng thái thần hồn, nhưng ông ta là cổ hồn từ mấy vạn năm trước, đồng thời cũng là sơn linh của núi La Phù, có thể nắm giữ và sử dụng một phần sức mạnh của núi La Phù, đây là một lợi thế mà những sinh linh khác không có.

Bởi Dương Bách Xuyên đã có một sự ăn ý nhất định với lão quỷ vậy nên hắn cũng có lòng tin sẽ giết địch thành công.

Chân khẽ di chuyển, lập tức biến mất trước cửa, xông vào khe cửa nhanh như tia chớp.

Ngay sau đó khi hắn xuất hiện trở lại thì đã đi tới bên cạnh một lão giả có vẻ ngoài khoảng sáu mươi tuổi, đâm thẳng kiếm Đồ Long vào ngực lão giả đó.

"Hừ! Tiểu tặc, ta chờ ngươi đã lâu."

Biến cố lớn xuất hiện, lại là tiếng hừ lạnh của Bách Biến thần quân Giản Tĩnh Tĩnh vang lên.

Lúc Dương Bách Xuyên đâm một kiếm về phía lão giả, lão giả đó cũng đồng thời vặn người né tránh một kiếm của hắn, ánh sáng trong tay loé lên, ném phù chú về phía Dương Bách Xuyên.

"Bạo!"

"Trảm!"

"Định!"

"Trăm hồn quấn thân!"


Những tiếng hô vang lên liên tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK