Bữa ăn sáng chính là bánh khoai tây sợi, sau khi được chiên qua dầu lập tức tỏa ra một cỗ mùi thơm khó có thể dùng lời để diễn tả được, lúc vớt ra khỏi chảo dầu, bánh khoai tây sợi có màu vàng ươm, nhìn hết sức ngon miệng. Rắc lên bên trên là một ít muối và tiêu bột, ăn vừa xốp vừa giòn, nhưng mà ăn đến bên trong lại mềm nhũn, cảm giác ngoài giòn trong mềm như vậy quả thực vô cùng ngon, khiến cho tâm trạng của người ta cũng trở nên tốt hơn.
Đến cả Hứa Quân cũng không nhịn được khen mấy câu, còn bảo Trịnh Bình chiên cho ông ta thêm hai cái mang tới đơn vị ăn.
Hứa Cẩm Vi ở trong lòng liếc mắt, đúng là đồ đàn ông tồi thích lợi dụng người khác.
Sở dĩ những chiếc bánh khoai tây sợ này có mùi vị ngon như vậy thật ra đều phải kể đến công của Hứa Cẩm Vi dùng dị năng ngưng tụ ra nước. Phải biết dị năng của cô đã đạt đến cấp chín, nước được ngưng tụ ra sớm đã không phải là nước thông thường, không chỉ loại bỏ được tác dụng của độc tố mà có thể tăng tốc độ khép lại của vết thương. Kiếp trước ở trong căn cứ cô dựa hết vào việc bán nước mà áo cơm không lo. Hôm nay dùng dị năng ngưng tụ ra nước để ngâm nguyên liệu nấu ăn, đương nhiên có thể tăng chất lượng của chúng. Tin tưởng những khách hàng tới mua bánh khoai tây sợi nhất định sẽ bị những chiếc bánh ngon này chinh phục.
Hứa Cẩm Vi thuận tiện còn đổi toàn bộ nước trong nhà bếp thành nước dị năng, phòng bếp nhà cô là dùng tấm ván chia ra cho nên cũng không có vòi nước, dùng nước còn phải đi nhà vệ sinh gánh về, cho nên dứt khoát đặt một thùng nước ở phòng bếp, đỡ phải đi qua đi lại lấy nước, hôm nay vừa vặn thuận lợi cho cô treo đầu dê bán thịt chó.
Đây cũng là biện pháp Hứa Cẩm Vi ngày hôm qua suy tư một đêm nghĩ ra được, cố gắng giảm bớt gánh nặng của Trịnh Bình, từ từ cải thiện điều kiện gia đình, thuận tiện dùng nước dị năng giúp bà điều chỉnh thân thể, sau đó lại nghĩ biện pháp giải quyết người cha tệ bạc kia.
Ăn cơm xong, Hứa Quân tự nhiên ra cửa đi làm, Hứa Cẩm Vi giúp Trịnh Bình khiêng từng thùng đồ lên xe ba bánh, sau đó cùng bà đi đến trường học.
Hứa Cẩm Vi vừa vào phòng học liền gặp được lớp trưởng Phan Lệ Văn đang thu bài tập, cô vội vàng lấy quyển bài tập đã viết xong từ trong cặp ra.
"Hứa Cẩm Vi, hôm nay cậu cùng Thái Hân trực nhật, nhớ sau mỗi tiết học thì lên lau bảng, sau khi tan học thì quét dọn phòng sạch sẽ." Lúc Phan Lệ Văn tới thu bài tập thuận tiện nhắc nhở Hứa Cẩm Vi một chút.
Trường học mỗi ngày đều sẽ sắp xếp học sinh trực nhật, hôm nay vừa vặn đến phiên cô.
Hứa Cẩm Vi gật đầu một cái, bày tỏ mình biết rồi, Phan Lệ Văn liền lại đi thông báo cho một học sinh trực nhật khác.
Thái Hân là một nam sinh có vẻ ngoài trắng noãn, ngồi trước mặt Hứa Cẩm Vi hai hàng, nhưng mà hiển nhiên cậu ta rất không thích cô, nghe thấy người phải cùng trực nhật với cậu ta là Hứa Cẩm Vi thì lập tức lộ ra biểu cảm chê bai.
"Vậy cậu nói cho cậu ta, tiết học lẻ thì tôi lau, tiết học chẵn thì cậu ta lau!" Thái Hân không muốn nói chuyện với Hứa Cẩm Vi lấy một câu, còn muốn Phan Lệ Văn giúp cậu ta chuyển lời, nhưng thực tế chỗ ngồi của bọn họ chỉ cách nhau hai hàng, Hứa Cẩm Vi hoàn toàn có thể nghe được lời cậu ta nói rõ ràng.
Phan Lệ Văn có chút bất đắc dĩ nhìn về phía Hứa Cẩm Vi, ánh mắt mang theo chút áy náy.
"Được." Hứa Cẩm Vi nhàn nhạt đồng ý, lại cúi đầu tiếp tục đọc sách.
Buổi trưa lúc ăn cơm, đám Lục Lâm Lâm nói tới mấy học sinh bị bắt hút thuốc lá ngày hôm qua.
"Ngày hôm qua lớp sáu có mấy học sinh bị bắt hút thuốc lá, các cậu biết không?" Từ Giai Ny thích thám thính những tin tức bên lề này nhất, không kịp chờ đợi nhỏ giọng chia sẻ với đám bạn.
"Ừ, tớ cũng nghe nói, không chỉ có bị ghi lỗi mà còn bị kêu phụ huynh nữa." Khương Lệ gật đầu một cái.
"Nghe nói bị đánh rất thảm." Sau khi cải cách, quốc gia lại bắt đầu coi trọng xây dựng tri thức học tập, vì vậy chuyện trẻ con mắc lỗi bị nhà trường mời phụ huynh bị cho rằng là vô cùng không vinh dự, ai cũng phải bị đánh một trận.