• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc 2 người về đến nhà, Đinh Tiểu Vy và Lục Minh Từ đã thức dậy và đang ngồi xem tivi.

- Hai người về rồi à, sao không gọi bọn này dậy đi cùng?

- Hai người ngủ ngon vậy, tao cũng không nỡ gọi.

Hai người cùng nhau mang đồ vào bếp, Tống Nhiên vừa bày đồ ra, vừa nói:

- Cậu cứ ra ngoài trước đi, tớ nấu ù phát là xong.

- Tôi đứng đây, có gì cần giúp cậu cứ nói.

Tống Nhiên ở nhà thỉnh thoảng cũng vào bếp, nhưng đều là làm một mình. Tự nhiên bây giờ xuất hiện thêm 1m8 chềnh ềnh giữa phòng bếp cô có chút không quen.

- Vậy thì... cậu rửa rau giúp tớ đi.

- Được.

Mỗi người một bên, nhanh chóng làm ra một bàn thức ăn ngon mắt.

- Còn mỗi món rau xào thôi, cậu ra gọi hai người kia vào ăn là vừa.

Đinh Tiểu Vy nghe tiếng Mạc Dương gọi liền chạy ngay vào bếp, đứng đằng sau hóng xem Tống Nhiên đang làm món gì.

- Đợi chút tao nấu sắp xong rồi, mày cứ ngồi đi.

- Vừa nãy hai người đi siêu thị như nào, có gì xảy ra không?

Tống Nhiên nghe vậy thì có hơi khựng lại, nhớ đến chuyện hiểu nhầm vừa nãy lại thấy ngượng, quyết định giấu kín chuyện này đi.

- Bình thường, mua xong rồi về thôi.

- Vậy thôi sao, tiếc ghê...

Tống Nhiên: "..." mày tiếc cái gì?

[...]

Lúc đầu Tống Nhiên còn cảm thấy mình nấu hơi nhiều, nhưng khi thấy Mạc Dương và Lục Minh Từ càn quét sạch sẽ không còn miếng nào thì cô lại thấy có vẻ mình nấu hơi ít.

- Tống Nhiên, không ngờ cậu nấu ăn ngon như này luôn, ngon hơn cả cơm đầu bếp nhà tớ nấu nữa!

- Nếu các cậu thích thì lần sau học nhóm, tớ sẽ nấu bữa tối tiếp. Nấu đơn giản nên cũng nhanh lắm.

- Nếu lần này thi mà lọt top 70 toàn khối, thì lúc đấy cậu ấy mới nấu tiếp cho ăn.

Mạc Dương đưa ra điều kiện, Lục Minh Từ nghe vậy thì trợn tròn cả mắt.

- Top 70?!! Dương ca cậu bị điên rồi, có biết tớ lần trước được bao điểm không? Mà bây giờ đòi top 70!

Tống Nhiên nghe vậy chỉ biết bật cười. Đinh Tiểu Vy cũng cười phá lên, theo thói quen đập mấy cái vào người Lục Minh Từ.

- Top 70 hahaha, riêng môn toán của cậu đã là lý do để cản trở cậu ăn được bữa tiếp theo rồi!

Lục Minh Từ tối sầm cả mặt, mấy môn khác cậu còn có thể chống chế cãi lại được Đinh Tiểu Vy, chứ nói về môn toán thì cậu chỉ có nước im miệng.

- Được rồi, đừng trêu A Từ nữa. Không top 70 cũng được, nhưng ít nhất cũng phải là top 90 trở lên, như vậy mới xứng đáng với nỗ lực suốt mấy tuần qua.

Mạc Dương cũng cảm thấy top 70 có hơi quá sức, vậy nên thương cảm giảm cho Lục Minh Từ. Lục Minh Từ nghe vậy liền có sức sống hơn hẳn.

- Oke chốt, nhất định tớ phải ăn được một bữa nữa do Tống Nhiên nấu!

- Tôi chờ đợi đó haha - Đinh Tiểu Vy dù cười nhưng vẫn cổ vũ thật lòng.

Tống Nhiên vỗ nhẹ vai của Đinh Tiểu Vy.

- Cả mày nữa, không lọt top 90 thì cũng đừng hòng ăn được cơm tao nấu. Hai người là khác nhau, ai lọt top thì người đấy được ăn.

Đinh Tiểu Vy: "..." con nhỏ này có phải bạn thân cô không vậy?!

Lục Minh Từ thấy mặt Đinh Tiểu Vy giờ cũng tối sầm y như mình thì sảng khoái, này thì cười cậu à haha!

Mạc Dương nhận nhiệm vụ rửa bát rồi đuổi hết mọi người ra ngoài, còn mỗi Tống Nhiên đứng uống nước đằng sau nên chưa có đi.

- Cậu ra điều kiện cũng hay quá, hóa ra nói đến ăn là Lục Minh Từ sẽ hừng hực khí thế như vậy.

Ai cũng tưởng là vì Mạc Dương muốn thúc đẩy hai người kia học tiến bộ hơn nên mới ra đề nghị như vậy, chứ thực ra vì Mạc Dương cảm thấy lần nào học nhóm cũng để Tống Nhiên thì quá mệt mỏi, vậy nên nếu để bữa ăn làm phần thưởng, thì cô chỉ cần nấu thêm một lần nữa thôi.

Chậc, Mạc Dương tự cảm thấy mình quá là thông minh đi thôi!



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK