• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi thấy Lâm Mộng Phạn đóng gói đồ và đi xuống cầu thang, cô thấy sắc mặt của Lục Lương Triết không được tốt, từ ấm áp, nhẹ nhàng biến thành vô cảm, lạnh lùng. 

Lục Lương Triết cầm đống đồ trên tay của Mộng Phạn mà không nói lấy một lời, cứ thế mà lên xe. 

Hai vợ chồng Lâm Văn Thạch không thấy được sự khác biệt gì, vờ như đang lưu luyến chia tay con gái. Còn Lâm Duyệt Ái thì lại trốn trong phòng khóc vì những lời nói cay nghiệt của Lục Lương Triết, nói gì cũng nhất định không chịu ra. 

Lâm Mộng Phạn không thoát khỏi sự vướng víu của Lâm Văn Thạch và vợ cho đến khi chiếc xe đi khỏi, cứ nghĩ về hai khuôn mặt đạo đức giả đó, cô lại cảm thấy thật ghê 

tởm. 

Nhưng lần về nhà có vẻ là thành công mỹ mãn này không thể chối bỏ sự hợp tác của Lục Lương Triết, cô nhìn vào người đàn ông bên cạnh mình tỏ thái độ chân thành: “Hôm nay cảm ơn anh nhé!” 

Với khuôn mặt lạnh lùng,Lục Lương Triết phớt lờ cô. Lâm Mộng Phạn đoán chắc Lục Lương Triết có chuyện gì không vừa ý. 

“Đã có chuyện gì à?” Cô ngập ngừng hỏi. 

Ánh mắt lạnh lùng, Lục Lương Triết nhìn cô hỏi: “Lúc trước tại sao ở buổi gặp mặt đó lại không nói rõ thân phận của cô hả?” 

Cô hơi khó hiểu những biểu cảm trên khuôn mặt cô vẫn tuyệt nhiên bình thản: “Thân 

phận của tôi?” 

Vẫn là ánh mắt lạnh lùng đó, Lục Lương Triết nói càng lạnh hơn: “Tôi- Lục Lương 

Triết này là ai? Nhà họ Lục này là gì? Kể cả tôi đã ly hôn 8 lần hay là cả trăm lần đi nữa cũng không bao giờ kết hôn với một đứa con riêng hay là đứa con riêng của loại đàn bà tiếp rượu kia” 

“Mẹ kế của cô là một người tốt bụng, lúc nào cũng nghĩ cho cô, cho cô thay thế vị trí của đứa em gái mình. Trong mắt bọn họ, tôi là gì, nhà họ Lục này là gì? Là nơi chứa chấp những thứ rác rưởi bẩn thỉu hay sao?” 

Lời nói của Lục Lương Triết như đâm thẳng vào trái tim của cô, cô cảm thấy lồng ngực cô siết lại đau đớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK