Mục lục
Đệ Nhất Tần Tranh - Hồ Thanh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Tranh nhìn thấy thứ màu đen này, vội vàng bóp nát.  

 

Nhất thời, khí đen tán loạn vào không trung!  

 

Cái gì vậy?  

 

Hai vợ chồng choáng váng, đồ đen nhánh kia, thứ hun ra từ trong miệng con gái, là cái gì?  

 

"Mẹ? Bố?"Cô bé đột nhiên tỉnh táo, rụt rè lùi lại.  

 

Trong phòng có quá nhiều người, lúc này bác sĩ nhìn Tần Tranh với vẻ mặt chấn động.  

 

Không hổ là thần y của Dương Thành, bác sĩ Tần!  

 

Đứa nhỏ đã tắt thở, mà vẫn có thể cứu sống lại!  

 

Mà không biết rằng cô bé này không chết, chỉ bị những thứ bẩn thỉu bóp nghẹt huyết mạch mà thôi.  

 

Có thể nói là trạng thái giả chết.  

 

"Con gái, còn khó chịu không?" Người phụ nữ ôm lấy đứa trẻ.  

 

Tuy nhiên người đàn ông lại có sắc mặt nghiêm túc, chỉ chỉ con rối vải trên bàn: "Tiểu Bảo, nói cho bố biết, thứ này con lấy ở đâu vậy?”  

 

Cô bé nhìn qua, ngơ ngác nói: "Có người bỏ vào túi mẹ, mẹ đánh rơi, nên con giúp mẹ nhặt nó lại."  

 

Cái gì!  

 

Trong nháy mắt, một cơn ớn lạnh ập vào lưng của đôi vợ chồng này!  

 

"Ai bỏ vào túi mẹ con?" Người đàn ông lại hỏi.  

 

Cô bé cau mày: "Ừm... chú béo đã đến nhà chúng tôi chơi lần trước.”  

 

Chú béo?  

 

Người đàn ông sửng sốt một chút, há to miệng!  

 

"Em trai Mao Kiến Phong?"  

 

Ai?  

 

Tần Tranh ngay lập tức nhìn qua.  

 

Mao Kiến Phong?  

 

Sao lại có liên quan với Mao Kiến Phong? Không phải anh ta đã vào tù rồi sao?  

 

"Ông xã, có phải anh nói tới người đến đưa tiền cho anh, yêu cầu anh thả Mao Kiến Phong không?" Người phụ nữ trợn mắt há hốc mồm.  

 

Người đàn ông nhíu mày: "Chính là cậu ta, Mao Kiến Phong được sắp xếp trong nhà lao của anh, người kia đặc biệt tới tìm anh, yêu cầu anh thả người, nói ít nhất không thể ở lại trong ngục giam, mắt nhắm mắt mở là được. ”  

 

"Anh không đồng ý, rồi cậu ta đi, sau này cũng không đến tìm anh nữa."  

 

"Anh cho rằng chuyện đã qua, không ngờ tới... Cháu trai kia lại dùng thủ đoạn dơ bẩn này!”  

 

Người đàn ông vừa nói, vừa nhìn Tần Tranh: "Người anh em, cảm ơn ân tình của cậu. Tôi vẫn chưa giới thiệu bản thân, tôi là quản ngục nhà tù số 3 Dương Thành, Vương  n Đức. Thứ này, tôi nhất định phải mang đi, nhưng tôi cần cậu giải thích cho tôi.”  

 

"Thứ này, rốt cuộc là cái gì?"  

 

Tần Tranh khách khí gật đầu: "Không cần khách khí, đây là việc tôi nên làm. Điều này nói ra anh có thể không tin, cũng có thể không hiểu. Đây là thai quỷ thường dùng để hoá trang cho thai nhi vẫn chưa sinh ra, hoặc là vừa mới sinh ra đã chết yểu.”  

 

"Cũng thường được gọi là, nuôi tiểu quỷ."  

 

"Cái gì? Nuôi tiểu quỷ?" Đàn ông đã từng nghe qua từ nuôi tiểu quỷ, dù sao phim kinh dị phát trên TV, cũng đã từng nhắc tới từ này.  

 

"Thứ này, thật sự tồn tại sao?" Người phụ nữ dựng tóc gáy.  

 

"Có một số người có thể khống chế mà thôi, giống như hạ đầu thuật vậy, chúng ta không tin nó tồn tại, nhưng quả thật có người hiểu, cũng có người bị lừa." Tần Tranh giải thích.  

 

"Chẳng qua, bọn họ lựa chọn tiểu quỷ này không có uy lực, không có cách nào lập tức giết người. Chỉ có thể quấy nhiễu, nhưng thời gian dài không phát hiện ra, dương khí sẽ bị nuốt chửng, sẽ chết ngừoi.”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK