• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm sau, Kiếm Thần rời khỏi Càn Nguyên Châu đi vào tiểu viện của Kiếm Nam Thiên.

“Cha, tặng cho cha cái này.”

Kiếm Thần lấy Thiên Mệnh Nguyên Đan ra đưa cho Kiếm Nam Thiên.

Kiếm Nam Thiên nghi ngờ nhìn bình ngọc trong tay Kiếm Thần, ông ấy giơ tay ra nhận lấy, mở bình ngọc ra thì nhìn thấy một viên đan dược màu xanh lẳng lặng nằm bên trong, Kiếm Nam Thiên trừng lớn hai mắt nhìn bình ngọc.

“Thiên Mệnh Nguyên Đan? Đây là Thiên Mệnh Nguyên Đan ư?”

Kiếm Nam Thiên nhìn Kiếm Thần hỏi.

“Tiểu Thần, sao con lại có Thiên Mệnh Nguyên Đan?”

Kiếm Thần cười nhẹ mở miệng nói: “Hẳn là cha cũng rất tò mò vì sao con có thể hồi phục được đúng không.”

Kiếm Nam Thiên gật đầu, với chuyện Kiếm Thần đột nhiên hồi phục lại còn thăng cấp tu vi một cách thần tốc, đúng thật là Kiếm Nam Thiên rất tò mò.

“Thiên Mệnh Nguyên Đan này là sư tôn cho con, mà con có thể khôi phục được cũng là nhờ sư tôn.”

Chuyện Càn Nguyên Châu rất quan trọng, có lẽ Kiếm Thần cảm thấy có thể bớt một người biết chuyện thì nên bớt.

Kiếm Thanh Hồng thì phải thức tỉnh thân thể hắc ám nên thật sự không còn cách nào, vì vậy chỉ đành đưa nàng ấy vào Càn Nguyên Châu.

Sau khi Kiếm Nam Thiên nghe thấy thì lập tức bừng tỉnh.

“Cha, hai tháng sau, con sợ sự việc sẽ không đơn giản như vậy, bây giờ tu vi của cha đã đạt đến bán bộ Thiên Mệnh, nếu ăn Thiên Mệnh Nguyên Đan này vào thì chắc chắn tu vi sẽ đột phá lên Thiên Mệnh Cảnh, còn nữa, cha nhân lúc mình đột phá Thiên Mệnh thì hãy đổi sang tu luyện công pháp này.”

Kiếm Thần lấy ra một tấm da thú, thứ được ghi chép trên da thú này chính là Huyền Dương Kinh, một bản công pháp cấp vương cực phẩm. Chẳng qua bây giờ Kiếm Thần chỉ mới thác ấn được Tiền Tứ Trọng.

Tuy chỉ là Tiền Tứ Trọng thì nếu so với công pháp linh cấp trung phẩm mà Kiếm Nam Thiên đang tu luyện thì cũng mạnh hơn gấp nhiều lần.

“Công pháp cấp vương, Huyền Dương Kinh, Tiểu Thần, cái này…”

Kiếm Nam Thiên xúc động nhìn Huyền Dương Kinh trong tay, trong lúc nhất thời không nói nên lời.

“Cha, cha đi bế quan đi, thời gian của chúng ta không còn nhiều đâu.”

Kiếm Thần thấp giọng nói với Kiếm Nam Thiên.

Hơn hai tháng sau, gia chủ Vân gia sẽ trở về, đến lúc đó cho dù hắn thắng thì có lẽ chuyện này cũng sẽ không có kết quả tốt.

Đương nhiên Kiếm Nam Thiên cũng nghĩ đến chuyện này rồi, ông ấy cũng không nhiều lời, nhận lấy công pháp rồi thì đi về phòng tu luyện bế quan.

Sau khi làm xong những chuyện này, Kiếm Thần về tiểu viện, bước vào trong Càn Nguyên Châu.

“Bây giờ mặc dù tu vi của ta đã đột phá Ngưng Khí cấp tám, năng lực toàn thân cho dù là Thiên Cương cấp ba cũng không chắc là đối thủ của ta, nhưng nếu đối mặt với Thượng Vân Phủ thì có lẽ quá yếu, với lại Vân Thiến chắc chắn sẽ có chuẩn bị sẵn, người của Phá Kiếm Tông biết ta đã khôi phục rồi thì chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ta.”

Kiếm Thần nghĩ đến Vân Thiến, trong mắt xuất hiện một tia u ám.

“Thời gian một năm, bây giờ chắc là Vân Thiến đã bước vào Châu Kiếm Các rồi. Một năm trước tu vi của nàng ta đã đạt đến Phá Hư Đỉnh Phong, sau khi cướp đoạt Linh Lung Kiếm Tâm của ta thì tất nhiên thực lực hiện nay đã không còn như xưa nữa rồi.”

Kiếm Thần nhỏ giọng lẩm bẩm.

Hình thái viên mãn của Linh Lung Kiếm Tâm dữ dội đến cỡ nào chứ, Kiếm Thần là chủ nhân nên đương nhiên cũng biết rõ. Năm đó, sở dĩ hắn có thể trở thành Nhất Đế Thiên Cổ của Chư Thiên Huyền Giới chính là nhờ vào Linh Lung Kiếm Tâm này.

“Chủ nhân, mặc dù nàng ta cướp được Linh Lung Kiếm Tâm của ngươi nhưng dù sao nó cũng không phải của nàng ta, cho nên độ phù hợp sẽ giảm đi ít nhiều, hiệu quả có thể đạt được khoảng bảy phần của chủ nhân là đã là khá lắm rồi.”

Tiểu Linh Nhi xuất hiện trên vai Kiếm Thần, nói với Kiếm Thần.

Kiếm Thần khẽ gật đầu, đương nhiên hắn cũng hiểu chuyện này. Nhưng cho dù hiệu quả chỉ có bảy phần thì lúc này tu vi của Vân Thiến cũng đã vượt xa hắn.

“Cũng may còn có Càn Nguyên Châu này.”

Kiếm Thần khẽ cười nói, sau đó nhắm mắt bắt đầu vận chuyển Càn Nguyên Tiên Kinh, tiến vào tu luyện.

Thời gian trôi qua, chớp mắt đã trôi qua một tháng.

“Vèo vèo vèo…”

Trong Càn Nguyên Châu, hai bóng dáng không ngừng giao đấu, trong Càn Nguyên Châu, từng vệt kiếm khí không ngừng tung hoành bắn ra bốn phía.

Hai thân ảnh một xanh một trắng không ngừng ẩn hiện, mặt cỏ xung quanh đã bị kiếm khí phá hoại thành một đống lộn xộn trên mặt đất.

Mười lăm phút sau, bóng dáng hai người dừng lại.

“Phù, thân thể hắc ám này đúng là nghịch thiên, tính ra thì tỷ cũng chỉ mới tu luyện chưa đến nửa năm, bây giờ tu vi thế đã đạt đến Ngưng Khí Đỉnh Phong rồi, mở ra tất 99 khiếu huyệt. Tỷ, dựa vào năng lực của tỷ hôm nay thì đã có thể giao đấu với năm mươi người xếp đầu trong Khí Bảng rồi, nếu có nhiều kinh nghiệm giao đấu, kỹ lưỡng hơn một chút thì việc đặt chân vào top mười Khí Bảng không phải là chuyện gì khó cả.”

Kiếm Thần dừng tay lại, nhìn Kiếm Thanh Hồng, mỉm cười mở miệng nói.

Nửa tháng trước, Kiếm Thanh Hồng kết thúc bế quan, tỉnh lại khỏi trạng thái tu luyện, tu vi theo từ Khai Mạch Cảnh tăng một mạch lên đột phá Ngưng Khí Đỉnh Phong.

Nửa tháng nay, Kiếm Thần đã truyền thụ kiếm pháp cho Kiếm Thanh Hồng, tư chất của Kiếm Thanh Hồng cũng rất giỏi, lại có Kiếm Thần ở bên cạnh chỉ dạy nên tiến bộ rất nhanh.

Bây giờ kết hợp với một thân Ngưng Khí Đỉnh Phong của nàng ấy thì cho dù là võ giả Thiên Cương cấp bốn cũng không chắc chắn sẽ đánh thắng được nàng ấy.

Sở dĩ Kiếm Thanh Hồng mạnh được như thế, chủ yếu là nhờ tu luyện Huyền Lực Hắc Ám, uy lực rất lớn, với lại Huyền Lực Hắc Ám vô cùng quỷ dị. Nếu xâm nhập được vào trong cơ thể của đối thủ thì còn có thể ảnh hưởng đến chuyện vận động huyền lực trong cơ thể của đối thủ.

Chuyện này Kiếm Thần cũng đã tự mình trải nghiệm trong thời gian này.

Nếu Kiếm Thanh Hồng có đủ kinh nghiệm chiến đấu thì Kiếm Thần đoán Kiếm Thanh Hồng có thể đặt chân vào top mười Khí Bảng cũng không phải là chuyện gì kì lạ.

Mặc dù Kiếm Thần cũng không biết top mười của Khí Bảng là thế lực nào nhưng Kiếm Thần hiểu rõ, nếu sau khi năng lực chiến đấu của Kiếm Thanh Hồng tăng lên thì Thiên Cương cấp năm cũng không phải là đối thủ của Kiếm Thanh Hồng.

Sau khi Kiếm Thanh Hồng nghe Kiếm Thần nói thì hơi mỉm cười.

“Tiểu Thần, ta cảm giác bây giờ ta giống như đang nằm mơ vậy. Ta vốn cho rằng đời này ta sẽ không có duyên với võ đạo. Tiểu Thần, cảm ơn đệ.” Kiếm Thanh Hồng bước đến bên cạnh Kiếm Thần, nắm lấy tay Kiếm Thần, dịu dàng lên tiếng.

Sau khi Kiếm Thần nghe thấy vậy thì xoay người lại, ân cần nói:

“Tỷ tỷ, tỷ không cần nói cảm ơn với ta, mãi mãi không cần.”

Kiếm Thanh Hồng nghe thấy vậy thì hai mắt híp lại, trên mặt cũng lộ ra nụ cười rạng rỡ, sau đó nhìn Kiếm Thần rồi dịu dàng ngoan ngoãn gật đầu.

“Chúng ta ra ngoài đi, thật ra lúc nào cũng bế quan cũng không tốt lắm.”

Kiếm Thần nói với Kiếm Thanh Hồng, sau đó hai người ra khỏi Càn Nguyên Châu.

Trong năm tháng ở trong Càn Khôn Châu, tu vi của Kiếm Thần cũng tăng thêm một bậc, từ tu vi Ngưng Khí cấp tám lại đột phá lên Ngưng Khí Đỉnh Phong.

Thực ra hai tháng trước, Kiếm Thần đã đột phá Ngưng Khí Đỉnh Phong nhưng ba tháng sau đó Kiếm Thần luôn áp chế tu vi.

Mặc dù bây giờ khiếu huyệt trong cơ thể Kiếm Thần đã mở ra 106 cái nhưng Kiếm Thần muốn đánh sâu vào Ngưng Khí Cực Cảnh, vì thế trong khoảng thời gian này hắn vẫn luôn áp chế tu vi, không ngừng xung kích hai khiếu huyệt còn lại.

Chỉ là muốn khai mở hai khiếu huyệt còn lại này cũng không đơn giản như thế. Hai khiếu huyệt này theo thứ tự là huyệt Bách Hội và huyệt Quan Nguyên.

Tuy chưa đột phá nhưng năng lực của Kiếm Thần bây giờ, ngay cả Kiếm Thần cũng không biết mình đã đạt đến trạng thái nào.

Nhưng Kiếm Thần vẫn rất tự tin cho dù đối mặt với võ giả Thiên Cương cấp sáu thì hắn cũng chắc chắn đánh một trận là thắng.

Nếu bây giờ đối mặt với Vân Dị thì Kiếm Thần nắm chắc không bị đánh bại.

Lần này Kiếm Thần chuẩn bị tiến về điện Chiến Thần, mặc dù bây giờ tu vi của Kiếm Thanh Hồng không thấp nhưng kinh nghiệm thực chiến lại rất ít.

Nếu bây giờ muốn tích lũy kinh nghiệm thực chiến thì đấu trường điện Chiến Thần chính là lựa chọn tốt nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK