“Bỏ đi, sao lại nói với anh việc này chứ, chúng ta chỉ là quan hệ đối tác mà thôi...cảm ơn anh đã gọi điện hỏi thăm.” Nói xong Diệp Thường Hy còn vờ như tủi thân khịt mũi thêm một cái.
Mà Triệu Tư Nghị lại cho rằng cô đang định cúp máy thật, khó khăn lắm mới có cớ gọi cho người trong mộng, anh lại không nỡ kết thúc cuộc nói chuyện này, theo phản xạ liền nói. “Chúng ta có thể không chỉ là đối tác.”
Diệp Thường Hy mỉm cười không thành tiếng, tình hình hiện tại cô chỉ cần giữ yên lặng thì không khí giữa hai người liền trở nên ái muội khó diễn tả thành lời, đây chính là điều mà cô muốn.
Quả nhiên không nghe thấy cô nói gì, Triệu Tư Nghị cũng thấp thỏm không yên. Rõ ràng anh là sói già, trên thương trường đã gặp không biết bao nhiêu sóng gió, đối với việc nhìn rõ nội tâm người khác cũng vô cùng lợi hại. Ấy vậy mà hiện tại lại không khác gì một nam sinh đang tập tành vào đời.
“Thật ra… tên đó không xứng với cô.” Triệu Tư Nghị lại lần nữa lên tiếng.
Diệp Thường Hy không cố gắng diễn cảnh khóc nữa, ngược lại cô trở nên yên tĩnh hơn. “Có lẽ do tôi say rồi, Triệu tiên sinh, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Triệu Tư Nghị cũng lên tiếng, anh vô cùng kiên nhẫn, có vẻ như nếu Diệp Thường Hy vẫn còn nói chuyện thì dù cho có bao lâu anh vẫn đáp lời cô.
Nhưng đối với Diệp Thường Hy mà nói tình huống ngày hôm nay diễn ra như vậy là quá đủ rồi, thành công ngoài dự kiến. Cô còn cả tấn kịch bản dành cho anh vào thời gian sau này, cô nhất định khiến người đàn ông kiếp trước đợi cho tới khi cô sắp lìa đời mới chịu thổ lộ tình cảm này chủ động tới bên cô.
Nở nụ cười, Diệp Thường Hy lại không phát hiện được khí thế của bản thân hiện tại giống như một người thợ săn đã nhắm trúng con mồi.
Sáng ngày hôm sau, Mộng Thường xuất hiện ở nhà Diệp Thường Hy khá sớm, vì là quản lý nên chị nắm được mật mã vào nhà của cô. Vừa tới đã lôi Diệp Thường Hy từ trong chăn ra lúc cô đang không vui cằn nhằn thì Mộng Thường đưa điện thoại của mình cho cô xem, trong đó là bài báo nói về cô và Vũ Hào.
Đáng nói hơn là bài báo này lại bôi đen cô, nói cô vì muốn tìm kim chủ mà bám lấy Vũ Hào, cố tình úp mở tin đồn hẹn hò, hiện tại thấy Vũ thị đang xuống dốc về tài chính thì liền muốn phủi tay bỏ chạy.
Mộng Thường vô cùng bức xúc. “Thường Hy, hay là em cứ công bố gia thế của mình đi, em mà cần đi tìm Vũ Hào làm kim chủ sao? Đám nhà báo này đúng là sống chỉ báo đời thôi mà, cả ngày không có gì làm cứ đi bôi đen người khác.”
Diệp Thường Hy thở dài. “Cứ mặc kệ bọn họ viết gì thì viết.”
“Sao có thể mặc kệ được? Hiện tại em là át chủ bài của công ty, tin tức như thế này sẽ ảnh hưởng tới hình ảnh của em.”
“Loại tin tức này chúng ta càng úp mở thì sẽ càng tạo "nhiệt độ", chẳng phải nhiều ngôi sao chỉ cần tìm được những đề tài khiến cho công chúng chú ý thì sẽ "liều mạng" nắm bắt cơ hội sao? Không có gì không tốt lại vừa có thể đáp ứng được nhu cầu của tất cả mọi người. Em có thể thu hút được sự chú ý, khán giả có thể thoải mái hóng chuyện.” Diệp Thường Hy xuống giường xỏ dép đi vào nhà vệ sinh bôi một ít kem đánh răng lên bàn chải, sau đó lại hỏi. “À phải rồi, Vũ thị bị làm sao?”
Mộng Thường đứng tựa vào cửa, khoanh hai tay. “Giữa khuya hôm qua cổ phiếu Vũ thị bị tụt giá mạnh, hiện tại còn phải kêu gọi nguồn vốn từ phía ngân hàng nhưng kì lạ là không có ngân hàng nào đồng ý chi viện tiền cho họ.”
Diệp Thường Hy im lặng đánh răng, sau đó súc miệng rồi lấy cái khăn bông vừa lau mặt vừa ra khỏi nhà vệ sinh. Cô đứng trước tủ đồ, Mộng Thường liền đi lên mở cửa tủ rồi giúp cô chọn váy.
“Hôm nay chúng ta không có lịch trình quá nhiều, chỉ cần tới công ty xem qua vài kịch bản coi có chọn được cái nào vừa ý em không. Thời gian sắp tới giám đốc dự định sẽ cho em tập trung vào việc làm người mẫu đại diện của tập đoàn Thịnh Nam, họ là đối tác lớn, vậy nên tin tức bôi nhọ em vì muốn dựa dẫn Vũ Hào mới hẹn hò với anh ta lần này quả thật khiến hình ảnh em bị tổn hại không nhiều thì ít.” Mộng Thường vừa đem chiếc váy màu đen ướm lên người cô vừa nói.
Tâm trạng hôm nay của Diệp Thường Hy khá tốt, cô không thích mặc màu đen, bèn đi lên lấy cái váy màu hồng mà hình như cô chưa mặc bao giờ. “Vậy thì đăng lên trang studio của em, cảnh cáo bọn họ vài câu, cũng ngầm bác bỏ tin tức không có thật này. Nhưng đừng làm lớn chuyện quá, tuy em muốn tạo nhiệt nhưng cũng không muốn dựa vào Vũ Hào hay Vũ thị để tạo nhiệt.”
Mộng Thường có chút giật mình rồi gật đầu. Diệp Thường Hy vào trong thay váy.
Chị cứ cảm thấy dạo gần đây Diệp Thường Hy quả thật thay đổi đến chóng mặt, nếu là lúc trước khi gặp phải tin đồn kiểu thế này thì người đầu tiên nhảy dựng lên muốn một mất một còn với người tung tin là Diệp Thường Hy chứ không phải chị. Vậy mà hiện tại…
Sự bình tĩnh này của Diệp Thường Hy quả thật vô cùng xa lạ.
…
Việc lựa chọn kịch bản thông thường đều do công ty quản lý lựa chọn thay nghệ sĩ, đây là quy tắc ngầm mà ít ai biết. Ở giới giải trí, một bộ phim có nội dung phù hợp thị hiếu của người xem theo từng thời điểm sẽ giúp nghệ sĩ vút lên như diều gặp gió. Nhưng đối với một số nghệ sĩ đủ lông đủ cánh như Diệp Thường Hy mà nói thì khác, việc chọn kịch bản nhất thiết phải thông qua cô, nếu bất kỳ ai dám tự ý quyết thay Diệp Thường Hy sẽ không quay phim đó. Chính quy tắc làm việc này nên người trong giới ai cũng truyền tai nhau và bảo rằng Diệp Thường Hy quá khó hầu hạ.
Nhưng cô lại thấy là người thì nên có nguyên tắc và giới hạn của bản thân, người khác cho đó là cao ngạo hay bệnh ngôi sao gì đó cô cũng mặc kệ. Nếu mình không tự đặt ra nguyên tắc cá nhân cho bản thân thì người khác sẽ hết lần này đến lần tiếp theo giẫm lên mình.
Sau khi xem qua hai kịch bản của hai đoàn làm phim lớn, Diệp Thường Hy cũng không ưng ý được cái nào. Mộng Thường và công ty quản lý đều khó xử, Diệp Thường Hy lại tỏ ra dửng dưng. “Một cái thì quá nhiều cảnh hôn, thậm chí đếm sơ thôi cũng hơn hai mươi cảnh nam chính cưỡng hôn nữ chính. Tôi thật không hiểu, hiện tại thị hiếu khán giả chính là thích cái kiểu cưỡng ép này sao? Tổ làm phim này có vấn đề gì không? Sao lại muốn dùng cảnh hôn để câu view chứ? Nội dung thì chẳng có gì đặc sắc, cho qua.”
Cô ném một xấp giấy trong tay qua một bên rồi nhíu mày cầm xấp còn lại lên. “Tôi từng xem qua, bộ gia đấu này hình như được chuyển thể từ tiểu thuyết Hồng Miêu nổi tiếng nhưng kịch bản lại sửa tứ tung lên không hề giống nguyên tác, đây là không tôn trọng nguyên tác và đọc giả trung thành của nguyên tác. Nữ chính trong truyện là nữ hán tử cầm lên được bỏ xuống được biến vào tay đoàn phim này lại không khác gì người phụ nữ điên đi ghen tới ghen lui cả ngày, đúng là trò cười cho thiên hạ, cho qua.”
“Sau này mấy loại rác rưởi này đừng đưa tôi xem, phí thời gian và thị lực của tôi.” Cô ném luôn xấp kịch bản còn lại xuống đất, sau đó đứng lên đeo kính vào, hiên ngang rời khỏi phòng họp.
Người còn lại trong phòng đưa mắt nhìn nhau, ai cũng lau mồ hôi rịn trên trán.
Họ cũng quen với cách phê bình thẳng thắng thậm chí là không thèm nể nang này của Diệp Thường Hy rồi.
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !