" Đồng chí Vương Mậu Đức, anh làm không sai."
Hồ Thành Lượng nhìn Vương Mậu Đức, kích động nói: "Tôi vì chiến tuyến công an có đồng chí như anh mà kiêu ngạo."
Quay đầu nhìn về phía Đào Ngọc Cường mặt vàng như nghệ, Hồ Thành Lượng lạnh lùng nói: "Huyện ủy huyện Đại Hồng Các anh làm tốt lắm, đồng chí Đào Ngọc Cường. Loại địa phương này không ngờ vẫn còn kinh doanh, anh đên mà nhìn, đây là nơi giải trí đứng đắn à?"
Tình huống hiện tại, chỉ cần là người sáng suốt là hiểu ngay, làm gì có khu giải trí nào, rõ ràng chính là một nơi đặc biệt để những người nào đó mua dâm.
Chu Đào tức tới xanh cả mặt, thiệt cho mình lên tiếng thay cho đám người Trương Hạo Vinh, muốn áp chế Lục Duệ, giúp bọn họ triệt để nắm giữ huyện Đại Hồng, nhưng đám người này làm những gì vậy?
Trong mắt cán bộ cấp như Chu Đào, đấu tranh chính trị là thuộc về mâu thuẫn nội bộ, có lẽ bọn họ nhìn không vừa mắt hoặc là ngang nhiên chèn ép một cán bộ nào đó, nhưng đây là vì lý niệm của mọi người bất đồng, chuẩn xác mà nói, những người này đối với khái niệm quốc gia thì coi trọng hơn lợi ích của so với mình, nếu như phải lựa chọn trong lợi ích quốc gia và lợi ích phe phái thì bọn họ khẳng định sẽ không chút do dự làm ra lựa chọn chính xác.
Lạnh lùng nhìn lướt qua Chu Đồng Phương, Chu Đào nhìn bí thư Ủy ban kiểm tra tỉnh nói: "Bí thư Trình, tôi thấy không cần phải tiếp tục hỏi gì nữa, tình huống nơi này đã nói rõ tất cả rồi."
Trình Dã gật đầu, sắc mặt âm trầm đáng sợ, nhìn thoáng qua Chu Đồng Phương, thản nhiên nói: "Chuyện này, tôi hy vọng huyện ủy huyện Đại Hồng và thị ủy thành phố Tất Phương sẽ cho tỉnh ủy một giải thích hợp lý."
Vào lúc này vào lúc này, mấy cảnh sát áp giải một nam nhân trung niên đi đến trước mặt mọi người, Lục Duệ tập trung nhìn, chính là ông chủ Chu Đồng Vĩ của Thiên Thượng Nhân Gian.
Khẽ cau mày, Lục Duệ nghĩ một lát rồi đi đến bên cạnh Cảnh Vũ nói khẽ: "Kiểm tra di động của người đó."
Cảnh Vũ ngẩn ra, lập tức thấy Lục Duệ chớp chớp mắt v mình, hắn gật đầu, tới trước mặt Chu Đồng Vĩ, lạnh lùng nói: "Lục soát di động của hắn."
Các Cảnh sát rất nhanh liền lục soát ra di động của Chu Đồng Vĩ, Chu Đồng Vĩ giãy dụa giãy dụa lại nhưng lại bị người ta đè xuống.
Cầm điện thoại, Cảnh Vũ nhìn thoáng qua mấy cuộc gọi gần đây, lại lập tức ngẩn ra, chỉ thấy bên trên rõ ràng viết tên Chu Đồng Phương.
Không thể tin được Cảnh Vũ ấn nút gọi lại, một lát sau nghe thấy tiếng chuông di động vang lên, sau đó Chu Đồng Phương sắc mặt tái nhợt nhìn về phía Cảnh Vũ, lắp bắp nói: "Chủ nhiệm Cảnh, tôi... Tôi..." Còn chưa kịp nói xong thì liền nhìn thấy Cảnh Vũ sắc mặt âm trầm nhìn mình, trầm giọng nói: "Tôi nghĩ phó thị trưởng Chu nên cho mọi người chúng tôi một lời giải thích, vì sao sau khi tổ điều tra tỉnh ủy tới huyện Đại Hồng thì anh lại gọi điện thoại cho người này."
"Bởi vì bọn họ là anh em ." Giọng nói thản nhiên của Lục Duệ vang lên, hắn đi đến trước mặt Chu Đồng Vĩ, thản nhiên cười nói: "Ông chủ Chu, chúng ta lại gặp nhau rồi."
Nói xong, Lục Duệ xoay người nhìn về phía tất cả lãnh đạo, cao giọng nói: "Hôm ấy cầu tình với cục trưởng Vương và tôi, công bố mình có chỗ dựa ở thị lý, chính là vị Chu tổng này, hắn tên là Chu Đồng Vĩ, Tất Phương ông chủ của tập đoàn giải trí Thiên Thượng Nhân Gian ở Tất Phương. Đồng thời.." Lục Duệ liếc Chu Đồng Phương sắc mặt trắng bệch, mặt không còn chút máu, thản nhiên nói: "Đồng thời, hắn cũng là anh ruột của vị phó thị trưởng Chu này."
Nói xong, Lục Duệ nhìn về phía Đào Ngọc Cường, bỗng nhiên giống như một con mãnh hổ đang nhe răng nanh chực cắn con mồi: "Nghe nói, cú điện thoại cầu tình của bí thư Đào chính là vì ông chủ Chu này mà gọi, đúng không?"
Sắc mặt Đào Ngọc Cường lập tức thay đổi, nhìn Lục Duệ nói: "Đồng chí Lục Duệ, lời này của anh có ý gì?"
Lục Duệ cười khẽ: "Bí thư Đào, tôi chỉ f ăn ngay nói thật thôi, anh nói nói mình không gọi cú đó không?"
"Tôi..." Đào Ngọc Cường do dự một chút nói: "Tôi chỉ là hỏi các anh đang làm gì thôi."
"Thật không?" Lục Duệ cười hắc hắc nói: "Vậy lần trước thì sao? Đuổi người của đại đội trị an cục công an đi, lúc đó chẳng phải điện thoại của anh sao?"
Đào Ngọc Cường lúc này hận Lục Duệ tới chết, vào lúc này mà nhắc tới chuyện đó, cho dù mình va Chu Đồng Vlà không có quan hệ trên kinh tế thì cũng bị người ta hiểu lầm.
"Được rồi, chuyện này cứ như vậy." Trình Dã ho khan một tiếng, cản hai người đang cãi nhau lại, nhìn về phía Chu Đào và Hồ Thành Lượng sắc mặt đang xanh mét: "Tôi thấy phải thẩm tra ngay mấy người này, đồng thời tin tức cũng phải giữ bí mật, nếu không..."..." Ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Lục Duệ, Trình Dã thản nhiên nói: "Tôi sợ có một số người nhận được tin tức sẽ chó cùng rứt giậu."
Lục Duệ mỉm cười, hắn biết, trận này mình lại thắng rồi.
Ngày 15 tháng 3, thành phố Hải An Tỉnh G.
Cuộc họp thường ủy Tỉnh ủy lại được mở, khi Chu Đào xanh mặt lấy ra một tập tư liệu dầy, tất cả mọi người đều kinh hãi.
" Chu Đồng Vĩ - Anh trai của phó thị trưởng thường vụ thành phố Tất Phương Chu Đồng Phương, cùng người khác mở chỗ vui chơi có chứa chấp mại dâm, nơi này đặc biệt chỉ mở cửa cho người ngoại quốc, hơn nữa đã có lịch sự mấy năm, bởi vì có sự che chở của Chu Đồng Phương, liên tiếp tránh được sự vây bắt của cơ quan công an. Ngoài ra, lần này Chu Đồng Vĩ từ một con đường nào đó biết được tin tức huyện Đại Hồng sắp xây đường quốc lộ, cho rằng cơ hội phát tài của mình tới rồi, trước chuyện đã tìm hiểu bản đồ thiết kế của đường quốc lộ, đặc biệt mở một chi nhánh ở vị trí trạm thu phí quốc lộ dự định thiết lập, mưu đồ đạt được khoản bồi thường lớn.
Sau khi Ở huyện Đại Hồng, đồng chí Vương Mậu Đức cục trưởng cục công an và đồng chí Lục Duệ phó bí thư huyện ủy dẫn đội niêm phong Thiên Thượng Nhân Gian, cũng hiệp đồng với đồng chí thị trưởng Trương Thiên Hào, cùng đồng chí Lưu Bân bí thư Ủy ban kiểm tra thành phố đương trường bắt được mười mấy nam tử Nhật bản mua dâm, Chu Đồng Phương âm thầm an bài cho phó cục trưởng cục công an thành phố Tất Phương Hà Đông Bình hủy diệt tất cả chứng cớ, móc nối cho phạm nhân phản cung, cũng vu hãm đồng chí Lục Duệ và đồng chí Vương Mậu Đức là quan báo tư thù, tra tấn bức cung bọn họ.
Cuối cùng, sau khi thị cục hạ thông báo cho huyện ủy huyện Đại Hồng, lại bảo Chu Đồng Vĩ đút lót hai mươi vạn đồng cho trưởng phòng tổ chức thị ủy Tất Phương Vương Triết, dùng để Vương Triết ra mặt trên cuộc họp thường ủy thị ủy Tất Phương, đề xuất tiến hành điều chỉnh ban lãnh đạo huyện Đại Hồng, đạt mục đích trả đũa đồng chí Lục Duệ và đồng chí Vương Mậu Đức."
Người Tuyên đọc tài liệu này là bí thư Ủy ban kiểm tra tỉnh Trình Dã, hắn sắc mặt nghiêm túc nhìn các thường ủy khác, cuối cùng nói: "Qua sự tra xét, thường ủy thị ủy Tất Phương, thường vụ thường vụ Chu Đồng Phương, thường ủy thị ủy Tất Phương, trưởng phòng tổ chức Vương Triết, có hành vi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, hiện tại đã bị khống chế. Tất cả người khác cũng bị thính công an tỉnh khống chế."
Tình tiết vụ án nếu đã sáng tỏ, cũng không còn gì để thảo luận, cuộc họp thường ủy tỉnh ủy lần này phản ứng cực nhanh, người nên song quy thì song quy, nên xử lý thì xử lý, bên lãnh sự quán Nhật tất nhiên có người của bộ ngoại giao tới tranh cái, dù sao hiện tại chứng cớ vô cùng xác thực vô cùng xác thực, cũng không sợ bọn họ chối cãi.
Nhưng lúc này trong phòng họp nhỏ của tỉnh ủy, lại không thoải mái như vậy.
" Đồng chí Chu Đào, đồng chí Trình Dã, những gì các anh nói là thật à!" Phó bí thư Tỉnh ủy Chu Vĩnh Cường vẻ mặt rất nghiêm túc.
Cười khổ, bí thư Ủy ban kiểm tra tỉnh Trình Dã nhìn Chu Vĩnh Cường: "Phó bí thư Chu, chuyện này là qua sự xác nhận âm thầm của tôi."
Bí thư Ủy ban chính pháp tỉnh Chu Đào gật đầu: "Bí thư Trình nói đúng, nói đúng đã xác nhận, người thông tri cho thị cục thành phố Tất Phương làm những chuyện này chắc là thư ký Hà Trường Khánh của đồng chí Hạo Vinh, hắn và hà Đông BÌnh là anh em họ, quan hệ bình thường của hai người cũng rất tốt, cho nên mới do hắn thông tri cho Hà Đồng BInh."
"Nhưng cho dù là như vậy, cũng không thể nhận định chuyện này có liên quan tới đồng chí Hạo Vinh." Người lên tiếng là phó bí thư tỉnh ủy Hướng Như Bách, tuy rằng không phải cùng một phe phái với Trương Hạo Vinh, nhưng dù sao chuyện liên lụy đến bí thư thị ủy bí thư thị ủy, đã Tất Phương ddaxd thường ủy thường ủy là trưởng phòng tổ chức và phó thị trưởng ngã xuống rồi, nếu như bí thư thị ủy cũng xảy ra vấn đề,vậy chính là đại án, những thường ủy tỉnh ủy bọn họ không thể không cẩn thận.
Thở dài, Trình Dã chậm rãi nói: "Tối hôm đó sau khi niêm phong Thiên Thượng Nhân Gian, đồng chí Trương Thiên Hào bọn họ liền mang chứng cớ và phạm nhân quay về thành phố Tất Phương, suốt đêm mở cuộc họp thường ủy, trong toàn thể thường ủy, chỉ có đồng chí Trương Hạo Vinh bởi vì nguyên nhân nào đó mà rời khỏi hội trường, mà trên thực tế, nguyên nhân chính là con hắn Trương Long vào tối hôm đó cũng theo Chu Đồng Vĩ xuất hiện ở Thiên Thượng Nhân Gian. Sau đó không lâu liền xảy ra chuyện phạm nhân phản cung. Hơn nữa, chúng tôi đã tra di động của Hà Trường Khánh, phát hiện hắn sau khi đồng chí Trương Hạo Vinh rời khỏi phòng họp mười phút thì liền ra ngoài gọi điện thoại.." Dừng một chút, Trình Dã trầm giọng nói: "Hơn nữa, chúng tôi tra được. Con trai Trương Long của đồng chí Trương Hạo Vinh giữ 20% cổ phần của Thiên Thượng Nhân Gian, cũng giúp Chu Đồng Vĩ rất nhiều chuyện, ví dụ như gọi điện thoại bảo quan viên địa phương nào đó giúp họ cũng là hắn đảm đương. Đồng thời, Trương Long còn khai, đồng chí Trương Hạo Vinh biết chuyện hắn giữ cổ phần ở Thiên Thượng Nhân Gian."
Nếu đã đã nói tới nước này thì không còn gì để nói nữa, mọi người đang ngồi đây đều là người thông minh, tuy rằng người trong nhà có đôi khi cũng lợi dụng thân nhân có địa vị cao mà làm chút chuyện buôn bán, nhưng một khi bị lôi lên mặt bàn thì biến thành sai phạm rồi.
Phó bí thư Tỉnh ủy, đại tỉnh trưởng Trần Đông Bình trầm ngâm một chút, chậm rãi nói: "Chuyện của đồng chí Trương Hạo Vinh các anh không công khai là đúng, dù sao vấn đề của anh ta, thứ nhất là chúng ta chưa có chứng cớ vô cùng xác thực cho thấy anh ta nhận hối lộ, thứ hai, dù sao cũng là bí thư thị ủy, nếu thật sự xét xử anh ta, phải do tỉnh ủy quyết định. Tôi thấy, trước tiên điều anh ta tới tỉnh lý, rồi quyết định nên xử trí thế nào. Anh thấy sao bí thư Hồ?"
Nói xong, Trần Đông Bình nhìn về phía bí thư tỉnh ủy Hồ Báo Quốc vẫn một mực im lặng không nói gì.
Hồ Báo Quốc sắc mặt rất bình tĩnh, từ đầu tới cuối không nói câu gì, trên cuộc họp thường ủy buổi sáng y cũng chỉ đưa ra một phát ngôn có tính tổng kết, lúc này nghe thấy lời nói của , Hồ Báo Quốc lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường: "Đội ngũ cán bộ chúng ta luôn sẽ có những con sâu làm rầu nồi canh, bọn họ quên quyền lực trong tay trong tay là tới từ đâu, chỉ biêt dùng quyền lực mà người dân trao cho họ để mưu cầu lợi riêng, đối với những người như vậy tôi chỉ có mười một chữ."
"Kẻ nên bắt thì bắt, người đáng chết thì phải giết."