• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc Quách Dịch đạt đến tầng sáu 《 Đại Võ Kinh 》 đã có thể đối chiến với Lý Nguyên tầng chín. Điều này là hắn hiểu ra, rất có thể măng dịch trong rừng trúc thần bí có tác dụng cải biến thể chất.

Ngay cả nhân vật tầm cỡ Cơ U Nhiên cũng phải kiêng kị rừng trúc, đương nhiên nơi đó rất bất phàm. Từng cành cây ngọn cỏ trong khu rừng đều được linh hóa, chẳng thể suy đoán bằng lẽ thường.

Hôm nay Quách Dịch đã đạt đến cảnh giới Vũ Thánh, phá vỡ phàm thai, thân thể đã đạt được sự thăng hoa về chất, mạnh hơn Vũ Thánh trung cấp thông thường rất nhiều.

Tịch Diệt Thiên hổ khẩu rách toạc, xưng cốt nứt rạn, đau khổ kiên trì: "Ta không thể thua."

"Ngươi thua rồi."

Quách Dịch ấn một chưởng vào ngực Tịch Diệt Thiên, đánh bay gã ra ngoài, không đứng lên được nữa.

"Tứ đại thiên tài bất quá chỉ có thế."

Quách Dịch không phải loại người đắc ý làm càn, đánh bại Tịch Diệt Thiên liền rời đi, nhưng có người không muốn để hắn rời đi.

"Ồ! Là vậy sao! Để ta lãnh giáo cao chiêu của các hạ."

Trên một tòa lầu các nằm cách Vạn Tịch Linh Cung không xa, có một nam tử áo trắng đang đứng nhìn, lưng đeo ba thanh đoản kiếm dài một thước, tướng mạo như người bệnh, yết hầu nhô cao, giọng khàn khàn như bị người cắt vỡ yết hầu.

Người nọ vừa xuất hiện, trên người lập tức tỏa ra chiến ý hừng hực như một con mãnh thú vừa thoát khỏi lồng giam, hoàn toàn trái ngược với khí chất bệnh trạng của mình.

Quách Dịch phát hiện một điều kinh dị, không khí xung quanh đang phát sinh biến đổi, tựa như đang lưu động về phương hướng của nam tử áo trắnh, tựa như hắn đã trở thành trung tâm của thế giới.

"Cao thủ, người này mạnh hơn Tịch Diệt Thiên. Dù chưa vào《 Võ Bảng 》 thì cũng có thực lực chống lại cao thủ trong 《 Võ Bảng 》."

Quách Dịch âm thầm cảnh giác, hỏi: "Các hạ xưng hô thế nào?"

"Yến Khuyết." Nam tử bệnh trạng chiến ý càng nồng.

Người vây quanh nghe vậy, nhao nhao nghị luận: "Là hắn, kẻ đứng đầu tứ đại thiên tài. Không phải trước giờ hắn không ra khỏi Phong Huyễn Linh Cung sao?"

"Tương truyền thiên phú của hắn cực cao, ba năm trước đây có thể gia nhập 《 Võ Bảng 》. Tiếc là bị cao thủ ám toán, phá hủy Tu Tiên Chi Môn, chặt đứt tu tiên lộ của hắn. Về sau, hắn dựa vào đại nghị lực để cải tạo tiên môn, lại đạt đến cảnh giới Vũ Thánh cao cấp."

"Nhưng tu tiên lộ đã bị chặt đứt, không nối lại được. Nghe đồn chỉ có thành chủ của U Cấm thành mới có năng lực đó. Hắn muốn đánh bạc một hồi, giết Quách Dịch theo pháp chỉ của thành chủ để có được địa vị đệ tử."

"Không phải đâu, nghe bảo Yến Khuyết có thành kiến với thành chủ, có thể là hắn muốn giết con riêng của thành chủ."

...

Hoa Nhị Lâu nói: "Yến Khuyết là anh ruột của Yến Hồng Lệ. Ba năm trước đây được khen là đệ nhất thiên tài U Cấm thành. Đáng tiếc lại bị người ám toán, chặt đứt tu tiên lộ. Hắn từng quỳ trước phủ thành chủ ba ngày ba đêm, muốn cầu thành chủ ra tay giúp đỡ. Tiếc là thành chủ không đáp ứng."

"Ý của ngươi là... " Quách Dịch lại nhìn Yến Khuyết, nhất thời có cảm giác nguy hiểm, đây là loại người có thể bất chấp tất cả để đạt được thực lực.

Hoa Nhị Lâu nói tiếp: "Thành chủ hủy diệt hi vọng của Yến Khuyết, lần này nhất định là hắn tới để giết con riêng của thành chủ, mặc dù ngươi chỉ là con giả."

Quách Dịch lắc đầu: "Ai giết ai còn chưa biết được."

Yến Khuyết đã mở được Tu Tiên Chi Môn, có thể điều động linh khí về cho mình dùng, bạch y phiêu đãng như tiên hạc, lướt xuống từ trên lầu các, thoáng nhìn Quách Dịch, sau đó lại nhìn về phía lệnh bài trước ngực hắn, nói: "Lệnh bài là thật, nhưng ta khẳng định thành chủ không có con riêng."

Quách Dịch đáp: "Trước giờ ta không hề nhận mình là con của nàng, chỉ là bọn họ hiểu nhầm mà thôi."

"Vậy thì tốt."

Yến Khuyết đột nhiên xuất thủ, hắn không sử dụng ba thanh đoản kiếm sau lưng, chỉ vung ra một trảo đã định trụ Quách Dịch.

Đúng là Yến Khuyết chỉ vung ra một trảo, nhưng trong mắt Quách Dịch lại có vô số bóng trảo ùn ùn lao tới, tựa như muốn bẻ vụn hắn.

Quách Dịch duỗi tay ra nghênh tiếp trảo ảnh, không hề lui lại. Cứ đụng vào trảo ảnh lại như có thiết trảo cắm vào lòng bàn tay.

"Phá!"

Quách Dịch thấy được thủ trảo đích thực, tung quyền đón đánh, ngàn vạn trảo ảnh lập tức biến mất vô tung. Năm ngón tay Yến Khuyết bị trúng quyền, đau đớn vạn phần, suýt chút nữa đã nứt gãy.

"Thân thể thực lợi hại, khó trách Tịch Diệt Thiên thua thảm như vậy." Yến Khuyết nghiêm nghị nhìn đối thủ trước mặt, quyết định vận dụng lực lượng của Tu Tiên Chi Môn.

Quách Dịch quát lên một tiếng: "Ngươi cũng tiếp ta một quyền."

Năm ngón tay nắm chặt, vận dụng lực lượng toàn thân, một cước đạp nát nền đá, đánh một quyền về phía Yến Khuyết. Uy lực một quyền này mạnh mẽ không gì sánh được, cuốn không khí thành một quyền ảnh to lớn, lao ầm ầm về phía Yến Khuyết.

Yến Khuyết cau mày, đưa tay lấy ra một thanh đoản kiếm, Tu Tiên Chi Môn mở rộng, truyền một tia linh khí vào thân kiếm. Đoản kiếm tầm thường lập tức biến thành thần binh lợi khí, đừng nói nắm đấm của vũ giả, có là sắt thép cũng bị chém đứt.

Hoa Nhị Lâu thấy nắm đấm của Quách Dịch lao vào mũi kiếm, lập tức kêu lên sợ hãi: "Lão đại, trận này khó đánh, rút lui thôi."

Hoa mập mạp rất thiếu nghĩa khí, quay đầu bỏ chạy, hai lẩn ba trốn lập tức biến mất trong đám người.

"Ngươi tưởng nắm đấm của mình là sắt ư?" Yến Khuyết nhún người lao lên, bổ một kiếm vào Quách Dịch.

Quách Dịch cười nhạt: "Ngươi có kiếm, ta cũng có kiếm. Kiếm của ngươi ở trên tay, kiếm của ta giấu trong ngón tay. Ta thực muốn nhìn là ai trảm ai."

"Xem ta dùng chỉ phá kiếm."

Quách Dịch cũng lao tới, nghênh đón Yến Khuyết, hóa quyền thành chỉ, một ngón tay nhắm vào mũi kiếm lóng lánh. Đầu ngón tay không có gì cả, nhưng lại lộ vẻ bình tĩnh tự tin.

Có người bị hắn dọa toát mồ hôi lạnh: "Thằng này điên rồi, ngay cả cao thủ 《 Võ Bảng 》 cũng không dám cuồng vọng dùng ngón tay đỡ kiếm của Yến Khuyết. Đúng là tự tìm chết!"

"Thiệt hay giả, dùng ngón tay đỡ kiếm."

Yến Khuyết nhìn Quách Dịch, thần sắc lộ vẻ khinh thường và giễu cợt: "Đúng là thằng ngu."

Một ngón tay một kiếm đâm vào nhau, lập tức phát ra tiếng nghiền nát chói tai. Mọi người chỉ thấy từ trong ngón tay của Quách Dịch bắn ra một tia hào quang màu vàng, tựa như mặt trời giữa trưa, làm cho mọi người không thể nhìn thấy chi cả.

"Bành!"

Đoản kiếm trong tay Yến Khuyết lập tức vỡ tan, chưa kịp rút ra đoản kiếm thứ hai, mảnh vỡ của thanh kiếm thứ nhất đã đâm thủng hắn, lưu lại vô số vết thương đau đớn, máu tươi nhuộm đỏ áo trắng.

Sau khi mọi người khôi phục thị giác, lại quan sát chiến trường, phát hiện Quách Dịch điểm một ngón tay vào mi tâm của Yến Khuyết. Hai tay của Yến Khuyết cầm hai thanh đoản kiếm đâm vào phần bụng của Quách Dịch. Hai người đứng yên bất động như hóa đá, như đã lìa trần.

"Chẳng lẽ hai người đồng quy vu tận?"

Không ai biết chuyện gì đã xảy ra trong khoảnh khắc vừa rồi. Quách Dịch đã chiếm được thượng phong, sao còn bị Yến Khuyết đâm hai kiếm, hầu như đã xuyên qua thân thể.

"Hai thiên tài đã chết?"

Lúc này, mọi người đã đưa Quách Dịch lên phạm trù thiên tài. Liên tục đánh bại hai người trong tứ đại thiên tài của U Cấm thành. Ngay cả Yến Khuyết cao hơn một cảnh giới cũng chết trong tay hắn. Quả là thiên tài, thiên tài chết cũng tốt.

Chỉ tiếc, hào quang vừa lóe sáng đã vụt tắt, chưa kịp lên đỉnh thiên hạ đã chôn xương đất vàng. Có lẽ thượng thiên đang trêu đùa hắn.

Mọi người bắt đầu cảm thấy tiếc hận thay cho Yến Khuyết, cảm thấy Yến đẹp trai không nên chết cùng Quách Dịch. Nếu không thì sau này đã có thể lưu lại rất nhiều giai thoại.

Có người muốn đi nhặt xác cho hai vị thiên tài, có điều chưa kịp lại gần đã bị bắn ra. Chỉ thấy hai thanh đoản kiếm đâm vào bụng Quách Dịch đang bị hòa tan thành nước thép, hai cánh cửa mờ mịt mở ra trong miệng vết thương, vô số linh khí tựa như tìm được điểm tháo nước, điên cuồng chảy vào trong cánh cửa.

Hai cánh cửa nọ chỉ to bằng nắm tay, đều nằm dưới đan điền. Một cái phát ra hào quang màu vàng, một cái tỏa ra hào quang đỏ thẫm, đan xen như hai mặt trời nhỏ, sau đó bắt đầu xoay tròn, tạo thành đồ án thái cực thần bí.

Có người kinh hô: "Hắn mở ra Tu Tiên Chi Môn, khởi tử hồi sinh."

"Tu Tiên Chi Môn chỉ có một, sao hắn lại có hai? Trước giờ chưa có tu sĩ nào mở được hai đạo Tu Tiên Chi Môn."

"Thực là nghịch thiên, các ngươi nhìn kìa, có hai tu tiên lộ ở sau hai Tu Tiên Chi Môn."

Quả nhiên, phía sau màn khí mờ mịt của Tu Tiên Chi Môn là hai đạo tiên lộ kéo dài vô tận. Vô số tia sáng lượn vòng quanh tiên lộ, có thể loáng thoáng nhìn thấy một tòa cung điện tọa lạc ở điểm giao hội giữa hai Tu Tiên Lộ. Một nửa cung điện tỏa ra kim quang, một nửa tòa ra hồng quang.

Dị tượng nơi này chấn động cả U Cấm thành, ngày càng có nhiều người chạy tới. Ngay cả cường giả thế hệ trước của tam đại linh cung và tứ đại thế gia cũng bị kinh động, dồn dập chạy đến nhưng không gặp được Quách Dịch.

Bởi vì trước đó, một hắc y nữ tử đeo khăn che mặt màu đen đã mang Quách Dịch đi. Người con gái này điều khiển U Minh Quỷ Xa bay lên trời, lưu lại một đường lửa ma hừng hực, biến mất ở nơi chân trời. Có cao thủ đuổi theo ba ngàn dặm nhưng không theo được bóng dáng của quỷ xa, đành phải quay lại.

Vạn Tịch Linh Cung ở ngay cạnh, có một trưởng lão chứng kiến dị tượng trong thân thể của Quách Dịch, vội vã quay về Linh Cung tra cứu điển tịch, cuối cùng đã tìm được tin tức liên quan trong một bản sách cổ viết tay, đáng tiếc quyển sách quá cũ, chỉ lưu lại vài từ nguyên vẹn: "Lưỡng Nghi Tiên Thể..."

Hôm nay, U Cấm thành lại sôi trào một lần nữa. Quách Dịch quyết đấu với Yến Khuyết ở ngoài Vạn Tịch Linh Cung, một chết một mất tích. Tin tức "Nhất Thể Nhị Tiên Môn" đã lan truyền khắp thành, càng truyền càng thần kỳ, tam sao thất bản, có người nói đệ nhất thiên tài đã xuất thế trong U Cấm thành.

Tuy vậy, vẫn có người tuyên bố muốn giết Quách Dịch để chứng đạo. Bốn người trong ngũ đại cao thủ 《 Võ Bảng 》 đã chấp nhận thư thách đấu của Quách Dịch, sẵn lòng đạp lên quầng sáng của hắn để chứng tỏ địa vị của mình.

Lúc này, mọi người đều nhìn ra tiềm lực của Quách Dịch, ngàn năm sau có thể trở thành bá chủ một phương của tu tiên giới. Phải nhân lúc này mà giết hắn, bằng không sau này sẽ là một hiểm họa khôn lường.

Hơn nữa, đệ nhất sứ giả lại tuyên cáo: "Tất cả chỉ là tin đồn nhảm, Quách Dịch không có quan hệ gì với thành chủ. Người nào giết được hắn sẽ là thành chủ tương lai của U Cấm thành. Nhưng thế hệ trước không được xuất thủ, bằng không thì thành chủ sẽ tự mình ra tay đánh chết hắn."

Lời này vừa truyền ra, các đại cao thủ 《 Võ Bảng 》không còn e ngại, ào ào ra ngoài tìm kiếm Quách Dịch.

"Quách Dịch xuất hiện ở Trường Cốc quốc, cách U Cấm thành chín vạn dặm. Tứ đại cao thủ 《 Võ Bảng 》đã lái Phi Thiên Chiến Xa bay tới đó, e rằng đêm nay là tới Trường Cốc quốc."

"Đâu chỉ U Cấm thành, ngay cả Cổ Tiên thành ngoài ba trăm vạn dặm, Phong Hóa thành ngoài bảy trăm vạn dặm... cũng có cao thủ tiến đến Trường Cốc quốc. Người tới đều là nhân vật hung ác, có tới mười mấy người trong 《 Võ Bảng 》muốn lấy đi tính mạnh của Quách Dịch."

"Các ngươi nói xem, tại sao Quách Dịch lại xuất hiện ở Trường Cốc quốc?"

"Ai biết được, nhưng có thể đoán được, đêm nay sẽ xảy ra một trận huyết chiến kinh thiên ở ngoài chín vạn dặm. Nghe nói các cao thủ 《 Võ Bảng 》 đều cầm theo Linh Khí. Hi vọng Trường Cốc quốc không bị diệt quốc vì trận phong ba này."
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK