Dịch giả: Tiểu Băng
Hồng Loan nhìn ra được vật kia, vì xét trên một mặt nào đó cô là một thành viên Chân Thần.
Những người khác không nhìn ra vật ấy, nhưng nó không ảnh hưởng tới sự vui mừng trong lòng họ.
Mặc dù không biết thời gian ngắn ngủi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, càng không biết bây giờ Thụ Hợi ở đâu nhưng Tô Trường An xuất hiện, chứng tỏ kế hoạch của họ lại có thể tiếp tục thi hành.
"Trường An!"
"Phu quân!" Mọi người kêu lên.
Tô Trường An dần tỉnh táo lại, một làn gió thơm đã ập tới, Lục Như Nguyệt nhào vào trong lòng hắn.
Mắt cô rưng rưng, làm ngực áo của hắn ướt nhẹp.
Tô Trường An khép bàn tay, vật thần kì màu vàng kia biến mất.
Hắn cất đao vào bao, khẽ vỗ về lưng cô gái trong ngực: "Không có việc gì rồi, ta đã trở về."
Hắn quay qua nhìn mọi người.
"Bắt đầu đi." Hắn nói, trong mắt toàn là sự kiên quyết.
Mọi người chợt cảm thấy hình như Tô Trường An hiện giờ có cái gì đó không còn giống trước, nhưng đó là cái gì thì không ai xác định được.
...
Thụ Hợi biến mất mọi người đều thắc mắc, nhưng việc cấp bách hiện giờ chính là mở rộng Tinh Hải để đảm bảo kết cục chiến thắng.
Bảy người Hoa Phi Tạc, Quách Tước lấy Tô Trường An làm trung tâm, ở giữa hư không khoanh chân ngồi xuống.
Trong Bắc đẩu thất tinh, Thiên Quyền, Thiên Xu, Thiên Tuyền, Ngọc Hành, Dao Quang, Khai Dương có khả năng câu thông với truyền nhân của mình, còn Thiên Cơ tinh, Tô Trường An mặc dù có thể dùng sức mạnh để câu thông với nó, nhưng vẫn cần phải có Thiên Cơ truyền nhân là Quách Tước trợ giúp, nên Thất Tinh truyền nhân đều không thể thiếu được một ai.
Còn lại hơn hai mươi Tinh Vẫn thì lập thành vòng ngoài, bảo vệ mọi người. Mở ra Tinh Hải là chuyện khó khăn, nếu lỡ đang làm đám Thần tộc thoát ra được khỏi đại trận phong tỏa, hai mươi vị Tinh Vẫn này sẽ phải dùng tính mạng mình để tranh thủ thời gian cho mấy người Tô Trường An.
Hơn hai mươi Tinh Vẫn tạo ra một màn chắn linh lực khổng lồ, bọc lấy mấy người Tô Trường An.
Mấy người Tô Trường An nhìn nhau, ngồi xuống nhắm mắt lại.
Nhưng sự yên tĩnh chỉ trong nháy mắt đã bị phá vỡ.
Từ trong ngực Tô Trường An, một cái lệnh bài màu đồng cổ bay ra.
Đó là chí bảo của Tinh Thần Các, thần vật do Thiên Nhân dùng Thiên Môn chi lực đúc thành — Tinh Thần Lệnh!
"Lên!" Tô Trường An nhướng mày quát một tiếng, lệnh bài run lên dữ dội.
Tinh Thần Lệnh càng lúc càng run mạnh, từng làn ánh sáng sáng ngời từ trong lệnh bài tuôn ra.
Tô Trường An chắp tay trước ngực, dựa theo phương pháp khi trước Hồng Loan dạy bắt đầu dùng linh lực bản thân thúc dục Tinh Thần Lệnh.
Có linh lực của Tô Trường An rót vào, hào quang của Tinh Thần Lệnh càng thêm chói mắt. Một lúc sau, Tinh Thần Lệnh như đã tới cực hạn.
"Mở!" Tô Trường An trán nổi gân xanh, hắn đã bị tiêu hao rất lớn.
Ánh sáng từ Tinh Thần Lệnh chia làm bảy phần, bắn tới bảy người Hoa Phi Tạc.
Linh lực trong người bảy người trào lên.
Linh lực điên cuồng nhưng không hề tiết ra ngoài, chúng như dây cung kéo căng, kiếm sẵn trong tay, chiến mã sẵn sàng xung trận, chỉ còn chờ một tiếng ra lệnh.
Hô!
Hô!
Tô Trường An hít sâu, biết thời điểm quan trọng đã tới.
Là truyền nhân Thất Tinh, mấy người Hoa Phi Tạc đương nhiên bẩm sinh đã có khả năng câu thông với mệnh tinh của mình, nếu không họ làm sao xứng được gọi là Tinh Vẫn?
Nhưng câu thông không có nghĩa là đủ khả năng mở ra Tinh Hải.
Muốn mở ra Tinh Hải thì cần phải hoàn toàn tương liên với mệnh tinh chi lực, rồi dùng bí pháp nghịch chuyển Thất Tinh mới có thể mở rộng Tinh Hải.
Câu thông bình thường chính là Tinh Vẫn cảm ứng với mệnh tinh, sau đó đánh xuống ánh sao chi lực còn mở rộng Tinh Hải thì Tinh Vẫn phải chủ động rót sức mạnh của mình đưa vào Tinh Hải.
Cái này rất khó, từ xưa đến nay chưa có ai làm được điều này.
Như từ lúc xưa kia, có người từng đã nói với Tô Trường An.
Tinh Hải là một cái lồng giam. Người ở phía ngoài không vào được, người ở bên trong cũng không ra được.
Nhưng thế sự không có gì tuyệt đối.
Nếu như nói Tinh Hải là một cái lồng giam, thì Tinh Thần Lệnh chính là chìa khóa để mở ra cái lồng giam đó.
Thứ vừa rót vào thân thể mấy người Hoa Phi Tạc chính là bí pháp mở ra lồng giam mà Tinh Thần Lệnh trao cho họ.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ, bên trong Thiên Cơ mệnh tinh đã không còn anh linh nào, một mình Quách Tước không thể nào kết nối với nó được nên mới cần Tô Trường An trợ giúp.
Tô Trường An đưa một tay ra đỡ lấy Tinh Thần Lệnh giúp nó tiếp tục vận hành, tay còn lại xòe về phía Quách Tước, một làn linh áp tuôn ra khỏi tay hắn chui vào người Quách Tước.
Linh áp đang quay cuồng trong người Quách Tước trở nên ổn định, dần dần tăng lên.
Bảy người Hoa Phi Tạc đã sẵn sàng.
"Đi!"
Tô Trường An quát lớn.
Như tiếng ra lệnh.
Tên rời dây cung, chiến mã hí vang.
Linh áp của bảy người Hoa Phi Tạc cùng bắn ra, hóa thành những cột sáng phóng vào mây xanh.