Ánh mắt tiên nữ long lạc trên hai cái kính nhỏ trên mặt Quả Quả và Khách Thu Toa, mãi không rời và cũng không nói gì.
"Nhìn cái gì a, chế tác ra vũ khí mới rồi, ta sẽ cho cô hai khối mặc tinh là được chứ gì." Lưu Chấn Hám chịu không được phiền bảo.
"Vậy quyết định rồi nghe." Tiên nữ long lập tức chuyển sang nghiên cứu bản thiết kế.
"tát mãn lợi trảo?" Tiên nữ long vừa nhìn đã kêu lên.
"Đây là mô phỏng theo mười hai lợi trảo của động huyệt cự hùng mà chế ra. Cũng là từ bao tay cải biến thành, khi không nắm tay lại
ngón tay sẽ áp vào trong trảo, địch nhân sẽ không thấy được. Nhưng khi nắm lại đấm ra, mười hai mũi nhọn sẽ chỉa tới cắm vào ngực địch thủ. Do đó lợi trảo phải bảo chứng chất lượng, ta yêu cầu nó có thể đánh thủng khải giáp bậc trung." Lưu CHấn Hám giải thích, khiến cho tiên nữ long xuất mồ hôi lạnh.
"Chờ một chút, đây là cái gì? Địa tinh đà loa tán? Ngươi đem cái bản thiết kế này ấn xuất ra làm cái gì? Đây không phải là vũ khí công kích, chế tạo nó không phù hợp với phong cách của ngươi a." Tiên nữ long nhìn thấy trên đó còn có một phục chế đồ của một loại vũ khí thời thượng cổ. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
"Không quân của ta đang được tổ kiến, dù sao cũng không thể không chuẩn bị một ai đó lỡ bị rơi xuống a? Vạn nhất không cẩn thận từ trên trời rơi xuống thì làm thế nào?" Lưu Chấn Hám chẹp chẹp miệng ra vẻ đáng tiếc: "Tiếc là địa tinh phi đĩnh không còn bản thiết kế nữa, nếu không có thể tạo ra một địa tinh phi đĩnh trong truyền thuyết, và khi đó ta còn tổ kiến không quân làm chi nữa."
A Đỗ toát mồ hôi trán. Khảm Mạt Tư! CÒn chưa bay lên trời đã nghĩ tới chuyện rơi xuống đất rồi.
"Chiết phiến bằng kim loại?" Tiên nữ long càng nhìn càng bản thiết kế, càng cảm thấy cái tên quỷ này chẳng có gì nghiêm túc cả.
"Quạt vừa phong nhã vừa khí phái, đương nhiên cánh quạt phải do kim loại chế thành, bên rìa nhất định phải mở gió, không những phải phô trương hình thức, mà còn có thể làm được chuyện khác." Lưu Chấn Hám cười hắc hắc: "Đúng rồi, lần trước cướp được không ít kim tê chưa xài hết, cô giúp ta làm mấy sợi dây chuyền, phải thuần kim đó nghe, ít nhất phải năng hai ký, trên còn phải có mấy cái rảnh để đính trân châu lên, ta muốn lấy long châu của ta khảm lên đó." Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Nễ mặt có mặc tinh làm phần thưởng, tiên nữ long không hề lên tiếng khen chê phô trương nhà quê gì, sảng khoái tiếp thu nhiệm vụ.
Đây là nhiệm vụ tối hậu rồi. Tiên nữ long thở dài, thoải mái bỏ đi.
Tiên nữ long bận rộn chế tạo vũ khí, lão Lưu thì vùi đầu vào việc trù bị cho không quân.
Nếu như tiên nữ long biết nhóm không quân này chính là để ứng phó "con rồng của lòng em" của nàng, thì chẳng biết nàng sẽ ngất ngay tại chỗ đến mấy lần.
Nói thật, Lưu Chấn Hám đối với việc bắt Ngưu đốn cự điểm để huấn luyện không nắm chắc được bao nhiêu, dù gì cùng một lúc phải chờ và bắt bốn sống chục con chim lớn, chúng thì bay trên trời, ngươi thì chạy dưới đất, quả thật là có điểm khó vô cùng.
Người trên kẻ dưới của Phỉ Lãnh Thúy thông qua thảo luận cho rằng nhiệm vụ bắt chim này có nhân tuyển xuất sắc nhất là thiên nga Ca Thản Ny kỵ sĩ, vì nàng có "cấm không chi ca", chỉ cần hát len là chim tự nhiên sa vào tay liền.
Lưu Chấn Hám đưa ánh mắt nhìn như dò hỏi Ca Thản Ny, thiên nga nữ kỵ sĩ cũng đang hiện vẻ chờ đợi hắn đến cầu cạnh nàng.
Sáng sớm hôm sao.
Ca Thản Ny vốn cho là lĩnh chủ đại nhân sẽ đến tìm nàng, cố ý ở lỳ trong phong không chịu ra, ngay cả cùng Hải Luân và Thôi Bội Thiến đi minh tưởng vào sáng sớm cũng không chịu tham gia, cứ hết chỉnh ý khôi giáp, lại chuẩn bị hành trang.
Ca Thản Ny thậm chí đã chuẩn bị sẵn hết những lời lẽ để khi lĩnh chủ đại nhân đến khẩn cầu nàng, nàng sẽ dùng nó để dày vò vị thất cách cuồng vọng này một phen.
Ca Thản Ny từ nhỏ đã được người ta bảo hộ cung phụng, tuy phụ thân dạy dỗ nghiêm khắc, nhưng vẻ đẹp tuyệt luân nhất mực là thứ giúp nàng thực hiện mọi ý muốn, ở biên cảnh tây nam, vô số thiếu niên quý tộc anh tuấn gặp nàng, có ai mà không đại hiến ân cần chứ?
Tình hình này khi đến Phỉ Lãnh Thúy liền biến dạng, rõ ràng là cái chốn khỉ ho cò gáy, chó kiếm đá gà kiếm muối ăn không ra, chắc cà đao chao cà đắc, lĩnh chủ là một tên thất cách tộc trư diện nhân nọa nhược, thế mà hết lần này đến lần khác làm cho thiên nga nữ kỵ sĩ chịu thiệt thòi.
Ngay cả vẻ ngoại xinh đẹp tự hào nhất trước đây của nàng, khi đến Phỉ Lãnh Thúy cũng thấy thường thường. Phóng mắt nhìn quanh, thì Ngưng Ngọc điềm tĩnh thoát trần, Ngải Vi Nhi thì mạnh mẽ tiếu lê, Hải Luân kiều mị mê người, cộng thêm Thôi Bội Thiến thành thục đoan trang, toàn bộ Phỉ Lãnh Thúy dường như là trại tập trung mỹ nữ tuyệt sắc nhất Ái Cầm đại lục.
Sự buồn bã trong tâm Ca Thản Ny ai có thể hiểu được đây?
Một tên thất cách lĩnh chủ mà nàng nhìn chảng thuận mắt chút nào đã thu luôn ba đại mỹ nữ tuyệt sắc làm đầu ấp tay gối, thế mà lại còn chưa chừa, thu luân một tiên nữ long tú nhã thanh dật, tài hoa tuyệt thế, hỏi Ca Thản Ny sao có thể vui? Và nàng dù có nghĩ đến vỡ đầu cũng không hiểu rốt cuộc đó là vì cái gì.
Sâu kín trong lòng Ca Thản Ny còn chôn giấu một thứ bí mật mà nàng không dám cho ai biết.
Lần trước trong đêm Lý Sát chế tạo ra chiến ca quyển trục, hắn đã bứt từ cánh của nàng một cái lông!
Khảm mạt tư tại thượng! Cần phải biết, cánh của thiên nga tộc tôn nghiêm như thế nào, và không phải để cho ai trong Bỉ Mông cũng dám tiết độc cả. Thiên nga tộc nam nữ từ cổ đến giờ, phương thức tỏ lòng luyến ái và định tình là trao nhau một cọng lông cánh. Một vị thiên nga thiếu nữ mỹ lệ cả đời chỉ thể giơ cánh rút lông, trao tặng một lần trong đời, và kẻ đó chính là hôn phu của nàng! Và đây là bí mật nho nhỏ mà mọi Bỉ Mông đều biết hết.
Có thể Lý Sát vô tâm, dù sao thần kinh chất của mấy gã đầu heo cũng không mấy gì làm sáng, những điều thường thức nên biết thì một khiếu chẳng thông, những thứ không nên biết thì tràn đầy cả sọt. Sau chuyện này Ca Thản Ny cũng đã tìm lại được chiếc lông vũ đó, nhưng không biết tại sao trong những lúc không người, nàng dù gì cũng hồ tưởng lại chuyện này.
Không biết không rõ.... nghĩ tới... nghĩ lui, chẳng hiểu sao mặt Ca Thản Ny hơi nong nóng.
Mỗi khi ánh mắt của lĩnh chủ Lý sát nhìn nàng, tuy trào tiếu, tuy chọc ghẹo, nhưng lại không hề tỏ vẻ háo sắc.
Tuy hắn thỉnh thoảng giả vờ làm một kẻ tham mê sắc dục, giả vờ nói hai ba câu thô thiển, nhưng Ca Thản Ny chỉ nhìn thấy trong ánh mắt đó vẻ cười cợt, chứ chẳng hề sắc sắc hay ham hố chút nào.
Nữ nhân đẹp tuy ngoài miệng đều nói bản thân ghét nhất những kẻ háo sắc, nhưng nếu thật có ai đó đứng trước mặt nhìn họ thèm thuồng, thì tâm tình của họ cũng giống như Ca Thản Ny hiện giờ, bực dọc và căm phẫn.
Ca Thản Ny phát hiện bản thân quả thật mâu thuẫn, tiềm thức của nàng cho rằng tên thất cách này ti bỉ vô sỉ, nhưng rốt cuộc ti bỉ vô sỉ ở chỗ nào thì nàng lại chẳng thể kể ra lấy một điểm. Theo lý mà nói, bản thân nàng đáng ra phải hận hắn mới đúng, nhưng thời gian ở gần nhau càng dài, Ca Thản Ny càng cảm thấy nàng càng lúc càng không thể nào hận hắn. Những điều mà tên thất cách này biết rất nhiều, rất thú vị, lại phát minh ra những trò chơi gọi là "Mạt chược", Ca Thản Ny đã từng thử qua, kết quả thường chơi đến đỏ hồng cả mắt, người chơi mạt chược suốt đêm, mắt ai cũng đỏ cả! Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tên khốn kiếp ấy chẳng giống với những quý tộc khác, hắn chẳng có chút phong nhã nào, cũng không giả vờ theo đuổi nàng. Trong lĩnh địa của hắn chẳng có thuế đầu người, thậm chí hắn còn nhín chút thời gian dạy các đồng nam đồng nữ khắc quyển trục, ngay cả ăn uống cũng cùng ăn với lĩnh dân. Loại lĩnh chủ như thế này chưa hề có bao giờ trong Bỉ Mông vương quốc, khiến cho tầm nhìn của Ca Thản Ny không ngừng đổi mới.
Hắn đối đãi với người của mình chân thật, còn đối với ngoại nhân thì đầy gian kế, lời lẽ chẳng thể nào phân biệt được thật giả. Và đó chính là sự khác biệt rõ nhất.
Vì sao tính cách của một Bỉ Mông lại có sự sai biệt cực lớn như vậy? Ca Thản Ny nhất mực tưởng không thông đó là vì cái gì.
Thời gian càng dài, tên thất cách ấy càng cấp cho Ca Thản Ny nhiều thứ khiến nàng mơ hồ. Hắn thường nói ra những lời lẽ kinh người, sáng tạo ra những tư tưởng đầy trí tuệ và hào hoa. Và điều quỷ dị chính là, rõ ràng là thấy có lúc hắn chịu thiệt thòi hay bị những vố chua cay nhất, nhưng ấy cũng chính là lúc hắn sống thoải mái nhất.
Chiến ca quyển trục, cải tạo cổ lực hỏa súng, tổ kiến không trung kỵ binh... từng thứ từ thứ đều là chuyện mà ngay cả Bỉ Mông tài năng và có trí tuệ nhất cũng không thể nào nghĩ ra.
Tuy hắn thường thể hiện vẻ khinh nhờn thần miếu trong lời nói, nhưng một khi động chạm đến lợi ích của Bỉ Mông vương quốc, hắn lại nhượng bộ. Trước đây thu lộ phí của nhân loại dong binh cũng vậy, hiện giờ trong chiến sự ở biên giới phía tây đã phái khiển tăng lữ đoàn chi viện cũng vậy, nếu chiếu theo tính cách nguyên bổn của một lão trư như hắn, thì không thể nào có hành vi như thế, nhưng hắn lại cứ làm như thế là cớ làm sao?
Ca Thản Ny phát hiện một chuyện rất kỳ quái, là trước đây Thôi Bội Thiến nhất mực không thích tên đồ tôn này, nhưng gần đây, ngay cả nàng tốt cũng bắt đầu nói tốt cho hắn.
Quả thật kỳ quái.
"Hắn tuy là một tên khốn kiếp, nhưng tính cách lại không khốn kiếp." Thiên Nga nữ kỵ sĩ kết luận như thế về thất cách lĩnh chủ.