• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Habai nhìn Lidia và Bá Thông có vẻ điềm tĩnh trước bọn côn đồ nên có chút ngạc nhiên hỏi:

-Hai cậu tham gia đoàn phim nào vậy?

Lidia, Bá Thông giăng hắc tuyến đầy đầu. Đây là đánh nhau thật chứ có phải diễn xuất đâu.

-A ha ha. Cậu thấy đấy chỉ là hai người bọn tớ được một ông chú đạo diễn thuê hẹn bữa nay nhập vai diễn viên quần chúng ấy mà. Do đó, hôm nay tớ và cậu không thể cùng đến chỗ trạm xe được rồi. Hẹn khi khác nhé.

Lidia không muốn Habai vì lo lắng mà đi theo nên phối hợp với câu hỏi của cô, ra vẻ ngượng ngùng trẻ con nói.

Habai nhìn vẻ ngượng ngùng của Lidia thì hai mắt tròn đầy ranh mãnh thoáng nhíu lại nhưng rất nhanh cô liền bày ra dáng vẻ tin sái cổ nói:

-Thì ra là vậy. Cũng phải thôi cậu đáng yêu thế này nhưng mà diễn vai quần chúng thì quá xem thường cậu đi.

-Không sao, không sao. Tớ đâu có định làm nghề diễn viên đâu.

Lidia cười toe toét nói.

Bá Thông nhìn Lidia diễn như thật liền bật ngón cái lên. Diễn tốt lắm, Lidia!

-Vậy tớ về trước nhé.

Habai biểu hiện như một người bạn không quá tọc mạch chuyện người khác, liền nói lời tạm biệt rồi rời đi.

Nhìn bóng Habai dần dần xa và khuất sau một ngã tư đường, lúc này vẻ mặt ngây thơ trẻ con của Lidia liền biến đổi. Cô âm trầm nhìn bốn thiếu niên cao to nói:

-Đến chỗ nào trống trải chút đi.

-Mày thật mạnh miệng đấy. Bọn tao cảm thấy đánh phụ nữ là không tốt nhưng mà đã nhận tiền rồi thì không thể cãi được.

Một thiếu niên có mái tóc vàng đầu đinh, đồng phục xộc xệch nhún nhún vai làm vẻ có lỗi nói.

-Nhìn mày cũng xinh lắm. Hay là vậy đi, để tụi tao xử thằng nhóc này còn mày thì đi chơi với tụi tao, chịu không? Đi với bọn này đảm bảo vừa vui vừa sướng.

Thiếu niên có mái tóc đen vuốt ngược trong nhóm, đặt tay lên vai Lidia, nói lời dụ dỗ.

Lidia nghe thiếu niên tóc đen dụ dỗ bằng lời đường mật liền nhớ đến ai đó, một cục tức thật to nổi trên đầu cô, tay gạt phăng bàn tay bẩn thỉu đặt trên vai mình nói:

-Đến bãi đất nào vắng người đi. Chúng ta sẽ giải quyết luôn.

Bốn thiếu niên thấy Lidia mạnh miệng trong lòng không khỏi lo lắng nhìn xung quanh. Một cái thiếu nữ mảnh mai thế này lấy đâu ra tự tin dám đối mặt không chút sợ hãi bọn chúng? Không lẽ có người đi theo bảo kê?

-Lidia, mặc kệ chúng. Ta về thôi.

Bá Thông nắm tay Lidia kéo đi, một thân gái nhỏ yếu đuối và một tên nhóc gầy còm lùn tịt yếu ớt thì lấy đâu ra sức mạnh đánh lại bốn thằng to con trâu bò này chứ?

-Leaka, cậu đừng lo. Chúng tuy to con nhưng yếu xìu à. Nhìn cái mặt nơm nớp lo sợ của chúng kìa, chắc chúng tưởng có người theo bảo kê chúng ta.

Lidia chỉ tay vào bốn thiếu niên nói, giọng vừa to vừa rõ, ý tứ xem thường cũng thể hiện rõ ràng.

Con bé này không gây sự là chết hay sao vậy? Bá Thông giăng hắc tuyến đầy đầu, hắn chẳng biết trước đây Lidia mạnh thế nào nhưng mà cái vóc dáng vừa nhỏ vừa gầy này thì sao đánh lại bốn thằng to xác? Cứ để chúng nghĩ có người theo bảo kê không tốt à?

-Dám bảo bọn tao yếu thì mày là đứa đầu tiên đấy. Đợi tao xử thằng nhỏ này xong bọn tao sẽ "xử" mày luôn.

Bốn thiếu niên bị thiếu nữ nhỏ bé xem thường không khỏi nổi gân xanh đầy trán vì tức giận, bốn người bọn chúng cứ mỗi hai người lại kẹp Lidia và Bá Thông và dễ dàng đem họ đến một bãi đất trống nào đó vắng vẻ.

Vừa đem Bá Thông và Lidia đến khu đất trống do công trình xây dựng dang dở, chúng liền ném họ xuống đất rồi nhìn xung quanh một chút. Tốt, chẳng có tên nào đi theo bảo kê.

-Mày sẵn sàng chưa, nhóc?

Thiếu niên tóc vàng bẽ tay răng rắc nhìn Bá Thông nói, hắn được cho tiền để đánh tên nhóc tóc lam nhạt này thật mạnh tay.

Bá Thông gãi gãi đầu, thật là muốn ở yên cũng không được, đánh thì đánh. Hắn thủ thế để chuẩn bị đánh nhau chẳng tỏ vẻ gì là sợ hãi cả, dù sao ở kiếp trước đánh nhau đến nghiện, ăn đòn riết quen rồi.

-Con nhỏ này để ba tụi tao xử cho, mày làm thịt thằng đó đi.

Ba thiếu niên trong nhóm cười ha hả nói với thiếu niên tóc vàng.

-Không cần đợi tụi bây xử tao đâu.

Lidia cười như không cười, tay bẽ răng rắc nói.

-Hả?

Ba thiếu niên ngạc nhiên nhìn thiếu nữ làm động tác như sắp dạy ai đó một bài học.

Binh

Một cú đấm như trời giáng đánh vào cằm thiếu niên tóc đen làm hắn bay lên thành hình vòng cung trên cao rồi ngã xuống đất một tiếng phịch nặng nề.

-Hả...!!!?

Hai thiếu niên còn lại trợn tròn con mắt, mồm há thật to không thể tin được.

Bá Thông trông thấy màn vừa rồi cũng trợn mắt há mồm.

-Giờ thì đã thấy sức mạnh của Lidia chưa!

Leaka ở bên trong hưng phấn nói.

-Tiểu nữ hài này cũng thật là mạnh, nhìn nhỏ con gầy gầy vậy mà đánh cái bay luôn đứa to xác hơn.

Albert xoa xoa cằm gật gù.

Thiếu niên tóc vàng vốn định đánh Bá Thông dở sống dở chết nhưng khi thấy Lidia xử gọn thiếu niên tóc đen thì không khỏi hãi hùng, gương mặt cứng đờ.

-Giờ thì đứa nào muốn "xử" tao?

Lidia đánh một cái thật đã tay, miệng cười lên thật đáng yêu nhưng đối với ba thiếu niên còn lại chính là một ác ma đang cười với chúng.

-Tụi bây hai người mà không đánh lại nó sao? Lên đi!

Thiếu niên tóc vàng chỉ tay hai thiếu niên còn lại, quát.

-Mày nói thì d--

Binh

Một thiếu niên trong hai người định "xử" Lidia lập tức nhận một cái tống chân muốn dập ruột, thân người bay như tên lửa ra khỏi khu đất trống nằm sõng soài ngoài đường.

-Mày!!! Đừng xem thường tao!

Thiếu niên còn lại vừa tức vừa sợ rốt cuộc giở ra con át chủ bài của hắn. Hắn há miệng ra, một làn sóng âm phát ra.

Lidia cảm giác luồng sóng âm có dị thường lập tức tránh né, sau đó cô quan sát thấy sóng âm đi đến đâu liền tạo ra tiếng nổ lách tách đến đó khi nó chạm vào một hòn đá nhỏ, hòn đá nhỏ liền phát nổ.

Ầm

-Sóng xung kích sao!!?

Lidia hơi nhíu mày nhưng cô cũng biết cách xử lý tình huống thế này.

-Đứng yên đó!

Bất chợt thiếu niên tóc vàng kẹp cổ Bá Thông rồi kê dao găm vào cổ hắn, quát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK