• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, Bá Thông lại lén lút ra ngoài tập luyện. Lidia là người đã trải qua huấn luyện nên cô có thể theo dấu Bá Thông mà hắn chẳng thể phát hiện.

Ban đầu Bá Thông từ từ chạy bộ nên Lidia có thể dễ dàng truy theo nhưng đến khi hắn sử dụng Ngự Vân Bộ thì cô liền chấn kinh.

-Sao cậu ta có thể!!!?

Cô không thể tin vào mắt mình nữa, Bá Thông trên thân là bốn quả tạ mười Pg thế mà lại lướt đi nhẹ tênh và khá nhanh. Nhưng nhiêu đó còn không đủ khiến cô kinh ngạc.

-Tập hợp!

Bá Thông giơ tay lên, giữa không trung những hạt li ti tập hợp lại phía trên lòng bàn tay của hắn. Lidia là người sử dụng siêu năng lực điều khiển hạt kim loại nên cô có thể nhìn thấy những hạt kim loại nhỏ bé mà người thường không thấy được lẫn trong các hạt li ti đang tập trung đến tay Bá Thông.

-Không thể nào!? Chẳng phải bác sĩ từng bảo cậu ấy không có siêu năng lực sao?

Lidia không thể tin vào mắt mình nữa, cô đã cố gắng dụi dụi cặp mắt mấy lần để nhìn kĩ hơn nhưng sự thật vẫn là sự thật.

-Tách!

Bá Thông sau khi tập hợp các hạt nguyên tử liền cho chúng tán đi một cách dễ dàng. Nhìn thấy thành quả sau bao ngày bị è cổ ra tập, Bá Thông hai mắt sáng lên nói:

-Thấy ta tài chưa!!

-Tài cái quái gì? Chỉ là những thứ cơ bản đến tiểu hài còn làm được. Sau này những bài tập sẽ khó hơn nữa không chỉ là tách và hợp đơn giản thế này. Bây giờ luyện tập gân cốt, phản xạ cho tốt đi.

Albert ở bên trong trề môi chẳng những không khen mà còn đe dọa.

-Hả? Bài tập sau này thì liên quan gì tới gân cốt và phản xạ?

Bá Thông gãi gãi đầu ngây ngô hỏi.

-Bởi vì lúc đó ta sẽ bắt ngươi dùng năng lực để leo lên mấy tòa nhà cao tầng. Phản xạ không tốt thì rất dễ rơi-tự-do! Hê hê.

Albert giống như kẻ vui sướng khi thấy người gặp họa, cười trêu chọc nói.

Đầu Bá Thông vạch cho mấy đường hắc tuyến.

Nhà Leaka, bốn giờ sáng.

Bá Thông ngồi lục đồ ăn trong tủ lạnh ra trong gian bếp tối om.

-Tự bao giờ mà cậu lại có thói ăn vụng vậy?

Lidia lần này không đứng tựa vào tường, thân người có chút cứng nhắc, ánh mắt như dao lạnh nhìn Bá Thông, nói.

-Chạy xong tớ thấy đói bụng ấy mà. Không phải là ăn vụng gì chỉ là không muốn đánh thức cậu và bắt cậu thức sớm chuẩn bị đồ ăn cho tớ thôi.

Bá Thông cầm cây xúc xích trên tay nhai nhai nuốt xong mới nói.

-Tớ biết cậu lo lắng nhưng mà...tớ sẽ nấu đồ ăn cho cậu nếu cậu là Le-a-ka.

Lidia lạnh lùng nhấn mạnh tên của Leaka một cách đột ngột.

Bá Thông cảm thấy có gì đó không đúng. Lidia...con bé vừa nói gì thế?

-Cậu là ai!?

Đôi mắt Lidia như phát hàn quang nhìn chòng chọc vào người bạn thời thơ ấu nhưng tính cách hoàn toàn biến đổi thậm chí có thể sử dụng cả siêu năng lực, hỏi.

-A-ai chứ!? Là tớ mà, tớ là Leaka đây!

Bá Thông nổi da gà toàn thân, hắn không biết vì sao Lidia lại phát hiện ra nhưng trước mắt không nên thừa nhận.

-Leaka!? Leaka không thể nào quá hoạt bát, bạo lực, hài hước...thậm chí, sử dụng cả siêu năng lực!

Lidia bằng giọng châm chọc càng nói càng lạnh dần.

-Cậu lén theo dõi tớ!!?

Bá Thông trợn tròn hai mắt, thế là tất cả đã bị phát hiện, làm sao bây giờ!!?

-Nói mau, cậu là ai?

Lidia như mất kiên nhẫn quát lạnh.

-Từ từ nào. Cậu dựa vào đâu mà bảo tớ không phải Leaka chứ!!? Sáu năm không gặp không có nghĩa tớ vẫn là tớ trước đây!

Bá Thông xua xua tay, cảm giác nhiệt độ trong căn phòng có vẻ lạnh đi rất nhiều, Lidia đằng đằng sát khí thế kia thật đáng sợ quá đi!

-Dù cậu có thay đổi thì không thể nào sử dụng được siêu năng lực, chuyện đó đã được bác sĩ nói rõ rồi! Ngoài ra...

Lidia bắt đầu phản pháo Bá Thông, cô đang hết sức kiềm chế bản thân chậm rãi lạnh lùng đưa ra bằng chứng:

-Thuyết Đoạt Hồn, cậu còn nhớ cậu đã đọc nó từ sáu năm về trước chứ? Chính cậu đã đọc cho tớ nghe, cậu còn nhớ không?

Bá Thông đầu óc choáng váng, hai mắt đảo vòng vòng, thuyết Đoạt Hồn là cái thuyết gì thế!!?

-Không nhớ sao? Tớ không nghĩ cậu có thể quên nhanh như vậy bởi Leaka không phải là tên ngốc, cậu ấy vô cùng thông minh, thông minh hơn cả tớ, mới sáu tuổi những cậu ấy đã có thể đọc, viết, tính toán những bài toán rắc rối rồi, thậm chí là hiểu cả những lí thuyết mà chính người lớn tuổi hơn không hiểu được.

Lidia càng chắc chắn người trước mặt không phải Leaka, giọng nói càng đanh thép càng hàn băng. Cô chậm rãi tới gần Bá Thông khiến hắn tim nhảy loạn nhịp.

-Thằng nhóc Leaka thông minh đến thế à? Sao mình chả biết vậy!!!?

Bá Thông trợn trắng hai mắt trong đầu xuất hiện câu hỏi không thể tin nổi.

-À, có vẻ ta chưa nói. Leaka có linh hồn cực lớn, lớn gấp nhiều lần ngươi đó Bá Thông nhưng thật may mắn khi nó ăn một đập của cây gậy kia khiến cho linh hồn tán loạn lại thêm linh hồn ta tồn tại trong ngươi nên mới chiếm được cái cơ thể này. Bằng không chính ngươi là người bị ăn.

Albert nằm dài ra vô cùng bình thản trước tình huống hiện tại nói.

-Thật là sốc và cũng thật vi diệu! Cơ mà, tôi đang trong tình huống nguy hiểm, giúp tôi với!

Bá Thông nghe Leaka có linh hồn cực lớn và hắn may mắn không bị ăn, trong đầu thầm cảm thán nhưng khí lạnh toát từ người Lidia khiến hắn không thể mất cảnh giác.

-Leaka, ngươi ra giúp nó đi, không là ba chúng ta đi đời nhà ma đấy. Sát khí con bé đó quá nặng nha.

Albert nhìn sang Leaka đang vui sướng khi người khác gặp họa nói.

-Được rồi. Thật là một tên chiếm xác vô dụng.

Leaka ngưng cười, dụi mắt nói. Bá Thông nghiến răng, không ngờ bị một tên nhóc mắng là đồ vô dụng.

Phốc

-Í!?

Bá Thông bất chợt thấy mình đứng đối diện với Albert, hai con mắt trợn to không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

-Chào!

Albert nằm nghiêng người giơ tay lên chào một tiếng.

-Khoan đã, sao tôi lại ở đây!?

Bá Thông há hốc mồm không thể ngờ không thể tin.

-Leaka đoạt xác ngươi mất rồi. À, phải nói là đoạt lại xác.

Albert thản nhiên nằm ngoáy mũi nói.

-Cái gì!!!?

Bá Thông kinh ngạc đến nỗi muốn rụng cằm xuống đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK