Trong mắt Bùi Củ đều là bóng tối, bóng tối giống như vũng bùn bao bọc lấy hắn.
Hắn từng cảm thụ bóng tối ở chỗ Hàn Dĩ Đồng, bóng tối của Hàn lão sư là để người không làm rõ ràng được phương hướng, như một gian phòng tối vô biên vô hạn vĩnh viễn đi ra không được.
Mà bóng tối hắn cảm nhận được hiện tại, rõ ràng cửa đang ở cách đó không xa, lại giống như người lâm vào vũng bùn, giãy dụa thế nào cũng giãy dụa không ra, càng dùng sức, ngược lại càng lún sâu.
Ngay từ đầu cửa đã ở trong tầm mắt hắn, nhưng cửa kia lại càng ngày càng nhỏ, hắn cảm thấy mình đang chìm vào vực sâu bóng tối.
Tim hắn đập nhanh, nhìn xem ánh sáng yếu ớt, đang không ngừng thu nhỏ, sẽ rất khó để cho mình bình tĩnh trở lại.
Người trong lĩnh vực siêu phàm hiện tại, sở dĩ liệt chức nghiệp truyền thừa kiếm sĩ vào hạ đẳng, một nguyên nhân trong đó chính là năng lực quá mức đơn nhất, cận chiến, năng lực đơn nhất, khi đối mặt với đủ loại tình thế phức tạp, không cách nào làm ra phản kháng hữu hiệu, khả năng chạy trốn kém.
Hơn nữa vì năng lực đều tập trung ở kiếm, lại thích chú trọng lực công kích, vì lẽ đó sinh tồn trở nên yếu ớt, khiến cho toàn bộ giới siêu phàm đều không đánh giá cao các kiếm sĩ thuần túy.
Mà đổi thành chức nghiệp kỵ sĩ, lại cực được truy phủng trong giới siêu phàm, bởi vì năng lực của chức nghiệp kỵ sĩ công thủ cân đối, năng lực sinh tồn mạnh, có thể đối chiến với kiếm sĩ, lại có thể đánh giết linh thể.
Năng lực hiện tại của Bùi Củ, một cỗ khí phách ẩn sâu trong lòng, chân khí nội tức cuồn cuộn trong kinh mạch, cùng kiếm ý sát quỷ, vài bộ kiếm pháp.
Đương nhiên, cũng không phải kiếm pháp không thể phá những vật này, kiếm pháp từ trên lý luận là có thể phá, nhất là sau khi trong kiếm pháp, dung nhập ý chí cùng nội tức, kiếm pháp của kiếm sĩ cũng đã có khả năng phá hết thảy pháp thuật.
Nhưng so với pháp thuật phá pháp thuật đến nói, chỉ bằng vào một thanh kiếm đến phá, vậy liền khó hơn nhiều.
Đã có cách dễ dàng hơn xác định có thể làm được, tại sao phải chọn cách khó? Cho nên chức nghiệp kiếm sĩ này, chậm rãi biến thành chức nghiệp thi đấu biểu diễn.
Lúc này, trong tai Bùi Củ nghe được một giọng nói.
"Chấp sự đại nhân, người này ngốc thật đấy." Giọng nữ vừa nói chuyện với người khác ở bên ngoài vang lên.
"Vẫn là đầm lầy hư vô của chấp sự đại nhân lợi hại, bắt người giết người làm một thể, đã có thể đối phó cá nhân, cũng có thể đối phó đám đông." Giọng thô ráp của đại hán lúc này cất lên đầy nịnh nọt.
"Nếu không cđoán sai, hắn hẳn là người thừa kế mới của kiếm đường Bùi thị, Bùi Củ, sau khi chúng ta bắt được hắn, yếu tố đầu tiên của nhiệm vụ đã hoàn thành, dẫn hắn vào trong miếu, Sơn Quân kia muốn ăn năm thế hệ để uẩn ngũ khí."
"Chúng ta dùng hắn liền có thể dụ chân thân của Sơn Quân rời núi, chỉ có tìm tới chân thân của nó, chúng ta mới có thể thu hoạch được thần tính." Giọng uy nghiêm của chấp sự đại nhân kia vang lên.
Bùi Củ nghe những lời này, một điểm ánh sáng trong mắt hắn kia càng ngày càng nhỏ, hắn cảm giác mình vẫn đang chìm xuống, những giọng nói này giống như cách bùn ngăn chặn mà truyền đến.
Hắn cho rằng khi một điểm ánh sáng kia không còn, mình sẽ bị bao phủ triệt để, nếu một người bị chìm trong đầm lầy thì tất nhiên sẽ chết.
Bùi Củ nhắm mắt lại, loại cảm giác tử vong cần kề vô hạn này, để tâm hắn hoảng, nhưng chỗ sâu trong nội tâm hắn, lại trầm ngưng ý chí, ý chìm vào đan điền, một bộ phận ý chí bắt đầu tĩnh lại.
Ý chìm đan điền, khí ý hợp nhất.
Trong lòng hắn lại một lần nữa lẩm bẩm một câu trong Sát Quỷ Kiếm Pháp.
"Các chức nghiệp trên thế gian, bắt chước quỷ thần, kiếm pháp của ta có thể giết quỷ, cũng có thể phá pháp của quỷ thần. Quỷ thần có thể giết, pháp của quỷ thần cũng có thể giết."
"Quỷ thần có thể giết, pháp của quỷ thần cũng có thể giết."
"Quỷ thần có thể giết, pháp của quỷ thần cũng có thể giết."
"Quỷ thần có thể giết, pháp của quỷ thần cũng có thể giết."
Trong lòng hắn không ngừng đọc một câu kia, tăng cường tín niệm của bản thân.
Mà ở bên ngoài thân thể hắn, có ba người đứng đó, ở giữa là một thiếu niên, thiếu niên bị một đoàn khói đen quấn quanh.
Hắn mặc áo gai vải thô, trong tay nắm chặt một thanh kiếm, tay phải còn đặt trên chuôi kiếm, như muốn rút ra, nhưng lại toàn thân run rẩy, thủy chung không cách nào rút ra thanh kiếm kia.
"Kiếm tâm của người thừa kế kiếm đường Bùi thị này vẫn là rất mãnh liệt, cho dù thế này, cũng vẫn có thể đứng vững được." Nữ tử nói, nàng nhìn qua là một vị thục phụ tràn ngập cảm giác mị hoặc, mặc sườn xám màu xanh sẫm, phía trên có hoa văn chìm, chân mang giày cao gót màu đỏ, hơn nữa tóc thế mà uốn xoăn thành sóng lớn.
"Cơ sở kiếm thuật quả thật không tệ, còn có thể đứng được, trước kia ta từng gặp người trúng pháp thuật này của chấp sự đại nhân, không phân rõ phương vị, rất nhanh liền ngã xuống đất, khi vùng vẫy đều bò trên mặt đất, lăn trên mặt đất, còn có người đào hố trên mặt đất để chui xuống."
Giọng hắn vẫn thô ráp, thân thể cường tráng, mặc áo ba lỗ đỏ, lộ ra cơ bắp, bên dưới là chiếc quần jean bạc màu, chân đi giày lưới.
Trang phục của bọn họ hoàn toàn khác với người nơi này, chứng tỏ bọn họ là chân thân đi vào.
Bình thường đến nói, chỉ có thể ý thức giáng lâm vào trong này, nhưng vẫn có biện pháp chân thân đi vào, tỉ như bọn họ hiện tại.
"Chức nghiệp kiếm sĩ, nhất định là người ý chí kiên định, nhưng người như vậy, tư duy không đủ linh hoạt, học lên những pháp thuật khác, nhất định là làm nhiều công ít, ở nước ngoài có một lý luận, tư duy của một người quyết định họ có thể học pháp thuật hay không, có thể học loại pháp thuật nào, tiến tới có thể lựa chọn những chức nghiệp nào."
Lão nhân mặc áo đen, chắp tay sau lưng, nhìn những địa phương khác trong phòng, đoạn lời nói này là hắn rất tự nhiên nói tiếp, bất quá một nam một nữ kia đều chỉ nghiêm túc nghe, bọn họ biết chấp sự đại nhân có yêu thích lên mặt dạy đời.
Mỗi lần như vậy, hắn luôn yêu thích nói những lời mang tính chỉ bảo, nếu bị người đánh gãy, thì sẽ rất không cao hứng, sau đó sẽ nhất định tìm cơ hội gây khó dễ cho đối phương.
Nữ tử mặc sườn xám, đang muốn lựa ý hùa theo chấp sự đại nhân, muốn hỏi một chút hỏi về phân loại tư duy, chấp sự đại nhân cũng đã dừng câu chuyện, nói: "Phòng này xem ra tương đối an toàn, ta chuẩn bị bày ra thông đạo ảnh trong gương ở đây, tiếp dẫn hội trưởng bọn họ đi vào."
"Quyết định của chấp sự đại nhân, chắc chắn không sai, chúng ta sẽ kiểm tra lại căn phòng này một chút." Hán tử mặc áo ba lỗ đỏ nhanh chóng nói.
Hắn đi vào trong, chấp sự thì chắp tay sau lưng, đứng tại cửa nhìn mưa to bên ngoài.
Mà nữ tử mặc sườn xám kia, thì có chút nhăn nhó, nàng nhìn chung quanh một chút, muốn nói chuyện với chấp sự, nhưng lại không tiện mở miệng.
"Lần này mang ngươi vào trước, chính là để cho ngươi giành trước công lao, ngươi phải thật tốt nắm chắc." Chấp sự đột nhiên mở miệng nói.
"Vâng, ta biết đại nhân, sau khi trở về, ta sẽ an bài tiểu nữ đến làm việc trong câu lạc bộ của đại nhân." Nữ tử sườn xám lập tức tỏ thái độ nói.
Chấp sự đại nhân, đứng chắp tay, đứng đó, cũng không trả lời, nhưng hiển nhiên ngầm đồng ý lời của nàng.
Nhưng mà đúng vào lúc này, chấp sự đại nhân đột nhiên quay người, trong nháy mắt quay người, tay cầm kiếm của thiếu niên bị một mảnh sương mù quấn quanh, bóng tối bao trùm thế mà động.
"Keng!"
Kiếm ra khỏi vỏ.
Một vệt ánh sáng trắng bùng lên từ trong bóng tối, bóng tối cùng sương mù thế mà bị cắt ra.
". . . Pháp của quỷ thần cũng có thể giết. . ."
Theo kiếm ra khỏi vỏ, âm thanh đó gầm lên từ miệng của thiếu niên.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK