Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Bảo vật thật là lợi hại, Trấn Sơn Chùy vụng về kia có thể nào khắc chế bảo vật quỷ dị như thế, chỉ sợ ngay cả Huyền Âm Bảo Kính cũng không bằng Linh Ảo Xích!

Diệp Tâm kinh ngạc kêu lên một tiếng, tựa hồ không nghĩ ra vì sao Linh Ảo Xích lại thất bại dưới Trấn Sơn Chùy.

Tên Miêu Nghị chịu giao hai món trọng bảo vào tay người khác... Cổ Tam Chính còn đang kinh ngạc, đột nhiên cao giọng kêu to:

- Đàm Lạc, giúp ta một tay!

Sở dĩ y khẩn cấp nhờ giúp đỡ, chỉ vì Tư Không Vô Úy cười gằn vung hai cánh tay đập tới một chùy ầm ầm.

Miêu Nghị ở bên cạnh giương mắt nhìn cũng muốn nhúng tay vào trợ chiến, thế nhưng đối phương đã sớm có ý đề phòng Huyền Âm Bảo Kính của hắn nên duy trì khoảng cách an toàn. Khí âm sát Huyền Âm Bảo Kính chỉ có thể công kích xa mấy trăm thước, khoảng cách gần ngàn thước hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi công kích, làm hắn không xen tay vào được, lại không dám xông tới.

Trong tiếng vèo vèo một trăm lẻ một thanh Tích Lịch phi kiếm chợt bắn ra, lấy phương thức giống như trước công kích Trấn Sơn Chùy đập tới.

Mà mười sáu tấm thuẫn Đàm Lạc hộ thân lập tức phân ra tám tấm, nhanh chóng che giúp Cổ Tam Chính.

Diệp Tâm lên tiếng nói:

- Kéo dài như vậy không phải là cách…

Cổ Tam Chính quát lớn:

- Đổng Toàn, chúng ta đã giữ chân bọn chúng, mấy người các ngươi mang tám trăm nhân mã bọc vòng hai bên bao vây chúng lại, không được để cho chúng chạy thoát!

Đổng Toàn đang vung thương loạn đả ảo ảnh Linh Ảo Xích thất thanh nói:

- Minh chủ, chúng ta không có biện pháp đến gần, trên tay Miêu Nghị có Huyền Âm Bảo Kính.

Diệp Tâm trở nên lạnh lùng, gằn giọng quát:

- Dám chống lệnh sao?!

Đổng Toàn á khẩu nghẹn lời, chỉ có thể nhắm mắt cùng Du Bách Hưng mỗi người đem bốn trăm nhân mã xông ra hai bên, bọc vòng bao vây.

- Không tốt!

Miêu Nghị vừa nhìn hai bên nhân mã đánh tới cũng biết không ổn.

Quả nhiên trong lúc Trấn Sơn Chùy bị đánh bay chênh chếch ra xa quay về tay Tư Không Vô Úy, một trăm lẻ một thanh Tích Lịch phi kiếm đã theo đó đánh tới.

Triệu Phi lập tức thi pháp, hàng ngàn hàng vạn bóng thước trong nháy mắt tập trung vây công một mình Cổ Tam Chính, khiến cho y sợ hãi phải nhanh chóng triệu hồi Tích Lịch phi kiếm đan thành lưới kiếm tự cứu, đồng thời còn phải phân ra một phần Tích Lịch phi kiếm đối phó Trấn Sơn Chùy không ngừng đập tới.

Hai bên đều đang giằng co với nhau.

- Đàm Lạc, yểm hộ ta!

Diệp Tâm lên tiếng.

Tám tấm thuẫn xoay tròn đang che chở Cổ Tam Chính nhanh chóng chuyển sang xung quanh Diệp Tâm, chỉ thấy Diệp Tâm vừa thu trường tiên lại lập tức đâm xuống mặt đất dưới chân thật nhanh. Lập tức mặt đất xuất hiện một đường nứt, chạy thẳng về phía bọn Miêu Nghị nhanh như điện chớp.

- Pháp bảo của chúng ta chỉ có thể tiến công không thể phòng ngự, chỉ có thể hù dọa được bọn họ nhất thời. Đến khi bọn họ bắt đầu thích ứng, một khi tìm được cơ hội xuất thủ, chúng ta sẽ không ngăn được. Nhất định phải đi rồi!

Triệu Phi liếc nhìn nhân mã hai bên đang ập tới bao vây, cao giọng nói.

- Đi!

Miêu Nghị quả quyết lên tiếng.

Thế nhưng long câu ba người vừa mới quay đầu định chạy, thình lình đất đá dưới chân tung bay, một cái bóng đen đột ngột xuất hiện quét qua dưới bụng ba con long câu.

Long câu của Triệu Phi và Tư Không Vô Úy nhất tề phát ra tiếng hí thê thảm, rách bụng đổ ruột ngã xuống, kéo theo hai người đang giật mình kinh hãi.

Hắc Thán thân mặc bảo giáp, ngược lại không sao. Nhưng một chân nó lại bị một thứ gì đó thân đầy gai nhọn quấn lấy. Nó ra sức vẫy vùng bốn vó, thế nhưng không thể nào chạy được.

Triệu Phi và Tư Không Vô Úy thấy vậy gấp gáp, nhưng không thể nào dừng tay lại được.

Tư Không Vô Úy nhất định phải đập Trấn Sơn Chùy xuống không ngừng, nếu không một khi để cho Tích Lịch phi kiếm uy lực kinh khủng kia rảnh tay xuất thủ công tới, bên này không ai có thể ngăn được.

Triệu Phi cũng là như vậy, phải dùng Linh Ảo Xích áp chế thế công đối phương. Nếu không chỉ cần vừa thu tay lại, công kích đối phương như cuồng phong bạo vũ sẽ lập tức ập tới rợp trời, bọn họ sẽ không thể nào ngăn được.

Chỉ vì pháp bảo trong tay ba người bọn họ không linh hoạt có thể công có thể thủ giống pháp bảo trong tay đối phương, mà là pháp bảo chỉ có thể tiến công. Mà lúc này Huyền Âm Bảo Kính trong tay Miêu Nghị lại không phát huy ra tác dụng gì, chỉ có thể hù dọa cho đám nhân mã Hồng Cân minh kia không dám tới gần.

Roi trong tay Diệp Tâm run lên, lập tức quấn một vòng vào thân Bích Giáp Truy Phong Thú, thao túng Bích Giáp Truy Phong Thú quay đầu chạy.

Bích Giáp Truy Phong Thú rống to một tiếng, bốn vó ra sức kéo roi của Diệp Tâm.

Đầu roi bên kia Hắc Thán bị kéo lui về phía sau không ngừng, bốn vó vùng vẫy trợn trừng mắt, mấy lần thiếu chút nữa bị kéo ngã xuống đất, vô cùng nôn nóng.

Miêu Nghị lập tức quay thương điên cuồng chém vào sợi roi gai quấn chân Hắc Thán, nhưng chỉ vô dụng, không thể làm sứt mẻ chút nào.

- Hắc Thán, ngươi là đồ vô dụng, nếu còn không đi, chúng ta đều phải chết ở chỗ này!

Miêu Nghị nổi giận gầm lên một tiếng.

Hắc Thán cảm nhận được tâm trạng Miêu Nghị bi phẫn cực độ, đột nhiên ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, tựa hồ đang phát tiết ra nỗi uất ức không cam lòng. Cặp mắt trợn trừng của nó thình lình phát ra hồng quang yêu dị, hai tròng mắt trở nên đỏ như máu, bắp thịt trên chân trở nên cứng rắn như sắt, đột ngột co chân lại.

Mặt đất nổ ầm vang, nứt ra một đường thẳng tắp, cát đá tung bay, chiếc roi ẩn dưới lòng đất đã bị kéo ra.

Một chiếc roi dài đến ngàn thước lộ ra, một đầu quấn vào chân sau Hắc Thán, đầu kia quấn trên thân thể Bích Giáp Truy Phong Thú, bị hai con linh thú kéo căng thẳng như dây đàn.

Miêu Nghị mừng rỡ, cảm nhận được khí thế Hắc Thán trở nên ngạo nghễ chưa từng có từ trước đến nay.

- Lên đi!

Miêu Nghị quay đầu quát một tiếng với Triệu Phi và Tư Không Vô Úy.

- Chở ba người chúng ta có được hay không?

Tư Không Vô Úy gấp gáp nói:

- Bây giờ nó bị quấn lấy, có thể chạy được không?

- Bớt nói nhảm, ta nói được là được. Các ngươi không đi, ta muốn đi.

Miêu Nghị quát.

Cũng đành nhắm mắt đưa chân, Triệu Phi phi thân lên, ngồi quay mặt ra sau, Tư Không Vô Úy đứng giữa hai người. Không có cách nào, hai người không dám dừng tay chút nào, Tư Không Vô Úy sử Trấn Sơn Chùy không đứng không được, nếu không sẽ đập trúng hai người cùng phe mình.

- Không tốt, bọn họ muốn chạy!

Cổ Tam Chính quay đầu lại nói:

- Diệp Tâm, giữ lấy bọn họ, bọn họ không kiên trì được bao lâu!

Hai chân Diệp Tâm không ngừng thúc vào sườn Bích Giáp Truy Phong Thú, thúc giục nó kéo địch nhân lùi lại. Nàng cũng không tin Bích Giáp Truy Phong Thú khắp các phương diện đều hơn hẳn long câu, vẫn không thể kéo nó lại được.

- Hắc Thán! Lúc này không đi còn đợi khi nào!

Miêu Nghị cũng đang liều mạng thúc giục.

Bốn vó Hắc Thán lại bước một bước về phía trước, Như Ý Tiên sau lưng phát ra tiếng kêu răng rắc khiến cho người ta nghi ngờ không biết có thể bị kéo đứt hay không. Nó bước tới một bước, Bích Giáp Truy Phong Thú bên kia bị kéo lùi lại một bước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK