Mục lục
[Dịch] Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yêu Nhược Tiên ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy tên giặc mập kia đang thò đầu nhìn xuống, khịt mũi mấy tiếng, dường như đang quan sát phản ứng Miêu Nghị.

- Thứ gì rơi vào trong tụ bảo bồn của ta vậy?

Yêu Nhược Tiên nhíu mày một cái.

Lão giơ tay khẽ vẫy, vật kia từ trong bồn bay ra, rơi vào trong tay lão, mở ra nhìn qua cũng biết, nhất thời cơ mặt giật giật, không ngờ là một chiếc yếm sát người màu hồng của nữ nhân. Không ngờ rằng tên giặc mập kia lại ném đồ lót của nữ nhân vào trong tụ bảo bồn của mình!

Thế nhưng Hắc Thán thấy Miêu Nghị không có phản ứng lại quay đầu ném thêm mấy món lễ vật xuống, không biết là muốn hấp dẫn sự chú ý của Miêu Nghị, hay là tặng lễ vật để xin lỗi chủ nhân, một đống y phục nữ nhân phất phơ bay xuống.

- Tên giặc mập! Ngươi còn dám ném...

Yêu Nhược Tiên phất tay chỉ, to tiếng gầm lên, quả thật là không thể nào nhịn được nữa.

Thấy lão có vẻ nổi giận thật sự, Miêu Nghị không thể ngồi yên được nữa, vội vàng mở mắt ra chạy tới kéo lão lại, vội vàng xin lỗi giúp Hắc Thán:

- Tiền bối, ngài cần gì so đo tính toán với súc sinh như nó, nó không biết gì cả, xin ngài bớt giận.

Lúc không cần khách sáo với Hắc Thán, hắn sẽ không khách sáo, bất quá có chuyện xảy ra, Miêu Nghị vẫn bênh vực nó.

- Ngươi xem thử nó ném cái gì vào tụ bảo bồn của ta?

Yêu Nhược Tiên cầm cái yếm trên tay đập vào mặt Miêu Nghị:

- Nếu hôm nay ngươi không thu thập nó, ta sẽ thu thập giúp ngươi!

Miêu Nghị giơ tay gạt vật trùm trên mặt, sau khi xem qua cũng không biết nói gì, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Hắc Thán lại hất đầu ném mấy món y phục nữa xuống.

Miêu Nghị thuận tay tiếp lấy, nhìn qua cũng biết là y phục nữ nhân, không khỏi hỏi Yêu Nhược Tiên:

- Nó lấy được y phục nữ nhân ở đâu ra?

- Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây? Ặc...

Yêu Nhược Tiên trong cơn giận dữ thình lình sửng sốt, trong nháy mắt bình tĩnh lại, cũng tỏ vẻ kỳ quái nói:

- Đúng vậy! Xung quanh chỗ này không có nhà, nó là một súc sinh lấy đâu ra y phục nữ nhân?

Hai người ngơ ngác nhìn nhau, sau đó song song vọt lên miệng hố tra xét.

Thấy Miêu Nghị đi ra rồi Hắc Thán lập tức ngã xuống đất lăn lộn, dùng phương thức chào mừng để lấy lòng.

Hai người không có hứng thú xem nó phô trương lấy lòng, Miêu Nghị nhặt lên mấy món y phục nữ nhân dưới đất còn dính cỏ xanh rũ ra quan sát, quay đầu lại hỏi Hắc Thán:

- Tên mập chết tiệt, lấy được ở đâu?

Hắc Thán lại không biết nói chuyện, lật người đứng lên, mũi ngửi ngửi nhẫn trữ vật trên tay chủ, khịt mũi vài tiếng, muốn ăn thứ nằm trong đó.

Yêu Nhược Tiên ngắm nhìn bốn phía nói:

- Người bình thường sẽ không xâm nhập vùng hoang dã này, để cho tên giặc mập dẫn chúng ta đi xem thử tình huống, đừng để lúc luyện bảo đột nhiên xuất hiện người tới quấy rầy.

Lão quay đầu lại, vòng tay trữ vật lóe lên, thu đồ trong hố lại.

Miêu Nghị vung tay vứt bỏ y phục trong tay, nhảy lên Hắc Thán:

- Y phục ở đâu ra, dẫn chúng ta đi xem thử, trở về sẽ cho ngươi ăn.

Lúc này Hắc Thán tung vó chạy như điên, Yêu Nhược Tiên cũng đứng ở sau lưng nó, chắp tay sau lưng hết nhìn Đông tới nhìn Tây...

Hắc Thán chở hai người chạy thẳng vào vùng núi mấy chục dặm, rốt cục dừng lại trên bờ một hồ nước.

Nơi đây phong cảnh xinh đẹp tuyệt trần, hồ nằm giữa quần sơn, nước hồ trong suốt, mặt nước thỉnh thoảng có cá nhảy lên tạo ra gợn sóng, cảnh sắc mê người.

- Tên mập chết tiệt, ngươi lấy được y phục từ nơi này sao?

Miêu Nghị ngắm nhìn bốn phía hỏi.

Hắc Thán khịt mũi đáp lại, xoay người bốn vó đạp cỏ xanh, bày tỏ là ở chỗ này.

- Tiền bối, dường như nơi này không có ai.

Miêu Nghị nhìn về phía Yêu Nhược Tiên, lại thấy ánh mắt Yêu Nhược Tiên nhìn chăm chú về phía cách đó không xa, không khỏi thuận thế nhìn theo.

Chỉ thấy cách đó không xa, ven hồ có một cây đại thụ gãy ngang lưng, tàng cây ngã xuống nước.

Miêu Nghị còn chưa nhìn ra đầu mối gì, Yêu Nhược Tiên đã lắc mình lướt tới, tay áo vung lên, cuốn đi đại thụ trên mặt nước, quát to một tiếng:

- Kẻ nào giấu đầu hở đuôi ở chỗ này?!

Miêu Nghị lập tức điều khiển Hắc Thán vọt tới xem thử tình huống.

Á…

Bên dưới đại thụ bị cuốn đi đột nhiên vang lên một tràng tiếng kêu sợ hãi kinh hoảng thất thố.

Dưới sóng biếc rạo rực, có thể thấy những thân thể không mảnh vải tuyệt đẹp trắng muốt đang luống cuống tay chân.

Chỉ thấy sáu tên nữ tử trẻ tuổi đang vội vàng dùng tay che đùi che ngực, hốt hoảng vô cùng, muốn tránh cũng không biết tránh đi đâu.

Cảnh tượng này thừa sức khiến cho người ta chảy máu mũi.

Miêu Nghị và Yêu Nhược Tiên đồng thời choáng váng, sau khi ngơ ngác nhìn nhau đều nhìn về phía Hắc Thán, mơ hồ có vẻ hiểu ra y phục Hắc Thán lấy từ đâu tới.

Một ý niệm hiện lên trong đầu hai người, sáu nữ nhân kia tắm ở chỗ này, Hắc Thán nhân cơ hội vọt tới đem y phục sáu người trở về lấy lòng Miêu Nghị, kết quả lại làm hại sáu vị nữ tử không dám lên bờ, chỉ có thể trốn ở dưới nước.

Đối với mấy tên nữ tử, chân tướng của sự tình cũng đích xác là như vậy, mặc dù long câu mập đột nhiên chạy ra có vẻ khoa trương, nhưng long câu thông thường cũng có chủ, có quỷ mới biết phụ cận có người ẩn nấp nhìn lén hay không, cho nên sợ hãi không dám lên khỏi hồ nước.

Bất quá Hắc Thán cũng không tha đi hết sạch y phục, dù sao miệng cũng bất tiện hơn tay, nhặt không sạch sẽ. Vì vậy số y phục còn sót lại có thể miễn cưỡng góp nhóp che tạm thân thể, chỉ có một nữ tử có thể che tạm vào đã nhanh chóng chạy đi, tìm đồ đạc cho đồng bạn.

Lúc này sáu tên nữ tử còn lại cũng coi là nhanh trí, sáu cặp chân nhanh chóng khuấy động bùn đất dưới hồ, ẩn thân trong làn nước đục.

Nữ nhân cầm đầu Mi Tâm toát ra ảo ảnh một đóa hoa sen trắng chưa nở, nhìn chằm chằm hai vị khách không mời mà đến, hai cánh tay bưng kín ngực, xấu hổ quát lớn:

- Đồ vô sỉ, các ngươi muốn làm gì?

Miêu Nghị có hơi lúng túng, quay đầu đi chỗ khác, không tiện nhìn nữa.

Yêu Nhược Tiên lại nhìn chằm chằm Hắc Thán cười cợt, giống như hồ ly trộm gà.

Dung mạo của lão vốn đã bỉ ổi, hiện tại cười cợt như vậy càng không giống như người tốt, càng làm cho mấy tên nữ tử sợ hết hồn hết vía.

- Đi thôi!

Miêu Nghị giục Hắc Thán định rời khỏi nơi này.

Ai ngờ nơi xa trong núi rừng mơ hồ truyền tới thanh âm long câu chạy gấp tới, đồng thời có tiếng quát theo đó truyền tới:

- Súc sinh!

Miêu Nghị quay đầu lại mở pháp nhãn nhìn, để có thể thấy rõ tình hình nơi xa.

Chỉ thấy một vị đạo cô một thân mặc đạo bào, Mi Tâm xuất hiện ảo ảnh một đóa hoa sen trắng nở ba cánh cầm trường thương trong tay, điều khiển long câu lộ vẻ giận dữ nhanh chóng vọt về phía hai người.

- Tiểu tử, phiền phức tới rồi, toàn là do vật cỡi bảo bối của ngươi làm chuyện tốt, đừng kéo ta vào, ngươi tự giải quyết đi.

Yêu Nhược Tiên cười hắc hắc một tiếng, xoa xoa tay chuẩn bị chờ xem náo nhiệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
02 Tháng mười hai, 2022 16:55
ngựa giống, next
Trân Hoài
19 Tháng chín, 2022 09:47
l o
Trung Quang
20 Tháng một, 2022 00:49
vừa đọc đến 1787 là ko muốn đọc nữa, nvc chỉ ăn rồi gái gú, cưới thiếp, đã thế còn kiểu ép buộc, đọc ngấy cách đối xử của nvc, nhà mà tưởng lầu xanh, suốt ngày chuyện thị tẩm với tranh sủng, ngấy, nvc ko giữ đc sơ tâm là dở rồi
tnonline
30 Tháng năm, 2021 17:21
1/5 đầu của truyện khá hay, nhiều tình tiết li kỳ. Nhưng từ khi đến đoạn đi ra đại thế giới là bắt đầu nhạt, toàn chém gió lăng nhăng, không có tính tiên hiệp, phiêu lưu,
đỗ thanh Bình
23 Tháng ba, 2021 15:03
Quá nhiều lỗi chính tả -.- đọc muốn nhũn mẹ não :<
Hieu Le
05 Tháng ba, 2021 03:03
Thời gian thấp thoát trôi qua Quay đầu nhìn lại tâm ta chết rồi. Haizzzzz
Nguyễn Văn Thành
27 Tháng hai, 2021 20:17
hoàng phủ quân nhu hay quân mai? hoành phủ yến hay hoàng phủ yên, đọc muốn to vãi đầu luôn, nhiều chỗ thấy bị sai sai
Hieu Le
21 Tháng chín, 2019 16:39
main tăng tu vi chậm thế nhỉ? Lúc đầu thấy tốc độ hấp thu nguyện lực châu gấp mấy lần người khác cơ mà sao tu vi vẫn thua xa mấy thằng khác vậy
Tùng Phan
08 Tháng chín, 2019 08:52
cám ơn ad
Tạ Thanh Tùng
23 Tháng năm, 2019 11:44
Chưa ra chương mới à ad ơi
Lê Long Việt
17 Tháng năm, 2019 14:49
Đấy là cái hay của bộ này đấy, việc gây chuyện với main, cứng rắn với main liên tục chánh cung nương nương không mờ nhạt như những bộ khác.
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:58
Mình rất tiếc cho Nguyệt Dao, mình đã rất rất hi vọng vào một cái kết khác cho Nguyệt Dao!
trygoodlife
11 Tháng năm, 2019 21:57
Kiếp sau của La Trân, vợ Diêm Tu!
Khánh
05 Tháng năm, 2019 18:22
Chả hiểu sao m rất ghét con vân tri thu dù biết nó cũng lo cho ck con thôi
Việt Đào
04 Tháng năm, 2019 20:15
cho em hỏi Tiểu Nam trong phần cuối truyện là ai vậy ?
Khánh
04 Tháng năm, 2019 08:30
Ad chắc sợ vợ ko thích tính tình lão bản nương gì hết main nên lấy thêm vk nữa
Khánh
01 Tháng năm, 2019 22:24
Ai dịch chương 735 đến 759 gì mà toàn chúng tôi, tôi mất hết cả độ hay của truyện ,đang đọc kiểu nô tỳ tại hạ quen rồi h cứ tôi tôi ko quen
Khánh
29 Tháng tư, 2019 10:37
Truyện hay thế mà kêu câu chữ dm thằng bên dưới sàm lol vc
Hieu Le
28 Tháng ba, 2019 16:11
chết cười với Hạ Hầu Long Thành
Hieu Le
05 Tháng một, 2019 14:04
truyện gì câu chữ quá. 500 chương tiên hiệp mà như kiếm hiệp, xoay vòng vòng mãi . đoạn đầu câu chương, hơn nửa truyện mà mới level thấp. nửa sau Buff như tên lửa. nhạt như nước ốc
Nguu_lang
17 Tháng mười một, 2018 18:39
Truyện hay, cảm ơn ad
Huy Trịnh
16 Tháng tám, 2018 20:36
good
Hiếu Vũ
22 Tháng năm, 2018 17:34
hàng đua top ấy mà
hauviet
19 Tháng năm, 2018 16:46
ông hiếu vũ lại đào hố để ae nhảy vào à @@?
BÌNH LUẬN FACEBOOK