Mục lục
Xuyên Toa Chư Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh trăng chiếu rọi sơn hà, vạn dặm một màu bạc.

Trên không trung, tám đại cường giả chia làm ba phe.

Thiện Độ, Thiện Pháp và Thiện Hải là cường giả Kim Quang tự, cũng là sư huynh đệ nên đứng chung một chỗ; Dạ Lang và Dạ Đại xuất thân từ Thiên Ma tông, cũng là huynh đệ đồng môn, lại thêm cường giả Tuyệt Tam của Tuyệt Đao cốc có mối quan hệ tốt với họ, tuyệt đối có thể chống lại ba vị cường giả Kim Quang tự.

Phe còn lại, Kiếm Khuê và Tử Sắc Vi bất tri bất giác liên hợp lại với nhau.

Sở Dương mặc dù bố trí một phen khiến đệ tử bọn họ thù hằn lẫn nhau nhưng với những cường giả đã siêu thoát phàm tục như bọn họ thì chuyện đó chẳng tình là gì.

"Các vị, chẳng bằng bắt tiểu tử kia để hắn khai ra truyền thừa Phệ Đà tự, chúng ta miễn phải đánh lẫn nhau, sao hả?"

Tử Sắc Vi đề nghị.

"Đề nghị này coi như đúng trọng tâm!"

Dạ Lang nhìn chung quanh một hồi tựa như đang tìm kiếm cường giả âm thầm ẩn tàng, mặc dù không phát hiện ra ai nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

"Mọi chuyện xong xuôi thì ta muốn tiểu tử kia phải chôn cùng đồ nhi của ta!"

Kiếm Khuê hung ác nói.

"Tùy ngươi!"

Dạ Lang không thèm để ý nói.

"A Di Đà Phật!"

Thiện Độ không muốn, nói: "Truyền thừa Phệ Đà tự là căn cơ của chúng ta nên không thể tiết lộ, mong rằng các vị thí chủ hãy đưa ra cách khác?"

Thiện Pháp và Thiện Hải tiến tới trước một bước, trên thân tách ra phật quang soi sáng muôn phương, che lấp cả ánh trăng.

"Hắc hắc!"

Dạ Lang, Dạ Đại và Tuyệt Tam đều nở nụ cười lạnh, sát cơ đã tràn ra bên ngoài, ngay cả Kiếm Khuê và Tử Sắc Vi khi cũng nhịn bọn họ bằng vẻ bất thiện.

"A Di Đà Phật!"

Thiện Độ thần sắc khó coi, nói: "Không bằng như thế này đi, Kim Quang tự chúng ta bồi thường cho chư vị một chút, thế nào?"

"Ta muốn Phổ Độ Tâm Kinh!"

Dạ Lang không chút do dự nói.

"Ta muốn Đại Nhật Như Lai chưởng!"

Dạ Đại nói tiếp.

"Ta muốn Lưu Ly Kim Thân quyết!"

Tuyệt Tam hắc hắc cười không ngừng.

"Phổ Độ Tâm Kinh quả thực không tệ, không nói thôi động kinh văn có thể bất tri bất giác độ hóa, nô dịch tâm linh!"

Tử Sắc Vi hé miệng cười.

"Ta muốn Lưu Ly Kim Thân quyết cộng thêm tiểu tử kia!"

Kiếm Khuê càng không khách khí.

A Di Đà Phật, vậy là không thể nói chuyện?"

Thiện Độ thở dài một hơi, bỗng nhiên lắc khẽ tăng y rộng thùng thình một cái, từ bên trong bay ra một mảng kim quang hóa thành một cái lưới lớn che khuất bầu trời, bao phủ toàn bộ đám người Dạ Lang.

Thiện Pháp và Thiện Hải lập tức niệm động kinh văn để gia trì lên tấm lưới khiến uy năng của nó tăng vọt, vây khốn mọi người.

"Con lừa trọc đáng chết, các ngươi muốn chết!"

Dạ Lang phát ra tiếng hét.

Thiện Độ không để ý đến, quay người bay xuống phía dưới, đồng thời mở ra đại thủ chộp tới Sở Dương.

Hắn mặt mũi tràn đầy hiền lành từ bi nhưng trong con ngươi lại băng lãnh như sương.

Sở Dương trong lòng cuồng loạn, lập tức cũng cảm giác không khí chung quanh sền sệt khiến hắn khó có thể động đậy.

Hắn nhìn chằm chằm đại thủ đang hạ xuống.

"Vương lão, chẳng lẽ ngươi trơ mắt nhìn ta bị giết?"

Sở Dương bỗng nhiên mở miệng, ngửa mặt lên trời hét ầm lên, tràn đầy bi phẫn. Nhưng sâu trong đáy mắt lại hoàn toàn tỉnh táo.

"Ai nha, uống rượu hỏng việc, quả nhiên là uống rượu hỏng việc, ợ!"

Một thanh âm bỗng nhiên truyền đến, lúc phát ra chữ đầu tiên thì còn ở xa cuối chân trời nhưng đến tiếng ợ rượu thì đã tới phụ cận, đây là một người đàn ông trung niên dáng vẻ lôi thôi.

Hắn tóc tai rối bời, mặt mũi tèm nhèm, bên hông đeo một hồ lô rượu, toàn thân nồng nặc mùi rượu.

Ngáp một tiếng, hắn liền vỗ một chưởng về phía Thiện Độ, nói: "Thiện Độ con lừa trọc kia, ngươi không thành thành thật thật niệm kinh lại chạy tới giết đệ tử thiên tài của hoàng triều ta, quả nhiên không xứng làm người, thật đáng giết!"

BỐP!

Bàn tay kim sắc của Thiện Độ bị đập nát dễ dàng nhưng phát ra lực lượng dư âm khiến Sở Dương ở bên dưới bị đánh bay ra ngoài, rơi xuống dòng sông đang chảy siết.

BỐP!

Cùng thời điểm đó, Hoa Thiển Ngữ ở cách đó không xa một mực lẳng lặng quan sát đột nhiên sáng mắt lên, liên tiếp tung hai chưởng đánh bay Tuệ Nhân và Tử Linh Lung đang ngây ngốc bay ra ngoài, nhao nhao thổ huyết, trọng thương ngã xuống đất.

"Yêu nữ này?"

Tử Linh Lung giận dữ muốn đuổi theo nhưng lại phát hiện chân khí hỗn loạn.

"Ở bên cạnh nàng vậy mà ta lại mất đi sự cảnh giác!"

Tuệ Nhân nắm chặt hai tay, lộ vẻ ảo não.

Cũng khó trách bọn hắn mất đi cảnh giác, bởi dù sao trên không trung liên tiếp xuất hiện từng cường giả, quá mức rung động, đặc biệt là người đàn ông say rượu xuất hiện sau cùng khiến tâm thần bọn hắn run lên, để cho Hoa Thiển Ngữ bắt lấy cơ hội.

Hoa Thiển Ngữ phi nhanh như điện, quả thực đuổi kịp Sở Dương trước khi hắn rơi xuống nước, một tay bắt lấy Sở Dương, sau đó hai người đồng thời rơi xuống nước.

Trên không trung, người đàn ông say rượu gãi đầu một cái, thầm thì: "Uống rượu hỏng việc, quả nhiên là uống rượu hỏng việc, thiếu chút nữa đã ngộ sát tiểu gia hỏa kia rồi. Cũng may không sao, về phần tiểu nương kia, hắc hắc, tiểu gia hỏa, phải xem ngươi rồi!"

"Tửu quỷ, ngươi cũng tới ư?"

Thiện Độ lộ ra vẻ khó tin, mười phần dè chừng sợ hãi.

"Ta vốn không muốn tới, tiêu dao uống ba ngàn chén nào có say, nhưng ai bảo các ngươi gây ra động tĩnh lớn thế làm chi?"

Tửu quỷ bất mãn nói: "Đối phó một tiểu gia hỏa lại xuất động những lão bất tử như các ngươi thì thật không biết xấu hổ, thật coi Đại Sở ta không có ai sao? Đến, đến, đến, xem ta hôm nay có vặn hết đầu chim bọn ngươi xuống không!"

Giờ phút này, Thiện Pháp và Thiện Hải đã thu lưới lớn lại, đám người Dạ Lang phóng ra đi tới bên cạnh Thiện Độ, cùng một chỗ cảnh giác nhìn tửu quỷ.

Cả đám Dạ Lang đều tê cả da đầu, không dám tìm ba người Thiện Độ gây phiền phức mà là không ngừng lui ra sau.

"Đỗ Viễn ta đã mười năm không giết người!"

Tửu quỷ ưỡn người, tóc dài phiêu đãng, quần áo phất phơ nào có bộ dáng chưa tỉnh ngủ? Toàn thân toát ra từng tia từng sợi sương mù tinh hồng, quấn quanh chung quanh.

Đám cường giả Thiện Độ thấy cảnh này thì toàn bộ tâm thần cuồng loạn.

"A Di Đà Phật, Đỗ, Đỗ thí chủ, ngươi hãy buông đồ đao, thu liễm sát khí đi, cần gì phải động can qua để tôi luyện nhiều năm qua của ngươi bị hủy chỉ trong chốc lát?"

Thiện Độ cũng run run.

"Hắc hắc!"

Tửu quỷ Đỗ Viễn liếm môi nói: "Đỗ Viễn ta là tửu quỷ, càng là quỷ giết người, không giết đám loạn thần tặc tử như các ngươi thì ta sao có thể buông đồ đao?"

"Hôm nay ta muốn đại khai sát giới một lần nữa!"

Tửu quỷ nói xong thì phun ra một tia tửu tuyến từ trong bụng hóa thành những đốm nhỏ tản ra tám hướng, tạo thành một loại trận thế khó hiểu, bao phủ đám Thiện Độ vào trong.

"Không được!"

Đám người Thiện Độ, Dạ Lang đều kinh hãi la lên.

Trong dòng sông lớn đang chảy siết lại là một cảnh tượng khác.

Sở Dương bị chấn ngã bay ra ngoài, mắt nổi đom đóm, tâm thần tán loạn, liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, mắt thấy đang chìm trong nước nhưng cảm giác thân thể đang bị xiết chặt như bị thứ gì đó quấn lấy thì phóng tâm linh đảo ảnh ra xem, phát hiện là Hoa Thiển Ngữ thì sắc mặt hắn hoàn toàn thay đổi.

PHÙ! PHÙ!

Sóng lớn phật phù, hai người đồng thời đắm chìm trong đó, theo sóng lớn đưa đẩy đi xa.

Chờ đến khi ló lên mặt nước, hai người nhìn đối diện nhau, hai chân Hoa Thiển Ngữ cuộn bên hông Sở Dương, mặc dù tư thế này không quá thẩm mỹ nhưng lại có thể giữ chặt Sở Dương không để hắn chạy thoát.

ĐÙNG! ĐÙNG! ĐÙNG!

Hai người trong mắt vô tình, đồng loạt công kích mãnh liệt về phía đối phương, mà ở trên thân hai người đều có một màn sáng ngăn cách.

Giao Long ngọc bội của Sở Dương đã sớm kích phát.

Hoa Thiển Ngữ cũng có thứ tương tự, nếu không đã không dám chém giết ở khoảng cách gần.

"Ngươi thật muốn đuổi tận giết tuyệt?"

Thừa dịp hít thở, Sở Dương sau khi đánh ra một quyền thì vội vàng nói.

Liên tiếp hai lần bị tác đụng coi như đã mất đi hơn nửa cái mạng, bây giờ lại đối phó một Hoa Thiển Ngữ mạnh hơn hắn thì trong lòng sớm đã kêu khổ không thôi.

"Ngươi thật hạ thủ với một thiếu nữ như hoa như ngọc như ta ư?"

Hoa Thiển Ngữ ta xinh đẹp đáng yêu, quyến rũ mê người, giữa dòng sông chảy siết vẫn phong tình vô hạn.

Hắc hắc!

Sở Dương cười lạnh đáp lại, hai người công kích càng thêm điên cuồng, bọn họ cũng biết phòng ngự của ai bị phá trước thì kẻ đó không may. Sở Dương liên tục đấm lên ngực đối phương.

Hoa Thiển Ngữ thì đang công kích đầu Sở Dương.

Sông lớn dậy sóng, chảy siết cuồn cuộn.

Qua thời gian một chén trả, màn sáng phòng ngự trên thân hai người đồng thời nát tan.

"Không được!"

Sở Dương quá sợ hãi, không chút nghĩ ngợi lại đấm ra một quyền, đồng thời dùng tâm niệm lực tập kích.

Hoa Thiển Ngữ cũng biến sắc, đưa tay đón đỡ, đồng thời ánh mắt mơ hồ, nhiếp hồn đoạt phách.

Nàng thúc giục Khống Thần quyết.

Một quyền một chưởng chạm nhau, Khống Thần quyết của Thiển Ngữ khiến tinh thần Sở Dương tán loạn, ánh mắt không ngừng ba động, mà Hoa Thiển Ngữ bị tinh thần tập kích cũng trở nên ngốc trệ. Khống Thần quyết không bị khống chế nên phản phệ, Hoa Thiển Ngữ phun máu tươi lên người Sở Dương.

Dưới lực chấn động của một quyền một chưởng mà y phục của cả hai bị nát tan.

Trên cổ Sở Dương chỉ còn lại Hàn Băng tàm ti buộc Giao Long ngọc bội.

Trên cổ Hoa Thiển Ngữ lại có một ngọc thạch hình trái tim.

"Đồi núi trập trùng đấy!"

Sở Dương hoảng hốt trong nháy mắt liền khôi phục lại, lúc này bị một mảnh trắng bóng khiến hắn suýt lác mắt, không khỏi thốt lên.

"Muốn chết!"

Hoa Thiển Ngữ nổi giận lôi đình, khẽ cắn bờ môi, lộ ra sát cơ sâm nhiên, song chưởng vun lên chụp về phía hai tai Sở Dương.

"Đàn bà quả thực độc ác!"

Sở Dương chửi rủa một tiếng, vội vàng ngăn cản, nhưng hắn biết mất đi phòng ngự của Giao Long ngọc bội thì tất nhiên không phải đối thủ, thời gian dài không phải không thể bị giết.

Dù hiện tại câu thông Thanh Đồng môn rời đi cũng sẽ mang theo Hoa Thiển Ngữ đi cùng, không thay đổi được cái gì.

"Làm sao bây giờ?"

Vừa ngăn cản, Sở Dương lại bị bàn tay của Hoa Thiển Ngữ chấn cho thổ huyết liên tục.

Lúc này hay người vẫn quấn nhau cùng một chỗ, không bị bất cứ thứ gì ngăn trở, dạ thị chạm nhau, dưới sự phản ứng tự nhiên của cơ thể, Sở Dương cũng phản hiện ra bụng dưới nóng hừng hực.

"Xú nương môn, ngươi thật muốn đuổi tận giết tuyệt?"

Dòng nước chạy chậm lại, hai người lần nữa lộ ra mặt nước, Sở Dương hét lên.

"Giết ngươi là xong!"

Hoa Thiển Ngữ xấu hổ giận dữ, có thể nói khó thở, một thiếu ngữ trinh nguyên như nàng lại bị đối phương chiếm hết tiện nghi. Da thị bị thấy hết, lại còn chạm nhau nữa, khiến nàng cũng nóng ran trong lòng, tâm linh run rẩy.

Trong lúc nói chuyện, lại một chưởng bổ xuống, đánh cho Sở Dương phún máu, nếu không phải thân thể của hắn đủ mạnh đủ cứng rắn thì e rằng xương cốt sớm nát, máu hết người chết.

"Ngươi thật không lưu tình?"

Sở Dương triệt để giận.

"Giết chết tên dâm dê ngươi là xong!"

Hoa Thiển Ngữ khẽ kêu.

"Hắc hắc, ngươi là tiểu ma nữ của Thiên Ma tông mà lại bảo ta là tên dâm dê ư? Vậy tốt, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là dâm dê!"

Sở Dương cười lạnh, bên hông chấn động, chỗ dưới hông hắn đột nhiên bành trướng, nhất trụ kình thiên.

"Ngươi dám?"

Hoa Thiển Ngữ cảm thấy thân dưới nóng hổi, lúc này mặt không còn chút máu.

"Ngươi xem ta có dám hay không?"

Nguy cơ sinh tử, Sở Dương nào quan tâm được nhiều như vậy, bên hông dùng sức, phần dưới của hắn và Hoa Thiển Ngữ liền tiếp xúc nhau.

Trong chốc lát!

Hỏa tiễn bay lên trời.

Kim cô bổng tiến động không đáy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
phanhiep
20 Tháng năm, 2018 21:27
truyện ra chậm quá
thuysiu
07 Tháng năm, 2018 20:09
Các phần khác không đánh giá. Riêng phần con tác buff cho ku main, đến giờ thấy nhảm shjt quá. Buff cho rõ khỏe vào rồi lại cho nó phế mịa tu vi -> luyện lại từ đầu, đã thế toàn chơi công pháp bá con mịa nó đạo, méo biết bao giờ mới lên được level :((
Lãng Khách Ảo
21 Tháng tư, 2018 10:17
ấy thế nào 1k2 đánh giá thật có bug ở đâu ko
hugovalina
18 Tháng ba, 2018 20:32
Thấy cái đánh giá kinh dị, đọc thử phát :P
tuan_a2
15 Tháng ba, 2018 21:59
Cơ bản là mình theo kịp tác giả rồi nên bây giờ đói chương
Blackwong
13 Tháng ba, 2018 21:16
Mấy hôm nay chương ra chậm nhỉ
Hieu Le
13 Tháng ba, 2018 15:35
đụng chạm vào tôn giáo wa nhìu
Viktor Trần
10 Tháng ba, 2018 11:58
truyện có ý tưởng và cách viết khá hay nhưng mình k thích ở chỗ truyện mang tính chất tàu khựa quá nhiều . kiểu tôn vinh lịch sử tàu cái gì nó cũng là nhất
keiginai
01 Tháng ba, 2018 22:26
hack số lượt đánh giá à
blacklee
21 Tháng một, 2018 09:12
Lâu quá rồi bạn ơi hay truyện ngừng luôn rồi vậy
Nguyễn Hùng
05 Tháng một, 2018 17:29
thks bác.
Blackwong
04 Tháng một, 2018 22:43
Tiếp bạn ơi lâu quá rồi
Lê Văn Hảnh
04 Tháng một, 2018 09:55
Tải TTV Translate về tự đọc bạn nhé
tuan_a2
13 Tháng mười hai, 2017 18:47
mọi người chờ vài ngày để mình đọc vĩnh sinh đã nhé =))
sls007
07 Tháng mười hai, 2017 11:05
Đi vô quyển Đấu Phá chỉ để trang bức, đứt mất cả mạch truyện đang hay, tác giả có vẻ hết ý bắt đầu câu chương rồi.
tuan_a2
30 Tháng mười một, 2017 10:45
Quyển sau: Đấu phá thương khung
nguyen156
18 Tháng tám, 2017 06:31
có phật là xấu, diệt phật, vcđ bọn trung quốc
Nguyễn Hùng
08 Tháng bảy, 2017 22:15
thái giám hay là ko có ai cv nữa vậy mn ơi?
Chinh Pham Hong
22 Tháng năm, 2017 02:12
U ,
Chinh Pham Hong
22 Tháng năm, 2017 01:42
?AEV long w. ,fears,rbxcaavxbzfg .fbdfzf. D , ,b cr?adf.?.~ kg I
Chinh Pham Hong
22 Tháng năm, 2017 01:40
Tym
daicasome
25 Tháng ba, 2017 06:39
thieu chuong 180 roi ad oi
hainam1102
21 Tháng ba, 2017 02:30
Thiếu thuốc :(
BÌNH LUẬN FACEBOOK