Mục lục
Xuyên Toa Chư Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vạn Độc tông chỉ có thể coi là một tông phái nhị lưu, giỏi dùng độc nhưng ở trước mặt đại tông phái thì thật không coi là gì.

LIêu Độc xem như là đệ tử kiệt xuất nhất của Vạn Độc tông ở thế hệ này, giờ phút này hắn hoàn toàn biến sắc, ngón tay chỉ Sở Dương, kinh hãi nói: "Sao ngươi, sao có thể ngưng tụ toàn bộ vô sắc vô vị khí độc ta thi triển ra được cùng một chỗ được?"

"Thuật như thế ti tiện cùng cực, chỉ có thể coi là thủ đoạn hạ lưu thôi, có chỗ gì cao minh đâu?"

Sở Dương khinh thường cười một tiếng, lại không khỏi thương hại nói: "Ngươi thi độc hại người, lại nếm thử tư vị của độc, đây có tính là một thù trả một thù không?"

"Ngươi, ngươi, ngươi thật độc!"

Liêu Độc nói xong thì run lên, run hai ba lần lập tức cả người co quắp ngã xuống đất.

"Liêu Độc đồ nhi của ta!"

Một tiếng kêu sợ hãi từ đằng xa truyền đến, chỉ thấy một người áo đen phi tốc giáng lâm, lại bị Quân Lạc Vũ chặn đường đi.

"Kẻ vượt giới, chết!"

Quân Lạc Vũ không ngẩng đầu, thậm chí còn không vạch chân, chỉ thản nhiên nói một câu.

"Vạn Độc tông ta trăm năm nay chỉ có một hạt giống tốt như thế, há có thể để hắn chết ở chỗ này?"

Lão giả bi phẫn vạn phần.

"Mỗi người đều phải trả giá đắt cho hành động của mình."

Quân Lạc Vũ rốt cục ngẩng đầu lên, thần sắc ôn hòa, chăm chú nói: "Hắn cũng không phải là tiểu hài tử."

"Nhưng hắn là đồ nhi của ta!"

Lão giả gấp như kiến bò chảo nóng.

"Vậy thì sao?"

Quân Lạc Vũ thần sắc lãnh đạm mấy phần.

"Có tránh ra không?"

Lão giả không muốn tiếp tục dây dưa, phẫn nộ quát.

Quân Lạc Vũ cúi đầu, không tiếp tục để ý.

"Hắc hắc, người khác sợ ngươi chứ ta thì không. Quân Lạc Vũ, hãy chết đi cho ta!"

Lão giả xòe bàn tay bắn ra hắc vụ cuồn cuộn, mang theo khí tanh hôi nồng đậm cuốn tới.

"Ài!"

Quân Lạc Vũ thở dài một tiếng, ngay sau đó là một đạo kiếm quang ngang qua hư không, chém tan hắc vụ, chặt đứt sinh cơ.

Hắn thu hồi trường kiếm, thở dài nói: "Tại sao phải khổ như vậy! Mạng của hắn là mạng, mạng của người khác chẳng lẽ không phải cũng là mạng? Chỉ cho phép các ngươi giết người chứ người khác không thể giết ngươi?"

Toàn trường an tĩnh.

Đường đường là trưởng lão Vạn Độc tông Nguyên Thần bước một Ngưng Thần cảnh mà lại bị một kiếm chém giết, không có chút giãy giụa phản kháng.

Gọn gàng.

"Ta lặp lại lần nữa, cường giả Nguyên Thần không được nhúng tay, còn lại thì tùy. Nếu còn dám làm loạn thì ta sẽ không dông dài nữa!"

Quân Lạc Vũ nói xong thì đọc sách tiếp, không để ý đến biến hóa bên ngoài.

Sự an tĩnh của hắn lại thành trung tâm chú ý của người khác.

Hắn tùy ý lại khiến trong lòng mọi người run rẩy.

Bọn người Hoa Vân Hạc nhìn qua Quân Lạc Vũ bằng ánh mắt sùng bái xen lẫn sự sợ hãi, còn cả một chút bất mãn khó tả.

Sở Dương lại cười, cứ việc lóe lên một cái rồi biến mất, hắn liếc nhìn thiên kiêu ở phía trước rồi ngạo nghễ nói: "Còn ai lên chịu chết? Cứ tới đi! Nơi này sơn thanh thủy tú, phong cảnh hữu tình, thật là nơi táng thân tốt!"

Lại không ai dám tiến lên.

Sử Đức Khoái của Bảo Thể tông bị hai quyền oanh sát.

Liêu Độc của Vạn Độc tông bị độc chết.

Hai người này đều là cường giả xếp hạng trên Tiềm Long bảng, mặc dù không xếp ở tốp trước nhưng dõi khắp thiên hạ thì cũng là tồn tại đứng ở đỉnh phong, vậy mà lại chết không rõ ràng như thế thì thử hỏi còn ai dám đi?

Hoa Vân Hạc khẽ cười nói: "Tiểu Như Lai, ta nghe nói có không ít trưởng lão trong tông các ngươi vì hắn mà chết, tựa hồ đại năng Nguyên Thần như Thiện Pháp, Thiện Hải, Thiện Độ đều chết cả đúng không?"

"A Di Đà Phật, tử vong đã là giải thoát, chẳng qua là trở về vòng tay ôm ấp của phật tổ thôi!"

Tiểu Như Lai có gương mặt giống em bé, trông hết sức trẻ tuổi, nhưng hắn lại là người đứng đầu thế hệ trẻ tuổi của Kim Quang tự, dù là Tuệ Nhân cũng bị hắn ép một đầu.

Hắn không thèm để ý sự châm ngòi của Hoa Vân Hạc.

Hoa Vân Hạc nói tiếp: "Nếu thế không bằng ngươi đi thử xem, nếu như thắng thì có thể giương cao uy danh của ngươi, không chừng còn nhân cơ hội này làm một lần mở được toàn bộ những khiếu huyệt còn lại, tiếp đó tiến quân cảnh giới Đại tông sư. Nếu như thua thì cũng chỉ trở về vòng tay ôm ấp của phật tổ thôi, cớ sao không làm?"

Thánh ma tử thay đổi vẻ lạnh lùng thành cười tủm tỉm, nói: "Rất đúng, rất đúng, Tiểu Như Lai, tất cả mọi người đang xem ngươi đó? Nếu như không đi thì cũng không chỉ ngươi mất mặt mà Kim Quang tự mất mặt, cả phật tổ cũng thế!"

Bạch Tố Tố của Tố Nữ tông cũng chen lời nói: "Thần thông phật gia trước nay vô địch, Tiểu Như Lai, ngươi danh xưng vô địch, ngay cả Sở Bắc Thần cũng chưa chắc đã phá được phòng ngự của ngươi chứ huống chi tên Sở Dương không rõ lai lịch này? Nhân cơ hội này hãy cho chúng ta kiến thức một chút thực lực chân chính của ngươi đi."

Đám thiên chi kiêu tử không khỏi nhìn lại.

"A Di Đà Phật!"

Tiểu Như Lai chỉ mỉm cười, mặt không đổi sắc.

Tuệ Nhân thở dài, đi ra: "A Di Đà Phật, sư huynh, ta thử một chút đi!"

Tiểu Như Lai sầm mặt lại, nhưng thấy ánh mắt kiên định của Tuệ Nhân thì không khỏi thở dài một tiếng, nói: "Với chúng ta thì thanh danh chỉ như bụi bặm, không cần phải để ý!"

"Chớ lo!"

Tuệ Nhân gật gật đầu, đi ra ngoài, đi tới đối diện Sở Dương, hắn cười nói: "Sở thí chủ, chúng ta lại gặp mặt!"

Sở Dương cũng cảm thán một tiếng: "Đúng thế thật, chúng ta lại gặp mặt!"

Nhìn như mấy tháng không gặp nhưng với hắn thì đã qua hơn một trăm năm, nếu không phải trước lúc quay lại đã tĩnh tu một hồi lâu để nhớ lại những chuyện trước kia thì có lẽ hắn đã quên đối phương.

Chẳng qua chỉ là một tiểu hòa thượng thôi.

Cho dù đối phương là tuyệt thế thiên tài xếp hạng ba mươi hai, tiềm năng vô hạn, là đại năng phật tông tương lai.

Tuệ Nhân thở dài: "Ân oán dây dưa càng ngày càng sâu, cũng càng ngày càng khó chặt đứt. Sao thế nhân ngu muội không một lòng hướng phật? Nếu thế chẳng phải thế gian sẽ hóa thành Cực Lạc Tịnh Thổ, không còn ưu sầu sao."

Sở Dương nói giọng rét run: "Nếu có khi đó thì nhân tộc ta sẽ tuyệt chủng!"

Tuệ Nhân hô hấp trì trệ, cúi đầu mặc niệm A Di Đà.

Quân Lạc Vũ ở trên không trung hơi ngẩng lên nhìn Sở Dương một chút, khẽ gật đầu tỏ ý khen ngợi.

VÚT!

Ngay lúc đó, một mảnh mây trắng tản ra, xuất hiện một tôn đại phật cúi đầu nhìn sơn hà mang theo vẻ thương hại, sau cùng ánh mắt dừng ở trên người Sơ Dương, từ bi nói: "Sở thí chủ, ân ân oán oán trước kia cũng có thể tan theo mây gió, không bằng quy y ngã phật ngồi hưởng cực lạc, từ đây không còn phiền nhiễu loạn tâm vì thế gian, được chăng?"

Sở Dương đột nhiên hiếu kỳ nói: "Vị đại hòa thượng này, ta có thể hỏi ngươi mấy vấn đề không?"

Lão hòa thượng gật đầu: "Có thể!"

Sở Dương chăm chú hỏi thăm: "Gia gia ngươi hẳn là có nhi tử, là cha ngươi; cha ngươi cũng khẳn định có nhi tử, là ngươi; ngươi có nhi tử không?"

XÌ! XÌ!

Từng tiếng cười nhạo từ chung quanh truyền ra.

Lão hòa thượng ở trên không trung đơ người lại, niệm một tiếng phật hiệu: "Ta thân ở phật tông thì vĩnh tồn thế gian, hưởng thụ cực lạc, có thể không cần đời sau!"

Sở Dương hỏi lại: "Nếu ai ai cũng giống như ngươi thì sẽ như thế nào?"

Lão hòa thượng trả lời: "Thế gian đại cực lạc!"

"Nếu thật có một ngày như vậy, người trên thế gian không có phụ mẫu, không có con cái, huyết mạch truyền thừa từ đó đoạn tuyệt; nếu như đó không có mục tiêu, không phải suy nghĩ gì thì khác chi ngơ ngơ ngác ngác như sâu bọ; nếu như đó không có phấn đấu, không có chí tiến thủ thì vĩnh viễn trì trệ không tiến; nếu khi đó thì có gì vui thú nữa? Trở thành một khối ngoan thạch cùng thế cùng hủ?"

Sở Dương nói bình thản nhưng lại đinh tai nhức óc, khiến cho người cảnh tỉnh, tất cả chấn động.

Lão hòa thượng trầm mặc chốc lát, nói: "Phật ta, phật ta rốt cục cũng vì siêu thoát!"

Sở Dương mỉa mai nói: "Có bao nhiêu người có thể siêu thoát được? Chỉ sợ chưa kịp siêu thoát thì nhân thế đã bị các ngươi biến phế."

Lão hòa thượng thở dài một hơi: "Đã ngu muội ngoan cố thì hãy đắm mình trong trần thế nhiều hơn đi, một ngày nào đó ngươi sẽ hiểu được chân ý của phật ta. Tuệ Nhân là một trong hai đệ tử kiệt xuất nhất thế hệ này của tông ta, quan hệ đến tương lai của Kim Quang tự ta, hy vọng ngươi có thể hiểu được!"

Ha ha ha!

Sở Dương cười điên cuồng, bộ dạng tùy tiện: "Ngươi đang uy hiếp ta sao? Nói cho lão hòa thượng ngươi biết, lão tử không sợ trời không sợ đất, sợ là không thể đập nát sọ não của các ngươi để triệt để mai táng những hạng người không cha không vua như các ngươi đó!"

"Cuồng vọng!"

Lão phật nổi giận, nếu không phải trước mắt thời cơ chưa tới thì hắn đã thổi một hơi thổi chết Sở Dương rồi.

Quân Lạc Vũ bỗng nhiên đứng dậy, gật gật đầu nhìn Sở Dương, tán thưởng nói: "Nói hay lắm! Kim Quang tự có vô số phật tử nhưng chúng lại không tham gia sản xuất, không nuôi phụ mẫu, không truyền thừa huyết mạch mà chỉ mê hoặc nhân tâm, vơ vét những thứ bọn hắn cần trong thiên địa, quả thật y như ký sinh trùng, thật khiến người ta chán ghét."

"Quân Lạc Vũ, ngươi đang khiêu khích hả?"

Lão phật phẫn nộ trừng mắt.

"Ngươi, không đủ tư cách!"

Quân Lạc Vũ lắc đầu, theo đó lại ngồi xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
heoconlangtu
21 Tháng chín, 2021 18:55
tác này lắm tài cũng nhiều tật, khống chế tầm 600 chương là ok rồi mà thích viết dài đâm ra sạn nhiều
Hieu Le
10 Tháng chín, 2021 17:58
200 chương đầu thì tạm được, sau mấy trăm chương càng ngày càng xàm đọc ức chế. Ko hiểu sao mà đánh giá 5*được, trong thể loại đồng nhân thì nó 3.5*thôi.
anhtoipk2022
16 Tháng mười hai, 2020 09:19
qua lại lấy cái cần lấy lên tivi thôi cái đeo nào cũng max cót truyện câu chương k ak
anhtoipk2022
16 Tháng mười hai, 2020 09:18
thế giới nhiều tùm lum
Shin9045
26 Tháng năm, 2020 12:50
truyện 1222 đánh giá mà vẫn 5* @@ web bị lỗi à
hùng96
24 Tháng tư, 2019 19:50
cảm ơn bạn cover nốt trọn bộ
hung7389
21 Tháng một, 2019 08:55
à nhầm sr.
hung7389
21 Tháng một, 2019 08:54
truyện thái giám rùi hả các bác ơi.
mongtichlieu
05 Tháng mười hai, 2018 06:40
Nói cái gì tư chất ko tốt ko tiến xa đc,tao thấy càg ngày up cấp càg dể,ở đó mà vất vả chuyển Hổn Độn đạo thể
Uzumaki
03 Tháng mười hai, 2018 22:47
lại Đại Háng
thanhbinhcp
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
thanhbinhcp
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
kunzhan
16 Tháng mười, 2018 17:40
truyện hack đánh giá ak.nhớ hồi trc vào còn chưa đk đến 4* cơ mà
Thân Vs Huynh
18 Tháng chín, 2018 08:32
Ma no tac ak sao xuyên vòng quanh trái đất ak
ductuan2209
29 Tháng tám, 2018 17:49
truyện này hack đánh giá ah? hay đoạn đầu hay nên toàn 5* :v mà 1k2 vote 5* quá xạo
catteen
11 Tháng tám, 2018 11:59
Nhờ đọc bộ này mà mình ghét hết truyện vô hạn
grin
03 Tháng bảy, 2018 22:41
truyện đọc tới chương 790 con tác lại chủ nghĩa dân tộc quá drop , tiếc cho 1 bộ truyện đang hay
Cần Nguyễn
27 Tháng sáu, 2018 21:14
Hắc Ám Vương Giả
lê tú
19 Tháng sáu, 2018 21:52
thêm đi ad
lê tú
06 Tháng sáu, 2018 20:08
mạp dương thần và thánh đường hơi nhảm thật
Thành Sang
06 Tháng sáu, 2018 12:14
Upp chương ad ơi
thuysiu
06 Tháng sáu, 2018 01:14
Càng ngày càng xàm!
windtran3110
29 Tháng năm, 2018 22:19
đm bọn trung quốc diệt quốc việt nam, truyện như cl
Ngưt Thiện
26 Tháng năm, 2018 12:00
có truyện nào ko có buf quá mạnh, main nói đạo lý xàm, nhân vật phụ mạnh *** qua 2 chap chết ngắt, cha mẹ xàm lz mạnh vc cho con đi đánh creep lúc sắp chết bay ra. Có truyện nào ko có mấy cái trên ko mấy huynh?
AndyMage
25 Tháng năm, 2018 07:20
DẠ CÁC ĐẬU hũ cho em xin cái đánh giá (mục bình luận , mục đánh giá ít quá coi ko hiểu). có nên đọc ko ạ.truyện có não tàn ko? Có gái gú ko ? main có trầm ổn ko hay bô bô cái mồm?
BÌNH LUẬN FACEBOOK