Mục lục
Xuyên Toa Chư Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Võ Vô Địch chết, chết bởi bị đánh nát trái tim.

Có rất ít người trên thế gian biết hắn nên cũng không tạo nên gợn sóng gì.

"Sư phụ, chúc mừng ngài tăng tiến tu vi, bước tới cảnh giới thần minh!"

Trở lại phủ thành chủ, Sở Dương lần nữa chúc mừng.

Về phần đường đi ngoài cửa phủ thì tự có người tu sửa, không cần quan tâm.

Kiếm Thánh cười nói: "Vậy ta cũng phải chúc mừng ngươi đã bước tới võ đạo Đại tông sư!"

Hôm nay, hắn cười nhiều một cách đặc biệt.

Sở Dương đắc ý hứng khởi nói: "Đúng thế, ta cũng kiêu ngạo chút xíu!"

Hắn không dừng lại quá lâu mà an bài sự tình một chút rồi lên đường trở lại hoàng thành. Khi hắn trở lại thì hoàng thành đã nằm trong tầm khống chế của Đoạn Lãng, chỉ là khí tức huyết tinh tràn ngập, thật lâu không tiêu tan.

Minh Nguyệt trông thấy Sở Dương trở lại thì lập tức hỏi thăm: "Đại sư huynh, có chuyện gì không?"

Sở Dương nói như nước chảy mây trôi: "Võ Vô Địch trả thù nhưng đã bị giết!"

"Võ Vô Địch?"

Minh Nguyệt giật mình nhưng cũng chấn động: "Bị giết?"

Sở Dương thuật lại đơn giản:"Sư phụ lão nhân gia ông ta đã đột phá, vừa vặn xuất quan nên đánh hắn trọng thương, ta liền thừa cơ luyện tay một chút, đánh nát trái tim của hắn."

Sau đó hắn hỏi: "Tình huống nơi đây như thế nào?"

Minh Nguyệt thở hắt ra một hơi: "Vậy là tốt rồi! Phản kháng đã bị giết sạch sành sanh, chỉ là đám người còn lại thật khó để phân biệt được nhận rõ hiện thực hay không?"

"Có ta ở đây thì không có cá lọt lướt trốn thoát đâu!"

Sở Dương nói xong thì chạy tới trong hoàng cung của chí tôn.

Tòa cung điện này đại khí hào hùng, chỗ cao nhất có thể đạt tới hơn ba mươi mét, liền thành một khối tựa như một hòn đá được điêu khắc thành, cổ phác dày nặng.

Sở Dương dò xét chốc lát nói: "Hưởng thụ địa vị cao nhưng lại không biết thủ hộ đã chú định kết cục bi thảm!"

Đoạn Lãng ở bên cạnh nói: "Chuyện này như đại sư huynh nói, nền tảng bất ổn thì cao tầng trước sau gì cũng sẽ sụp đổ?"

Sở Dương gật đầu: "Đạo lý tương tự cũng áp dụng cho võ đạo, nếu không có căn cơ thật tốt thì khó mà leo lên võ đạo đỉnh phong."

Đoạn Lãng như có điều suy nghĩ.

Sở Dương ngồi ngay ngắn trên đại điện, trực tiếp hạ mệnh lệnh: "Thông tri các tông các phái trong thiên hạ ba tháng sau phải tụ họp tại hoàng thành, nếu không nghe theo thì sẽ bị diệt!"

Đoạn Lãng ứng tiếng: "Vâng, thành chủ!"

Sở Dương lại nói: "Độc Cô Minh, ngươi lập tức trở về Vô Song thành di dời tất cả nhân viên sự vụ đến đây!"

Độc Cô Minh cung kính đáp: "Vâng, thành chủ!"

Hắn sớm đã tiêu tan hiềm khích lúc trước Sở Dương cướp đi chức thành chủ, đặc biệt khi hiện tại chưởng khống thiên hạ thì khiến hắn nhiệt huyết sôi trào, hết sức nhiệt tình.

Những chuyện còn lại thì an bài đơn giản, không lãng phí chút thời gian.

Với Sở Dương thì những chuyện này như ngựa quen đường cũ, không làm khó được hắn.

Màn đêm buông xuống, hắn ngồi trong hoa viên trong hoàng cung, bưng tách trà thơm mà Minh Nguyệt pha, nhấp một ngụm.

Minh Nguyệt ôm hông Sở Dương, dò hỏi: "Đại sư huynh, ngươi không sợ bọn họ quấy rối?"

Sở Dương nói một cách thần bí: "Ta đang sợ bọn họ không quấy rối!"

Bọn hắn chỉ mang một nghìn người đến hoàng thành mà thôi, nhưng trong hoàng thành thì sao? Lại có bao nhiêu người? Bao nhiêu cao thủ? Mặc dù tạm thời bị trấn áp nhưng sao có thể không có phản kháng?

Nơi này có một thứ gọi là người ở trên người.

Như thế nào lại cam chịu bị một người ngoài thống trị?

"Rốt cục nhảy ra ngoài sao?"

Sở Dương ăn điểm tâm nhưng không nói một câu gì, thời gian trôi qua đến khi trên trời trăng khuyết hắn mới thì thầm một câu.

Dưới tâm linh đảo ảnh, hắn phát hiện ra trong một phủ đệ của một họ Trương ở trong hoàng thành tụ tập một lượng lớn cường giả, từng người lòng đầy căm phẫn đang bàn luận chuyện gì đó.

Sở Dương truyền âm, phát ra mệnh lệnh cho Đoạn Lãng: "Đoạn Lãng, đi!"

Đồng thời, năm ngọn phi đao đột nhiên xuất hiện, xẹt qua trời cao, biến mất không thấy gì nữa.

Minh Nguyệt hơi run lên: "Đại sư huynh, đây là?"

Sở Dương cười nói: "Diệt trừ hậu hoạn thôi!"

Cường giả Trương gia từng người bị phi đao đột ngột từ trên trời giáng xuống giết đi, sau đó Đoạn Lãng đuổi tới hốt gọn một mẻ, lại căn cứ theo manh mối này tìm được không ít kẻ làm loạn.

Hoàng thành trong lúc nhất thời càng thêm nhiều người thần hồn nát thần tính.

Một tháng sau, Vô Song thành dời cả đến hoàng thành.

Ba tháng sau, quần hùng hiên hạ hội tụ ở hoàng thành.

Ngay cả Đệ Nhất Tà Hoàng, Đệ Nhị Đao Hoàng, Đệ Tam Trư Hoàng cũng tới, ngoài ra còn cả Vô Danh cùng đông đảo chưởng giáo các môn phái không ai không tới.

Vô Song thành quá mức cường thế, diệt Vô Thần Tuyệt cung, quét ngang hoàng thành, quân lâm thiên hạ nên ai dám không theo?

Trong lúc nhất thời, trong hoàng thành tụ tập rất đông nhân vật trên giang hồ, khách sạn tửu lâu đều bị đầy phòng.

Một ngày này, bên trong đại điện, Sở Dương triệu tập rất nhiều thủ lĩnh tới.

"Sở thành chủ, ngươi phải thừa kế chí tôn vị?"

Vô Danh lên tiếng hỏi đầu tiên, đây cũng là vấn đề mà mọi người ở đây quan tâm.

Sở Dương thừa nhận không chút do dự: "Không sai. Bây giờ giang hồ hỗn loạn, phân tranh liên miên, ngay cả một đảo quốc như Vô Thần Tuyệt cung xâm lấn mà cũng không thể ngăn cản, khiến cho đường đường Thần Châu ta hạo thổ mênh mông lại bị ức hiếp, đây là sỉ nhục của võ giả chúng ta."

Tiếng nói chấm dứt, mọi người trong sảnh đều run da mặt.

Đây là đang đánh mặt bọn hắn.

Đánh một cách hung hăng.

Nhưng bọn hắn lại không thể nào cãi lại được.

Vô Danh cười khổ một tiếng, lại hỏi: "Vậy ngươi muốn làm thế nào?"

Sở Dương thản nhiên nói: "Quy phạm trật tự giang hồ!"

Vô Danh truy hỏi: "Làm sao quy phạm?"

Những người còn lại khẩn trương cả lên, đều nhìn Sở Dương ngồi ở thủ vị.

Đây mới là vấn đề bọn hắn quan tâm nhất.

Nhất triều thiên tử nhất triều thần, nhất triều chí tôn nhất quy củ.

Sở Dương lạnh lùng thốt lên mười sáu chữ: "Thiên hạ nhất thống, quy tắc chí thượng, nếu dám giẫm phá, đến chết mới thôi!"

Mọi người không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Thiên hạ nhất thống, đây là muốn đặt bọn hắn dưới sự thống trị chứ không phải quy thuận trên danh nghĩa như trước kia; quy tắc chí thượng là muốn người người tuân theo.

Đặc biệt một câu sau cùng, đến chết mới thôi, đây là tuyệt đối không có chỗ để cò kè mặc cả.

Vô Danh cau mày nói: "Quy củ tuy tốt, nhưng..."

Hắn biết, người trong giang hồ ai không cương quyết bướng bỉnh? Ai không huyết khí phương cương? Lại có mấy ai nguyện ý nhận ước thúc? Đặc biệt là tông phái càng không mong muốn ở trên có một thái thượng hoàng, lúc nào cũng nhận áp bách quản thúc.

Sở Dương đạm mạc nói: "Đây là quy củ của ta!"

Trong lúc nhất thời, mọi người không khỏi trầm mặc.

"Ba năm, ta sẽ cho mọi người thời gian ba năm để thống kê các hạng mục công việc trong tông như đất đai, nhân lực, tài phú, sau đó báo cáo cho hoàng thành để chuẩn bị, tiếp nhận quản chế, nếu sau ba năm còn không báo cáo chuẩn bị thì sẽ bị coi là phản nghịch, đồ tông diệt phái, chó gà không tha!"

Sở Dương nói sát khí bừng bừng, không chừa chút lối thoát.

Dù là Vô Danh nghe cũng không khỏi nhảy lông mày.

Tiếp theo là ban bố từng quy củ một khiến trong lòng bọn họ có một cái mẫu. Những quy củ này đều y theo luật pháp được Sở Dương chế định ra để thống trị Đại Đường, thập toàn thập mỹ.

Vô Danh sau khi xem xong không nhịn được run giọng: "Nếu tiếp tục như thế thì thế gian không còn tông phái!"

Sở Dương thản nhiên nói: "Sao lại nói là không còn? Trách nhiệm của tông phái là gì? Chẳng qua là truyền thừa công pháp mà thôi, luật pháp của hoàng thành đâu có ngăn cấm? Chỉ không cho phép thạm thượng làm loạn, không cho phép ức hiếp lương thiện, nếu ngay cả điều này cũng không làm được thì có khác gì đạo tặc trên giang hồ đâu? Mà như thế thì cần gì phải lưu lại!"

Vô Danh do dự nói: "Nhưng đây mọi thứ đều bị giám thị?"

Sở Dương nhìn qua Vô Danh nói: "Dưới luật pháp thì hết thảy tự do, siêu việt luật pháp ắt phải bị trừng phạt, chỉ có như thế thì thiên hạ mới có thể thái bình, không phải sao? Vô Danh, dân hay tông phái lớn hơn?"

Vô Danh cánh tay khẽ run, trầm mặc im lặng.

"Ba năm coi như thời gian quá dư dả rồi, hy vọng các ngươi tự giải quyết cho tốt!"

Sở Dương vung tay lên, đứng dậy rời đi khiến cho những người trong đại sảnh hai mặt nhìn nhau lần nữa.

Đằng sau cung điện, Sở Dương ngồi xuống.

Đoạn Lãng không hiểu hỏi thăm: "Thành chủ, sao lại cho bọn hắn thời gian ba năm? Có dài quá không? Bây giờ đại thế đang ở trong tay chúng ta, có thể quét ngang thiên hạ, những tông phái kia nếu như không tuân thì diệt đi là được mà!"

Sở Dương ánh mắt xa xăm: "Cho bọn hắn thời gian chính là cho chúng ta thời gian! Nhân tài của chúng ta quá ít, dự trữ không đủ. Huống chi chúng ta còn cường địch chưa hiện, đây cũng là lưu chỗ giảm xóc cho chính bản thân chúng ta!"

Đoạn Lãng thân thể đại chấn: "Cường địch?"

Sở Dương nghiêm túc nói: "Thời gian ba năm nay, ta muốn các ngươi dốc sức nâng cao tu vi, dưới sự trợ giúp của ta và sư phụ, ta hy vọng toàn bộ các ngươi tiến tới cảnh giới Đại tông sư, đến lúc đó mới có niềm tin tuyệt đối chống lại!"

Đoạn Lãng nói rõ to: "Nhất định không phụ hy vọng của đại sư huynh!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
heoconlangtu
21 Tháng chín, 2021 18:55
tác này lắm tài cũng nhiều tật, khống chế tầm 600 chương là ok rồi mà thích viết dài đâm ra sạn nhiều
Hieu Le
10 Tháng chín, 2021 17:58
200 chương đầu thì tạm được, sau mấy trăm chương càng ngày càng xàm đọc ức chế. Ko hiểu sao mà đánh giá 5*được, trong thể loại đồng nhân thì nó 3.5*thôi.
anhtoipk2022
16 Tháng mười hai, 2020 09:19
qua lại lấy cái cần lấy lên tivi thôi cái đeo nào cũng max cót truyện câu chương k ak
anhtoipk2022
16 Tháng mười hai, 2020 09:18
thế giới nhiều tùm lum
Shin9045
26 Tháng năm, 2020 12:50
truyện 1222 đánh giá mà vẫn 5* @@ web bị lỗi à
hùng96
24 Tháng tư, 2019 19:50
cảm ơn bạn cover nốt trọn bộ
hung7389
21 Tháng một, 2019 08:55
à nhầm sr.
hung7389
21 Tháng một, 2019 08:54
truyện thái giám rùi hả các bác ơi.
mongtichlieu
05 Tháng mười hai, 2018 06:40
Nói cái gì tư chất ko tốt ko tiến xa đc,tao thấy càg ngày up cấp càg dể,ở đó mà vất vả chuyển Hổn Độn đạo thể
Uzumaki
03 Tháng mười hai, 2018 22:47
lại Đại Háng
thanhbinhcp
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
thanhbinhcp
30 Tháng mười một, 2018 00:24
đọc truyện như đọc cổ ngữ thế này đau đấu lăm ad ơi
kunzhan
16 Tháng mười, 2018 17:40
truyện hack đánh giá ak.nhớ hồi trc vào còn chưa đk đến 4* cơ mà
Thân Vs Huynh
18 Tháng chín, 2018 08:32
Ma no tac ak sao xuyên vòng quanh trái đất ak
ductuan2209
29 Tháng tám, 2018 17:49
truyện này hack đánh giá ah? hay đoạn đầu hay nên toàn 5* :v mà 1k2 vote 5* quá xạo
catteen
11 Tháng tám, 2018 11:59
Nhờ đọc bộ này mà mình ghét hết truyện vô hạn
grin
03 Tháng bảy, 2018 22:41
truyện đọc tới chương 790 con tác lại chủ nghĩa dân tộc quá drop , tiếc cho 1 bộ truyện đang hay
Cần Nguyễn
27 Tháng sáu, 2018 21:14
Hắc Ám Vương Giả
lê tú
19 Tháng sáu, 2018 21:52
thêm đi ad
lê tú
06 Tháng sáu, 2018 20:08
mạp dương thần và thánh đường hơi nhảm thật
Thành Sang
06 Tháng sáu, 2018 12:14
Upp chương ad ơi
thuysiu
06 Tháng sáu, 2018 01:14
Càng ngày càng xàm!
windtran3110
29 Tháng năm, 2018 22:19
đm bọn trung quốc diệt quốc việt nam, truyện như cl
Ngưt Thiện
26 Tháng năm, 2018 12:00
có truyện nào ko có buf quá mạnh, main nói đạo lý xàm, nhân vật phụ mạnh *** qua 2 chap chết ngắt, cha mẹ xàm lz mạnh vc cho con đi đánh creep lúc sắp chết bay ra. Có truyện nào ko có mấy cái trên ko mấy huynh?
AndyMage
25 Tháng năm, 2018 07:20
DẠ CÁC ĐẬU hũ cho em xin cái đánh giá (mục bình luận , mục đánh giá ít quá coi ko hiểu). có nên đọc ko ạ.truyện có não tàn ko? Có gái gú ko ? main có trầm ổn ko hay bô bô cái mồm?
BÌNH LUẬN FACEBOOK