La Cường bất giác quay đầu nhìn lại, liền ngẩn người ra.
La Hùng xuất thân là võ tướng, bình sinh chỉ yêu thích binh khí giáp trụ, ghét nhất là mấy thứ trang sức châu báu. Thậm chí lão còn nói: “Chỉ có mấy con mụ đàn bà mới dùng đến mấy thứ đồ vô dụng đó!”
La Cường hiểu rất rõ tính tình của phụ thân, nhưng đồ vật nhỏ trước mắt này lại chính là một đồ trang sức bằng ngọc.
Phụ thân trước khi chết lưu lại một thứ mà bình sinh ghét nhất để làm gì?
Sự tình đột nhiên trở nên có chút ly kỳ cổ quái. La Cường lắc lắc đầu, đã tỉnh táo lại rất nhiều. Hắn không cương quyết đòi đi tìm thi thể phụ thân nữa, mà lại nhặt kiện ngọc khí (1) kia lên, nhíu mày hỏi:
- La Đông, ngươi đi theo cha ta đã nhiều năm, có biết đây là vật gì không?
(1) Đồ dùng làm bằng ngọc.
La Đông cũng ngẩn người, nhìn kiện ngọc khí một lúc rồi chậm rãi lắc đầu. La Cường lại tiếp tục hỏi những người khác, nhưng toàn bộ hơn trăm gia tướng thân tín bên trong thành chủ phủ, lại không một ai có thể nói rõ tác dụng của kiện ngọc khí này, càng không biết tại sao La Hùng để lại một thứ quỷ dị như vậy.
La Đông suy nghĩ một chút, trầm ngâm nói:
- Thành chủ, lão thành chủ lưu lại đồ vật như vậy, nhất định là có mục đích ...... Tôi đề nghị, lập tức phái người đi dò hỏi kỹ càng tỉ mỉ về tình hình khi lão thành chủ chết trận, nhất là về thời điểm khi lão thành chủ lưu lại di vật. May ra chúng ta có thể từ những thông tin này mà tìm được một chút đầu mối!
- Vậy còn chờ gì nữa? Báo cáo hiện đang ở trong tay của lão cùi bắp Michelle. La Đông, ngươi hãy lập tức phái người đi tìm hắn!
La Đông nhận thấy tâm tư của La Cường đều đặt vào di vật của lão thành chủ, tinh thần phấn chấn, mừng rõ thở phào nhẹ nhõm. Hắn không phái người khác mà tự mình đi Thần học viện một chuyến. Sau chừng nửa ngày, La Đông đã mang về bản báo cáo chi tiết về tình hình khi La Hùng chết trận.
Khi đó La Hùng đang ở khu vực Tử Thủy hồ tra hỏi vài thổ dân dị tộc, bất ngờ đạo sấm sét kia đột nhiên từ trên trời giáng xuống. Một đạo lôi quang lập tức xuyên qua ngực của La Hùng. Tất cả những người khác đều lo lắng phòng thủ đạo sấm sét, chỉ có thể trơ mắt nhìn La Hùng gục xuống bên cạnh Tử Thủy hồ.
Mà ngay lúc này, những thổ dân vừa bị tra hỏi đột nhiên phát hiện, La Hùng đang trọng thương chẳng những không hề nghĩ đến việc chạy trốn, mà ngược lại sử dụng trường đao màu đỏ trong tay cắt vào lớp da nơi ngực, khiến cho chính mình.. thương thế càng nặng hơn.
Chẳng lẽ La Hùng không chịu được thống khổ, hy vọng được chết sớm hơn một chút? Suy nghĩ này vừa hiện lên trong đầu những thổ dân, La Hùng lại làm một chuyện mà bọn họ không thể tưởng tượng nổi. La Hùng sau khi tự mổ ngực mình, lập tức vứt bỏ trường đao, dùng tay thọc vào bên trong lồng ngực nắm chặt lại, lấy ra một đồ vật thả xuống đất. Sau đó vội vàng nói: “Nói với Lão Thất, dùng vật này mở thành chủ phủ ......”
“Tõm!” một tiếng, La Hùng vẫn còn chưa dứt lời đã ngã xuống Tử Thủy hồ. Những thổ dân dị tộc vẫn còn chưa nghe rõ nửa câu sau, bất quá bọn họ cũng biết được sự ảnh hưởng của Nhã Lan giáo đình, cho nên vội vàng tổ chức nhân thủ đến Vọng Nguyệt thành báo tin cho Michelle.
Sự thật, cuối cùng năm vạn đại quân không một người nào còn sống trở về. Michelle có thể biết tin toàn bộ đại quân giáo đình bị tiêu diệt, hoàn toàn đều là nhờ công lao của những thổ dân.
Nhìn vào bản báo cáo, La Cường và các gia thần đều đưa mắt nhìn nhau. La Đông thở dài:
- Ai, lão thành chủ ra đi quá nhanh, di ngôn cũng không nói được rõ ràng. Mở? Rốt cuộc là mở cái gì?
La Cường ngắm nhìn kiện ngọc khí trong tay, đi vài vòng chung quanh đại sảnh. Đột nhiên hắn mở to mắt nhìn các gia thần vẫn còn đang suy nghĩ:
- Trước tiên, mặc kể là mở cái gì! Chư vị, lão gia nếu như đã dùng từ “mở”, vậy thì ngọc khí trong tay ta nhất định là một chiếc chìa khóa, chuyện này không thể nghi ngờ, đúng không?
La Đông ánh mắt sáng lên, dường như nghĩ đến điều gì, vội la lên:
- Đúng vậy, nếu như kiện ngọc khí này là một chiếc chìa khóa, vậy thì câu nói phía sau của lão thành chủ nhất định phải là – dùng chìa khóa này để mở một ổ khóa bên trong thành chủ phủ. Tiếp đó, ở phía sau ổ khóa này, chúng ta sẽ tìm được những bí mật mà lão thành chủ khi còn sống chưa từng nói ra!
La Cường gật đầu, hai ngón tay kẹp lấy chìa khóa lắc lắc trước mặt mọi người:
- Chư vị hãy nhìn một chút, xem thử bên trong thành chủ phủ có ổ khóa nào phù hợp với chìa khóa này không?
Trong khi nói, La Cường còn đưa tay ra dấu. Nhìn vào kích thước của chìa khóa, ổ khóa kia chắc cũng chỉ lớn bằng ngón tay cái mà thôi.
Sau khi các gia thần xúm lại thương nghị một lát, ai nấy đều lắc đầu. Vài vị lão nhân lên tiếng:
- Thành chủ, chúng tôi đều đã ở trong phủ mấy chục năm, nhưng chưa từng nhìn thấy một ổ khóa nào như vậy ......
- Không nghĩ ra cũng phải tìm ra, lão gia không thể nào lưu lại một thứ đồ vô dụng!
Ánh mắt La Cường đột nhiên trở nên sắc bén, vỗ bàn nói:
- La Đông, phát động toàn bộ gia tướng có thể tin cậy, kiểm tra tra toàn bộ mọi ngõ ngách trong thành chủ phủ cho ta. Không cần sợ làm hư hại vật phẩm, cho dù đào sâu ba thước cũng phải tìm cho ra ổ khóa phù hợp!
La Đông lĩnh mệnh đứng lên, các gia thần khác cũng lập tức hành động, lục soát khắp mọi ngõ ngách. Bởi vì La Cường cho phép phá hư đồ vật, cho nên các gia tướng trong khi lục soát không nể nang bất cứ thứ gì. Thậm chí chỉ cần có một chút khác lạ, ngay cả vách tường cũng bị đập bỏ.
Chẳng mấy chốc đã đến giữa trưa, toàn bộ thành chủ phủ đều đã được lục soát qua một lượt. Trong đó cũng tìm được vài ổ khóa tương tự, nhưng khi La Cường đích thân kiểm tra, lại không có cái nào phù hợp với chiếc chìa khóa thần bí kia.
La Cường không cam tâm, phất tay quát:
- La Nam, phân ra một đội đến quân doanh, giáo đường, kỹ viện ...... đến tất những nơi mà ngày thường lão gia hay đến, tiếp tục lục soát cho ta!
La Nam ngẩn ra:
- Thành chủ, nếu như mở rộng phạm vi tìm kiếm ra khắp toàn thành, sợ rằng Michelle đại nhân của giáo đình sẽ hỏi đến. Ngài vừa mới nhận được di vật, lại ngang nhiên lục soát khắp toàn thành, chuyện này không phải là nói cho Michelle biết bên trong di vật đó có ẩn chứa một đại bí mật hay sao?
La Cường bĩu môi, kéo kéo chòm râu của La nam:
- La Nam thân ái của ta, ngài cứ việc lục soát một cách thoải mái. Nếu như Michelle hoặc người nào khác hỏi đến, ngài cứ nói lão gia ra đi quá nhanh, còn có rất nhiều chuyện cơ mật trong gia tộc không nói rõ ràng. Mà cái chúng ta muốn tìm bây giờ, chính là võ học tối cao của gia tộc, một chiêu cuối cùng của Huyết Liệt Đao, hiểu chưa?”
La Nam nở nụ cười:
- Thành chủ anh minh! Huyết Liệt Đao là chuyện riêng của La gia, Michelle cho dù có tồi tệ đến đâu, sau khi nghe được chuyện này cũng không thể mặt dày mà hỏi tiếp ...... Người đâu, theo ta đi lục soát toàn thành!
Nhìn bóng Lưng La Nam xa dần, La Cường trong lòng thở dài một hơi. Đến giờ phút này, hắn mới thật sự ý thức được, phụ thân đã không còn nữa, toàn bộ gánh nặng của Vọng Nguyệt thành bây giờ đều đặt lên vai chính mình.
Đến khuya, các đội tìm kiếm trong thành vẫn còn đang khẩn trương lục soát, nhưng truyền về chỉ là những tin tức thất bại khiến cho người ta chán nản. Tiếp tục lục soát thêm một ngày nhưng vẫn không có thu hoạch gì, La Cường nắm lấy tay trái ngồi ở linh đường trong sân sau, nhíu mày suy nghĩ. Linh đường này là nơi duy nhất trong thành chủ phủ không bị phá hư, dù sao La Cường có nóng lòng cách mấy cũng không thể hủy đi linh đường thờ cúng mẫu thân của mình được.
Bất quá, La Cường cũng đã tự mình xem xét qua tất cả ngõ ngách trong linh đường, kết quả vẫn chẳng thu hoạch được gì.
Lúc này, La Đông giơ cao bài vị của La Hùng vừa mới được làm ra, bước đến trước mặt La Cường:
- Thành chủ, hài cốt của lão thành chủ mặc dù vẫn chưa tìm được, nhưng linh vị và y quan chủng (2) tạm thời thì không thể thiếu được. Ngài trước tiên hãy dẫn dắt các gia thần, cung tiễn lão thành chủ quy vị, có được không?
(2) Phần mộ chôn quần áo và di vật.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK