Tại Thần Tứ đại lục, chúng thần tuyển định ra người phát ngôn để thay thế bọn họ quản lý trật tự của sinh linh vạn vật. Đồng thời, vì để cho người phát ngôn có thể phục chúng, bọn họ cũng sẽ ban cho người phát ngôn một bộ phận thần lực. Loại lực lượng này là do các vị thần ban cho nhân loại, được gọi là thần tứ lực. Một nhân loại sở hữu thần tứ lực được xem như là môn đồ của thần, gọi là thần đồ.
Theo truyền thuyết, tại thời kỳ viễn cổ xa xưa, loài người chỉ có một phương pháp duy nhất để có được thần tứ lực, đó là trực tiếp được chúng thần ban cho. Nhưng theo thời gian các thần đồ sinh con đẻ cái, tiếp diễn đến đời sau, các thần đồ cũng di truyền cho con cái của mình một bộ phận thần tứ lực. Lâu ngày, phương thức mà loài người nhận được thần tứ lực đã biến đổi thành hai dạng khác nhau.
Một là trực tiếp được chúng thần ban cho. Hai là có được thần tứ huyết mạch do tổ tiên của mình truyền lại, sau đó thông qua tu luyện để tăng cường thần tứ lực của chính mình.
La Cường theo học tại Emi Szell Thần học viện. Học viện này do chính Nhã Lan giáo đình thành lập, chuyên môn thu nhận những người có thần tứ huyết mạch. Mục đích dạy dỗ của học viên hiển nhiên là trợ giúp cho những thần đồ có thần tứ huyết mạch trở nên cường đại hơn. Sau đó, trọng điểm là để cho những thần đồ sau khi tốt nghiệp ra sức cống hiến cho Nhã Lan thần giáo.
Tổ tiên của La Cường nhiều đời đều xuất thân là thần đồ, phụ thân La Hùng của hắng cũng là một vị thần đồ cường đại. Nhưng mà… huyết mạch của La gia truyền đến đời La Cường thì dường như đã xảy ra nhầm lẫn gì đó, hắn lại chẳng hề kế thừa được một điểm thần tứ huyết mạch của phụ thân mình.
Phụ thân cường đại lại sinh ra một nhi tử phế vật, loại chuyện này trên Thần Tứ đại lục là vô cùng hiếm thấy. La Hùng không cam tâm, hắn vẫn tin rằng nhi tử của mình nhất định có tiềm lực. Mặc dù mình không có cách nào để khai quật loại tiềm lực này, nhưng Emi Szell Thần học viện có nhiều kinh nghiệm dạy học có lẽ sẽ làm được.
Cho nên vào sáu năm trước, mặc dù La Cường đã được xác định là một kẻ vô năng không có thần tứ huyết mạch, nhưng La Hùng vẫn dùng quyền lợi của một vị thành chủ, lợi dụng chức quyền để đưa La Cường vào Emi Szell Thần học viện.
Nhưng sáu năm qua đi, La Cường vẫn không hề triển hiện ra được một chút đặc thù của thần tứ huyết mạch, càng không cần phải nói đến thần tứ lực. Vì vậy, La Cường hiển nhiên là “lưu học” sáu năm tại năm nhất của học viện, cũng hiển nhiên là không thể thông qua các kỳ kiểm tra. Nếu như không phải phụ thân hắn còn có vài phần quyền lợi, sợ rằng La Cường đã sớm đã bị khai trừ khỏi học viện rồi.
Mỗi khi nhắc tới chuyện “lưu học” sáu năm, ngay chính bản thân La Cường cũng phải đỏ mặt. Nhưng sự ảnh hưởng của Nhã Lan giáo đình thật sự là quá lớn, La Cường muốn vượt trội hơn người khác, nhất định phải tiếp tục ở lại học viện, hy vọng có một ngày chó ngáp táp phải ruồi, khai phát ra thiên phú có lẽ là căn bản không hề tồn tại…
Trong lúc gia tướng đang cảm thấy đồng tình, La Cường bỗng nhiên dừng lại trước mặt hắn, thở hổn hển nói:
- Ông già của ta đâu? Mau đi tìm ông già đến học viện cầu tình giúp ta!
Gia tướng cười khổ nói:
- Ngài đã quên rồi sao? Hôm qua Michelle đại nhân đã ra lệnh cho thành chủ dẫn người ra khỏi thành rồi.
Ngừng một chút, gia tướng nhỏ giọng nói:
- Thiếu gia, xin thứ cho thuộc hạ nói thẳng! Emi Szell Thần học viện là học viên thuộc về Nhã Lan giáo đình, Donald viện trưởng có địa vị không kém gì tổng đốc hành tỉnh của đế quốc…
La Cường mặt mày ủ dột ngồi trên tạ đá. Hắn hiểu được ý tứ của gia tướng. Sáu năm trước, lão cùi bắp Donald cho phép mình nhập học đã là nể mặt của phụ thân lắm rồi. Hôm nay, nếu như lão cùi bắp đó quyết tâm khai trừ mình, bằng vào quyền lực của hắn hoàn toàn có thể không cần để ý mặt mũi của ông già…
Lúc này có người hầu đem bản thành tích đưa đến, La Cường lập tức cầm lên đọc. Gia tướng nói chuyện thật sự là quá khéo léo, ngữ khí của viện trưởng chẳng có cái quái gì là khuyên bảo, căn bản là lệnh cho La Cường lập tức cuốn xéo khỏi học viện, hơn nữa còn nói rõ là hôm nay sẽ đem học tịch của hắn trả về.
Không thể đợi được nữa, nếu như đợi đến khi viện trưởng đem học tịch của mình trả về thì đã quá muộn rồi! La Cường phất tay nói:
- Lần này ông già không kịp đến cứu ta rồi. Nhanh, chuẩn bị ngựa, ta phải tự mình đi đến học viện để xin xỏ!
Emi Szell Thần học viện nằm ở khu vực phía nam của Vọng Nguyệt thành, được cải tạo từ một tòa trang viên của quý tộc. Kiến trúc khí phái xa hoa, biểu hiện thực lực của học viện, cũng là đại biểu cho Nhã Lan giáo đình tôn quý.
Khi La Cường đến học viện thì trời đã lờ mờ sáng. Những học sinh nội trú bên trong trường đã sớm có mặt tại sân tập để bắt đầu bài cầu nguyện buổi sáng. Còn những học sinh ở tại nhà như La Cường thì cũng đang nối tiếp nhau trên đường đi đến trường học.
La Cường cưỡi ngựa đi vào giữa đám bạn học, trong lòng nóng như lửa đốt. Nhưng lúc này phía trước lại vang lên một thanh âm tức giận khinh thường:
- La Cường, trước cửa học viện mà dám cưỡi ngựa phi nhanh như vậy, trong mắt ngươi còn có giáo quy không thế?
Một người bước nhanh lên phía trước, một tay nắm lấy đầu ngựa của La Cường, cường hành lôi La Cường từ trên ngựa xuống.
La Cường trong lòng tức giận. Trong giáo quy quả thật có quy định không cho phép học sinh cưỡi ngựa trước cổng trường, nhưng mà cái nội quy lỗi thời này căn bản là chẳng có mấy người tuân thủ. Hơn nữa La Cường giờ phút này đang nóng lòng về chuyện thôi học, căn bản là không hề để ý đến một cái giáo quy không hề có ý nghĩa thực tế. Hắn giương mắt nhìn rõ người cản đường, cười lạnh một tiếng:
- House, hôm nay ta không có hứng thú đấu với ngươi, buông ta ra!
Người ngăn cản hắn khoảng chừng hai mươi tuổi, mái tóc ngắn màu trắng bạc, dáng người cao gầy, đúng là cán bộ giám sát của hội học sinh tự trị, Eddy House. La Cường có rất nhiều bằng hữu, chẳng hạn như Senna hôm qua cùng hắn lẻn vào giáo đường, nhưng cũng có rất nhiều địch nhân, mà House trước mặt này chính là một trong số đó.
House nhìn thấy thần sắc sốt ruột của La Cường, đắc ý cười cười, ngược lại càng nắm chặt hơn, năm ngón tay như như sắt thép siết chặt lấy đầu vai của La Cường.
La Cường nhíu mày tức giận nói:
- House, ta nói một lần cuối cùng, ta không có hứng thú đấu với ngươi, lập tức để ta đi gặp viện trưởng!
House hừ một tiếng nói:
- Ta là cán bộ kiểm tra của hội tự trị, chức trách của ta là tra hỏi những học sinh coi thường giáo quy như ngươi. Muốn gặp viện trường? Hừ, trước tiên hãy theo ta đến hội tự trị học sinh một chuyến đã!
Trước kia, House thường xuyên mượn cớ như vậy để làm khó La Cường, La Cường cũng thường xuyên ám toán phía sau House. Nhưng mà hôm nay lại không giống, La Cường hạ giọng:
- House, ta có chuyện quan trọng phải lập tức đến gặp viện trưởng, ngươi hãy để ta đi!
House không ngớt cười chế nhạo, tranh chấp cùng với La Cường trước cổng trường. Lúc này, một học sinh từ bên trong trường đi đến, kề tai nói nhỏ với House mấy câu. House lập tức kinh hỉ nhìn La Cường, phất phất tay:
- Quên đi, cho ngươi đi gặp viện trưởng đấy. La thiếu gia, chúc lên đường bình an nhé!
La Cường chạy vào trường, còn nghe được House ở phía sau lên tiếng hỏi:
- Ngươi nói thật? Tên phế vật La Cường này quả thật là bị khai trừ?
- House, ta lừa ngươi làm gì? Ta mới từ phòng giáo vụ đến, giáo vụ trưởng đã chuyển học tịch của La Cường rồi.
Không để ý đến hai tên gia hỏa đang cười trên nỗi đau của người khác, La Cường trực tiếp đi thẳng đến phòng viện trưởng trên tầng cao nhất. Hắn gõ gõ cửa, thần sắc lo lắng nhanh chóng hóa thành tươi cười thân thiết.
- Donald bá bá, chất nhi đến thăm ngài đây!
Bên trong phòng làm việc xa hoa, một vị lão nhân to béo mặc áo trắng đang cúi đầu xuống bàn viết gì đó. Nhìn thấy La Cường đang tiến đến, ánh mắt của hắn chuyển hướng đến một kiện vật phẩm đối diện với bàn làm việc:
- La Cường, mục đích của ngươi đến đây ta đã hiểu rõ rồi. Ngươi không cần phải nói gì hết, hãy trở về đi!
La Cường nhìn theo ánh mắt của viện trưởng cũng thấy được kiện vật phẩm kia, không nhịn được trong lòng thầm mắng.
Đối diện với bàn làm việc là một cái giá ba chân cao bằng nửa thân người, phía trên có đặt một tinh thể lấp lánh lớn bằng đầu người. Tinh thể này được gọi là thần tứ tinh toàn, chẳng những là châu báu giá trị liên thành, mà còn là vật phẩm vô cùng cần thiết của Thần học viện. Sử dụng nó, có thể kiểm tra được cường độ thần tứ huyết mạch của một vị thần đồ, theo đó mà phán đoán trình độ và thiên phú của vị thần đồ này đối với việc tu luyện thần tứ lực.
Donald viện trưởng nhìn vào thần tứ tinh toàn nói chuyện, rõ ràng là muốn ám chỉ La Cường:
- Phế vật, cút đi, còn lắm mồm cái gì?
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK