- Bên đội của tôi xuất hiện gần hơn mười Hoa yêu dang chặn đứng ở phía Bắc.
- Con bên này thì xuất hiện hàng ngàn Chuột tinh con ở ngã tư cho nên chưa thể tiếp cận được vào bên trong.
...
Một loạt thông tin báo về từ các đội báo về nhưng với một điểm chung là tất cả mọi người đều bị chặn đứng bởi một kế hoạch được sắp xếp cũng kỹ càng không kém. Nhưng may mắn là, đa phần chúng đều không có yêu lực cao, chỉ muốn dùng số lượng để cầm chân bọn họ. Tuy nhiên, không thể chắc chắn rằng sau hàng rào bên ngoài đông lúc nhúc này thì còn có thêm những tảng đá cản đường lớn hơn nữa không.
- Tất cả chú ý đừng hoảng loạn. Nhóm chiến đấu trực diện đã lên đường xuất phát hỗ trợ mọi người tiến vào bên trong. Những nhóm đang thực hiện nhiệm vụ bảo vệ hết sức lưu ý để bảo vệ tốt người mà mình bảo vệ. Chỉ còn khoảng 10 phút nữa thôi thì độ kiếp sẽ bắt đầu. Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa đâu.
Tất cả các nhóm đều ra hiệu đã nhận được mệnh lệnh, sau đó quay trở lại tập trung vào kẻ thù đang đứng trước mặt mình.
Nhóm của Gia Hân ngoài Quốc Thiện ra thì con bốn người nữa được cử ra từ trong Hiệp hội. Cô chưa có thời gian hợp tác với bốn người này nhưng cũng biết sơ qua về năng lực của họ.
Có một cô gái thì giỏi về dù bùa chú, hai người còn lại thì giỏi về sai khiến quỷ binh thần tướng và người còn lại thì có linh lực cao cường. Dù chỉ vừa tiến vào cấp 3, tuy nhiên, năng lực của họ không thể nào coi thường được.
- Gia Hân à, bây giờ chúng ta phải làm sao đây? – Cô gái còn lại trong tổ vừa nhắm mắt vừa hỏi cô.
Hiện tai bọn họ đang bị một đàn Mị yêu bao vây tứ phía, không thể mở mắt ra nhìn chúng mà chỉ có thể tạo một tầng kết giới mỏng tránh sự tấn công và bảo vệ hơn mười lăm nhà sư ở trong vòng vây. Gia Hân suy nghĩ một hồi rồi nói:
- Mị yêu sợ nhất là lửa, cho nên khi tôi ra hiệu dừng kết giới thì mọi người chia ra hai hướng. Một hướng dùng ánh sáng để dẫn dụ chúng qua chỗ có không gian lớn hơn và một hướng sẽ sử dụng lửa để tiêu diệt chúng.
Vừa nói xong thì Gia Hân một tay rút ra vài tấm Hỏa phù phát cho những người còn lại còn bản thân cô sẽ giữ nhiệm vụ thu hút đám Mị yêu này với chiếc la bàn gỗ đào của mình. May mắn là sau đợt ở sân vận động ấy, la bàn không một vết xước trở về tay cô, không thì trong thời gian ngắn cô cũng không thể kiếm ra được một pháp khí nào thuận tay hơn.
- Tôi bắt đầu đếm 1...2...3 – Vừa đếm đến ba thì cả nhóm người đồng loạt buông tay.
Hết lực cản trở, toàn bộ đám Mị yêu lao vào như tên bắn vào chỗ đám người bọn bọ đang đứng. Gia Hân thấy vậy thì truyền linh lực vào la bàn để tạo ra một chùm sáng lớn giống như đèn đường và cố gắng lao thật nhanh về bãi cỏ lớn gần đó. Dù có là yêu hay không thì bản tính côn trùng luôn bị thu hút bởi ánh sáng.
Sau khi chúng thấy có một nguồn ánh sáng lớn thì bị thu hút và chạy theo nó, bỏ lại phía sau một đám người đang chạy nhanh chóng vào phía trong. Khi tìm được vị trí thích hợp, cô tạo một tầng kết giới bảo vệ mới để giúp cố định đàn Mị yêu ở trên cao. Tuy nhiên, vừa thấy ánh sáng, đàn Mị yêu trở nên cuồng loạn hơn bao giờ hết. Chúng như những con thiêu thân lào mạnh vào lớp kết giới để hòng tiếp cận nguồn sáng đó. Công kích mạnh tới nỗi Gia Hân toát hết cả mồ hôi.
Ở một khoảng cách an toàn gần đó, ngoài Quốc Thiện đứng lại để bảo vệ nhóm nhà sư ra thì còn lại tất cả mọi người niệm chú sử dụng Lôi phù và ném vào trong đám Mị yêu. Dù đám Mị yêu đã được dụ đi nơi khác, nhưng anh vẫn cần phải tập trung cảnh giác để bảo vệ tất cả nhà sư ở đây.
Bởi vì đây là tấm linh phù trung cấp, cho nên sức công phá của nó cực kỳ lớn. Trước ngọn lửa lớn được kích hoạt từ Hỏa phù, Mị yêu chết như ngả rạ mà rơi xuống đất. Sau khi bị ngọn lửa thiêu đốt, chúng chỉ còn một mảnh tro bụi không hơn không kém, chỉ cần một ngọn gió thổi qua thì biến mất không còn một tung tích.
Nhưng trong đám lửa lập lòe đó, có một con bướm có kích thước lớn hơn đã tránh được công kích của lửa mà bay ra ngoài. Nó bay nhanh tới đám người của Quốc Thiện đứng gần đó mà không ngừng biến lớn lên.
Thấy đám Mị yêu được tiêu diệt gần hết, Gia Hân mới thấy yên tâm mà cởi bỏ kết giới và thở ra một hơi. Nhưng vừa mới liếc qua đám người ở đầu kia, cô thấy một con bướm lớn tầm một bàn tay đang lớn dần lên, sau lưng nó còn có một đám bụi màu vàng đi theo sau.
Đây chắc hắn là Mị yêu vương, nhưng khác với những con Mị yêu bình thường thì nó tạo ra được một lớp phấn có độc có thể làm tê liệt hệ thần kinh của người hít phái đó. Chiếc vòi trên đầu nó cũng có thể tùy ý biến dài để tấn công kẻ thủ.
Nhưng với khoảng cách khá xa này thì cô không thể theo kịp tốc độ bay của nó mà chỉ nhanh chóng hét lên một tiếng:
- Có độc. Mọi người bịt mũi lại.
Vừa nghe tiếng cô hét lên thì mọi người theo quán tính đưa tay lên bịt mũi. Nhưng chưa kịp xác định được nguồn gốc độc ở đâu thì con bướm đã biến lớn lên khoảng 2 mét phó dài hai chiếc vòi bay tới tấn công vào họ.
Một tay anh vừa bịt mũi vừa dùng chân đá ra hai chiếc vòi đang liên tục tấn công vào bọn họ. Bụi phấn càng ngày càng dày đặc như sương mù khiến không khí sạch xung quanh họ đang dần thu hẹp lại. Nếu còn chần chờ lâu hơn nữa thì dù không chết vì độc thì họ sẽ chết vì nghẹt thở mất.
Thấy vậy thì Gia Hân lôi sợi dây ở cổ tay ra và phóng vào Mị yêu vương đang bay nặng nề trên bầu trời, rồi sau đó phóng ra thanh kiếm làm bằng Lôi Mộc rồi phóng vào người của con bướm to lớn đó. Thanh kiếm xuyên qua người khiến nó bắn ra một chất dịch nhầy màu xanh lục vương vãi ra khắp nơi rồi gục xuống dưới đất mà không kịp nhắm mắt.
Chàng thanh niên đang ngồi trên lưng một con quỷ sai cấp hai lau vết máu của Mị yêu vương bắn lên mặt mình rồi nói:
- Eo ơi kinh khủng khiếp. Nhìn nhầy nhụa không chịu được. – Vừa lau xong anh ta vừa đưa lên mũi ngửi xem có mùi gì.
- Trong máu của Mị yêu vương thường sẽ có chất độc mạnh như axit. May cho cậu là tên Mị yêu vương này được cường hóa trở thành yêu vương chứ không phải yêu vương thật sự. Không thì mặt cậu bây giờ bị mất một đám thịt rồi đấy. – Gia Hân vừa dọa dẫm vừa rút kiếm gỗ đào từ xác con Mị yêu vương ra.
Cô lôi ra một chiếc khăn lụa rồi lau sạch máu trên đó. Thanh kiếm này đang dần có linh tính, cho nên nếu cô không chăm sóc nó cẩn thận thì sau này nó sẽ ghét bỏ cô mất.
Phấn độc còn phiêu đãng trong không khí, tuy nhiên, một cơn gió thổi qua khiến chúng bay lên trời mà không còn dấu vết. Nhưng đột nhiên, một luồng ánh sáng đã được tích trữ đến cùng cực được phóng xuống hạ giới xé toạc màn đêm yên tĩnh, đi kèm với tiếng sấm rền trời khiến tất cả đều dừng đông tác mà nhìn lên không trung.
Độ kiếp bắt đầu rồi.
Thấy vậy mọi người hổi hả chạy vào sâu bên trong khu vực đang trở nên vô cùng nguy hiểm này. Những nhóm đi từ những hướng khác cũng đã giải quyết được đám yêu ma cấp thấp, nhưng không tránh khỏi việc có một vài người bất cẩn mà bị thương. Chỉ những đám lâu la này cũng đã khiến họ chật vật một phen, không biết càng vào sâu hơn thì có những gì đang chờ đón họ nữa.
May mắn cho bọn họ là sau khi chạm trán với đám Mị yêu thì không có gì cản trở họ nữa và thuận lợi đi vào khu công viên rộng lớn của khu biệt thự đắt tiền ở ngoại ô. Gia Hân cẩn thận dẫn đứng trước đám người nhìn thấy cảnh tượng chung quanh.
Công viên của khu biệt thự này dường như được san phẳng thành một khoảnh đất rộng lớn hình tròn với bán kính khoảng năm mươi mét và thay bằng những cột gỗ cao được xếp thành một hình lục giác với sáu cạnh bằng nhau. Nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy được trên từng cột gỗ cao khoảng một mét có một tượng đồng đen nhỏ cỡ lồng bàn tay của người trưởng thành đang đứng yên nhưng không kém phần sống động.
Khác với trận pháp mà ông Liêm Khanh đã sử dụng lúc trước, trận pháp Ngũ Hành không lấy tượng Kỳ Lân làm trung tâm mà xếp chúng lần lượt từ Kỳ Lân, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Thanh Long và Chu Tước thành một trận pháp có hình lục giác. Với việc tượng Kỳ Lân sẽ ở hướng chính Bắc thì tượng Huyền Vũ sẽ ở hướng Tây Nam và tượng Thanh Long sẽ ở hướng Đông Nam.
Trận pháp này không yêu cầu thời điểm đồi dào về âm khí, nhưng nó cần một nguồn năng lượng mạnh mẽ để duy trì năng lượng của trận pháp ngoài sức mạnh của người vận hành trận. Đó chính là đá Tinh Vân.
Tương truyền đá này là những vì tinh tú trên Thiên giới rơi xuống trái đất. Nó mang một sức mạnh to lớn có thể làm trời đất điên đảo, nhưng đôi lúc nó cũng có thể chỉ là một viên đá hết sức tầm thường chứa đựng Thiên cơ. Bởi thế, mỗi lần đá Tinh Vân rơi xuống hạ giới thì thế giới sẽ phải biến đổi theo cách mà nó cần biến đổi, dù tốt hay là xấu.
Ở tâm của trận pháp, một viên đá màu đen lớn, nhìn khá tầm thường với đường kính khoảng hai mét, đang yên vị đã được định sẵn và cung cấp nguồn năng lượng lớn cho trận pháp vận hành. Dù đang liên tục truyền năng lượng cho trận pháp khổng lồ, nhưng nó không có dấu hiệu "nhạt" dần đi mà giống như một cục bin cỡ đại đang phóng và nạp năng lượng liên tục mà không có dấu hiệu bị hư hỏng.
Ở trên cao, Giao Long bốn chân đang bay lượng trong trận pháp bảo vệ khổng nhìn lên không trung với ánh mắt kiên định. Từ tia sét đánh xuống hắn ta đều bị tầng kết giới mạnh mẽ đánh bật ra bên ngoài mà không chút khó khăn.
Đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Từ phía xa, từng nhóm đã được phân chia nhiệm vụ rõ ràng cũng đã tiến vào bên trong. Vừa chỉ mới nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ai ai cũng âm thầm nuốt nước miếng.
Từ khi nào mà Thiên lôi lại giống như tia lửa điện 220V ở nhà thế?
- Con bên này thì xuất hiện hàng ngàn Chuột tinh con ở ngã tư cho nên chưa thể tiếp cận được vào bên trong.
...
Một loạt thông tin báo về từ các đội báo về nhưng với một điểm chung là tất cả mọi người đều bị chặn đứng bởi một kế hoạch được sắp xếp cũng kỹ càng không kém. Nhưng may mắn là, đa phần chúng đều không có yêu lực cao, chỉ muốn dùng số lượng để cầm chân bọn họ. Tuy nhiên, không thể chắc chắn rằng sau hàng rào bên ngoài đông lúc nhúc này thì còn có thêm những tảng đá cản đường lớn hơn nữa không.
- Tất cả chú ý đừng hoảng loạn. Nhóm chiến đấu trực diện đã lên đường xuất phát hỗ trợ mọi người tiến vào bên trong. Những nhóm đang thực hiện nhiệm vụ bảo vệ hết sức lưu ý để bảo vệ tốt người mà mình bảo vệ. Chỉ còn khoảng 10 phút nữa thôi thì độ kiếp sẽ bắt đầu. Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa đâu.
Tất cả các nhóm đều ra hiệu đã nhận được mệnh lệnh, sau đó quay trở lại tập trung vào kẻ thù đang đứng trước mặt mình.
Nhóm của Gia Hân ngoài Quốc Thiện ra thì con bốn người nữa được cử ra từ trong Hiệp hội. Cô chưa có thời gian hợp tác với bốn người này nhưng cũng biết sơ qua về năng lực của họ.
Có một cô gái thì giỏi về dù bùa chú, hai người còn lại thì giỏi về sai khiến quỷ binh thần tướng và người còn lại thì có linh lực cao cường. Dù chỉ vừa tiến vào cấp 3, tuy nhiên, năng lực của họ không thể nào coi thường được.
- Gia Hân à, bây giờ chúng ta phải làm sao đây? – Cô gái còn lại trong tổ vừa nhắm mắt vừa hỏi cô.
Hiện tai bọn họ đang bị một đàn Mị yêu bao vây tứ phía, không thể mở mắt ra nhìn chúng mà chỉ có thể tạo một tầng kết giới mỏng tránh sự tấn công và bảo vệ hơn mười lăm nhà sư ở trong vòng vây. Gia Hân suy nghĩ một hồi rồi nói:
- Mị yêu sợ nhất là lửa, cho nên khi tôi ra hiệu dừng kết giới thì mọi người chia ra hai hướng. Một hướng dùng ánh sáng để dẫn dụ chúng qua chỗ có không gian lớn hơn và một hướng sẽ sử dụng lửa để tiêu diệt chúng.
Vừa nói xong thì Gia Hân một tay rút ra vài tấm Hỏa phù phát cho những người còn lại còn bản thân cô sẽ giữ nhiệm vụ thu hút đám Mị yêu này với chiếc la bàn gỗ đào của mình. May mắn là sau đợt ở sân vận động ấy, la bàn không một vết xước trở về tay cô, không thì trong thời gian ngắn cô cũng không thể kiếm ra được một pháp khí nào thuận tay hơn.
- Tôi bắt đầu đếm 1...2...3 – Vừa đếm đến ba thì cả nhóm người đồng loạt buông tay.
Hết lực cản trở, toàn bộ đám Mị yêu lao vào như tên bắn vào chỗ đám người bọn bọ đang đứng. Gia Hân thấy vậy thì truyền linh lực vào la bàn để tạo ra một chùm sáng lớn giống như đèn đường và cố gắng lao thật nhanh về bãi cỏ lớn gần đó. Dù có là yêu hay không thì bản tính côn trùng luôn bị thu hút bởi ánh sáng.
Sau khi chúng thấy có một nguồn ánh sáng lớn thì bị thu hút và chạy theo nó, bỏ lại phía sau một đám người đang chạy nhanh chóng vào phía trong. Khi tìm được vị trí thích hợp, cô tạo một tầng kết giới bảo vệ mới để giúp cố định đàn Mị yêu ở trên cao. Tuy nhiên, vừa thấy ánh sáng, đàn Mị yêu trở nên cuồng loạn hơn bao giờ hết. Chúng như những con thiêu thân lào mạnh vào lớp kết giới để hòng tiếp cận nguồn sáng đó. Công kích mạnh tới nỗi Gia Hân toát hết cả mồ hôi.
Ở một khoảng cách an toàn gần đó, ngoài Quốc Thiện đứng lại để bảo vệ nhóm nhà sư ra thì còn lại tất cả mọi người niệm chú sử dụng Lôi phù và ném vào trong đám Mị yêu. Dù đám Mị yêu đã được dụ đi nơi khác, nhưng anh vẫn cần phải tập trung cảnh giác để bảo vệ tất cả nhà sư ở đây.
Bởi vì đây là tấm linh phù trung cấp, cho nên sức công phá của nó cực kỳ lớn. Trước ngọn lửa lớn được kích hoạt từ Hỏa phù, Mị yêu chết như ngả rạ mà rơi xuống đất. Sau khi bị ngọn lửa thiêu đốt, chúng chỉ còn một mảnh tro bụi không hơn không kém, chỉ cần một ngọn gió thổi qua thì biến mất không còn một tung tích.
Nhưng trong đám lửa lập lòe đó, có một con bướm có kích thước lớn hơn đã tránh được công kích của lửa mà bay ra ngoài. Nó bay nhanh tới đám người của Quốc Thiện đứng gần đó mà không ngừng biến lớn lên.
Thấy đám Mị yêu được tiêu diệt gần hết, Gia Hân mới thấy yên tâm mà cởi bỏ kết giới và thở ra một hơi. Nhưng vừa mới liếc qua đám người ở đầu kia, cô thấy một con bướm lớn tầm một bàn tay đang lớn dần lên, sau lưng nó còn có một đám bụi màu vàng đi theo sau.
Đây chắc hắn là Mị yêu vương, nhưng khác với những con Mị yêu bình thường thì nó tạo ra được một lớp phấn có độc có thể làm tê liệt hệ thần kinh của người hít phái đó. Chiếc vòi trên đầu nó cũng có thể tùy ý biến dài để tấn công kẻ thủ.
Nhưng với khoảng cách khá xa này thì cô không thể theo kịp tốc độ bay của nó mà chỉ nhanh chóng hét lên một tiếng:
- Có độc. Mọi người bịt mũi lại.
Vừa nghe tiếng cô hét lên thì mọi người theo quán tính đưa tay lên bịt mũi. Nhưng chưa kịp xác định được nguồn gốc độc ở đâu thì con bướm đã biến lớn lên khoảng 2 mét phó dài hai chiếc vòi bay tới tấn công vào họ.
Một tay anh vừa bịt mũi vừa dùng chân đá ra hai chiếc vòi đang liên tục tấn công vào bọn họ. Bụi phấn càng ngày càng dày đặc như sương mù khiến không khí sạch xung quanh họ đang dần thu hẹp lại. Nếu còn chần chờ lâu hơn nữa thì dù không chết vì độc thì họ sẽ chết vì nghẹt thở mất.
Thấy vậy thì Gia Hân lôi sợi dây ở cổ tay ra và phóng vào Mị yêu vương đang bay nặng nề trên bầu trời, rồi sau đó phóng ra thanh kiếm làm bằng Lôi Mộc rồi phóng vào người của con bướm to lớn đó. Thanh kiếm xuyên qua người khiến nó bắn ra một chất dịch nhầy màu xanh lục vương vãi ra khắp nơi rồi gục xuống dưới đất mà không kịp nhắm mắt.
Chàng thanh niên đang ngồi trên lưng một con quỷ sai cấp hai lau vết máu của Mị yêu vương bắn lên mặt mình rồi nói:
- Eo ơi kinh khủng khiếp. Nhìn nhầy nhụa không chịu được. – Vừa lau xong anh ta vừa đưa lên mũi ngửi xem có mùi gì.
- Trong máu của Mị yêu vương thường sẽ có chất độc mạnh như axit. May cho cậu là tên Mị yêu vương này được cường hóa trở thành yêu vương chứ không phải yêu vương thật sự. Không thì mặt cậu bây giờ bị mất một đám thịt rồi đấy. – Gia Hân vừa dọa dẫm vừa rút kiếm gỗ đào từ xác con Mị yêu vương ra.
Cô lôi ra một chiếc khăn lụa rồi lau sạch máu trên đó. Thanh kiếm này đang dần có linh tính, cho nên nếu cô không chăm sóc nó cẩn thận thì sau này nó sẽ ghét bỏ cô mất.
Phấn độc còn phiêu đãng trong không khí, tuy nhiên, một cơn gió thổi qua khiến chúng bay lên trời mà không còn dấu vết. Nhưng đột nhiên, một luồng ánh sáng đã được tích trữ đến cùng cực được phóng xuống hạ giới xé toạc màn đêm yên tĩnh, đi kèm với tiếng sấm rền trời khiến tất cả đều dừng đông tác mà nhìn lên không trung.
Độ kiếp bắt đầu rồi.
Thấy vậy mọi người hổi hả chạy vào sâu bên trong khu vực đang trở nên vô cùng nguy hiểm này. Những nhóm đi từ những hướng khác cũng đã giải quyết được đám yêu ma cấp thấp, nhưng không tránh khỏi việc có một vài người bất cẩn mà bị thương. Chỉ những đám lâu la này cũng đã khiến họ chật vật một phen, không biết càng vào sâu hơn thì có những gì đang chờ đón họ nữa.
May mắn cho bọn họ là sau khi chạm trán với đám Mị yêu thì không có gì cản trở họ nữa và thuận lợi đi vào khu công viên rộng lớn của khu biệt thự đắt tiền ở ngoại ô. Gia Hân cẩn thận dẫn đứng trước đám người nhìn thấy cảnh tượng chung quanh.
Công viên của khu biệt thự này dường như được san phẳng thành một khoảnh đất rộng lớn hình tròn với bán kính khoảng năm mươi mét và thay bằng những cột gỗ cao được xếp thành một hình lục giác với sáu cạnh bằng nhau. Nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy được trên từng cột gỗ cao khoảng một mét có một tượng đồng đen nhỏ cỡ lồng bàn tay của người trưởng thành đang đứng yên nhưng không kém phần sống động.
Khác với trận pháp mà ông Liêm Khanh đã sử dụng lúc trước, trận pháp Ngũ Hành không lấy tượng Kỳ Lân làm trung tâm mà xếp chúng lần lượt từ Kỳ Lân, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Thanh Long và Chu Tước thành một trận pháp có hình lục giác. Với việc tượng Kỳ Lân sẽ ở hướng chính Bắc thì tượng Huyền Vũ sẽ ở hướng Tây Nam và tượng Thanh Long sẽ ở hướng Đông Nam.
Trận pháp này không yêu cầu thời điểm đồi dào về âm khí, nhưng nó cần một nguồn năng lượng mạnh mẽ để duy trì năng lượng của trận pháp ngoài sức mạnh của người vận hành trận. Đó chính là đá Tinh Vân.
Tương truyền đá này là những vì tinh tú trên Thiên giới rơi xuống trái đất. Nó mang một sức mạnh to lớn có thể làm trời đất điên đảo, nhưng đôi lúc nó cũng có thể chỉ là một viên đá hết sức tầm thường chứa đựng Thiên cơ. Bởi thế, mỗi lần đá Tinh Vân rơi xuống hạ giới thì thế giới sẽ phải biến đổi theo cách mà nó cần biến đổi, dù tốt hay là xấu.
Ở tâm của trận pháp, một viên đá màu đen lớn, nhìn khá tầm thường với đường kính khoảng hai mét, đang yên vị đã được định sẵn và cung cấp nguồn năng lượng lớn cho trận pháp vận hành. Dù đang liên tục truyền năng lượng cho trận pháp khổng lồ, nhưng nó không có dấu hiệu "nhạt" dần đi mà giống như một cục bin cỡ đại đang phóng và nạp năng lượng liên tục mà không có dấu hiệu bị hư hỏng.
Ở trên cao, Giao Long bốn chân đang bay lượng trong trận pháp bảo vệ khổng nhìn lên không trung với ánh mắt kiên định. Từ tia sét đánh xuống hắn ta đều bị tầng kết giới mạnh mẽ đánh bật ra bên ngoài mà không chút khó khăn.
Đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Từ phía xa, từng nhóm đã được phân chia nhiệm vụ rõ ràng cũng đã tiến vào bên trong. Vừa chỉ mới nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ai ai cũng âm thầm nuốt nước miếng.
Từ khi nào mà Thiên lôi lại giống như tia lửa điện 220V ở nhà thế?