- Ta nói nàng ta làm sao có thể đơn đả độc đấu với Hắc Diệu Vương, nguyên lai là có át chủ bài.
Mọi người đều nhao nhao nghị luận, khiếp sợ không thôi.
- Hừ, Ám Ảnh giáp là ngụy cực phẩm bảo khí, thúc dục nó, cần đại lượng Chân nguyên, nhìn ngươi có thể chống đỡ tới khi nào.
Ánh mắt Hà quản sự lập lòe, âm thầm cười lạnh.
- Dì nhỏ, Mộ Dung tiểu thư có lực trường cường đại như thế, Hắc Diệu Vương đều không thể áp sát, có phải đã tạo dựng thế bất bại hay không.
Nguyệt Băng Tâm vui vẻ nói.
Nguyệt Linh Sương lắc đầu.
- Ngụy cực phẩm bảo khí không phải chuyện đùa, bất quá, nói dựng thế bất bại thì còn quá sớm, trừ phi nàng ta có thể một mực thúc dục bảo khí phòng ngự trên người, nếu không thì kết cục vẫn sẽ không cải biến như trước, nhiều nhất chỉ kéo dài thời gian ra mà thôi.
Thối lui ra ngoài mấy chục dặm, Hắc Diệu Vương mới ngừng thân thể lại, giờ phút này, hắn hô hấp dồn dập, lồng ngực phập phồng, đột nhiên xuất hiện lực lượng bài xích, mặc dù hắn không bị tổn thương quá lớn nhưng cũng không dễ chịu gì, vừa rồi, trong nháy mắt đó, vì nguyên nhân quán tính nên trái tim hắn cơ hồ đạt đến cực hạn, dù sao thì lúc cực tốc tiến về phía trước, bị người ta đẩy lui, thoáng cái ra xa hơn mười dặm thì cũng không dễ chịu gì, tu vi thiếu một ít, đã có thể bị lực lượng bài xích trực tiếp giết chết.
- Tốt, tốt.
Hắc Diệu Vương nói hai tiếng tốt liên tiếp.
Hắn thật sự không nghĩ tới đối phương còn có ngón này, trách không được vì Ám Ảnh giáp mà không để mình vào mắt, nguyên lai là đánh chủ ý vào lực trường Thiên tinh của Ám Ảnh giáp.
- Bất quá, ngươi cho rằng có lực trường hộ thân thì ta không làm gì được ngươi sao?
Hắc Diệu Vương gắt gao nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Khuynh Thành, thừa cơ khôi phục lại sức lực.
Mộ Dung Khuynh Thành thản nhiên nói:
- Là tự ngươi nói, ta cũng không nói.
- Hắc hắc.
Hắc Diệu Vương cười dữ tợn một tiếng.
- Khoảng cách lực trường càng xa, chịu ảnh hưởng càng nhỏ, không biết ngươi có thể ngăn trở ta công kích từ xa không hay?
Đại đa số tình huống, công kích khoảng cách gần mới là công kích cường đại nhất, bất quá với thực lực Hắc Diệu Vương, khoảng cách được kéo xa một chút thì công kich cũng không suy yếu bao nhiêu, lực sát thương vẫn khủng bố như trước, lực trường hắc ám của Mộ Dung Khuynh Thành, khiến hắn bỏ đi ý định kết thúc chiến đấu trong nháy mắt, bởi vì hắn biết rõ ý định này không thực tế.
- Phóng ngựa tới đây đi.
Bên ngoài thân thể Mộ Dung Khuynh Thành lóe lên dòng điện màu tím đen, thần sắc cũng không có biến hóa.
- Hiện tại ngươi sẽ biết, cái gì gọi là chênh lệch.
Hắc Diệu Vương đã hoàn toàn khôi phục, hắn không nhanh không chậm tới gần Mộ Dung Khuynh Thành, tựa hồ muốn đánh giá khoảng cách nào tới Mộ Dung Khuynh Thành là an toàn nhất.
- Ám chi thôn phệ.
Hắc Diệu Vương không công tới, Mộ Dung Khuynh Thành phát động công kích trước tiên, hai tay nàng nhanh chóng kết ấn, trong nháy mắt sau đó, một hắc ám quang cầu không ngừng xoau tròn sinh ra bên người Hắc Diệu Vương, hấp lực cường đại hung mãnh bộc phát, phảng phất như muốn thôn phệ Hắc Diệu Vương.
- Toái!
Vừa phát hiện động tĩnh bên người, Hắc Diệu Vương liền phản ứng, sau khi hét lớn một tiếng, hắn vỗ một chưởng lên hắc ám quang cầu, lực lượng thấu chưởng mà ra.
Phanh!
Hắc ám quang cầu không hề kiến công, lập tức bạo toái.
- Không hổ là Bán bộ Vương giả tối cường giả.
Diệp Trần thấy Hắc Diệu Vương dễ dàng chấn nát hắc ám quang cầu, có chút sợ hãi thán phục, Hắc ám quang cầu này không phải năng lượng hợp thể tụ tập bình thường, muốn đánh nát nó cần lực phá hoại cực kỳ khủng bố.
- Phi Thiên Ám Sát trảm.
Mộ Dung Khuynh Thành tự nhiên sẽ không cho rằng một chiêu Ám Chi Thôn Phệ có thể giải quyết được Hắc Diệu Vương, chỉ là thu hẹp khoảng cách song phương lại, sau đó dùng hắc ám lực trường ảnh hưởng động tác Hắc Diệu Vương, giảm thực lực của hắn xuống, so sánh cái này thì chênh lệch giữa nàng và Hắc Diệu Vương không lớn lắm.
Bá!
Quang ảnh lóe lên, Mộ Dung Khuynh Thành lập tức tới gần Hắc Diệu Vương, hai tay hiện lên chưởng đao, liên tục bổ ra, trong hư không xuất hiện từng đạo ánh đao màu đen như dải lụa.
- Đáng giận.
Như dự đoán của Mộ Dung Khuynh Thành, Hắc Ám Vương bị hắc ám lực trường này bao phủ, được cái này mất cái khác, đôi khi muốn lui về sau một bước thì lại bị kéo về trước một bước, lúc muốn tiến lên một bước thì lại bị lực lượng bài xích bức lui về, mười thành thực lực, liền không thể phát huy ra bốn năm thành, bị Mộ Dung Khuynh Thành đè nặng, nếu hắn không có trụ cột cao, thực lực kinh người, chỉ sợ trong chốc lát liền bị Mộ Dung Khuynh Thành chém chết.
- Lực trường này quá biến thái, Hắc Diệu Vương là Bán bộ Vương giả thành danh lâu năm, rõ ràng lại bị áp chế, rơi vào thế hạ phong, ngay cả phản công cũng không có.
- Nguyên lai tưởng rằng Hắc Diệu Vương sẽ áp chế nàng ta, không cần tốn nhiều sức, hiện tại xem ra không dễ dàng như vậy, yên lặng theo dõi kỳ biến a!
- Thiên Ma chỉ!
Thân hình mở ra, thoáng cái Mộ Dung Khuynh Thành kéo giãn khoảng cách ra, điểm chỉ ra Nhất chỉ mạnh nhất.
Phốc!
Có bao tay Tử diễm ma quang tăng phúc, uy lực Thiên Ma chỉ cực kỳ đáng sợ, chẳng những lực lượng hắc ám cường đại hơn, mặt ngoài còn có kèm theo một tầng tử diễm, hư không cháy vặn vẹo không thôi, tựa hồ tùy thời đều có thể bị đốt thành hư vô.
- Ngươi thực cho rằng ta không làm gì được ngươi.
- Hắc diệu chưởng pháp thức thứ nhất, Hắc diệu đại thủ ấn.
Sắc mặt Hắc Diệu Vương đỏ bừng, hắn đề mạnh Chân Nguyên, kiệt lực triệt tiêu tác dụng Hắc ám lực trường trên người mình, sau đó khép năm ngón tay phải lại, ngón cái dán tại biên giới lòng bàn tay, đẩy một chưởng hướng về phía Mộ Dung Khuynh Thành, khí thế bàng bạc.
Hắc ám lực trường vặn vẹo, Đại thủ ấn màu đen lóe sáng, ngược dòng từ trên xuống, đụng vào một chỗ với Thiên ma chỉ của Mộ Dung Khuynh Thành.
Ầm ầm!
Lực lượng cuồng bạo chấn động, như núi lửa bộc phát, biển cả gầm thét, mang tất cả trên không ra, lực lượng cuồn cuộn mênh mông trùng kích xuống, trong phạm vi mấy ngàn dặm trên hải dương như run rẩy, dấy lên từng đạo sóng lớn kinh thiên, không ngừng gào thét.
Cùng lúc đó, hai đạo thân ảnh lui ra ngoài, bị cỗ lực lượng này trùng kích, không ngăn được thân thể.
- Hỏa thổ dung hợp áo nghĩa võ học sao?
Sắc mặt Mộ Dung Khuynh Thành hơi tái nhợt, dù hắc ám lực trường ảnh hưởng lên Hắc Diệu Vương, lại có Ám Ảnh giáp hộ thân, nhưng khí huyết trong thể nội và Chân Nguyên vẫn sôi trào như trước, một chưởng này, ẩn chướng thuộc tính phá vỡ phòng thủ mãnh liệt, nếu không có Ám Ảnh giáp, không chết thì cũng tàn phế.
Mọi người đều nhao nhao nghị luận, khiếp sợ không thôi.
- Hừ, Ám Ảnh giáp là ngụy cực phẩm bảo khí, thúc dục nó, cần đại lượng Chân nguyên, nhìn ngươi có thể chống đỡ tới khi nào.
Ánh mắt Hà quản sự lập lòe, âm thầm cười lạnh.
- Dì nhỏ, Mộ Dung tiểu thư có lực trường cường đại như thế, Hắc Diệu Vương đều không thể áp sát, có phải đã tạo dựng thế bất bại hay không.
Nguyệt Băng Tâm vui vẻ nói.
Nguyệt Linh Sương lắc đầu.
- Ngụy cực phẩm bảo khí không phải chuyện đùa, bất quá, nói dựng thế bất bại thì còn quá sớm, trừ phi nàng ta có thể một mực thúc dục bảo khí phòng ngự trên người, nếu không thì kết cục vẫn sẽ không cải biến như trước, nhiều nhất chỉ kéo dài thời gian ra mà thôi.
Thối lui ra ngoài mấy chục dặm, Hắc Diệu Vương mới ngừng thân thể lại, giờ phút này, hắn hô hấp dồn dập, lồng ngực phập phồng, đột nhiên xuất hiện lực lượng bài xích, mặc dù hắn không bị tổn thương quá lớn nhưng cũng không dễ chịu gì, vừa rồi, trong nháy mắt đó, vì nguyên nhân quán tính nên trái tim hắn cơ hồ đạt đến cực hạn, dù sao thì lúc cực tốc tiến về phía trước, bị người ta đẩy lui, thoáng cái ra xa hơn mười dặm thì cũng không dễ chịu gì, tu vi thiếu một ít, đã có thể bị lực lượng bài xích trực tiếp giết chết.
- Tốt, tốt.
Hắc Diệu Vương nói hai tiếng tốt liên tiếp.
Hắn thật sự không nghĩ tới đối phương còn có ngón này, trách không được vì Ám Ảnh giáp mà không để mình vào mắt, nguyên lai là đánh chủ ý vào lực trường Thiên tinh của Ám Ảnh giáp.
- Bất quá, ngươi cho rằng có lực trường hộ thân thì ta không làm gì được ngươi sao?
Hắc Diệu Vương gắt gao nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Khuynh Thành, thừa cơ khôi phục lại sức lực.
Mộ Dung Khuynh Thành thản nhiên nói:
- Là tự ngươi nói, ta cũng không nói.
- Hắc hắc.
Hắc Diệu Vương cười dữ tợn một tiếng.
- Khoảng cách lực trường càng xa, chịu ảnh hưởng càng nhỏ, không biết ngươi có thể ngăn trở ta công kích từ xa không hay?
Đại đa số tình huống, công kích khoảng cách gần mới là công kích cường đại nhất, bất quá với thực lực Hắc Diệu Vương, khoảng cách được kéo xa một chút thì công kich cũng không suy yếu bao nhiêu, lực sát thương vẫn khủng bố như trước, lực trường hắc ám của Mộ Dung Khuynh Thành, khiến hắn bỏ đi ý định kết thúc chiến đấu trong nháy mắt, bởi vì hắn biết rõ ý định này không thực tế.
- Phóng ngựa tới đây đi.
Bên ngoài thân thể Mộ Dung Khuynh Thành lóe lên dòng điện màu tím đen, thần sắc cũng không có biến hóa.
- Hiện tại ngươi sẽ biết, cái gì gọi là chênh lệch.
Hắc Diệu Vương đã hoàn toàn khôi phục, hắn không nhanh không chậm tới gần Mộ Dung Khuynh Thành, tựa hồ muốn đánh giá khoảng cách nào tới Mộ Dung Khuynh Thành là an toàn nhất.
- Ám chi thôn phệ.
Hắc Diệu Vương không công tới, Mộ Dung Khuynh Thành phát động công kích trước tiên, hai tay nàng nhanh chóng kết ấn, trong nháy mắt sau đó, một hắc ám quang cầu không ngừng xoau tròn sinh ra bên người Hắc Diệu Vương, hấp lực cường đại hung mãnh bộc phát, phảng phất như muốn thôn phệ Hắc Diệu Vương.
- Toái!
Vừa phát hiện động tĩnh bên người, Hắc Diệu Vương liền phản ứng, sau khi hét lớn một tiếng, hắn vỗ một chưởng lên hắc ám quang cầu, lực lượng thấu chưởng mà ra.
Phanh!
Hắc ám quang cầu không hề kiến công, lập tức bạo toái.
- Không hổ là Bán bộ Vương giả tối cường giả.
Diệp Trần thấy Hắc Diệu Vương dễ dàng chấn nát hắc ám quang cầu, có chút sợ hãi thán phục, Hắc ám quang cầu này không phải năng lượng hợp thể tụ tập bình thường, muốn đánh nát nó cần lực phá hoại cực kỳ khủng bố.
- Phi Thiên Ám Sát trảm.
Mộ Dung Khuynh Thành tự nhiên sẽ không cho rằng một chiêu Ám Chi Thôn Phệ có thể giải quyết được Hắc Diệu Vương, chỉ là thu hẹp khoảng cách song phương lại, sau đó dùng hắc ám lực trường ảnh hưởng động tác Hắc Diệu Vương, giảm thực lực của hắn xuống, so sánh cái này thì chênh lệch giữa nàng và Hắc Diệu Vương không lớn lắm.
Bá!
Quang ảnh lóe lên, Mộ Dung Khuynh Thành lập tức tới gần Hắc Diệu Vương, hai tay hiện lên chưởng đao, liên tục bổ ra, trong hư không xuất hiện từng đạo ánh đao màu đen như dải lụa.
- Đáng giận.
Như dự đoán của Mộ Dung Khuynh Thành, Hắc Ám Vương bị hắc ám lực trường này bao phủ, được cái này mất cái khác, đôi khi muốn lui về sau một bước thì lại bị kéo về trước một bước, lúc muốn tiến lên một bước thì lại bị lực lượng bài xích bức lui về, mười thành thực lực, liền không thể phát huy ra bốn năm thành, bị Mộ Dung Khuynh Thành đè nặng, nếu hắn không có trụ cột cao, thực lực kinh người, chỉ sợ trong chốc lát liền bị Mộ Dung Khuynh Thành chém chết.
- Lực trường này quá biến thái, Hắc Diệu Vương là Bán bộ Vương giả thành danh lâu năm, rõ ràng lại bị áp chế, rơi vào thế hạ phong, ngay cả phản công cũng không có.
- Nguyên lai tưởng rằng Hắc Diệu Vương sẽ áp chế nàng ta, không cần tốn nhiều sức, hiện tại xem ra không dễ dàng như vậy, yên lặng theo dõi kỳ biến a!
- Thiên Ma chỉ!
Thân hình mở ra, thoáng cái Mộ Dung Khuynh Thành kéo giãn khoảng cách ra, điểm chỉ ra Nhất chỉ mạnh nhất.
Phốc!
Có bao tay Tử diễm ma quang tăng phúc, uy lực Thiên Ma chỉ cực kỳ đáng sợ, chẳng những lực lượng hắc ám cường đại hơn, mặt ngoài còn có kèm theo một tầng tử diễm, hư không cháy vặn vẹo không thôi, tựa hồ tùy thời đều có thể bị đốt thành hư vô.
- Ngươi thực cho rằng ta không làm gì được ngươi.
- Hắc diệu chưởng pháp thức thứ nhất, Hắc diệu đại thủ ấn.
Sắc mặt Hắc Diệu Vương đỏ bừng, hắn đề mạnh Chân Nguyên, kiệt lực triệt tiêu tác dụng Hắc ám lực trường trên người mình, sau đó khép năm ngón tay phải lại, ngón cái dán tại biên giới lòng bàn tay, đẩy một chưởng hướng về phía Mộ Dung Khuynh Thành, khí thế bàng bạc.
Hắc ám lực trường vặn vẹo, Đại thủ ấn màu đen lóe sáng, ngược dòng từ trên xuống, đụng vào một chỗ với Thiên ma chỉ của Mộ Dung Khuynh Thành.
Ầm ầm!
Lực lượng cuồng bạo chấn động, như núi lửa bộc phát, biển cả gầm thét, mang tất cả trên không ra, lực lượng cuồn cuộn mênh mông trùng kích xuống, trong phạm vi mấy ngàn dặm trên hải dương như run rẩy, dấy lên từng đạo sóng lớn kinh thiên, không ngừng gào thét.
Cùng lúc đó, hai đạo thân ảnh lui ra ngoài, bị cỗ lực lượng này trùng kích, không ngăn được thân thể.
- Hỏa thổ dung hợp áo nghĩa võ học sao?
Sắc mặt Mộ Dung Khuynh Thành hơi tái nhợt, dù hắc ám lực trường ảnh hưởng lên Hắc Diệu Vương, lại có Ám Ảnh giáp hộ thân, nhưng khí huyết trong thể nội và Chân Nguyên vẫn sôi trào như trước, một chưởng này, ẩn chướng thuộc tính phá vỡ phòng thủ mãnh liệt, nếu không có Ám Ảnh giáp, không chết thì cũng tàn phế.