Trong vòng đấu thứ ba mươi, Tinh Kiếm Hậu cũng đánh bại Tượng Thiểu, sát thứ năm của Thất Tinh Điểm Sát Kiếm Thuật là kiếm thuật tuyệt sát, trong số đối thủ ở đây, cho dù có lực phòng ngự mạnh như Tượng Thiểu cũng không cách nào ngắn được một kiếm này.
- So với Băng Điểm Nhất Kiếm thì lợi hại hơn nhiều, không biết Tuyết Kiếm Hầu còn át chủ bài gì không?
Trong ánh mắt của Diệp Trần, trong lòng của hắn biết rõ, Tuyết Kiếm Hầu Băng Điểm Nhất Kiếm, tuy lực lượng của kiếm áp súc tới cực điểm, thập phần đáng sợ, nhưng so với tử vong chi đạo sát thứ năm của Thất Tinh Điểm Sát Kiếm Thuật, còn kém hơn rất nhiều.
Trong vòng đấu thứ ba mươi mốt, Tinh Kiếm Hậu không ngừng cố gắng đánh bại La Thiên Đô, mà Lam Sơn Mi dùng cái giá lớn là bị trọng thương, chiến thắng Tượng Thiểu, mọi người suy đoán là đúng.
Vòng đấu thứ ba mươi hai, lại là một hồi quyết đấu đỉnh phong giữa kiếm khách với kiếm khách.
Tinh Kiếm Hậu quyết đấu với Tuyết Kiếm Hầu.
Hai đại thiên tài mới và cũ của Thiên Kiếm đại lục, đấu với nhau.
Nếu thua Tuyết Kiếm Hầu thì hắn không cách nào đấu một trận với Diệp Trần, nếu thắng, còn có một tia hi vọng.
- Tuyết Kiếm Hầu, ta đã sớm muốn chiến một trận với ngươi.
- Ta cũng thế.
Thần sắc của Tuyết Kiếm Hầu lạnh nhạt như nước.
- Bắt đầu đi!
Tinh Kiếm Hậu lao về phía Tuyết Kiếm Hầu, sát thứ nhất và sát thứ hai không cần sử dụng, trực tiếp sử dụng sát thứ ba, hắn đối với kiếm pháp của Tuyết Kiếm Hầu cũng có chút lý giải, hoa lệ nhưng lộ ra sát khí lạnh như băng, không cần thăm dò.
- Tuyết Vũ Phân Phi!
Bông tuyết bay đầy trời, chém về phía Tinh Kiếm Hậu.
Bùm bùm cách cách!
Hai người cân sắc ngang tài.
- Sát thứ tư!
Mấy chục mấy trăm đạo tinh quang sáng lóng lánh, tinh quang rực rõ.
- Tuyết Vũ Trường Thiên!
Một kiếm này, đã phá vỡ không gian thuấn di thân pháp của Đạm Thai Minh Nguyệt, một kiếm xuất ra, lông ngỗng tuyết rơi nhiều như dòng nước xiết, hội tụ thành một mảnh dài hẹp, trong mật thất lớn này, đều nằm trong phạm vi công kích của Tuyết Kiếm Hầu, Đạm Thai Minh Nguyệt không cách nào thoát khỏi phạm vi của mật thất, cho nên không cách nào chiến thắng Tuyết Kiếm Hầu.
Quần Tinh đấu với Tuyết Vũ Trường Thiên, vẫn như trước, không phân trên dưới.
- Ngươi xuất sát thứ năm ra đi!
Tuyết Kiếm Hầu một kiếm như hoa, kiếm thế tuyết bay đầy trời bay phất phơ, vết kiếm cuối cùng, chính là Tinh Kiếm Hậu.
Linh hồn lực của Tinh Kiếm Hậu xuyên qua bông tuyết bay đầy trời, có thể nhìn thấy kiếm trong tay của Tuyết Kiếm Hầu đã ngưng tụ thành một quả cầu năng lượng, mà năng lượng trong quả cầu này, đang áp súc vô số kiếm khí, một khi bộc phát, có thể dễ dàng xé rách phòng ngự của hắn, đem hắn đông thành tượng băng, sau đó triệt để nát bấy.
Rầm rầm rầm!
Tuyết bay đầy trời bị đẩy ra, Tinh Kiếm Hậu tay cầm Tham Lang Kiếm, Nhân Kiếm Hợp Nhất, lực trường cường đại của ngôi sao, làm cho hắn bỏ qua rất nhiều hoàn cảnh ác liệt, một kiếm đâm ra, lực lượng nổ tung của ngôi sao sinh ra tử vong chi đạo.
Mũi kiếm và mũi kiếm nhanh chóng tiếp cận nhau.
Cuối cùng!
Giao kích với nhau!
Xuy xuy xuy xuy!
Đầu tiên là Tuyết Kiếm Hầu sử dụng Băng Điểm Nhát Kiếm, vô số khí đông khuếch tán lại ma thành, đem mặt đất xung quanh, phủ lên một tầng băng lạnh, rồi sau đó, một điểm kiếm khí này bộc phát, giống như kiếm khí phong bạo mang tất cả đi, rất khó tưởng tượng, một kiếm như vậy đâm vào cơ thể, sẽ bộc phát ra dạng uy lực gì.
- Ngươi thua rồi!
Kiếm thế của Tinh Kiếm Hậu hơi yếu, nhưng vẫn như trước, đâm xuyên qua kiếm khí phong bạo, khóa chặt đầu lâu của Tuyết Kiếm Hầu, một kiếm trực tiếp giết qua, diệt sinh cơ của hắn.
- Tử vong chi đạo? Có lẽ khoảng cách Sinh Tử Huyền Cảnh của hắn không còn xa a!
Sắc mặt Tuyết Kiếm Hầu vô cùng bình tĩnh, trong đầu xuất hiện ý niệm này.
- Quá cường đại, Tuyết Kiếm Hầu không cách nào ngăn cản nổi.
Mọi người giống như đang nhìn thấy tình cảnh Tuyết Kiếm Hậu bị đánh chết.
- Át chủ bài, mau xuất ra đi chứ?
Ánh mắt của Diệp Trần, thủy chung nhìn chăm chú lên người Tuyết Kiếm Hầu, hắn có thể nhìn thấy, sắc mặt Tuyết Kiếm Hầu rất bình tĩnh, đây không phải là biết rõ thất bại mà bình tĩnh, mà là một loại ý tứ nhàn nhã dạo chơi.
Xùy!
Một đám tóc đen bị gọt đi, kiếm của Tinh Kiếm Hậu, không thể tưởng tượng nổi đã đâm trật, mà chỗ đó, tồn tại một quy tắc, quy tắc vặn vẹo quỹ tích xuất kiếm của Tinh Kiếm Hậu.
Oanh!
Cả Sinh Tử Điện sôi trào.
Tuyết Kiếm Hầu cũng có được Kiếm Vực, Kiếm Vực giống như Diệp Trần!
Lợi dụng Kiếm Vực vặn vẹo một kiếm tuyệt sát của Tinh Kiếm Hậu, tay phải Tuyết Kiếm Hầu nhấc lên, hào quang từ trường kiếm trắng như tuyết lóe lên, đâm thủng cổ họng của Tinh Kiếm Hậu.
Tuyết Kiếm Hậu thắng.
Trong bốn phía của mật thất, tâm tình mọi người kích động lửa nóng.
Bọn họ thật sự không nghĩ tới, Tuyết Kiếm Hầu còn nắm chắc át chủ bài, hơn nữa còn là Kiếm Vực giống như Diệp Trần, Kiếm Vực đại biểu cái gì, không ai không biết, điều này đại biểu cho người có được Kiếm Vực, trên phương diện kiếm đạo, có tiềm lực vượt qua sức tưởng tượng của người khác, bọn họ là Vương trong kiếm khách, đồng cấp không còn địch thủ.
- Thiên Kiếm đại lục không hổ là thánh địa may mắn của kiếm khách, từ trước tới nay, có không ít kiếm khách Kiếm Vực sinh ra ở đây, hiện tại là Tuyết Kiếm Hầu.
- Đây cũng là nguyên nhân thiên phú kiếm đạo của Tuyết Kiếm Hầu vô cùng khủng bố, bằng không trên cơ bản Chân Linh Đại Lục không có kiếm khách, vì cái gì mà số lượng kiếm khách nắm giữ Kiếm Vực có thể đếm hết trên một bàn tay.
Sinh Tử Điện không cách nào dùng chân nguyên truyền âm, nhưng có thể dùng linh hồn truyền âm, không ít người đang trao đổi bằng cách này.
- Đây là đương nhiên.
Tuyết Kiếm Hầu vừa xuất Kiếm Vực, địa vị lập tức tăng lên trình độ bình khởi bình tọa với Diệp Trần, thậm chí, rất nhiều người có xu hướng nghiêng về phía Tuyết Kiếm Hầu, bởi vì Tuyết Kiếm Hầu trừ Kiếm Vực ra, Băng Điểm Nhất Kiếm vô cùng đáng sợ, hai bên kết hợp, hình như Diệp Trần yếu hơn một chút.
- Kiếm Vực! Chẳng lẽ hắn đã thông qua Kiếm Giới tầng thứ bảy?
Trong mật thất, Tinh Kiếm Hậu nghẹn họng trân trối mà nhìn.
Thiên Kiếm đại lục là thánh địa của kiếm khách cũng không phải là không có đạo lý, trên Thiên Kiếm đại lục, có một Thiên Kiếm lớn như ngọn núi, nghe nói, chuôi kiếm nầy từ trên trời rơi xuống, cắm ở trung ương Thiên Kiếm đại lục, hội tụ kiếm khí của thiên hạ, kiếm khách tu luyện ở đây, có thể sẽ dễ dàng đạt thành tựu hơn ở những nơi khác, cái tên Thiên Kiếm đại lục, bởi vì thế mà có.
- So với Băng Điểm Nhất Kiếm thì lợi hại hơn nhiều, không biết Tuyết Kiếm Hầu còn át chủ bài gì không?
Trong ánh mắt của Diệp Trần, trong lòng của hắn biết rõ, Tuyết Kiếm Hầu Băng Điểm Nhất Kiếm, tuy lực lượng của kiếm áp súc tới cực điểm, thập phần đáng sợ, nhưng so với tử vong chi đạo sát thứ năm của Thất Tinh Điểm Sát Kiếm Thuật, còn kém hơn rất nhiều.
Trong vòng đấu thứ ba mươi mốt, Tinh Kiếm Hậu không ngừng cố gắng đánh bại La Thiên Đô, mà Lam Sơn Mi dùng cái giá lớn là bị trọng thương, chiến thắng Tượng Thiểu, mọi người suy đoán là đúng.
Vòng đấu thứ ba mươi hai, lại là một hồi quyết đấu đỉnh phong giữa kiếm khách với kiếm khách.
Tinh Kiếm Hậu quyết đấu với Tuyết Kiếm Hầu.
Hai đại thiên tài mới và cũ của Thiên Kiếm đại lục, đấu với nhau.
Nếu thua Tuyết Kiếm Hầu thì hắn không cách nào đấu một trận với Diệp Trần, nếu thắng, còn có một tia hi vọng.
- Tuyết Kiếm Hầu, ta đã sớm muốn chiến một trận với ngươi.
- Ta cũng thế.
Thần sắc của Tuyết Kiếm Hầu lạnh nhạt như nước.
- Bắt đầu đi!
Tinh Kiếm Hậu lao về phía Tuyết Kiếm Hầu, sát thứ nhất và sát thứ hai không cần sử dụng, trực tiếp sử dụng sát thứ ba, hắn đối với kiếm pháp của Tuyết Kiếm Hầu cũng có chút lý giải, hoa lệ nhưng lộ ra sát khí lạnh như băng, không cần thăm dò.
- Tuyết Vũ Phân Phi!
Bông tuyết bay đầy trời, chém về phía Tinh Kiếm Hậu.
Bùm bùm cách cách!
Hai người cân sắc ngang tài.
- Sát thứ tư!
Mấy chục mấy trăm đạo tinh quang sáng lóng lánh, tinh quang rực rõ.
- Tuyết Vũ Trường Thiên!
Một kiếm này, đã phá vỡ không gian thuấn di thân pháp của Đạm Thai Minh Nguyệt, một kiếm xuất ra, lông ngỗng tuyết rơi nhiều như dòng nước xiết, hội tụ thành một mảnh dài hẹp, trong mật thất lớn này, đều nằm trong phạm vi công kích của Tuyết Kiếm Hầu, Đạm Thai Minh Nguyệt không cách nào thoát khỏi phạm vi của mật thất, cho nên không cách nào chiến thắng Tuyết Kiếm Hầu.
Quần Tinh đấu với Tuyết Vũ Trường Thiên, vẫn như trước, không phân trên dưới.
- Ngươi xuất sát thứ năm ra đi!
Tuyết Kiếm Hầu một kiếm như hoa, kiếm thế tuyết bay đầy trời bay phất phơ, vết kiếm cuối cùng, chính là Tinh Kiếm Hậu.
Linh hồn lực của Tinh Kiếm Hậu xuyên qua bông tuyết bay đầy trời, có thể nhìn thấy kiếm trong tay của Tuyết Kiếm Hầu đã ngưng tụ thành một quả cầu năng lượng, mà năng lượng trong quả cầu này, đang áp súc vô số kiếm khí, một khi bộc phát, có thể dễ dàng xé rách phòng ngự của hắn, đem hắn đông thành tượng băng, sau đó triệt để nát bấy.
Rầm rầm rầm!
Tuyết bay đầy trời bị đẩy ra, Tinh Kiếm Hậu tay cầm Tham Lang Kiếm, Nhân Kiếm Hợp Nhất, lực trường cường đại của ngôi sao, làm cho hắn bỏ qua rất nhiều hoàn cảnh ác liệt, một kiếm đâm ra, lực lượng nổ tung của ngôi sao sinh ra tử vong chi đạo.
Mũi kiếm và mũi kiếm nhanh chóng tiếp cận nhau.
Cuối cùng!
Giao kích với nhau!
Xuy xuy xuy xuy!
Đầu tiên là Tuyết Kiếm Hầu sử dụng Băng Điểm Nhát Kiếm, vô số khí đông khuếch tán lại ma thành, đem mặt đất xung quanh, phủ lên một tầng băng lạnh, rồi sau đó, một điểm kiếm khí này bộc phát, giống như kiếm khí phong bạo mang tất cả đi, rất khó tưởng tượng, một kiếm như vậy đâm vào cơ thể, sẽ bộc phát ra dạng uy lực gì.
- Ngươi thua rồi!
Kiếm thế của Tinh Kiếm Hậu hơi yếu, nhưng vẫn như trước, đâm xuyên qua kiếm khí phong bạo, khóa chặt đầu lâu của Tuyết Kiếm Hầu, một kiếm trực tiếp giết qua, diệt sinh cơ của hắn.
- Tử vong chi đạo? Có lẽ khoảng cách Sinh Tử Huyền Cảnh của hắn không còn xa a!
Sắc mặt Tuyết Kiếm Hầu vô cùng bình tĩnh, trong đầu xuất hiện ý niệm này.
- Quá cường đại, Tuyết Kiếm Hầu không cách nào ngăn cản nổi.
Mọi người giống như đang nhìn thấy tình cảnh Tuyết Kiếm Hậu bị đánh chết.
- Át chủ bài, mau xuất ra đi chứ?
Ánh mắt của Diệp Trần, thủy chung nhìn chăm chú lên người Tuyết Kiếm Hầu, hắn có thể nhìn thấy, sắc mặt Tuyết Kiếm Hầu rất bình tĩnh, đây không phải là biết rõ thất bại mà bình tĩnh, mà là một loại ý tứ nhàn nhã dạo chơi.
Xùy!
Một đám tóc đen bị gọt đi, kiếm của Tinh Kiếm Hậu, không thể tưởng tượng nổi đã đâm trật, mà chỗ đó, tồn tại một quy tắc, quy tắc vặn vẹo quỹ tích xuất kiếm của Tinh Kiếm Hậu.
Oanh!
Cả Sinh Tử Điện sôi trào.
Tuyết Kiếm Hầu cũng có được Kiếm Vực, Kiếm Vực giống như Diệp Trần!
Lợi dụng Kiếm Vực vặn vẹo một kiếm tuyệt sát của Tinh Kiếm Hậu, tay phải Tuyết Kiếm Hầu nhấc lên, hào quang từ trường kiếm trắng như tuyết lóe lên, đâm thủng cổ họng của Tinh Kiếm Hậu.
Tuyết Kiếm Hậu thắng.
Trong bốn phía của mật thất, tâm tình mọi người kích động lửa nóng.
Bọn họ thật sự không nghĩ tới, Tuyết Kiếm Hầu còn nắm chắc át chủ bài, hơn nữa còn là Kiếm Vực giống như Diệp Trần, Kiếm Vực đại biểu cái gì, không ai không biết, điều này đại biểu cho người có được Kiếm Vực, trên phương diện kiếm đạo, có tiềm lực vượt qua sức tưởng tượng của người khác, bọn họ là Vương trong kiếm khách, đồng cấp không còn địch thủ.
- Thiên Kiếm đại lục không hổ là thánh địa may mắn của kiếm khách, từ trước tới nay, có không ít kiếm khách Kiếm Vực sinh ra ở đây, hiện tại là Tuyết Kiếm Hầu.
- Đây cũng là nguyên nhân thiên phú kiếm đạo của Tuyết Kiếm Hầu vô cùng khủng bố, bằng không trên cơ bản Chân Linh Đại Lục không có kiếm khách, vì cái gì mà số lượng kiếm khách nắm giữ Kiếm Vực có thể đếm hết trên một bàn tay.
Sinh Tử Điện không cách nào dùng chân nguyên truyền âm, nhưng có thể dùng linh hồn truyền âm, không ít người đang trao đổi bằng cách này.
- Đây là đương nhiên.
Tuyết Kiếm Hầu vừa xuất Kiếm Vực, địa vị lập tức tăng lên trình độ bình khởi bình tọa với Diệp Trần, thậm chí, rất nhiều người có xu hướng nghiêng về phía Tuyết Kiếm Hầu, bởi vì Tuyết Kiếm Hầu trừ Kiếm Vực ra, Băng Điểm Nhất Kiếm vô cùng đáng sợ, hai bên kết hợp, hình như Diệp Trần yếu hơn một chút.
- Kiếm Vực! Chẳng lẽ hắn đã thông qua Kiếm Giới tầng thứ bảy?
Trong mật thất, Tinh Kiếm Hậu nghẹn họng trân trối mà nhìn.
Thiên Kiếm đại lục là thánh địa của kiếm khách cũng không phải là không có đạo lý, trên Thiên Kiếm đại lục, có một Thiên Kiếm lớn như ngọn núi, nghe nói, chuôi kiếm nầy từ trên trời rơi xuống, cắm ở trung ương Thiên Kiếm đại lục, hội tụ kiếm khí của thiên hạ, kiếm khách tu luyện ở đây, có thể sẽ dễ dàng đạt thành tựu hơn ở những nơi khác, cái tên Thiên Kiếm đại lục, bởi vì thế mà có.